14. Phát hiện bất ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biến cố xảy ra không lâu sau đó. Con Erumpent đột nhiên nổi khùng khi giáo sư Kettleburn niệm một bùa rụng lông. Chân nó đạp ông giáo sư già văng đi và bắt đầu tìm cách phá sợi dây xích. Harry nhăn mặt nhìn vị giáo sư nằm trên thảm cỏ, trông thảm đấy, chắc ổng sẽ phải uống kha khá thuốc trong bệnh thất cho coi.

Bọn học sinh nhanh chóng chạy ra khỏi vùng tấn công của con vật. Mỗi nhà đều tụ lại thành nhóm, đi theo chỉ đạo của người đứng đầu niên khóa, Ravenclaw là Roger Davies và Hufflepuff là Cedric Diggory. Ravenclaw phụ trách đưa giáo sư Kettleburn tới bệnh xá, trong khi Hufflepuff thì đi tìm một giáo sư nào đó để báo cáo, những người xuất sắc nhất của cả hai nhà ở lại trông chừng con Erumpent phòng trường hợp nó phá được dây xích khi chưa có giáo sư nào đến.

"Bọn họ có kỷ luật hơn tôi tưởng." 

Esperanza cảm thán.

"Tin tôi đi, cái trường này nhà nào cũng có kỷ luật hết, chỉ là mức độ kỷ luật cao hay không phụ thuộc vào từng năm và từng nhà thôi."

Ví dụ như năm ba Gryffindor bị bọn Fred, George và Lee Jordan cầm đầu thì độ kỷ luật luôn là số âm. Nhưng cũng là Gryffindor mà là năm năm do Percy dẫn dắt lại có tính kỷ luật cao hơn cả các nhà khác cùng niên khóa.

Có điều hai người hình như đặt niềm tin hơi cao vào Hufflepuff. Khi nhìn thấy các đàn anh đàn chị dẫn theo Quirrell, Harry biết là hy vọng của bọn họ coi như tắt rồi.

"Tìm ai không tìm sao lại đi tìm thằng cha này thế?"

"Chắc tại ổng chưa dạy tiết nào nên bọn họ không biết thực lực ổng ra sao."

Hai người nhìn nhau, im lặng một chút.

Harry có tính bao che người nhà, trước kia là Gryffindor, bây giờ hắn là người của Hufflepuff thì nhất định phải bảo vệ Hufflepuff. Hắn muốn vào Hufflepuff là để tránh thị phi chứ không phải để giả ngu, thế nên hắn không ngại thể hiện một chút để nâng địa vị nhà lên đâu. Esperanza thì khác, không quan tâm cái gì mà giúp đỡ đồng môn với chả tình đoàn kết nhà, cô nàng chỉ đơn thuần là ganh đua và háo thắng. Dù sao thì cúp nhà năm nay nhất định phải là của Hufflepuff, cô rất sẵn lòng làm anh hùng kiếm chút điểm về để đè đầu Slytherin.

Không mong đợi gì hơn từ Quirrell, ông ta cho con Erumpent một bùa Stupefy và một bùa Diffindo - tất cả đều vô dụng, chúng chỉ càng khiến con vật nổi điên hơn. Xích ma thuật chẳng giữ chân nó được bao lâu khi mà nó dùng cái sừng của mình chích vào sợi xích, khiến tất cả nổ tung. Quirrell bị vụ nổ bắn cho bay ra xa. Và Esperanza không chút ngần ngại chơi xấu thêm chút nữa, cố tình chọn điểm mù để cho ông ta một bùa vỡ vụn khiến toàn bộ xương ông ta nát hết. 

Ông giáo sư đáng thương của bọn họ chẳng mấy chốc sẽ bị cơn đau hành hạ, đến mức sẽ chết nếu như không được đưa đến bệnh xá kịp thời (chắc chắn cô nàng sẽ đảm bảo điều này xảy ra). Thế là bọn họ sẽ lại phải chờ đợi một vị giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc Ám mới, có kiến thức và chuyên môn hơn cái thứ bao cỏ này, đảm bảo dạy đủ bảy năm học.

Harry ra hiệu cho Esperanza giải quyết con Erumpent trong khi hắn dùng bùa chú che mắt tất cả mọi người để xử chủ hồn Voldemort. Cách hắn định giải quyết nó không khác gì so với hồi thanh lý cái mề đay, cho hai mảnh hồn trong đầu hắn thêm một người bạn chơi chung trong khi tiếp tục bị năng lượng thuần khiết của Bạch Kỳ Mã tra tấn. Nhưng bởi vì chủ hồn khôn hơn những mảnh hồn vô tri kia rất nhiều, hắn gặp phải chút khó khăn.

"Ông ngoan ngoãn một chút không được à?"

Hắn giữ chủ hồn lại bằng một câu thần chú, nhưng không cách nào nhét nó vào vết sẹo được.

"Mi! Harry Potter!"

Voldemort rít lên đầy phẫn nộ. Harry chắc mẩm hẳn đây chính là biểu tình "ba phần phẫn nộ bảy phần như ba" (có gì đó sai sai?) trong đống tiểu thuyết Esperanza hay đọc hồi trước.

"Ông chống cự cũng có ích gì đâu, về hội ngộ với mấy mảnh hồn của ông không vui hơn à?" Hắn vẩy vẩy đũa phép, chủ hồn cũng bị quăng quật theo động tác vẩy đũa của hắn, "Tôi không muốn dùng Lửa Quỷ ở đây đâu, làm kinh động đến thầy Dumbledore mất."

"Mi có giỏi thì thả ta ra! Chúng ta quyết đấu công bằng!"

"Công bằng? Ông á? Cái tên vừa nghe thấy lời tiên tri đã sợ đến nỗi quắn lên tìm cách giết một đứa trẻ còn chưa nhận thức được?" Harry dùng giọng điệu cợt nhả hết sức, "Cái chữ "công bằng này phun ra từ miệng ông nó cứ sai trái thế nào ấy."

"Mi...!"

Hai bên giằng co mất chừng ba phút mới kết thúc. Suy cho cùng thì chủ hồn cũng chỉ là một mảnh hồn không hoàn chỉnh, dù có khôn hơn mảnh hồn trong cái mề đay thì vẫn không đọ lại được với Cứu Thế Chủ đã làm cáo già được hàng chục năm. Thêm vào đó, hắn không hoàn toàn tiêu diệt nó mà chỉ đổi chỗ chứa thôi, không tốn quá nhiều thời gian. Xong việc, Harry xóa bỏ mọi dao động phép thuật thuộc về Voldemort rồi mới gỡ bùa chú che mắt xuống.

So với việc của hắn thì việc xử con Erumpent của Esperanza dễ dàng hơn rất nhiều, bởi vậy mà Harry vô cùng bất ngờ khi thấy cô nàng vẫn khoanh tay dửng dưng trong khi bọn học sinh năm ba trầy trật với con thú. Chỉ còn Cedric còn đứng vững che chở cho những người khác vì bị thương và cạn kiệt phép thuật mà ngã xuống. Một số người khác không thấy đâu, hẳn là đi tìm giáo sư khác có ích hơn Quirrell.

"Cô không làm gì?"

"Xem thêm chút đi, tôi nghĩ là tôi biết cảm giác kỳ lạ sáng nay đến từ đâu rồi."

Cô nàng đá mày ra hiệu cho hắn nhìn lại đàn anh của bọn họ.

Cedric Diggory không bao giờ có đủ khả năng đối đầu với một con Erumpent khi anh ta còn học năm ba. Nếu như là anh chàng quán quân năm sáu tại giải Tam Pháp Thuật thì Harry có chút tin tưởng, chứ bây giờ thì còn lâu. Anh ta trông thảm hết sức, những vụ nổ do con vật gây ra khiến một cánh tay của anh ta gần như bỏng rát toàn bộ, bên cạnh đó còn có những vết thương nhỏ do quá trình vật lộn với con vật.

Thông thường, một phù thủy tầm cỡ như Cedric (theo tiêu chuẩn của Esperanza thì là giỏi trong một đám yếu nhách) chỉ cần đối kháng với Erumpent một phút đồng hồ thôi là đủ để nó cho tan xương nát thịt.  Sừng Nổ một khi đã điên lên thì rất khó mà toàn mạng, trụ vững được như Cedric là đã quá giỏi. Hơn nữa hắn có thể nhận ra con vật không còn điên tiết như ban đầu nữa. Dao động phép thuật của nó đã dịu hơn một chút xíu so với khi bị Quirrell ếm bùa, dù không đáng kể cho lắm.

"Thành tích của anh ta?"

Harry nhướng mày.

"Phải. Nếu như tôi không sai thì rất có thể Cedric Diggory là một Empath, hơn nữa còn là một Empath dị biến."

Empath bình thường chỉ có thể cảm nhận và đồng cảm với cảm xúc của con người, nhưng một cá thể dị biến còn có thể làm nhiều hơn thế nữa. Harry và Esperanza đã từng gặp một cá thể dị biến có khả năng thấu cảm cũng như điều khiến cảm xúc của những người xung quanh anh ta, và không phải cá thể dị biến nào cũng giống nhau. Dao động phép thuật thuộc về những cá thể như vậy rất đặc trưng, bởi vậy mà họ cứ cảm thấy ngờ ngợ về Cedric khi chính thức gặp mặt lần đầu tiên vào sáng nay.

Theo như ký ức của Harry, Cedric được hàng tá người theo đuổi và chắc chắn phải có không ít cô gái xích mích với nhau vì tranh giành sự chú ý với anh. Thế nhưng Cedric chưa bao giờ gặp bất cứ rắc rối gì về vận đào hoa của mình, giống như không ai nghĩ đến việc chĩa mũi giáo vào anh ta. Nếu việc Cedric là một Empath dị biến thì điều này, và cả việc anh ta vẫn còn có thể đứng vững đối mặt với con Erumpent, đều có lời giải thích. Biết đâu khả năng dị biến của anh ta là khơi dậy sự đồng cảm của mọi người thì sao?

"Một Empath dị biến đặc biệt đến vậy mà đến tận khi anh ta trưởng thành vẫn không ai phát hiện." Esperanza ra chiều xót xa, "Nếu như mấy lão già khú đế kia không đần độn thì có lẽ trận chiến năm xưa của các anh với Voldemort đã không có nhiều thương vong đến thế."

"Đừng nói là cô, đến tôi cũng thấy tiếc cho một mãnh tướng đầy triển vọng như vậy."

Harry thở dài. Nếu như Cedric vẫn còn sống tại thời không của hắn, hẳn là mọi chuyện đã khác.

"Nhưng tiếc thì tiếc, việc quan trọng vẫn phải giải quyết chứ?"

Harry ra hiệu cho cô nàng nhìn về phía tòa lâu đài. Có bóng người xuất hiện ở đó mà bọn họ chắc chắn là quân viện trợ không vô dụng như Quirrell. 

"Chẹp, nếu như lần này không được cộng thêm ít nhất trăm điểm thì tôi sẽ sống mái với lão Dumbledore."

Esperanza rút cây đũa phép thủy tùng tinh xảo của mình ra, hóa giải bùa che giấu.

"Tiền bối vất cả rồi, giờ thì mọi chuyện xin cứ để em lo."

Cô nàng kéo Cedric ra đằng sau, tiện tay đẩy cho Harry. Bản thân Cedric cũng là nỏ mạnh hết đà, vừa mới bị kéo nhẹ một cái là chân đã không vững, chỉ có thể thuận thế ngã ra đằng sau. Anh định bảo Esperanza mau lùi lại, nhưng Harry nhanh chóng chặn lời anh trước:

"Tiền bối yên tâm đi ạ, cô ấy sẽ không sao đâu."

Đúng như lời Harry, một phù thủy có thể nhẹ nhàng xử lý hỗn loạn không gian như Esperanza không đời nào có thể bị thương bởi một con vật cỏn con (với hai người họ) như thế. Cedric không biết thần chú mà cô nàng sử dụng là gì, chỉ thấy từng tia sáng tuôn ra từ đầu đũa phép của cô, trói chặt lấy con Erumpent và rồi phát sáng chói lòa đến mức anh phải nhắm chặt mắt lại. Khi ánh sáng ấy tắt đi, con vật còn nổi cuồng ban nãy đã yên lặng nằm nguyên một chỗ, vẫn còn hô hấp nên có lẽ là chỉ ngủ đi thôi.

Cô McGonagall tới vừa kịp chứng kiến hành động của Esperanza. Kém nổi bật hơn một chút có Harry đang thi triển thần chú trị thương cho các đàn anh đàn chị của mình. Cả hai điều khiến bà phải tự hỏi rốt cuộc một tháng trước khi nhập học đã xảy ra chuyện gì mà hai đứa nhóc năm nhất còn chưa học xong ngày đầu tiên tại trường có thể làm được điều phi thường này.

"Đáng ra các trò phải tìm ta sớm hơn mới phải!"

Ngoài miệng nói thế nhưng bà vẫn triệu tập hàng loạt cán thương tới, dùng bùa trôi nổi để nâng từng người lên và đưa họ tới bệnh xá. Bà không quên Quirrell, nhưng ông ta đã sớm tắt thở nhờ ơn của Esperanza (tất nhiên McGonagall không biết điều này). Bà chỉ có thể biến ra một tấm vải quấn xác ông ta lại, chuẩn bị báo cáo với thầy hiệu trưởng.

"Hai đứa..." Bà định quở trách đám Harry vì dám đương đầu với nguy hiểm nhưng cuối cùng vẫn không nói thành lời, chuyển chủ đề, "Hufflepuff cộng thêm một trăm điểm nhờ công của hai trò. Đây chỉ là khen thưởng tạm thời, sau khi các giáo sư họp xong sẽ đưa ra phần thưởng xứng đáng hơn cho hai trò. Giờ thì hai đứa tới bệnh xá để kiểm tra, không được trở về ký túc xá trước khi các giáo sư tới, hiểu chứ?"

"Vâng thưa giáo sư."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro