CHƯƠNG 42: THANH KIẾM GRYFFINDOR

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDITOR: YUKI NGÂN HÀ


Salazar gật gật đầu, sau đó bảo yêu tinh già dẫn bọn họ đi xem bảo kiếm, yêu tinh già vô cùng vinh hạnh dẫn đường cho bọn họ. Tuy nhiên Godric giống như không được hoan nghênh lắm—— đúng vậy, cậu ta là Bạch Phù thủy, trời sinh đã bài xích lẫn nhau với sinh vật hắc ám. Nhưng mặt mũi của Salazar rất lớn, Godric nghĩ như vậy, sau đó gắt gao đi theo phía sau Salazar, một tấc cũng không rời.

Trên thực tế Godric làm một Bạch Phù thủy thuần khiết, nhưng lại không học được bất kỳ phép thuật bạch gì hết, ngoại trừ có thể đem pháp lực phóng ở trên thân kiếm, cậu ta hầu như không biết một chút phép thuật gì nữa, chuyện này thật đúng là đáng thương. Có lẽ cậu ta làm kỵ sĩ thì sẽ càng có thêm sức thuyết phục một chút?

Nhưng mà mặc kệ Godric là kỵ sĩ hay vẫn là phù thủy, cậu ta rốt cuộc cũng đi theo Salazar đến xưởng lớn của yêu tinh.

"Thật tuyệt vời!" Godric cảm thán.

"Harry!" Salazar căn bản không để ý Godric có bao nhiêu kinh ngạc, mà là rất chuẩn xác tìm được Harry và Snape đang đứng sau lưng một yêu tinh già —— đây là hai người khác...... Mà yêu tinh già dẫn đường đã nói? Đúng vậy, nếu trên người có hơi thở của rồng Slyfimir, vậy thì ngoại trừ Snape đã đi qua Thánh địa Slyfimir thì chính là Harry người vẫn luôn chăm sóc y và nhận được lời chúc phúc của Slyfimir từ mẹ của y.

"Saar, Gody?" Harry xoay người sang chỗ khác thì nhìn thấy hai đứa nhỏ đang đứng ở chỗ đó, vẻ mặt của Salazar thì thờ ơ còn Godric thì vẫn là vẻ mặt đầy tươi cười trước sau như một, "Các em cũng lại đây?"

"Cậu ta muốn tìm một thanh kiếm." Salazar nhìn thoáng qua Godric, nói.

Một thanh kiếm...... Một thanh, bảo kiếm thích hợp với Gryffindor?

Harry nhớ tới thanh kiếm Gryffindor được giấu trong chiếc mũ phân loại ở phòng Hiệu trưởng, thanh kiếm màu bạc là tác phẩm của yêu tinh. Thanh kiếm ngoại trừ Dumbledore thì cũng chỉ có cậu là từng tiếp xúc thân mật với nó, cho nên vừa nghe nói muốn tìm một thanh kiếm thích hợp với Gryffindor, điều đầu tiên cậu nghĩ đến chính là thanh kiếm kia —— đó là một thanh kiếm đã từng cứu mạng sống của cậu.

Nghĩ đến đây, cậu lập tức hỏi yêu tinh già bên cạnh cậu là thanh kiếm kia có tồn tại hay không.

"Bảo kiếm......" Yêu tinh già híp mắt suy nghĩ một lúc lâu, "Đúng vậy đúng vậy, có một thanh...... Tuy nhiên không thể sử dụng."

"Không thể sử dụng?" Snape sửng sốt. Hắn hiểu rất rõ độ sắc bén của thanh kiếm Gryffindor, nhưng...... Không thể sử dụng, điều này khiến hắn cảm thấy hơi bất ngờ, nghi ngờ nhìn Harry và thấy Harry cũng đang rất nghi ngờ, hai người liếc nhìn nhau một cái rồi lại lập tức nhìn đi chỗ khác.

"Roger, đi lấy thanh kiếm đó tới đây." Yêu tinh già ra lệnh cho yêu tinh trẻ tuổi ở bên cạnh mình, yêu tinh trẻ tuổi cúi người chào và mang theo mười mấy yêu tinh cùng nhau đi rồi. Có lẽ qua khoảng mười lăm phút, mười mấy yêu tinh mới nâng một cái rương rất lớn rất lớn trở về.

Sau khi cái rương được đặt ở trên mặt đất, những dây xích trên đó bắt đầu chuyển động theo quỹ đạo đặc thù, sau đó rắc một tiếng cái khóa trên rương được mở ra. Khóa vừa mở ra, mọi người mới thấy được đồ vật đựng trong cái rương này —— một thanh bảo kiếm vừa dài vừa lớn, mặt trên còn có lớp rỉ sét rất dày nặng.

Nhưng cho dù là như thế này Harry vẫn là nhận ra đây là thanh kiếm Gryffindor.

"Cái này cũng thật ngầu nha!" Godric lập tức tán thưởng, giống như là bị mê hoặc vậy, cậu ta chậm rãi đi về phía trước và đi đến trước mặt thanh bảo kiếm này, "Quá ngầu......"

"Đây là vật phẩm phép thuật trắng, vốn dĩ yêu tinh chúng tôi không thể chế tạo được." Yêu tinh già giải thích nói, "Là đương nhiệm tộc trưởng Gryffindor kia, hắn đoạt đi pháp lực của anh trai mình, mới có thể chế tạo ra một thanh kiếm như vậy —— tuy nhiên không có ai có thể sử dụng được, cho dù là tộc trưởng Gryffindor kia cũng vậy, thanh kiếm này cũng không tin tưởng hắn."

Tay của Godric vô cùng run rẩy, cậu ta nghe thấy lời nói của yêu tinh già, mà cha của câu ta đúng là người anh trai bị tộc trưởng đoạt lấy pháp lực...... Cho nên, cậu ta muốn tỉnh táo, muốn bình tĩnh, muốn nhẫn nhịn...... Cậu ta muốn cho mọi người không nhận ra được sự kích động của mình! Đúng vậy, đây là thanh kiếm được chế tạo ra bởi pháp lực của cha cậu ta...... Cậu ta cần phải đánh bại nó cũng cần phải thuần phục nó, đạt được sự tin tưởng của nó, được nó ỷ lại, sau đó mang theo nó đi báo thù!

Salazar nhíu nhíu mày, không có mở miệng.

Harry nhìn nhìn Snape, mà Snape thì lắc lắc đầu với cậu.

Hiển nhiên, bọn họ đều nhìn ra Godric không thích hợp —— huống chi cậu ta vẫn là một Gryffindor chân chính!

Khi tay của Godric đụng tới chuôi kiếm, thanh kiếm phát ra một tiếng nổ vang dội —— có lẽ là nức nở, hoặc là rống giận, giống như là vua sư tử trên thảo nguyên, một tiếng rít gào vang lên sau đó rỉ sét trên thanh kiếm bắt đầu tróc ra...... Từng khối từng khối, tróc ra từ thanh kiếm, chậm rãi lộ ra thanh kiếm có thân kiếm màu bạc.

Khi thân kiếm được lộ ra, đá quý ở trên đó bắt đầu sáng lên, từ từ vốn dĩ đá quý có màu trong suốt biến thành màu đỏ đại biểu của ngọn lửa, mà sau khi ánh sáng màu vàng bay qua đi thì thanh kiếm này cũng được Godric cầm vững vàng ở trong tay —— nó thay đổi, không hề lớn như lúc nãy nữa mà là biến thành một thanh bảo kiếm thon dài thích hợp cầm ở trong tay. Khi Godric cầm thanh kiếm múa may, nó sẽ đi theo những đường múa may của cậu ta phát ra những tia sáng, lóa mắt và chiếu rọi toàn bộ thành trấn yêu tinh.

Đây, mới là bộ dáng chân chính của thanh kiếm.

Nó rốt cuộc chờ được chủ nhân của nó.

"Đây là......thanh kiếm của tôi." Thanh kiếm Gryffindor, thanh kiếm Godric!

"Đúng vậy." Salazar gật gật đầu, nhìn về phía yêu tinh già.

Cho dù là yêu tinh già tham tài nhất cũng không thể đối nghịch với rồng Slyfimir, ông lập tức cong lưng hèn mọn, thừa nhận Godric là có tất cả quyền sở hữu đối với thanh kiếm này.

Mà Snape cũng không tin tưởng yêu tinh sẽ từ bỏ thanh kiếm thần kỳ một cách đơn giản như vậy, nhưng hắn tin tưởng bản lĩnh của Salazar và cá tính thích nịnh nọt của yêu tinh, cho nên...... Yêu tinh nhất định sẽ không từ thủ đoạn để đoạt nó về, chẳng qua là không biết khi nào. Đương nhiên, cho dù là ở một ngàn năm sau yêu tinh cũng không có thể lấy lại được thanh kiếm này.

Nhìn thanh kiếm này được cậu sử dụng ở một ngàn năm sau, trong lòng Harry cảm thấy có chút hụt hẫng, cậu cũng muốn múa may một chút thanh kiếm này, ít nhất muốn biết...... Cậu rốt cuộc có phải là một Gryffindor chân chính không.

"Lại đây." Snape nhìn Godric vui vẻ như vậy, trong lòng cảm thấy rất là khó chịu. Rốt cuộc thì nhìn thấy một Gryffindor vui vẻ như vậy đối với hắn cũng không phải là một trải nghiệm tốt gì, bởi vậy trực tiếp đi qua cầm lấy thanh kiếm đưa cho Harry —— hắn đương nhiên nhìn thấy biểu cảm của Harry.

Thanh kiếm ở trong tay Harry cũng không có phát ra đủ loại ánh sáng giống như ở trong tay Gryffindor, nhưng trên lưỡi kiếm lại hiện ra một dòng chữ —— Godric Gryffindor?!

Dòng chữ này không phải bị khắc lên chứ?!

Harry nhìn về phía Snape, mà Snape thì có vẻ mặt vô cảm.

"Merlin!" Godric hét lên, cậu ta không ngờ là thanh kiếm vậy mà có linh tính như vậy, hoặc là...... Đây là lời chúc phúc cuối cùng của pháp lực của ba ba đối với cậu ta?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro