Chương 174: Harry, lật xe

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 174: Harry, lật xe
Edit: Cung Nguyệt Ngư

(Truyện chỉ đăng tại W,a,t,t,p,a,d.com những chỗ khác đều là đồ ăn cắp trắng trợn. Đừng ủng hộ những hành vi sai trái, đọc của chính chủ để ủng hộ tinh thần người edit.)

Các thần sáng cũng rất cố gắng, Fudge cũng rất cẩn thận căn cứ vào ký ức của mình tìm hết tất cả các căn phòng ở Hogwarts. Nhưng mà, cho đến trước khi cấm đi lại ban đêm, bọn họ vẫn không phát hiện một vết tích nào của Umbridge.

Thấy cứ tiếp tục tìm kiếm trong tòa thành này cũng sẽ không có kết quả, Fudge âm thầm suy nghĩ, nếu hiệu trưởng Hera dám để bọn họ tự do tìm kiếm thì nhất định cũng có biện pháp làm bọn họ không thể tìm được. Gã nghĩ nghĩ, ra lệnh cho Catherine Brown ở lại Hogwarts, tiếp nhận công tác giám sát vị hiệu trưởng mới của Umbridge, về phương diện khác, gã yêu cầu cô cố gắng hỏi thăm, xem có thể tìm được vị trí của Umbridge hay không.

Đối với hành động của Fudge Helga cũng từ chối cho ý kiến. Mà Brown không dám trái lệnh bộ trưởng, nhưng ả lại sợ hãi thực lực của hiệu trưởng Hera. Cân nhắc nửa ngày, ả ta quyết định tùy cơ hành động, ả ta không kiêu ngạo như Umbridge, cứ chống đối khiêu khích toàn bộ sư sinh Hogwarts giữa ban ngày, mà nên điệu thấp, tìm hiểu tin tức mà mình muốn, sau đó báo cáo lại cho Fudge, nếu không sẽ không tránh khỏi kết cục như Umbridge.

___Tuy rằng không tìm thấy chứng cứ, nhưng chỉ cần không phải đứa ngu, cũng đoán ra được Umbridge mất tích nhất định có liên quan không nhỏ tới vị hiệu trưởng này. Có lẽ không phải cô làm, nhưng nhất định cô ta có liên quan.

Nghĩ đến đây Brown đổ một trận mồ hôi lạnh, ả ta miễn cưỡng gật đầu đồng ý.

Không cần biết bộ phép thuật có hành động gì, sinh hoạt trong vườn trường Hogwarts thì vẫn tiếp tục như cũ. Brown giống như một người trong suốt, lặng yên sinh hoạt trong trường học, ả ta ngẫu nhiên cũng đến dự giờ một vài môn học, nhưng tuyệt đối không làm quấy nhiễu đến lớp học, bình thường lúc ăn cơm cũng ngồi ở gốc xa nhất của dãy bàn giáo sư, nếu như không nhìn kỹ, mọi người sẽ không chú ý tới còn có một người như thế.

Nhưng điệu thấp thì điệu thấp, mục đích của ả ta cũng rất rõ ràng. Có vết xe đỗ của Umbridge, các học sinh hiện tại vô cùng bài xích nhân viên của bộ phép thuật, lại nhớ đến thái độ của ả ta với hiệu trưởng khi lần đầu đến Hogwarts, thì bọn họ càng chán ghét ả ta hơn. Vì thế dưới sự ngầm cho phép của Helga và bốn vị viện trưởng, mọi người đều không thèm để ý đến ả.

Nhìn thấy ả, không ai chào hỏi, ả bắt chuyện với học sinh cũng không ai thèm trả lời ả. Theo lý thuyết những gia đình phù thủy thuần huyết thường làm thông gia với nhau, nhưng thật không may, những gia đình tương đối thân cận với ả ta đều không có ai trong độ tuổi đi học, mà những người ả có thể tìm tới, đều chỉ có quan hệ họ hàng rất ra.

Không ai sẽ nghĩ quẩn tới nỗi vì một người bà con bảy quẹo tám quặc mà đi đắc tội với toàn bộ sư sinh Hogwarts, cho dù là Gryffindor manh động cũng không làm vậy.

Bởi vậy Brown chỉ có thể cô đơn tại Hogwarts, đừng nói đến việc tìm hiểu tin tức, đến người để nói chuyện còn không có. Bộ trưởng Fudge có lẽ không nghĩ được rằng mọi chuyện sẽ như thế này, cách hai ngày vẫn viết thư hỏi thăm tình hình như thế nào, phát hiện vẫn không có tiến triển gì thì liều mạng thúc giục, chuyện này làm ả đã đau đầu nay lại càng đau đầu hơn.

Đương nhiên đó là những chuyện sau này. Hiện tại Harry đau đầu nhất chính là Sirius và Remus, đêm hôm đó bọn họ đột nhiên xuất hiện tại phòng Umbridge. Thần kinh Sirius không nhạy bén lắm nên không sao, nhưng mà Remus... Cậu nhớ tới lúc trước y vạch trần thân phận của mình mà không khỏi sốt ruột.

Thân phận của Helga không có vấn đề gì, dù sao thì bốn vị viện trưởng cũng biết, sớm hay muộn gì cô cũng sẽ công khai thân phận mình, mấu chốt là ba vị sáng lập còn lại, Harry không chút nghi ngờ, bằng năng lực suy đoán của Remus, thì không lâu sẽ đoán ra sự tồn tại của bọn họ.

Đang suy nghĩ, thì một thần bảo hộ Husky nhiệt tình chạy về phía phòng ngủ của cậu, sau đó phát ra âm thanh của Sirius, “Harry con có rảnh không? Đến phòng làm việc của ta chơi một chút đi.” nói xong nó liền biến mất.

Harry nhịn không được xoa xoa giữa chân mày, cậu có thể từ chối được hay sao?

Chậm rãi đi về phía văn phòng làm việc của Sirius, trên đường đi có lẽ mấy bức họa cũng nhìn thấu sự không an lòng của cậu, đều hướng về phía cậu liếc liếc mắt cười trộm.

Làm người thừa kế Slytherin , những bức họa này đối với Harry tốt hơn rất nhiều so với học sinh khác. Harry bất đắc dĩ mà hướng họ lè lưỡi, sau đó tiếp tục đi về phía trước.

Sirius đang ngồi nói chuyện phiếm với Remus, nhìn thấy cậu đi vào, hắn nhanh chóng bảo gia tinh mang bánh ngọt cùng sữa đến, sợ con đỡ đầu của mình chưa ăn no.

Vì thế gia tinh bị gọi đến sau khi nghe thấy người thừa kế đại nhân đói bụng, lập tức đập đầu vào tường ‘bang bang’ sau đó nhanh chóng mang đến một cái bánh socola ba tầng cùng một bình sữa lớn. Harry nhìn bàn điểm tâm đủ cho toàn thể học sinh Slytherin ăn khuya, theo bản năng run rẩy một chút.

Sirius lại không hề nghi ngờ, ngược lại hắn rất hài lòng với những gì gia tinh chuẩn bị, một bên cắt bánh ngọt cho Harry một bên vui vẻ khen ngợi, “Vẫn là Hogwarts tốt nhất, muốn ăn lúc nào cũng có, Kreacher đã quá già rồi, cho dù có Dobby hỗ trợ, nhưng có đôi khi cũng lực bất tòng tâm.”

Remus cũng mỉm cười tán thưởng, “Hơn nữa từ khi Regulus trở vì, thì địa vị của Sirius càng tuột dốc không phanh.” Hiện tại Kreacher lấy việc chăm sóc Regulus làm trọng, y muốn làm cái gì thì nó làm thay cái đó, còn chuyện của Sirius đều lui về phía sau. Bất quá làm như vậy cũng không sai, ngoài việc Kreacher rất yêu mến Regulus, thì với thân phận gia chủ mệnh lệnh của Regulus cũng là nhiệm vụ hàng đầu của nó.

Merlin, Harry yên lặng thắp một ngọn nến cho cha đỡ đầu của mình, sau đó múc một miếng bánh ngọt bỏ vào miệng, “Tìm con có chuyện gì không?” hương socola thuần túy lan khắp khoang miệng, làm cậu không kiềm lòng được mà liếm môi dưới.

“Hôm đó, trong văn phòng của Umbridge bộ dạng kinh hách của con là giả vờ đúng không?” cũng không cần nói quanh co, Sirius trực tiếp hỏi,

Câu hỏi bất thình lình làm tay cầm nĩa của Harry không khỏi run lên, cậu do dự không biết phải trả lời như thế nào.

Sirius lại không có bộ dáng phẫn nộ do bị lừa gạt chút nào, âm thanh của hắn vẫn ôn hòa như cũ, “Lúc ấy khi ta nghe con bị Umbridge tấn công đã rất lo lắng, sau đó về nghĩ lại, thì trên người con lại không có vết thương nào.”

Sau lưng Harry chảy mồ hôi lạnh, Remus cẩn thận thì cũng thôi đi, lần đầu tiên cậu ý thức được Sirius cũng sẽ thận trọng đến vậy.

Nhìn thấy cậu không muốn trả lời, Sirius tiếp tục hỏi “Tại sao lúc đó, con lại nói dối?” trong đôi mắt xám của hắn chỉ còn lại sự tò mò, điều này làm cho Harry nhẹ thở ra, “Ta không có ý gì khác,” Hắn tiếp tục nói, “Bất quá chuyện hôm đó làm ta có chút không hiểu.”

Harry bỏ đồ ăn trên tay xuống, “Như là?” Cậu cẩn thận bẻ lái sang chuyện khác.

“Hiệu trưởng Hera tới rất đúng lúc,” Người tiếp lời là Remus “Hơn nữa muốn giải cứu con, chỉ cần Severus cũng McGonagall là đủ rồi, không cần gọi cả bốn vị viện trưởng đến. Cẩn thận, chu đáo như vậy, làm cho người ta có cảm giác.... ngài ấy đã vì chuyện này mà chuẩn bị từ lâu.” 

Harry nhún nhún vai “Hiệu trưởng vốn không an tâm về con, cô ấy lo lắng cấm túc sẽ không đơn giản như vậy, cho nên vẫn đặt lực chú ý về phía này.” cậu ra vẻ thoải mái.

“Nhưng mà Harry,” Remus cười nhạt nói “Chuyện này cũng không thể giải thích nguyên nhân mà cả bốn vị viện trưởng đều có mặt.”

Sirius gật đầu, “Còn nữa, vị hiệu trưởng Hera này xuất thân không rõ, nhưng bốn vị viện trưởng lại rất cung kính cô, đến cả Sniv... Snape cũng rất khách khí với cô ấy.” trong nhận thức của bọn họ, Snape cao ngạo, lạnh nhạt, rất ít khi vui lòng phục tùng ai đó. Có lẽ trước đây, Voldemort được tính là một người, Dumbledore cũng tạm tính là một người, và thực lực của hai người đó ai ai đều biết. Mà hiện tại hiệu trưởng Hera, có thực lực như vậy hay không bọn họ không biết, nhưng ít ra trước đây cô không có danh khí gì trong Hogwarts, tên Slytherin này không có lý do gì lại cung kính với cô ấy như vậy.

Harry bặm môi, nhất thời không biết nên trả lời như thế nào. So với việc giấu diếm chân tướng với Sirius và Remus, cậu càng sợ sẽ làm mất đi tín nhiệm của họ với cậu.

“Quan hệ của con và Snape rất tốt.” đôi mắt xanh xám của Remus không hề chớp mà cứ nhìn chăm chú vào Harry, “Con có biết thân phận của hiệu trưởng Hera không?”

Đến cả Sirius đều nhìn ra được cậu đang diễn trò, càng đừng nói đến hiệu trưởng và bốn vị viện trưởng, cho nên có được sự phối hợp đến như vậy chỉ có một khả năng, chính là bọn họ đã sớm bàn luận với nhau từ trước.

Sirius không biết chuyện Harry trọng sinh, nhưng Remus biết, y biết trong đời trước của Harry thì Umbridge là người như thế nào, một vị hiệu trưởng đột nhiên xuất hiện lại có thể làm Harry nói ra hết sự thật, thân phận của cô... chỉ sợ là sớm vượt qua sự tưởng tượng của bọn họ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro