CHƯƠNG 44: ROWENA CẢNH CÁO

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDITOR: YUKI NGÂN HÀ


Cố gắng làm cho chính mình không cần suy nghĩ lời nói của Godric, mặt của Harry lại càng ngày càng đỏ hầu như có thể chiên được trứng gà.

Thật ra từ trước tới nay Harry không nghĩ sẽ có cái tai tiếng gì với Snape, hoặc là...... Cái quan hệ đặc biệt gì, bọn họ là thầy trò, chỉ có thế mà thôi. Ngoài ra hiện tại bọn họ lại cùng nhau nuôi dưỡng một đứa nhỏ tên là Salazar Slytherin —— chỉ có này đó, không phải sao?

Nhưng tại sao đám người này đều bàn luận về đề tài mà cậu chưa từng nghĩ đến, rất giống như cậu và Snape thật sự có cái gì đó với nhau vậy, chuyện này thật đáng sợ! Merlin! Snape rõ ràng chỉ yêu tiểu thư nồi quặng của hắn mà thôi.

Không đúng! Chuyện này có quan hệ gì với việc Snape yêu ai chứ?!

Harry rối rắm ngồi xuống cái bàn bên cạnh, trong tay thì cầm cái cái bánh ngọt sau đó chậm rãi bóp nát nó...... Được rồi, thật ra cậu muốn cái bánh ngọt này để lót bụng!

Cho chính mình một cái "Bùa tẩy rửa", Harry đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía vẻ mặt tức giận của Snape, cũng không biết nên làm cái gì phản ứng, đành phải ngây ngốc mà đứng ở chỗ đó, ngay cả một âm tiết đều không có phát ra.

"Có lẽ cậu cảm thấy lãng phí đồ ăn là một loại thể hiện biểu hiện cao quý của mình? Nếu không muốn ăn, cậu có thể lao động một chút tay của mình, đem chúng nó rửa sạch sẽ để tránh làm người khác cảm thấy cậu đã giàu có đến mức có thể đem tất cả trở thành món đồ chơi!" Snape ác độc mà phun nọc độc, sau đó quay đầu đi uống xong một ly nước sôi để nguội. Hiện tại còn không có lá trà, tự nhiên cũng không có nước trà, chuyện này thật sự khiến người khác không thể chịu đựng nổi.

Đối với mấy người kia của Giáo hội, bọn họ biết không thể tùy tiện xử lý. Rốt cuộc những người này đến từ Giáo hội, trừ phi bọn họ muốn là kẻ thù của tất cả vùng đất Châu Âu có bóng ma của Giáo hội, nếu không thì...... Snape phân tích cái lợi cái hại rất rõ ràng. Nhưng bọn họ đồng dạng không thể đem những tên Giáo hội đáng chết đó chiếm lĩnh cái cảng này —— nơi này là thuộc về địa bàn của Salazar, đồng dạng nơi này cũng là địa bàn thuộc về Phù thủy và sinh vật phép thuật, Giáo hội không có tư cách ở chỗ này.

"Không phải đã tiêu trừ ký ức của bọn họ sao?" Harry không để bụng.

"Nhưng bọn họ còn sẽ trở về, nếu bọn họ phát hiện ra một lần nữa." Salazar lắc lắc đầu, y đã xác định phải bảo vệ những yêu tinh đó, đây là một loại trách nhiệm. Rốt cuộc yêu tinh thần phục y hơn nữa nguyện ý cung cấp tất cả đồ vật mà y muốn. Đây là một loại giao dịch, đồng dạng là một lĩnh chúa y cần phải trả giá vì đồ vật này.

Trên thực tế, Phù thủy, sinh vật phép thuật, sinh hoạt của bọn họ có chút giống sinh sống ở dã ngoại, mà bọn họ chính là một một nhóm riêng biệt. Được bảo vệ thân thể và dâng lên tiền tài báu vật vì người bảo vệ, đồ ăn thậm chí còn có linh hồn, mà người bảo vệ cung cấp bảo vệ.

"Vậy phải làm sao bây giờ? Chúng ta không thể lộng chết Giáo hội!" Harry ủ rũ cụp đuôi, "Ba người chúng ta cũng không thể làm chết được một nhóm người như vậy...... Ngoài ra, giết người là không đúng."

Nghe xong lời Harry nói, Snape hung hăng giật giật khóe mắt. Hắn thật sự không thể đánh giá cao tên Potter này, cho dù cái tên Potter này tốt hơn Potter già rất nhiều.

Lúc này, Godric dẫn Rowena và dì của cô ấy đến chỗ này. Rowena chỉ nghe được những lời "Giết người là không đúng" này, mà Mẫu Ngưu rất giống như không nghe thấy cái gì hết, sau khi đi vào vào phòng thì tìm một góc ngồi xuống sau đó chậm rãi lấy kim chỉ ra và may vá vài thứ.

"Thật ra giết người tuy rằng là không đúng, nhưng nếu kế hoạch tốt thì sẽ không có ai biết đến." Giọng nói thanh thúy của Rowena vang lên, "Chỉ cần không bị người khác biết, vậy thì không tính là giết người."

"Cái......cái gì?" Harry hơi kém cắn đầu lưỡi của mình.

"Thật sự, chỉ không cần bị phát hiện và che lấp được nó, vậy thì tất cả đều trở nên đơn giản." Salazar gật gật đầu, mấy ngày qua, bởi vì có Godric không có việc gì thì cứ dông dài nói chuyện với y, nên tốc độ và tần suất nói chuyện của y cũng tăng lên không ít, cũng có thể nói được câu dài.

"Ý tôi là, nếu Harry muốn giết chết ai đó, chúng ta nên làm một kế hoạch hoàn mỹ." Rowena nghênh ngang mà ngồi vào cái bàn bên cạnh, "Mọi người muốn giết ai?"

Cứ như vậy không kiêng nể gì mà hỏi chuyện, mà người giám hộ của cô nàng lại ở một bên may vá áo choàng, thấy thế nào cũng rất quỷ dị.

"Không...... Không muốn giết ai......" Harry hận không thể cho chính mình một bùa hôn mê vào lúc này.

"Này! Người lớn không thể nói dối!" Rowena khó chịu lẩm bẩm, quay đầu hỏi Salazar, "Saar, vừa rồi Harry nhắc đến giết người, đúng không?"

"Đúng vậy, là anh ấy đề ra." Salazar gật gật đầu, "Tuy nhiên cậu chỉ nghe được một bộ phận nhỏ."

Vì vậy, Harry chỉ có thể lại lần nữa lặp lại cuộc trò chuyện của bọn họ và giải thích thêm về vấn đề của Giáo hội.

"Bọn họ là một phiền phức lớn." Mẫu Ngưu ở bên cạnh mở miệng nói sâu sắc, "Phiền phức rất lớn. Rowena, bọn họ sẽ mang đến cho con tai họa rất lớn."

"Thế lực của Giáo hội không kéo dài tới phương đông." Snape nhìn thoáng qua Rowena người rõ ràng có huyết thống phương Đông, mái tóc màu đen và khuôn mặt tinh tế của cô nàng đều thể hiện một loại cảm giác xinh đẹp. Rất hiển nhiên, cha của cô nàng là người phương Đông và ngoài ra còn có pháp lực mạnh mẽ.

"Nhưng nơi này là nhà của tôi, tôi không có khả năng có thể sinh sống ở phương đông cùng với cha." Rowena lạnh lùng mở miệng, "Nếu nhìn thấy ông ta, tôi sẽ đánh bay đầu của ông ta, sau đó đá rớt trứng trứng của ông ta và cho ông ta biết là không nên tùy tiện gieo giống!" Trong nháy mắt, tất cả đàn ông đang ngồi ở đây đều thay đổi sắc mặt —— cho dù là trước nay có vẻ mặt vô cảm như Snape cũng bị chấn động rất lớn. Được rồi, đây là Rowena, tuy rằng nhìn ở bên ngoài thì trông như là một cô gái dịu dàng đoan trang không có khuyết điểm, nhưng...... Ngẫu nhiên cô nàng sẽ nói ra mấy câu làm người khác không thể chống đỡ nổi.

Có lẽ......cũng không phải ngẫu nhiên.

Khi Rowena nói những lời này, Godric hung hăng kẹp hai cái đùi của mình lại, giống như chính mình đã bị đá bay cái vật gì đó.

"Rất nhiều thời điểm, không thể chiều theo ý của đàn ông, đặc biệt là đàn ông có tâm tư thâm trầm." Rowena lơ đãng nhìn thoáng qua Godric, rồi quay đầu nói chuyện với Salazar.

Rất......thú vị. Snape nheo đôi mắt lại, sau đó tạm thời buông xuống đề tài về mấy thành viên Giáo hội kia.

Vào lúc ban đêm, Snape một mình đi ra ngoài, quăng Lời nguyền Imperius cho mấy thành viên Giáo hội kia. Mà đúng lúc nhìn thấy tất cả Harry giữ im lặng.

"Ngài phải tin tưởng, Rowena là có lòng tốt. Con bé coi Slytherin điện hạ là bạn bè tốt nhất, hoặc là nói coi như là một người em trai —— mặc kệ rốt cuộc con bé lớn hơn hay nhỏ hơn so với điện hạ, dù sao thì chính là như vậy, ngài biết không con bé còn thường xuyên chăm sóc ta! Cho nên, con bé sẽ nói cái gì thì hoàn toàn là lời con bé muốn nói, ngài Gryffindor, ngài rốt cuộc muốn hỏi cái gì?"

Khi Snape và Harry quay trở lại quán trọ, bọn họ nghe được những lời này của Mẫu Ngưu.

"Ta chỉ là muốn biết, cô ấy......rốt cuộc là ai?"

"Rowena là Rowena! Tôi là tôi. Chỉ đơn giản như vậy, chẳng lẽ còn có thể có cái gì khác?" Mẫu Ngưu lên giọng, "Ngài Gryffindor, có phải ngài đang muốn làm chuyện gì đó đáng sợ đúng không? Có lẽ ngài nên đi cầu xin sự tha thứ của ba vị quý ngài kia mà không phải là nói cái gì với tôi......"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro