Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ra khỏi Gringotts, Harry và Hagrid tách ra đi mua sắm. Harry đi mua đồng phục còn Hagrid mua cho cậu sách giáo khoa, vạc và những vật dụng khác. Harry đến tiệm may đồng phục của Phu nhân Malkin, thấy bên trong có một cậu bé tóc vàng kim đang đứng trên ghế đo.

"Cục cưng, cháu cũng là tân sinh năm nay sao ?" Bà Malkin hỏi.

"Vâng ạ. Cháu muốn đặt may đồng phục." Harry trả lời. "Phu nhân, cháu có thể đặt may những bộ quần áo bình thường không ạ ?"

"Đương nhiên là được. Cháu đứng đây đợi ta một lát, cậu bé đằng ấy sắp đo xong rồi."

"Vâng." Harry đứng một bên xem cậu bé tóc vàng kim kia bị mấy thước đo quấy rối, cấu rất muốn phì cười vì gương mặt bầu bĩnh luôn tỏ ra kiên nhẫn kia lại kiềm nén những cái nhăn nhó khó chịu không chịu phơi bày ra, nhìn rất giống thú cưng ở các nước phương Đông cộng thêm làn da tái nhợt nữa lại càng giống

"Cậu cũng là tân sinh của trường Hogwarts à ?" Cậu bé ấy quay gương mặt nhỏ nhắn qua hỏi Harry. "Cha tôi đi mua đũa phép cho tôi. Tôi còn muốn mua một cây Nimbus 2000 nhưng năm nhất nhà trường không cho sử dụng chổi. Cậu có thích Quidditch không ?"

"Tớ không biết." Harry thành thật trả lời.

Cậu bé thấy Harry không có vẻ hứng thú với đề tài này lập tức khéo léo đổi đề tài.

"Vậy cậu nghĩ cậu sẽ vào Nhà nào ? Nhà tôi đều vào Slytherin, nếu phải vào Hufflepuff thì tôi thà bỏ học còn hơn."

"A, thật xin lỗi. Tớ lần đầu tới nơi này nên không biết có những Nhà nào, cậu có thể nói cho tớ nghe không ?" Harry có thiện cảm với cậu bé này, tuy rằng rất giống cậu ấm được cưng chiều nhưng cậu ấy rất tử tế chuyển đề tài nói chuyện mà không hề chế nhạo vì cậu không biết.

"Hogwarts bao gồm 4 nhà: nhà Slytherin đều dành cho những quý tộc thuần huyết, nhà Ravenclaw dành cho những lũ mọt sách ham mê tìm hiểu, nhà Hufflepuff thì dành cho những lũ ngu dốt" Đã đo xong, cậu bé liền nhảy xuống ghế, tuy gương mặt không che giấu được sự khinh thường nhưng cũng có chút tò mò.

"Còn Nhà cuối cùng ?" Harry chớp mắt hỏi, thầm nghĩ cậu bé này đánh giá các Nhà theo ý kiến cá nhân.

"Gryffindor ? Ha, một đám sư tử lỗ mãng." Sắm mặt cậu ta tối sầm, hình như cậu ta không thích Nhà này.

"Vậy sao ? Cảm ơn cậu đả giải thích. Tớ tên là Harry Potter, rất vui vì được làm quen với cậu." Harry leo lên ghế tiến hành đo, mấy thước đo không ngừng ẹo tới ẹo lui còn cố ý chạm vào những điểm nhạy cảm trên người cậu.

Cậu bé nghe được tên của Harry liền ngây dại, cậu không nghĩ tới việc cái người giống con nhà nghèo này lại chính là Anh hùng của Thế giới pháp thuật, Đứa-bé-sống-sót. Nhanh chóng bừng tỉnh, cậu ta vươn tay nói: "Chào, tôi là Draco Malfoy. Cha tôi tới rồi, hẹn gặp nhau ở trường."

"Ừ, hẹn gặp lại." Harry nắm nhẹ bàn tay vươn ra của Draco sau đó nhìn cậu ấy ra khỏi tiệm.

Sau khi đo xong, cậu lễ phép nói với bà Malkin. "Phu nhân, trừ đồng phục ra cháu còn muốn đặt may thêm ba bộ quần áo bình thường."

"Được. Cháu có thể ra ngoài đi dạo vài vòng, buổi chiều có thể quay lại lấy quần áo." Bà từ tốn nói rồi quay qua đón chào vị khách kế tiếp.

Harry đứng ở cửa chờ Hagrid, một lát sau ông trở lại, một tay cầm mấy gói to một tay cầm lồng sắt chim cú.

"Harry, đây là quà sinh nhật mà ta tặng cháu, là một cô bé đó nhé !!" Hagrid đem lồng sắt cho Harry.

"Giờ chúng ta sẽ đi mua đũa phép. Đối với phù thủy, đũa phép rất quan trọng, là một thứ không thể thiếu. Từ khi ta bị Nhà trường đuổi học, đũa phép của ta đã bị bẻ gãy. Nếu không có cụ Dumbledore giúp đỡ, ta không biết cuộc sống sau này của ta sẽ như thế nào, chính ông ấy là người đã cho ta làm việc ở Hogwarts." Hagrid nói xong, dẫn Harry tới tiệm đũa phép của Ollivander. Trong tiệm vừa hẹp vừa bẩn có rất nhiều đồ phép xếp chồng lên tới tận trần nhà.

Vào trong Harry cẩn thận không đụng vào những chiếc hộp đũa phép. Đột nhiên có một ông lão xuất hiện trước mặt cậu.

"Chà, là Hagrid hả ? Ta vẫn còn nhớ đũa phép của cậu đấy nhé !!" Ông cằn nhằn nói.

"Ông Ollivander, tôi tới đưa Harry đi mua đũa phép." Hagrid cắt ngang lời nói của Ollivander trực tiếp vào thẳng vấn đề.

" Harry, Harry Potter ?" Ollivander tiến gần Harry vén mái tóc trước trán cậu lên. "Ôi cậu bé đáng thương chính ta là người đã bán đũa phép hại cháu. Ta còn nhớ rất rõ đó là cây đũa phép mười tấc bốn làm bằng gỗ sam và lõi làm bằng lông đuôi phượng hoàng." sau đó ông mang ra một đống hộp đũa phép cho Harry thử trong tiệm xuất hiện những tia sáng, nước và lửa suốt quá trình thử nghiệm.

"Ôi ta vì sao quên nó nhỉ ?" Nói xong Ollivander lấy ra cái hộp đem đũa phép đưa cho Harry. "Đây là cây đũa phép được làm từ gỗ nhựa ruồi, lõi làm từ lông đuôi phượng hoàng cùng chung một lỗi với cây đũa phép đã hại cháu. Hay nói cách khác hai cây đũa phép này là một cặp anh em đấy."

Harry cầm đũa phép hươ nhẹ một đường liền xuất hiện những tia sáng hình phượng hoàng bay lượn rực sáng.

"Kỳ diệu, thật kỳ diệu." Ollivander nhỉn cảnh tượng trước mắt mà hưng phấn.

"Bao nhiêu tiền ?" Hagrid xen vào lời cảm thán của ông, nhẹ nhàng hỏi.

"Bảy Galleons, cảm ơn."

Harry trả tiền rồi cùng bác Hagrid ra khỏi tiệm. "Bác Hagrid, cháu có thể tự đi mua đồ không ?"

"Được chứ. Bác đi uống một chút, lát nữa hẹn cháu ở quán đồ uống lạnh nhé." Sau đó, Hagrid trong tay cầm gì đó rồi đi vào quán bar.

Harry định đi mua sách. Có rất nhiều người gọi cậu là Anh hùng của họ mà cậu cũng không biết vì sao họ lại gọi cậu như vậy, cảm giác cái gì cũng không biết đúng là vô cùng khó chịu. Harry đi tới tiệm sách Flourish và Blotts, những giá sách cao ngất xếp sát nhau. Cậu đi đến kệ sách lịch sử tìm kiếm, chỉ chốc lát đã tìm được vài quyển bao gồm [20 sự kiện ma pháp thế kỷ], [20 đại pháp sư của thế kỷ], [Lịch sử Hogwarts], [Những phát hiện mới quan trọng của phép thuật], [1000 loại thảo dược thần kỳ và nấm]. Cậu còn đang muốn lấy quyển [Tuyển tập những nhà phép thuật nổi tiếng], cậu phát hiện có một cô bé cũng muốn lấy quyển sách này miệng cô bé còn không ngừng lẩm bấm tên quyển sách.

"Hả, cậu cũng muốn lấy quyển sách này sao ?" Cô bé nhìn Harry. "Nếu cậu muốn, cậu cứ cầm đi. Dù sao tớ cũng có nhiều quyển sách tương tự như vậy rồi."

"Vậy, cảm ơn cậu." Harry vui vẻ đáp, nhìn cô bé đang cầm rất nhiều sách được xếp chồng lên nhau. "Tớ sẽ giúp cậu. Tớ là Harry Potter."

"Tớ là Hermione Granger. Tớ bây giờ mới biết tớ là phù thủy, không nghĩ rằng thế giới pháp thuật thật sự tồn tại." Hermione mang vài quyển sách đưa cho Harry, hưng phấn chia sẻ.

"Tớ cũng vậy. Trước đây mình sống như một người bình thường thôi." Harry đi theo Hermione nhìn cô bỏ thêm vài quyển lên chồng sách của cô.

Tới lúc tính tiền, Hermione đặt lên bàn với những chồng sách cao ngất người tính tiền đem tất cả sách vào gói to rồi thần thục thu nhỏ nó lại. Khi chia tay Harry và Hermione đều cho nhau địa chỉ và hẹn ngày gặp lại.

Mua xong sách, Harry đi tìm xem có tiệm cắt tóc nào không. Trước đây dì Petunia có dẫn cậu đi cắt tóc nhưng sáng ngày hôm sau mái tóc đã trở lại như cũ, hiện tại có rất nhiều người muốn nhìn vết sẹo của cậu, cho nên Harry muốn đi cắt tóc để hoàn toàn che đi nó. Tìm được tiệm cắt tóc Harry ngồi vào ghế nhờ anh thợ cắt tóc theo ý của cậu nhưng anh thợ lại không hài lòng lắm với tóc của cậu cuối cùng anh ta đành chọn cách khác.

"Đây là dược giúp tóc dài ra, hiệu quả trong một năm. Sau này em có thể tự mình đi mua." Anh cảm thán. "Anh chưa từng gặp mái tóc nào cứng đầu như thế này cả." Anh ta hất tóc mái của Harry lên và nhìn thấy vết sẹo trên trán bàn kêu lên "Harry Potter" Harry lập tức cách nhanh tiếng kêu chấn động ấy làm cho anh thợ bình tĩnh lại và bắt tay vào việc, tốt nhất là để mái tóc dài một chút.

Anh thợ cắt tóc vừa cảm thán vừa tạo kiểu tóc cho Harry. Sau đó, Harry trả tiền xong rồi chạy trối chết bởi vì anh thợ không lấy tiền của Harry mà lại còn không ngừng lầm bầm "Tôi đã cắt tóc cho Harry Potter."

Rời khỏi tiệm cắt tóc Harry đi tới tiệm mắt kính mua một mắt kính có thể tự điều chỉnh độ cận. Tuy có dược trị cận thị nhưng Harry còn là trẻ vị thành niên cơ thể chưa hoàn toàn trưởng thành cho nên dược nào cũng có hại cho cậu. Trên thực tế chỉ có những phù thủy tài giỏi mới có thể điều chế ra dược trị cận thị có mức tổn hại tới mức thấp nhất.

Mua xong mọi thứ Harry đi tới quán đồ uống cùng Hagrid quay về, Hagrid đưa đồ cho cậu, Harry thay quần áo rồi về nhà số 4 đường Privet Drive. Trước khi đi ông đưa cho cậu một tấm vé xe lửa. "Chuyến tàu tốc hành tới Hogwarts, sân ga 9 ¾."

Vì chuyện hồi sáng cả nhà Dursley xem Harry như không tồn tại, cũng không bắt Harry phải làm việc nhà nữa. Trừ bữa cơm ra cả nhà Dursley đều tránh mặt cậu, chính vì thế mà thời gian rảnh rỗi của Harry rất nhiều cậu xem qua những quyển sách hay dùng con cú viết thư cùng Hermione trao đổi thư tâm sự với nhau về những điều mới lạ. Cứ liên tục như thế cho tới khi một tháng trôi qua ngày khai giảng cũng đã đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro