CHƯƠNG 52: SEVERUS VÀ HARRYCÙNG NHAU ĐI DẠO

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDITOR: YUKI NGÂN HÀ


Rowena thét chói tai doạ sợ hai cậu bé, bọn họ nhìn về phía nàng, đặc biệt là Godric, cậu ta nhìn nàng bằng vẻ mặt hoảng sợ giống như nàng là một con rồng lửa rất lớn vậy.

Nhưng mà Rowena không phải rồng lửa, Salazar cũng không phải công chúa mà nàng đang bắt giữ, Godric càng không phải là kỵ sĩ giải cứu công chúa. Cho nên bọn họ không có bất kỳ dị nghị gì mà cùng nhau quay mặt nhìn về phía Mẫu Ngưu, hy vọng đạt được đáp án hoàn mỹ từ nàng.

"Rowena bé ngoan, không phải con đoán được sao?" Mẫu Ngưu chớp chớp mắt, đem mâu thuẫn chuyển dời đến trên người Rowena. Hai cậu bé lập tức quay đầu nhìn về phía Rowena.

"Nhưng con không muốn nói ra, loại chuyện này." Rowena bĩu môi, "Con nghĩ...... Có lẽ không phải là do con suy nghĩ nhiều."

"Thật đáng tiếc, thật sự là con suy nghĩ nhiều." Mẫu Ngưu nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Rowena, thở dài, "Ta nghĩ, bọn họ chỉ vừa hôn nhau mà thôi." "Ah —— oa ah!" Mặt Godric cũng đỏ lên.

"Hôn môi?" Salazar cố gắng lý giải cái từ ngữ này.

"Đúng vậy...... Chính là hôn môi! Mình đã thấy...... Ah, mình đã thấy hôn môi!"

Godric quay mặt lại đối mặt với Salazar, đôi mắt gắt gao nhìn thẳng miệng của y,

"Chỉ là......hôn môi, hôn môi...... Miệng đối miệng, rất tốt đẹp...... Chỉ là......cảm giác rất tốt đẹp, Saar......"

"Cái gì?" Đôi mắt đen của Salazar sáng lên, thể hiện đầy đủ sự ngu ngơ của y đối với loại chuyện này, "Nói cách khác Severus cắn Harry? Vậy thì, Harry có phải là đã cắn trở lại hay không? Miệng đối miệng...... Có lẽ môi có thể ăn?"

"Phụt!" Mẫu Ngưu không màng hình tượng mà phun ra, "Được rồi, Salazar Slytherin lãnh chúa điện hạ thân ái, phải biết rằng, hôn môi miệng đối miệng là hành động chỉ những người vô cùng thân mật mới có thể làm được. Ví dụ như cha và mẹ của ngài, bọn họ ở bên nhau mới có ngài, cho nên bọn họ có thể làm như vậy. Mà những người khác thì, cho dù là giữa tôi và Rowena là tình cảm mẹ con nhưng chúng tôi cũng không thể hôn môi như vậy, đã hiểu sao?"

Cái giải thích này làm Salazar hưng phấn đến mức mặt đỏ lên. Quá tuyệt vời! Đây đúng là chuyện cậu vẫn luôn hy vọng —— Harry và Severus, hai người bọn họ ở bên nhau! Sau đó bọn họ có thể tạo thành một gia đình hoàn chỉnh, còn có thể có một em trai hoặc em gái...... Chuyện này thật sự quá hoàn mỹ! Đôi mắt của Salazar lóe sáng, giống như ngôi sao sáng nhất trên bầu trời vậy.

Lúc này, đôi mắt của Godric cũng lóe sáng, bởi vì cậu ta nhìn thấy được bộ dáng vui vẻ của Salazar —— là chân chính vui vẻ, không phải tại sao chê cười hoặc là y cố tình lấy lòng mà không thể không có lệ mà mỉm cười, là chân chính vui vẻ, vui vẻ phát ra ý cười. Tuy rằng trên mặt y vẫn nhàn nhạt như cũ, nhưng Godric có thể cảm nhận được đến cái loại vui sướng này.

Bên này đang vui vẻ, mà bên kia Harry lại không có bất kỳ vui vẻ gì đáng nói. Cậu cực kỳ tức giận. Tùy tùy tiện tiện đã bị Snape hôn cậu còn không thể nói cái gì và thậm chí cậu còn không biết là tại sao Snape lại làm như vậy nữa! Được rồi, cho dù cũng có thể không nói cho cậu biết mọi chuyện là như thế nào, nhưng...... Cậu muốn biết tại sao hắn lại làm như vậy!

Harry tức giận đá văng một cái thùng gỗ ở bên cạnh, sau đó chậm rãi di chuyển hai chân và ngồi xuống bên cạnh mép thuyền. Còn may là không có người nhìn thấy cậu, cậu cũng không muốn làm cho bất kỳ kẻ nào nhìn thấy cậu.

Snape đáng chết!

Nhưng, Harry lại nhớ đến nụ hôn kia...... Cậu không thể không thừa nhận trong nháy mắt nụ hôn kia làm chính mình bị lạc...... Hoặc là nói ngay cả hô hấp cũng đều quên mất. Ngón tay chậm rãi sờ đến trên miệng của mình...... Harry không biết chính mình hiện tại là nên nghĩ đến môi của Snape hay là những lời châm chọc được thốt ra từ nơi đó...... Ở khi Snape hôn cậu thì cậu nên hiểu rõ, không sai, cậu nên hiểu rõ chính mình tại sao luôn muốn rít gào với hắn, chỉ đơn giản là muốn nhìn thấy hắn tồn tại...... Harry Potter không phải đồ ngốc, tuy rằng ở sự kiện này cậu xác thật là làm việc ngốc.

Khi một người đi theo một người hơn nửa năm và ngoài ra chỉ có thể nói chuyện với hắn khi có chuyện gì đó, cho dù sẽ không yêu người này nhưng cũng sẽ đối xử đặc biệt đối với người này, huống chi...... Harry thừa nhận, Snape thật sự là một người có mị lực.

Nhưng điều này không thể trở thành lý do để hắn hôn môi cậu!

Harry cực kỳ tức giận.

Nhưng Harry cũng không muốn đi tìm Snape để hỏi cho rõ ràng. Cậu một chút đều không hề muốn.

Sáng sớm tinh mơ ngày hôm sau, Harry lập tức rời khỏi giường, những ngày ở trên thuyền rất nhàm chán, cho nên có rất nhiều người đều sẽ ngủ đến trời sáng hẳn, nhưng Harry biết chính mình cần thiết dậy sớm một chút —— để tránh gặp được Snape người đang ngủ ở cách vách. Nói là ngủ ở cách vách, thật ra là cùng một khoang thuyền, chẳng qua sau khi đi vào thì sẽ có một phòng khách nhỏ, mà trong phòng khách có hai cánh cửa phòng mà thôi. Đương nhiên, đây là phép thuật biến ra.

"Xem ra......nước biển tràn ngập vị mặn vẫn có thể hấp dẫn sự chú ý của Cậu Bé Vàng."

"Se...... Snape." Harry kêu lên chói tai, khi thiếu chút nữa cậu sắp buộc miệng thốt ra Severus, thì cậu đã kịp thay đổi khẩu hình kêu lên cái tên Snape này, "Tại sao anh cũng dậy sớm như vậy?"

"Vậy thì thánh nhân Potter vĩ đại cho rằng...... Trễ bao lâu mới là không còn sớm nữa?" Snape đi qua đi, từ trên cao nhìn xuống Harry.

"Tôi không có...... Không có cái ý kia." Harry lui về phía sau, "Tôi chỉ là muốn đi...... Phòng rửa mặt, đúng vậy, phòng rửa mặt." Cậu xê dịch thân thể sang hướng bên cạnh.

"Có cần tôi nhắc nhở cậu không...... Phòng rửa mặt ở ngay trong phòng của cậu?"

"Được rồi! Tôi muốn đi ra ngoài đi dạo một chút, chỉ thế mà thôi!" Harry hét lên, cậu hy vọng âm thanh của mình có thể đánh thức tất cả mọi người dậy, nhưng thật đáng tiếc người có thể nghe thấy âm thanh này căn bản cũng không muốn ra khỏi phòng của họ. Cho nên Harry không thể được như ý nguyện.

Không sai, Harry căn bản không thể được như ý nguyện. Snape chặn đường đi của cậu, thân thể cao lớn và cường tráng của hắn ít nhất còn hơn so với Harry người thậm chí còn muốn gầy yếu hơn so với các cô gái cùng tuổi. Ví dụ như chuyện mười bốn tuổi mà Harry chỉ cao tới ngực của Snape, Harry căn bản không muốn nhắc tới chuyện này! Nhưng hiện tại Snape ở ngay trước mặt cậu, cho nên cậu cần phải đối mặt trực diện với vấn đề ảm đạm này.

Snape duỗi tay kéo cánh tay Harry lại, sau đó xoay người và đi nhanh về phía trước. "Này! Anh buông tôi ra!" Harry cố gắng lui lại, nhưng cậu không có sức lực mạnh như Snape, cho nên chỉ có thể bị hắn kéo đi về phía trước. Vẫn luôn đi rồi đến trên boong tàu sau đó dạo vài vòng ở trên boong tàu.

Khi hai người đi dạo đến vòng thứ năm, Harry rốt cuộc nhịn không được và hỏi:

"Ngài Severus Snape, xin hỏi, ngài rốt cuộc muốn làm gì?"

"Đi dạo." Nháy mắt dừng bước chân lại, Harry ở sau lưng Snape lập tức cả người đều đụng vào trên người Snape, đâm mạnh đến thiếu chút nữa làm gãy cả mũi và đau đến mức làm cậu chảy nước mắt.

"Ah......" Harry che cái mũi lại, nước mắt lập tức chảy ra, cái mũi vừa chua xót vừa đau, cảm giác rất giống như khi cậu biết Snape thích mẹ của cậu...... Snape đáng chết —— Snape đáng chết một vạn lần!

Đương nhiên, Snape hoàn toàn nghe không được tiếng hò hét ở trong lòng của Harry, hắn cảm thấy chính mình thật sự là làm được rất đúng. Rốt cuộc hắn đã đi dạo theo như lời của Harry, đương nhiên loại chuyện Cậu Bé Vàng hấp tấp đụng vào sau lưng hắn thì không có quan hệ gì lớn đối với hắn, không phải sao?

Buổi chiều ngày hôm nay, thuyền lại gần bờ, tuy nhiên cũng phải tới nơi mà bọn họ muốn tới, mà là đến một cảng nhỏ để chỉnh đốn và bổ sung vật tư.

Đây là một thị trấn có tên là Bordeaux.

"Thuyền dừng lại ở chỗ này ba ngày, sau khi mọi người rời thuyền có thể đi tìm một số việc vui!" Thuyền trưởng buông ván cầu xuống, "Các anh em, tìm việc vui đi!"

Bên trong nhóm thủy thủ là có người từng phạm vào án tử ở trên đất liền, cũng có người không có nhà để về, còn có người cực kỳ hung ác, đương nhiên cũng có người vì kiếm sống mà bị bức bách...... Bọn họ một đám người như vậy ở chung với nhau, ở trên biển phiêu bạc một đoạn thời gian rất dài, có đôi khi mấy tháng cũng không thể cập bờ, một khi nhìn thấy đất liền, vậy thì chẳng khác nào là một nơi có thể phát tiết —— bọn họ nhiệt tình yêu thương mỹ nữ và rượu ngon, mà Bordeaux đều có.

"Thật là thật là đáng sợ." Harry nhìn bộ dáng cười ha ha của đám thủy thủ kia, cậu không khỏi chà xát mu bàn tay và quay đầu nhìn vẻ mặt âm u lạnh lùng của Snape. "Đây là hiện thực." Snape nói khô cằn, không hề trào phúng bất cứ kẻ nào.

Rõ ràng có điều gì đó không ổn với chuyện này! Harry mở to hai mắt nhìn nhìn nhìn hắn, nhưng cũng không có nhìn ra được sơ hở của thuốc đa dịch hoặc phép thuật biến hình, cuối cùng đành phải từ bỏ.

"Bọn họ có tôi cũng không đủ để thỏa mãn." Mẫu Ngưu tự hào mà đi qua đi, mỉm cười ha ha, đôi mắt ngó quá hai người, "Tôi nghĩ hai người cũng có thể đi xuống để đi dạo, coi như là hẹn hò."

"Cái —— gì?" Harry lắp bắp mà nói,

"Hẹn...... Hẹn hò? Không...... Không phải như vậy, cái này không...... Không đúng! Không phải hẹn hò......"

Nhưng mà Harry đáng thương còn chưa nói xong lời mình muốn nói, Snape lại một lần nữa giữ chặt tay của cậu và đi xuống thuyền.

"Này! Từ từ ——" Harry muốn gọi lại Snape, nhưng Snape căn bản là không nghe cậu.

"Tôi nói từ từ!" Harry kêu to.

"Câm miệng, Potter!" Snape không có quay đầu lại, hắn đã đem Harry kéo xuống thuyền.

"Uy! Nhìn a! Cô bé kia bị người đàn ông của mình kéo đi!" Có người ồn ào ở thuyền lớn cách vách, "Cô bé nhỏ, cùng người đàn ông của mình xuống dưới chơi đi!"

"Này! Nếu người đàn ông của cô bé không thỏa mãn được cô bé, lại đây tìm ta đi, cô bé nhỏ —— nhìn cô bé rất xinh đẹp!"

"Cút ngay! Làm nàng tới tìm ta! Ta cho nàng đồng vàng!" Chuyện này cũng thật không xong!

Mẫu Ngưu che cái trán lại, nàng cũng không nghĩ tới nắm tay đi dạo phố bình thường sẽ biến thành...... Sự kiện đùa giỡn oanh động như vậy —— Merlin phù hộ tính tình của Snape tốt một chút!

Nhưng tính tình của Snape căn bản không hề tốt hơn chút nào, cho nên hắn hung tợn mà trừng mắt nhìn qua, thậm chí ngay cả trào phúng cũng lười để dâng tặng và chỉ dùng khí thế âm u và đôi mắt âm độc của hắn nhìn về phía mấy tên côn đồ đang kêu gào. Rất hiển nhiên, nếu không phải hiện tại đang ở trước mặt nhiều người thì hắn nhất định sẽ rút đũa phép ra và nguyền rủa những người này.

Snape không phải người tốt, chưa bao giờ là người tốt, giết người với hắn mà nói cũng từng là chuyện thường ngày. Tuy rằng không thích nhưng cũng không bài xích, cho nên...... Giờ phút này hắn thật sự rất muốn "Mộng cũ ôn lại".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro