Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi chiều, Lucius về đến nhà. Đi vào thư phòng xử lý chính sự của gia tộc Malfoy. Đột nhiên, ngực của Lucius bất chợt co rút đau đớn, hắn che ngực nơi vị trí trái tim trở nên nóng rực giống như bị lửa thiêu. Tại sao ngực hắn lại đau đến như vậy ? Chẳng lẽ đây là thần giao cách cảm giữa bạn đời sao ? Hay Harry xảy ra chuyện gì ? Lucius nghĩ, vội vàng đứng lên đến Hogwarts. Suy nghĩ cũng vô dụng, hắn vẫn nên đi tìm Severus hỏi.

Lucius theo lò sưởi trong tường đi ra thấy Severus còn chưa trở về hầm, lúc này ngực Lucius càng trở nên đau đớn. Đưa tay che ngực lặng lẽ xoa, Lucius lo lắng chờ đợi Severus trở về.

Severus sau khi xử lý xong mọi chuyện trở về căn hầm yêu quý liền phát hiện người đàn ông quý tộc với mái tóc bạch kim ngồi trên ghế sofa. "Lucius, anh làm cái gì ở đây ?"

"Ta cảm nhận được Harry xảy ra chuyện. Đây là thần giao cách cảm giữa bạn đời, nếu một trong hai xảy ra chuyện gì thì đối phương sẽ cảm nhận được. Chính vì vậy ta mới tới đây hỏi cậu ?" Lucius vứt bỏ lễ nghi sang bên mà trực tiếp hỏi.

"Hừ, thằng nhãi phiền phức đó !!! Harry Peverell đem vô ý sử dụng một loại hắc ma pháp có thể khiến kẻ địch biến thành tro bụi, nhưng tôi không nghĩ đến việc ông ta lại ký sinh trên cơ thể của Quirrel." Severus ngồi sang chiếc ghế sofa bên cạnh Lucius, tiện thể vén tay áo lên cho hắn xem và nói trong tâm trạng mất bình tĩnh: "Hiện tại xem ra ông ta cũng bị Harry Peverell thiêu cháy, vào lúc đó tôi còn nghe thấy hai tiếng thét khi Quirrel bị hỏa thiêu. Hơn nữa ngoài ông ta ra không ai có khả năng sử dụng linh hồn sống bám trên cơ thể người sống." Trên cánh tay của Severus xuất hiện Dấu ấn Hắc Ám như sưng đỏ thậm chí còn lộ ra tơ máu.

Lucius cũng thử vén tay áo lên xem lại phát hiện Dấu ấn của hắn chỉ còn vết nhợt nhạt. "Ha ha ha..." Lucius thấp giọng cười khổ. "Ta thực sự có thể thoát khỏi ông ta sao ? Dấu ấn Hắc ám của ta bây giờ sắp biến mất."

Severus kinh sợ kéo cánh tay của Lucius. "Vì sao nó lại sắp biến mất ? "

"Ha ha, chỉ e đó là do huyết thống thức tỉnh. Theo truyền thuyết lửa phượng hoàng có thể thiêu đốt mọi sự tà ác mà ta và Harry là bạn đời của nhau, có thể do sức mạnh từ cậu ấy ảnh hưởng tới. Hơn nữa dòng dõi phượng hoàng rất độc chiếm bạn đời và không dễ dàng tha thứ cho phép bạn đời trên thân thể có dấu ấn nào." Lucius nhớ những dòng chữ ghi trong sách. "Nhưng với tình huống này có thể xem như là đúng với trong sách ?"

"Nếu đã như vậy, tình huống này của anh vừa có lợi vừa có hại bởi vì lần sau anh không cần phải nhẫn nhịn để mang lợi ích cho gia tộc." Severus thản nhiên nói, chính anh còn đang có suy nghĩ về hòa binh trong tương lai. "Nhưng anh phải cẩn thận, nếu bọn Tử Thần Thực Tử phát hiện anh phản bội lại ông ta, anh sẽ tiêu đời."

"Ta hiểu rồi. Harry hiện tại thế nào ?" Lucius thả tay áo xuống, hỏi. "Cậu ấy bị thương à ?"

"Không, phượng hoàng của Dumbledore đã trị thương cho nó, bây giờ nó đang nằm ngủ trong phòng bệnh vì ma lực cạn kiệt." Severus nói rõ cho hắn, không có ý giễu cợt. "Anh chấp nhận thằng nhóc đó phải không ?"

"Không hoàn toàn như vậy. Malfoy sẽ gặp áp lực nếu ta đồng ý nhưng chúng ta sẽ bàn luận về vấn đề này sau, ta rất mong đến dịp nghỉ hè cậu có thể đến gia tộc Malfoy làm khách." Lucius lấy danh phận Trưởng gia tộc trịnh trọng mời Severus. "Đến lúc đó ta có thứ muốn cho cậu xem."

"Được !!"

"Draco dạo gần đây thế nào ?" Lucius rốt cuộc nhớ tới con trai của hắn. Slytherin tôn trọng sức mạnh cũng như chấp nhận sai lầm để che giấu năng lực.

"Không có việc gì, thằng bé tiến bộ rất nhiều." Severus tựa như một ông già khó tính thông báo tình hình của Draco cho Lucius nhưng anh không nói cho hắn biết chuyện Draco tặng quà cho anh để tránh con công đực này ganh tị. Đàn ông nhà Malfoy chiều chuộng con trai là chuyện bình thường, đối xử với vợ chưa chắc đã bằng con. Chỉ là Severus vẫn cảm thấy rất bối rối, dù sao từ khi Draco sinh ra cho tới giờ cậu bé chưa lần nào tặng quà sinh nhật Lucius.

Lucius không để ý tới Severus mỗi lần muốn gặp hỏi chuyện là đều có đáp án, Lucius đứng lên bảo muốn thăm Harry. Lucius tàng hình đi dọc hành lang Hogwarts, cẩn thận bước vào phòng y tế đi đến trước giường Harry. Bốn phía không người, hắn vươn tay vuốt ve gương mặt của Harry mềm mịn như hoa. Harry của hắn thật đáng yêu, dáng vẻ khi ngủ thật im ắng dịu dàng. Đối với Harry, hắn cảm thấy nhiều nhất cậu có khả năng ngăn cản Draco kế thừa gia tộc, hắn phải đợi Harry lớn lên và chặn những kẻ muốn tiếp cận cậu. Xem ra hắn cần nói chuyện với Draco, hắn cần sắp xếp một người đứng bên cạnh dõi theo cậu, hắn không muốn kế hoạch sau này đổ vỡ. Thân là Tộc trưởng Malfoy, hắn phải giữ lý trí và bình tĩnh để phân tích tình huống, suy nghĩ Harry có ý nghĩa gì đối với Draco, nhưng là bạn đời của nhau cho nên luôn có sức hút với nhau khiến hắn không thể làm lơ về sự tồn tại của Harry. Chiến tranh thế giới sẽ xảy ra bất cứ lúc nào, hắn hiện tại chỉ có thể âm thầm xử lý nhưng không thể quên "kiên nhẫn".

Lặng lẽ rời khỏi phòng bệnh, trở về hầm Severus sau đó đi qua lò sưởi về dinh thự Malfoy.

Mà ở một nơi không thể nhìn thấy, Purcell và Hogwarts đều đã chứng kiến tất cả.

"Đó là ai ?" Hogwarts hỏi.

"Trên người hắn có ma lực của Harry, hẳn hắn chính là bạn đời tương lai của Harry, huyết thống của phượng hoàng và bạn đời gắn kết." Purcell nói.

"Aaa, vậy có nên nói cho Harry là người đó đã tới không ?" Hogwarts hỏi. "Người đó so với Harry có vẻ lớn hơn nhiều, hắn có thể xứng với Harry sao ?"

"Không cần lo lắng. Một khi định mệnh đã an bài thì rất khó thay đổi." Purcell thản nhiên nói. Hắn sống một ngàn năm, trừ việc ngủ ra, thời gian hắn suy nghĩ vẫn chiếm rất nhiều. Hắn suy nghĩ cuộc sống sinh hoạt của con người và vận mệnh trói buộc của họ, biết rằng con người rất nhỏ bé. Bọn họ chối bỏ bạn đời tương lai và phản kháng tuyệt đối chỉ vì một lý do duy nhất. "Huống hồ tình yêu thế nào chỉ có con người mới biết, có đôi khi địa vị không thể đánh đổi được tình yêu. Xứng hay không xứng đều do con người quyết định." Purcell là một nhà phép thuật luyện kim tài năng, hắn cũng không phải là một Tử Xà, hắn và Slytherin khi còn sống đã lập khế ước, khi sống lâu với nhau không tránh khỏi sẽ có cảm tình với chủ nhân của mình.

"Vâng." Hogwarts dù sao cũng tồn tại một ngàn năm. Đối với con người thì cậu biết rất nhiều, tuy có cái hiểu cái không nhưng cậu biết con người coi trọng quyền lực, địa vị và tình yêu.

Trở lại với Harry, giáo sư dạy môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám chỉ dạy chưa đầy một năm như lời nguyền rủa được tuyên truyền từ lâu. Sau khi nhìn thấy cảnh tượng không thể nào quên nhưng qua vài ngày Harry quay trở lại lớp thì vấn đề này đã dần lắng xuống bởi vì giáo sư Snape sẽ đảm nhiệm bộ môn này làm cả học sinh Hogwarts than hỡi trời ơi.

Sau khi học tiết đầu, Harry liền bị Hermione và Draco bắt phải giải thích mọi chuyện. Harry đành dẫn hai người vào phòng Yêu Cầu.

"Cậu phải giải thích cho bọn tớ." Hermione nghiêm túc nói với cậu.

"Cậu đã hứa." Draco gật đầu đồng ý.

"Được rồi, tớ nói. Lúc đầu tớ đã vốn dĩ nghi ngờ Quirrel, lần đầu tiên Quirrel từ chối bắt tay với tớ nên trực giác của tớ nói cho tớ biết trên người của Quirrel nhất định có cái gì đó. Vào ngày khai giảng, khi tớ nhìn Quirrel khiến vết sẹo trên trán tớ nhói đau một chút, tuy rằng có giáo sư Snape ngồi cạnh hắn ta nhưng giáo sư Snape có quen biết với Draco cho nên tớ không nghi ngờ giáo sư Snape. Sau đó, tớ lại thấy giáo sư Snape luôn có thái độ hà khắc với tớ nhưng không hề có ác ý. Vào ngày Halloween, nghe nói Quirrel đang nghiên cứu quái khổng lồ nhưng khi đối mặt với chúng hắn ta lại sợ hãi. Hơn nữa trên người hắn có mùi tỏi mục đích là che giấu ma lực khác của hắn. Ở Rừng Cấm, bóng đen kia tấn công chúng ta, tớ xông tới nhằm muốn kiểm tra thân phận của hắn khi hắn lơ là. Lại vào ngày thi đấu Quidditch, miệng của Quirrel lẩm bẩm nên tớ nghĩ chính hắn đã niệm chú nhưng không ngờ là tớ thiêu hắn thành tro. Chính là như vậy đấy !!"

"Tạm thời chấp nhận lời giải thích của cậu." Hermione kết luận.

"Vị trí giáo sư bộ môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám đã bị nguyền rủa, cứ coi như Quirrel không tốt số đi." Draco nói.

"Xem này." Harry lấy ra một tờ giấy. "Hagrid bảo trứng rồng sắp nở cho nên tớ muốn hai cậu đi cùng."

"Chúng ta mau đi đi." Draco cướp lấy tờ giấy, sau đó thúc giục.

Bọn Harry đi vào căn nhà nhỏ của Hagrid, chờ trứng rồng nở. Chú rồng nhỏ ngóc đầu dậy từ quả trứng vỡ, đầu tiên là đôi mắt nhìn thấy Draco bởi vậy nó rất thân thiết với Draco làm cậu vui tới nỗi cười không thấy mặt trời nhưng điều đó khiến Hagrid khóc một trận. Cuối cùng Hagrid lưu luyến không rời, Draco gọi một gia tinh và đặt tên cho rồng nhỏ là "Tiểu Draco" mang về nơi mà cậu đã sắp xếp an toàn.

"Yên tâm đi bác Hagrid. Nếu bác muốn gặp nó thì Draco sẽ dẫn bác đi thăm." Harry an ủi Hagrid.

"Đúng vậy !!" Draco sung sướng đáp lại. Bây giờ cậu đang nghĩ tới việc nghỉ hè là có thể về chơi với rồng con.

Tạm biệt Hagrid, cả bọn trở về Hogwarts tiếp tục học tập. Thời gian rất nhanh trôi qua, kỳ thi cũng đã đến, bởi vì bình thường học rất tốt nên Harry không quá lo lắng về kỳ thi nhưng Hermione thì vô cùng khẩn trương ôn lại bài tập cho nên số lần đến thư viện cũng ít dần đi. Các học trò Hogwarts đều đắm chìm trong không khí mùa thi, học trò Gryffindor đợi nước gần tới chân mới nhảy dựng lo ôn bài.

Kỳ thi trôi qua, các học sinh chuẩn bị về nhà. Harry cam đoan sẽ viết thư và ngồi xe lửa chung với Hermione, Draco, Pansy và Blaise rồi tạm biệt bọn họ. Harry ngồi trên xe của dượng Vernon trở về nhà.

Kỳ nghỉ hè của Harry chính thức bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro