Chương 5: Diagon Alley

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày  6 tháng 8 năm 1972, một ngày nắng đẹp...
 
Asteria rảo bước trên con đường đá của Hẻm Xéo. Đây là lần đầu cô được đến nơi này nên có chút háo hức. Có lẽ do vẫn còn ám ảnh về tai nạn lúc trước nên cha cô chưa bao giờ cho phép cô đến đây. Asteria đã xuất sắc vượt qua bài kiểm tra dành cho học sinh năm nhất. Vì vậy hôm nay Asteria đến đây để mua những đồ dùng cần thiết cho một học sinh năm hai ở Hogwarts. 
 
'Asteria, con yêu, mẹ và cha con cần đến Gringotts làm chút chuyện. Con và Derek có thể cầm số tiền này đi mua sách vở và may đồng phục mới trước, chúng ta sẽ gặp nhau ở cửa hàng của ông Ollivander để chọn cho con một cây đũa phép.' Oralie nói rồi đưa cho hai đứa con của hai túi tiền nhỏ. 
 
' Vâng, thưa mẹ.' Asteria ngoan ngoãn đáp lời.
 
' Tốt lắm. Derek, coi chừng em gái nghịch ngợm của con. Đi thôi em yêu, chúng ta có việc cần làm.' Amory xoa đầu con gái, sau đó nắm lấy tay vợ mình, xoay người rời đi...
 
'Haha. Nhìn cha mẹ chúng ta kìa Derek. Tình cảm của họ thật tốt.' Asteria nhìn bóng lưng của cha mẹ mình, khẽ cười. 'Đi thôi, anh trai yêu quý của em. Chúng ta không nên lãng phí thời gian. Em muốn đi thăm thú Hẻm Xéo ngay. Hơn nữa em cũng có hẹn với...'
 
'Khoan, chậm đã, Asteria thân ái.'  Derek nở nụ cười "quyến rũ" với Asteria. 'Anh không muốn để em một mình. Nhưng anh có hẹn với Emma, vị hôn thê người Pháp của anh, cô ấy vừa đến Anh hôm qua. Vì vậy, Asteria, em có thể tha thứ cho người anh trai này nếu anh để em tự đi mua những thứ này chứ.' Derek cười lấy lòng. Vị hôn thê đáng yêu của anh đến mà không báo trước, anh chỉ vừa nhận được tin sáng sớm nay. Anh cần đi đón cô ấy.
 
' Em bảo không thì anh sẽ không đi sao Derek? Được rồi, vì tình yêu của hai người, anh cứ đi đi anh trai. Nhớ quay lại sớm chút, cha sẽ không vui khi anh để em một mình đâu.' Asteria không đành lòng để anh mình lỡ hẹn với tình yêu của anh ấy. Sẽ rất tệ khi đi dạo Hẻm Xéo mà dẫn theo một Derek ủ rủ.
 
'Anh biết, em gái yêu dấu. Anh sẽ trở lại sớm, ngay sau khi sắp xếp cho Emma một nơi ở tốt.' Derek cười xán lạn, chào tạm biệt Asteria, chạy theo tiếng gọi con tim.
 
' Chậc, thật may mắn khi mình đã hẹn trước với Sirius, hi vọng cậu ấy đã đến tiệm sách Phú quý và Cơ hàn.' 
 
Phải, chính là Sirius Black, con trai trưởng của gia tộc thuần huyết Black. Walburga Black là bạn thuở thiếu thời của Oralie, vì vậy không lạ gì khi người bạn đầu tiên của Asteria là Sirius. Kiếp trước, Asteria khá yêu thích nhân vật này. Tuy thời niên thiếu hắn là một chàng trai bốc đồng, có chút nổi loạn và đôi khi nông nổi nhưng chung quy vẫn là một người tốt. Rồi khi được làm bạn với Sirius, Asteria càng thích hắn hơn, càng yêu mến cậu bé Gryffindor nhiệt tình ấy…
 
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
 
Tiệm sách Phú quý và Cơ hàn hôm nay tương đối đông đúc. Sirius Black đợi Asteria được mười lăm phút. Cậu đã từ chối lời mời đến trang viên Potter của James cũng như lời hẹn cùng đến Hẻm Xéo với cậu ấy vì Asteria.
 
 Lần cuối cậu gặp Asteria là vào sinh nhật năm 10 tuổi của cô. Đôi khi cậu ước mình được như cô, không cần gánh trên vai trách nhiệm của gia tộc, có thể chu du khắp nơi, được làm điều mình thích. Từ nhỏ, Sirius đã phải tiếp nhận giáo dục dành cho người thừa kế của gia tộc. Cậu không có nhiều thời gian vui vẻ bởi mẹ đặt rất nhiều kỳ vọng lên cậu, cậu phải luôn cố gắng để khiến bà tự hào. Nhưng tất cả đã tan biến khi cậu trở thành một Gryffindor. Đó là lần đầu tiên Walburga tức giận với cậu đến thế, bà đã gửi cho cậu một lá thư sấm, trút hết tất cả những lời cay nghiệt, những nỗi thất vọng lên cậu. Orion Black, cha cậu, cũng cảm thấy như vậy, ông đã không nói chuyện với cậu một năm rồi. Cuộc sống của Sirius trong nhà Black hiện nay khá tệ, mọi người nhìn cậu như một kẻ phản đồ, trừ Andromeda và Narcissa vẫn khá thân thiện với cậu. Thật may mắn khi cậu vẫn còn người chú Alphard yêu thương. Nghĩ đến đây, Sirius bỗng cảm thấy lòng nặng trĩu. Có lẽ vì vậy mà cậu không nhận ra người mà mình đang đợi đã đến sau lưng cậu từ bao giờ.
 
' Chào cậu, Sirius. Lâu rồi không gặp.' Asteria khẽ vỗ vai người bạn của mình. 'Thật xin lỗi vì đã đến muộn. Cậu đợi mình có lâu không?'
 
'Huh? Asteria, bạn tốt của tôi. Haha, không lâu không lâu. Được chờ đợi một tiểu thư xinh đẹp như cô là vinh hạnh của Sirius tôi đây.'  Thoát ra khỏi những suy nghĩ của mình, Sirius vui vẻ cười nói. ' Cậu cũng thật biết hưởng thụ, đi chơi lâu như vậy mới trở về. Haha, mình thật sự nhớ cậu lắm nha.' 
 
' Mình cũng vậy, Sirius.' Asteria thân thiết cười với Sirius. Đã lâu không gặp, cậu bạn này của cô ngày càng điển trai nha.
 
'Mình nghe bảo cậu sẽ nhập học trực tiếp năm hai ở Hogwarts. Cậu đến Hẻm Xéo một mình sao?' 
 
' Mình đi cùng cha mẹ và Derek, nhưng họ đều có việc bận rồi.' Asteria không định hỏi Sirius câu hỏi tương tự, bởi cô biết tình cảnh của Sirius trong nhà Black hiện tại không thoải mái. Cô không muốn chạm vào nỗi buồn của cậu. 
 
'Tốt lắm. Chúng ta còn nhiều thời gian để tâm sự, Asteria. Bây giờ chúng ta đi mua những thứ cần thiết trước, sau đó đến tiệm kem Florean Fortescue được chứ.'
 
'Cứ theo ý cậu đi, Sirius. Nhưng tôi không thân thuộc nơi này lắm. Liệu cậu có sẵn lòng hướng dẫn cho tôi không, thiếu gia Black?' Vừa nói Asteria vừa đưa bàn tay của mình ra, giả vờ như một tiểu thư đang chờ đợi tình nhân của mình mời cô ta một điệu nhảy.
 
' Vinh hạnh của tôi, tiểu thư Lewis.' Sirius buồn cười nắm lấy bàn tay của Asteria. Cô bạn này của cậu luôn thích bày trò chọc ghẹo cậu như vậy. 
 
'Haha, bắt nhịp tốt lắm Sirius. Chúng ta đi thôi.'
 
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
 
Tiệm kem Florean Fortescue hôm nay khá vắng. Asteria và Sirius dễ dàng tìm được cho mình một vị trí thoải mái. Họ đã mua xong những thứ cần thiết và đặt may đồng phục mới, chỉ cần mua đũa phép cho Asteria nữa thôi. Sirius đã hỏi cô có muốn một con thú cưng hay không, cậu muốn tặng quà sinh nhật bù cho cô, nhưng cô từ chối. Cô không nghĩ Brian sẽ thích có thêm bạn đâu. Nó là một con cú đại bàng hung dữ khó tính. 
 
' Cậu thật sự không cần sao Asteria? Mình rất muốn tặng cậu thứ gì đó a. Năm ngoái do bận việc học ở trường mà quên mất sinh nhật cậu khiến mình rất áy náy.'
 
'Không sao, không sao đâu Sirius. Bù lại cậu đã tặng mình món quà Giáng sinh rất tuyệt vời mà. Mình rất thích cuốn sách về bùa chú cổ đó. Brian cũng rất hài lòng với chiếc lồng chim bằng bạc mà cậu tặng. Sirius, cậu rất chu đáo nha.' 
 
' Cậu thích thì tốt rồi. Nói chuyện nhập học của cậu đi. Năm trước mình được phân vào Gryffindor. Cậu biết đấy, cha mẹ mình muốn mình là một Slytherin và họ rất không hài lòng về việc này. Họ đã từ bỏ mọi hy vọng về mình. Chắc họ thất vọng lắm.'
 
'Đừng buồn Sirius. Cậu không có lỗi Sirius, nón Phân loại dựa trên phẩm chất để xếp cậu vào Gryffindor. Dì Walburga sẽ hiểu và sớm tha thứ cho cậu thôi.' 
 
' Cậu đừng hiểu lầm Asteria, mình không buồn. Mình biết mình phù hợp với Gryffindor hơn là Slytherin. Mình hơi thất vọng khi bao nhiêu sự quan tâm họ dành cho mình lại dễ dàng biến mất chỉ vì mình là một Gryffindor. Mình chỉ có giá trị khi mình đủ tư cách trở thành gia chủ tương lai, nếu không, mình chẳng là gì cả.'
 
'Sirius…'
 
' Nhưng đó là cảm xúc ban đầu thôi, khi mình nhận được lá thư sấm từ mẹ. Sau đó thì mình rất vui. Mình đã kết bạn với James, Remus và Peter. Họ đều là Gryffindor. James nhiệt tình, Remus khá trầm tính, còn Peter lại nhút nhát, nhưng chung quy đều rất tốt. Khi nhập học mình sẽ giới thiệu họ với cậu.'
 
'Được. Mình nghĩ họ đều rất tuyệt.' Asteria thầm khinh bỉ khi nghe thấy cái tên Peter. Sirius sẽ không thể tin rằng người bạn nhút nhát của cậu ấy sau này sẽ trở thành kẻ phản bội dối trá và hèn mọn. 
 
'Tốt. Asteria, cậu nghĩ mình sẽ vào nhà nào?'' Sirius mong Asteria sẽ là Gryffindor, dù sao cô ấy cũng hoạt bát, ưa mạo hiểm. Biết đâu nhóm của cậu sẽ có thêm thành viên mới. Như vậy chắc chắn vô cùng tuyệt vời.
 
'Chuyện này không thể nói trước được.'
 
Quả thật Asteria không biết chuyện này. Cô không ưa thích phiêu lưu hay mạo hiểm, ban đầu là vì mạng sống, lúc sau là vì nâng cao năng lực và hiểu biết. Cô không nhiệt tình hay hoạt bát, cô chỉ thân thiết với một số người mà thôi. Asteria không dũng cảm như Gryffindor, nếu có nguy hiểm cô sẽ tìm đường thoát thân chứ không lao đầu vào nó. Cô cũng không thông minh và yêu sách như Ravenclaw, cũng không đủ tận tâm và kiên nhẫn để làm một Hufflepuff, lại càng không có tham vọng như Slytherin. Gia tộc Lewis hầu hết đều là Ravenclaw. Có thể chiếc nón Phân loại sẽ dựa vào huyết thống mà phân cô đến Ravenclaw.
 
'Cậu nói cũng phải.' 
 
' Uhm. Có vẻ đã muộn rồi. Cha mẹ mình chắc đã xong việc. Sirius, cậu có muốn đi chọn đũa phép với mình không?'
 
'Được. Mình cũng không cần về sớm. Đi nào, đưa cậu đến cửa hàng đũa phép của ông Ollivander.' Sirius đứng lên, để lại ít tiền trên bàn, dẫn đường cho Asteria.
 
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
 
Từ xa, Asteria đã nhìn thấy ba dáng người quen thuộc đang đứng trước cửa tiệm của ông Ollivander. Đây là một tiệm bán đũa phép tốt tuy nó nhỏ hẹp, tồi tàn và dơ. Trên cánh cửa ở ngoài tiệm có một dòng chữ quảng cáo bằng vàng đã bị tróc ra: "Nhà sản xuất đũa uy tín từ năm 382 trước Công nguyên". Từ Hẻm Xéo nhìn vào cửa sổ bám đầy bụi chỉ thấy một cây đũa phép đặt trên chiếc gối màu tím bạc màu. Bên trong tiệm có hàng ngàn cái hộp nhỏ và được chất gọn gàng từ sàn nhà lên tới trần.
 
'Cha mẹ! Anh Derek! Mọi người xong việc rồi sao?'
 
' Đúng vậy Asteria thân yêu.' Oralie cười hiền lành. 'Cha con đang giáo huấn Derek vì để con một mình đấy.' 
 
'Đúng vậy. Anh đã bị cha mắng hơn 20 phút rồi. Em nói gì đó đi Asteria.' Derek vừa đưa vị hôn thê về liền chạy đến đây, lại gặp ngay vợ chồng Lewis đang đợi trước cửa tiệm mà không có Asteria, kết quả là bị Amory giáo huấn.
 
'Haha. Cha, người tha cho anh ấy đi. Con cũng không có đi một mình. Con đi cùng Sirius.'
 
'Chào ngài, ngài Lewis. Chào phu nhân Lewis.' Sirius lễ phép nói lời chào hỏi với vợ chồng Amory.
 
' Không cần khách sáo đâu cháu yêu. Walburga là bạn ta. Con có thể gọi ta là dì Oralie.' Oralie dịu dàng nói với Sirius.
 
'Vâng, thưa dì Oralie.' Sirius rất thích Oralie. Bà ấy luôn hiền từ và ấm áp, không lạnh lùng như mẹ cậu. Sirius từng nghe mẹ mình nói, Oralie là Slytherin hiếm hoi không ủng hộ thuyết thuần chủng thượng đẳng cùng thái độ coi thường Muggle cùng Muggleborn. Như vậy cũng không có nghĩa là bà ủng hộ lí luận Muggle yếu ớt và cần bảo vệ của cụ Dumbledore. Oralie là người phụ nữ có hiểu biết sâu rộng, có cái nhìn mới mẻ trong gia tộc Rosier, một gia tộc đầy rẫy những phù thủy Hắc ám cùng tư tưởng cổ hủ, tiêu cực. Có lẽ vì vậy mà Amory Lewis đã phải lòng bà, yêu bà say đắm đến tận bây giờ.
 
' Cảm ơn cháu Sirius, vì đã giúp đỡ Asteria cả ngày hôm nay. Làm phiền cháu rồi.' Amory cuối cùng cũng chú ý đến bên này, tạm thời tha cho Derek.
 
' Cháu không thấy phiền, thưa bác. Đi với Asteria rất vui.'
 
'Vậy thì tốt.' Quay sang Asteria. 'Con yêu, con không nên để anh con đi như vậy. Cha không muốn chuyện này xảy ra lần thứ hai đâu. Hiểu chứ con yêu?'
 
'Vâng, con đã hiểu rồi ạ.'
 
'Ổn rồi. Chúng ta vào thôi Asteria, mặt trời sắp lặn rồi con yêu. Derek, Sirius, hai đứa ở ngoài đợi nhé, nếu chúng ta cùng vào sẽ không tốt cho cửa tiệm này đâu.'
 
‘Vâng.’
 
Ông bà Lewis cùng Asteria bước vào cửa tiệm thì nghe có tiếng chuông leng keng vang lên đâu đó ở sâu dưới sàn tiệm.
 
‘Xin chào, các vị khách của tôi.’ Một ông lão cất tiếng chào hỏi khi nhìn thấy họ.
 
‘Chào ông, ông Ollivander.’
 
‘Lâu rồi không gặp, Oralie Rosier, hay ta nên gọi là Oralie Lewis. Ta tưởng như chỉ mới ngày hôm qua khi ta gặp cô trong tiệm này, mua đũa phép đầu tiên của mình. Để coi, cây đũa đó bằng gỗ cây thông, lõi gân tim rồng, dài 9 inch, cứng nhắc. Ta mong rằng nó vẫn còn dùng tốt.’
 
‘Tuy tôi không còn sử dụng nhiều nhưng nó vẫn rất tốt thưa cụ.’
 
‘Tuyệt vời. Tôi cũng nhớ cả anh Lewis, anh đã mua của tôi hai cây đũa phép. Một cây làm bằng gỗ tần bì và lông bạch kỳ mã, 10 inch, cây sau làm bằng gỗ tùng bách và sợi tim rồng, 12 inch.’
 
‘Đúng vậy, thưa cụ. Cả hai cây đều rất tốt.’
 
 ‘Phải. Anh từng bảo với ta sẽ đưa cây đũa phép cũ của mình cho con gái đến khi cô bé đủ tuổi để có riêng một cho mình… Và ta đoán đây là con gái anh.’ Ollivander chuyển tầm nhìn về phía Asteria. ‘Chào cháu.’
 
‘Chào ông, ông Ollivander.’ Asteria gượng cười với ông lão. Cô ước ông đừng nhìn cô như vậy. Ánh sáng bạc trong đôi mắt cụ làm cô cảm thấy khó chịu. ‘Cháu đến đây để tìm cho mình một cây đũa phép, cháu không thể dùng cây đũa cũ của cha cháu mãi được.’
 
‘Đúng, đương nhiên… Chúng ta sẽ giúp cháu tìm một cây đũa phép của riêng cháu.’ Ollivander lấy từ trong túi ra một cuộn thước dây có dấu khắc bạc. ‘Cháu cầm đũa phép tay nào cô bé?’
 
‘Thưa cụ, cháu thuận tay mặt ạ.’
 
‘Đưa tay cháu lên… Đúng rồi…Vậy đó.’
 
Cụ đo từ vai đến ngón tay của Asteria, rồi đo từ cổ tay đến cùi chỏ, từ vai đến sàn, từ tay đến đầu gối, và vòng quanh đầu… Được một lúc, cụ dừng lại: ‘Xong rồi. Đợi ta một phút, ta có vài cây đũa phép sẽ phù hợp với cháu.’ Cụ xoay đi, hướng về phía những chiếc kệ, nhanh tay lấy xuống mấy cái hộp.
 
‘Mỗi một cây đũa đều là độc nhất và những tính chất của nó sẽ phụ thuộc vào loại cây và sinh vật pháp thuật đã cho nguyên liệu. Mỗi cây đũa phép của hiệu Ollivanders đều có lõi bằng chất liệu pháp thuật hùng mạnh. Chúng tôi dùng lông bạch kỳ mã, lông đuôi phượng hoàng, và gân rồng. Không có cây đũa Ollivanders nào giống cây đũa Ollivanders nào, bởi vì không hề có hai con bạch kỷ mã, hai con phượng, hay hai con rồng nào giống y như nhau…’
 
Cụ mở một hộp, lấy ra cây đũa phép, đưa cho Asteria: ‘Lông bạch kỳ mã và gỗ sung dâu, 11 inch, ổn định và đầy năng lượng. Thử một chút…’
 
Asteria nhận lấy cây đũa phép, vẫy nhẹ. Một tia sáng bắn ra từ cây đũa, đánh trúng trần nhà, làm thủng một lỗ lớn.
 
‘Không, không phải cây này. Thử cái này xem. Gỗ cây nguyệt quế và lõi sợi tim rồng, 10⅝ inch, xinh đẹp, dễ uốn nắn.’
 
Lần này Asteria cảm thấy không thoải mái khi cầm cây đũa phép, nhưng vẫn thử vẫy nó. Tia sáng xanh bắn ra, phá nát cái ghế duy nhất trong cửa tiệm.
 
‘Không, không phải nó. Thử tiếp cây này xem…’
 
‘…Vâng.’
 
Sau 15 phút, Asteria muốn ngay lập tức trở về nhà. Cô đã thử hơn chục cây đũa phép rồi và cảm thấy vô cùng mệt mỏi, còn cụ Ollivander có vẻ ngày càng hưng phấn. Cô đã phá hủy gần một nửa cửa tiệm Ollivander nhưng vẫn chưa tìm ra đũa phép phù hợp với mình. Asteria không thật sự cần đũa phép. Nhờ mang trong mình năng lực của Sorcerer mà hầu hết những phép thuật trung cấp cô đều sử dụng vô trượng ma pháp, chỉ có phép thuật cao cấp với những chú ngữ dài dòng mới cần dùng đến đũa phép. Nhưng cô cũng không muốn gây chú ý ở Hogwarts, một học sinh năm hai làm được việc chưa chắc học sinh năm bảy có thể thực hiện thì thật quá nổi bật a.
 
‘Phép thuật của cháu thật đặc biệt, quá mạnh mẽ so với những phù thủy nhỏ bình thường…’ Asteria không khỏi chột dạ. ‘Ta tự hỏi…Có lẽ nào…Phải… Chắc chắn là cây đũa đó…’ Cụ Ollivander lẩm bẩm, xoay người đi sâu vào trong cửa tiệm. Không lâu sau, cụ quay lại với chiếc hộp phủ đầy bụi bẩn, Asteria đoán ban đầu nó có màu nâu đỏ đẹp đẽ.
 
‘Đây, cô bé. Cây đũa phép này vô cùng đặc biệt, cũng giống như cháu vậy.’ Cụ Ollivander nhìn Asteria, nở nụ cười. ‘Như ta đã nói, những cây đũa phép Ollivanders hầu hết được làm bằng lông bạch kỳ mã, lông đuôi phượng hoàng, và gân rồng. Nhưng khi ta còn trẻ, khi ta còn là kẻ học nghề của ông nội ta, ta có những ý tưởng rất táo bạo trong việc chế tạo đũa phép. Đây là cây đũa phép đầu tiên ta thành công sau nhiều lần thử nghiệm những ý tưởng đó…’ Cụ Ollivander thoáng dừng lại, trông cụ như đang nhớ lại thời trai trẻ của mình. ‘Cháu biết Quintaped không?’
 
‘Dạ thưa cụ, cháu biết một ít kiến thức về sinh vật huyền bí đó.’ Nhận được ánh mắt mong chờ của cụ Ollivander, Asteria tiếp tục. ‘Quintaped, còn được gọi là MacBoon Lông Lá, phân loại của Bộ Pháp thuật là XXXXX. Quintaped là một con thú ăn thịt rất nguy hiểm có khẩu vị đặc biệt thích thịt người. Quintaped chỉ được tìm thấy trên hòn đảo U Sầu ở ngoài khơi mũi phía bắc của Scotland. Cơ thể treo tầm thấp của nó được bao phủ trong bộ lông màu nâu đỏ dày, cũng như năm chân và kết thúc phía dưới cùng là bàn chân quẹo thọt trông như bị tật. Trên thực tế, chúng cũng có những lợi ích nhất định, khi mang trong mình tiềm năng phép thuật lớn.’
 
‘Tốt lắm, cháu biết vừa đủ thông tin rồi đấy.’ Ollivander rất hài lòng với cô bé này. ‘Quintaped ẩn chứa sức mạnh ma thuật rất lớn, lớn đến mức có thể làm lõi đũa phép. Ta quen biết một nhà nghiên cứu sinh vật huyền bí gan dạ, ông ấy cùng đội của mình đã săn được một con Quintaped. Nhân cơ hội đó, ta đã bỏ ra số tiền rất lớn để đổi lấy một ít lông và răng của nó. Sau nhiều nghiên cứu, ta đã tìm ra sự kết hợp hoàn hảo với lõi Quintaped: gỗ trăn. Và kết quả chính là cây đũa này đây.’ Nói rồi cụ lấy từ trong hộp ra cây đũa phép màu nâu đỏ. Thật kì lạ khi Asteria có cảm giác rất rõ ràng: Cây đũa phép này chắc chắn thuộc về cô.
 
‘Gỗ trăn, lõi từ lông và răng Quintaped, 11⅕ inch, đặc biệt, quyền năng…Cháu thử đi, cô bé.’
 
‘Vâng…’ Nhận lấy đũa phép từ cụ Ollivander, Asteria cảm nhận một làn gió mát thổi qua đầu ngón tay, trong lòng cảm thấy dễ chịu lạ thường. Cô khẽ vẫy, một chuỗi những tia lấp lánh bắn ra từ đầu đũa, biến đám bụi lưu niên trong tiệm thành những điểm sáng nhảy múa trên tường.
 
‘Tuyệt. Ta rất tự hào về cây đũa phép này. Nhưng tìm chủ nhân cho nó thật quá khó khăn. Nên nhớ, đũa phép chọn phù thủy. Lõi từ Quintaped quá mạnh, đến mức khi chủ nhân nổi giận, mất kiểm soát, một đòn Stupefy cũng có thể đánh chết đối thủ, không thích hợp với những kẻ mạnh mẽ mà điên cuồng. Gỗ trăn là loại gỗ kiên cường, nhưng chủ sở hữu lý tưởng của nó không phải dạng cứng đầu hay cố chấp, mà thường là những người hữu ích, ân cần và dễ mến nhất, không phù hợp với người tham muốn quyền lực hay quá nhiều quỷ kế…’ Ollivander vô cùng vui vẻ. ‘Cuối cùng nó đã chọn đúng người. Nó sẽ trở thành một cộng sự trung thành, tuyệt vời của cháu.’
 
‘Cháu cảm ơn cụ rất nhiều.’
 
‘Cháu rất đặc biệt, rất đặc biệt đó cô bé…’ Cụ Ollivander lại nhìn chằm chằm Asteria bằng đôi mắt bạc của cụ, điều này làm Asteria rùng mình.
 
‘ Thưa cụ, hết bao nhiêu ạ?’ Amory lên tiếng giải vây cho con gái. Con bé có vẻ hơi sợ ánh nhìn của cụ Ollivander.
 
‘Tám galleons.’ Ollivander trả lời nhưng tầm mắt vẫn đặt trên người cô bé nhỏ nhắn trước mắt cụ…
 
Asteria trả cho cụ tám galleons vàng, lễ phép chào tạm biệt sau đó mang theo đũa phép mới của mình cùng cha mẹ rời đi…
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
 
‘Anh trai, Sirius, để hai người chờ lâu.’
 
‘Thật sự rất lâu đó Asteria.’ Derek than vãn. ‘Cụ Ollivander gặp khó khăn trong việc tìm cho em cây đũa phép sao?’
 
‘ Haha, đúng vậy Derek, nhưng người gặp khó khăn là em, không phải cụ ấy.’
 
‘Em gái con rất đặc biệt.’ Amory xoa đầu con gái.
 
‘Chắc các con cũng đói rồi. Tối nay chúng ta ăn tối ở ngoài được chứ? Mẹ biết một nhà hàng khá ngon ở Hẻm Xéo.’ Oralie đề nghị. ‘Cháu cũng đi với chúng ta chứ Sirius?’
 
‘Cháu… Cảm ơn ý tốt của dì, dì Oralie. Nhưng cháu nghĩ cháu nên trở về nhà.’ Sirius không muốn mẹ mình lại nổi giận. Cậu có thể chịu đựng cái nhìn lạnh lùng của bà, chứ không thể chịu nổi tiếng quát tháo trong cơn tức giận của bà ấy.
 
‘Được. Cháu nói đúng. Hẹn cháu dịp khác vậy.’
 
‘Vâng. Cháu xin phép về trước.’ Sirius chào tạm biệt vợ chồng Lewis và Derek. ‘Mình về đây, Asteria.’
 
‘Hẹn gặp lại trên chuyến tàu đến Hogwarts, Sirius.’ Asteria tặng cho bạn mình một cái ôm.
 
‘Được, hẹn cậu ngày 1 tháng 9 gặp lại.’ Sirius nói xong liền rời khỏi, hướng về quán Cái vạc lủng, khuất dần dưới ánh chiều tà…

-----------------------------------------------------
Chương này có sử dụng nhiều chi tiết trong  “Harry Potter và hòn đá phù thủy” - Chương 5 - JK. Rowling.
 
 
 
 
 
 
 







 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro