CHƯƠNG 62: KẾ HOẠCH LỚN CẢI TẠO HARRY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDITOR: YUKI NGÂN HÀ


Rất nhanh, nhóm của Snape quay trở lại trên thuyền, hơn nữa nói cho thuyền trưởng biết có thể tổ chức tiệc tối. Loại tình huống này, đối với thuyền trưởng tới nói vẫn là không biết cái gì hết là tốt nhất. Vì vậy, ở trên bãi biển, bọn họ tổ chức tiệc tối long trọng, trong bữa tiệc còn có sinh vật biển mỹ vị.

"Rượu này cũng không tệ lắm!" Thuyền trưởng giơ cái ly gỗ lớn lên, lớn tiếng cười vui.

"Này, này đồ ăn quá mới mẻ!" Thuyền phó vui sướng mà cắn một cái chân gà tây lớn, "Ta thích yến hội như vậy!"

Đúng vậy, không có người không thích yến hội như vậy. Nhưng mà, đồ ăn mỹ vị và rượu ngon, có lẽ cũng là độc dược.

Ngày hôm sau, khi ánh mặt trời chiếu xuống trên người bọn họ, con thuyền đã ở bắt đầu đi pử trên biển. Bọn họ quên mất Siren cũng quên mất yến hội, càng quên mất những thánh kỵ sĩ của Giáo hội và giáo chủ đại nhân, những việc này rất giống như chưa từng xảy ra vậy.

Nhưng mà Harry lại không có quên những chuyện này, cậu nhìn Snape sắp xếp lại những tài liệu độc dược được lấy từ trên người của Siren, hung hăng mà nhìn chằm chằm —— giống như những tài liệu độc dược đó mới là bạn trai của hắn vậy! Thật là một tên khốn già chán ghét! Cậu buồn bực mà ngồi ở chỗ kia, trừng mắt nhìn vẻ mặt dịu dàng của Snape —— nhìn một cái, chỉ khi nhìn những tài liệu độc dược kia thì hắn mới có thể lộ ra vẻ mặt dịu dàng!

Cậu Bé Vàng hận đến hàm răng ngứa dậm dậm chân, xoay người đi tìm Salazar và Rowena, cậu nên nghĩ cách đối phó với những tài liệu độc dược kia —— còn có độc dược đáng chết kia! Nhưng rất hiển nhiên là một mình không thể nghĩ ra được cách gì, đối với vấn đề tình cảm phương pháp của Harry luôn luôn không phải sử dụng rất tốt. Cắn chỉ biết thích một người chỉ cần nói ra, sau đó đi theo bên cạnh người này, không rời khỏi hắn, như vậy là đủ rồi. Nhưng hiện tại cậu cảm thấy, những điều này hoàn toàn không đủ!

Đúng vậy, những điều này hoàn toàn không đủ.

Harry sờ sờ miệng của mình. Cậu thích hôn môi, đặc biệt là hôn môi là người cậu yêu, nhưng sau khi bọn họ quay trở lại trên thuyền đã có vài ngày không có thân mật hôn môi, thậm chí ngay cả nắm tay cũng không có! Điều này làm cho cậu cảm thấy chính mình khả năng giống như là một bên tình nguyện, mà Snape căn bản là không thích cậu...... Nghĩ như vậy, cậu cảm thấy trong lòng rất khó chịu, dạ dày giống như bị một bàn tay nhéo lấy vậy.

Cậu không thích loại cảm giác này. Harry rất khẳng định.

"Làm sao vậy?" Rowena nhìn vẻ mặt buồn bực của Harry, hỏi.

"Harry?" Salazar cũng rất lo lắng.....

"Anh...... Có phải là Severus không thích anh không?" Harry cau mày, trên mặt đỏ lên giống như phát sốt, "Anh cảm thấy Severus không thích anh...... Severus chỉ thích độc dược!"

Chỉ thích ma dược?

Rowena gật gật đầu, thật sự là ngài Snape kia thật sự rất thích độc dược, thậm chí vì độc dược mà có thể mất ăn mất ngủ...... Nhưng chuyện này thì lại làm sao vậy? Nàng rất khó để hiểu được suy nghĩ của Harry.

"Severus cũng không có thân thiết với anh, chỉ là thích độc dược...... Anh không biết Severus rốt cuộc có phải thích anh hay không nữa......" Harry chán nản nói, "Lúc trước anh biết Severus thích mẹ của anh...... Nhưng Severus đã nói với anh, anh không phải là thế thân của mẹ, cho nên anh nghĩ anh có cơ hội...... Nhưng......" Harry thở dài thật mạnh, suy sụp mà ngồi xuống, "Anh không có tự tin."

Cậu Bé Vàng không tự tin. Chuyện này đúng là một đề tài vô cùng khủng bố.

Salazar sờ sờ cái mũi, cũng không biết nên an ủi Harry như thế nào...... Y nhìn Harry cúi đầu, miệng cũng đô lên, rất giống một hoa bồ nhung đáng thương bị ăn hiếp vậy. Cho nên, y đành phải từ trong nhẫn không gian của chính mình lấy ra một hoa bồ nhung màu xanh lục và nhét vào trong lòng ngực của Harry: "Anh có thể trút giận với nó, nó sẽ không đáp trả lại anh."

Harry sửng sốt. Khi lần đầu tiên nhìn thấy Salazar, thằng bé cũng đưa cho cậu một hoa bồ nhung, hiện tại lại được đến...... Có lẽ, Salazar cũng không phải thích loại sinh vật này đến như vậy?

Thấy Harry khó hiểu, Salazar giải thích nói: "Cái này, rất nhiều người đều thích, đưa cho người nào, thì người đó sẽ chơi với em." Y chớp chớp mắt, "Nhưng hiện tại, em nghĩ anh có thể đưa cho Severus, Severus sẽ chơi cùng với anh."

"Nếu là một một bao lớn tài liệu độc dược thì thật ra có khả năng......" Harry chán nản đem hoa bồ nhung đặt ở bên cạnh, "Severus sẽ không thích loại đồ vật này...... Severus ngay cả hôn cũng đều không thích."

"Chuyện này không có khả năng." Rowena bén nhọn mà chỉ ra, "Nếu ngài ấy không thích cùng anh hôn môi, vậy thì nhất định là anh không biết hôn môi." Nàng bắt đầu phân tích về tình huống hôn môi cụ thể, "Anh hôn môi ngài ấy như thế nào? Há mồm sao? Đầu lưỡi đâu? Đúng rồi, không cần quên hàm răng cũng yêu cầu cùng nhau chăm sóc, có hiểu không!"

"Nha...... Hàm răng?" Lần trước giống như...... Không có đề cập đến hàm răng? Không, cậu nhớ rõ thật sự có hàm răng, bởi vì hàm răng cậu đụng phải hắn.

"Được rồi, Saar, đây không phải vấn đề mà hoa bồ nhung có thể giải quyết được." Rowena duỗi tay cầm lấy hoa bồ nhung màu xanh lục kia và ôm vào trong ngực, "Cái này cho mình. Mình sẽ dạy cho Harry làm thế nào có thể thành công ở chung hòa hợp với ngài Snape." Con gái luôn thích đồ vật lông xù xù, cho dù thứ này chỉ là một cái đệm.

Salazar gật gật đầu, trong mắt hàm chứa chờ mong.

"Mọi người ai đều cũng không thể so sánh được với dì của mình về hiểu biết làm như thế nào để đạt được niềm vui của đàn ông. Cho nên, Harry, ah cần phải đi trò chuyện với dì của em." Rowena nói như vậy, sau đó lôi Harry đi. Salazar vội vàng đi theo phía sau bọn họ.

Mẫu Ngưu là một cô giáo tốt, cho nàng không biết hai người đàn ông làm như thế nào, nhưng nàng biết rất rõ đàn ông thích kiểu gì —— đặc biệt là đàn ông giống như Snape vậy, nàng cho rằng, hắn cần sự nhiệt tình, vậy thì mới có thể làm hắn sửa lại cái tật xấu thoạt nhìn trông rất giống cấm dục này.

"Không sai, con có thể mặc mỏng hơn một chút." Mẫu Ngưu bắt đầu bài dạy của nàng, "Đàn ông sao, nhất định rất hy vọng thân thiết cùng với người mà hắn thích."

"Nhưng...... Con không biết anh ấy có thích con nữa hay không......" Harry gãi gãi đầu, "Con...... Rất nghi ngờ."

"Nghi ngờ?! Tại sao con lại có thể nghi ngờ!" Mẫu Ngưu đập tay lên bàn, kêu lớn, "Tại sao hắn sẽ không thích con? Nhìn một cái thử xem!" Nàng nâng bộ ngực lên, "Nhìn đi, bà đây xinh đẹp như vậy, dáng người hoàn mỹ như vậy, nhưng hắn cũng không hề liếc mắt nhìn một cái —— Harry —— Harry, Harry Harry Harry, chẳng lẽ con không biết, nếu không phải trong lòng có con, thì làm một người đàn ông không có khả năng không bị ta đây hấp dẫn?" Nàng nhìn Harry còn muốn nói gì đó, lập tức lại tiếp tục mở miệng, hoàn toàn không cho Harry cơ hội nói chuyện, "Đừng nói cái gì mà hắn yêu mẹ của con, nếu là như vậy, vậy thì hắn thích chính là phụ nữ —— người thích phụ nữ, sao có thể nhìn trúng con? Nhìn một cái thử đi!" Nàng túm lấy Harry, duỗi tay vỗ vỗ ngực Harry, "Đây là cái gì?" Nàng lại một lần nữa nâng ngực lên, "Con có sao?"

Harry lắc đầu.

"Vậy thì đúng rồi! Nam nữ khác nhau rất lớn, Harry bảo bối nhỏ thân ái của ta!" Mẫu Ngưu vừa lòng gật gật đầu, "Tuy nhiên...... Mông của con cũng không tồi nha!"

"Nè!" Harry che cái mông bị vỗ của cậu lại, cậu lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai ngồi xuống ghế, miễn cho bị Mẫu Ngưu lại vỗ mông cậu.

"Được rồi, hiện tại ngồi xuống, chúng ta tiếp tục nói nên làm như thế nào." Mẫu Ngưu kéo lại áo ngực có hơi xệ xuống của nàng lại, "Nghe, Harry bảo bối nhỏ!" Nàng nói, "Đầu tiên, con có thể mặc một chiếc áo sơ mi, phía dưới không cần mặc bất cứ thứ gì...... Cứ như vậy, đi tới đi lui ở trước mặt hắn, hiểu không. Nếu áo sơ mi có thể che mông của con lại, nhưng không cần quá dài...... Không sai, chính là như vậy, ngoài ra cũng không thể cài lại tất cả nút trên áo sơ mi, muốn cởi hai cái nút áo ở trên cùng!"

"Gì...... Cái gì?" Harry gian nan mở miệng, vì hỏi cái này, cậu nuốt nước miếng rất nhiều lần.

"Đương nhiên là vì biểu hiện sự gợi cảm của con." Mẫu Ngưu chớp chớp một con mắt, rất giống như đang quăng mị nhãn vậy. Tuy nhiên nàng cũng biết rất rõ là mị nhãn này sẽ không hề có tác dụng, "Ngoài ra, con muốn...... Mềm mại một chút, hiểu không? Nếu hắn không ôm con, vậy thì con đi ôm hắn, dùng dùng cánh tay mềm mại của con đi ôm hắn!"

"Anh ấy sẽ ném văng con ra......" Harry gục đầu xuống.

"Nếu con ăn mặc...... Rất nhẹ rất mỏng rất trong suốt thì, hắn tuyệt đối sẽ đem con ném lên giường mà không phải là ném văng ra ngoài —— ngoại trừ hắn không phải đàn ông." Mẫu Ngưu duỗi tay nắm lấy cằm của Harry, cưỡng chế Harry ngẩng đầu nhìn thẳng vào nàng, "Nhìn một cái đi, cậu bé nhỏ, có phải con chưa bao giờ nhìn kỹ bộ dáng của chính mình?"

"Mỗi ngày con đều soi gương." Harry trả lời rất nghiêm túc.

"Ồ! Ta không phải hỏi cái này!" Mẫu Ngưu duỗi tay, Rowena lập tức đưa cho nàng một cái gương, nàng cầm lấy gương và đặt ở trước mặt Harry, làm cậu nhìn thẳng vào gương mặt của chính mình, "Nhìn một cái đi, đứa nhỏ, Harry bảo bối nhỏ thân yêu, cho dù con nói con đã trưởng thành, nhưng con lớn lên không giống như người trưởng thành —— nhìn đôi mắt này một cái đi, lớn lên cực kỳ xinh đẹp, khiến người ta vừa nhìn là đã cảm thấy con vừa vô tội vừa đáng thương. Đương nhiên, con phải khống chế được cảm xúc của chính con, nếu không thì rất dễ dàng đánh nhau với người khác."

Đối với chuyện rất dễ dàng đánh nhau với người khác này, Harry gật gật đầu —— cậu thật sự rất dễ dàng đánh nhau với người khác, đương nhiên tiền đề là có người khiêu khích cậu.

"Cho nên, không cần quá quật cường, đứa nhỏ quật cường thì sẽ không có người thích, thân yêu." Mẫu Ngưu lớn tiếng nói, "Ngoài ra làn da của con rất trắng, khuôn mặt của con mềm mại đáng yêu rất dễ khiến cho người khác rất thích, không phải sao? Cho nên, tin tưởng ta, con có thể!"

Có thể? Cái gì có thể?

Harry sửng sốt.

"Chính là như vậy, bộ dáng ngây ngốc của con rất dễ khiến người khác thích!" Mẫu Ngưu bắt đầu duỗi tay, nàng nhất định phải đem đứa nhỏ này chế tạo thành tuyệt thế...... Được rồi, quản đứa nhỏ là tuyệt thế gì chứ, dù sao chỉ cần đem đứa nhỏ này đưa đến trên giường của Snape là tất cả đều được thu phục!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro