CHƯƠNG 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Harry vùng dậy nhưng đã quá muộn, Malfoy trông có vẻ yếu ớt gầy guộc nhưng thực sự rất khỏe. Nó cố vùng vẫy để thoát khỏi Draco nhưng chẳng cách nào cử động được. Malfoy chỉ cách nó vài chục cm, sự áp đảo về thể lực, khí chất ngang tàng của một Alpha trội ngay lúc này được bộc lộ hết trên người hắn.
"Thả tao ra, Malfoy." Harry nghiến răng nghe kèn kẹt. "Chắc mày không muốn ngày mai cả thiên hạ sẽ đồn rằng cậu quý tử nhà Malfoy không kiểm soát được bản thân trong kỳ động dục đâu nhỉ?" 
Draco dường như không để tâm đến lời mỉa mai của nó, hắn nhanh chóng áp sát Harry, những sợi tóc hắn suýt chạm mũi nó, khiến nó cứng đờ người. Ai mà dám khẳng định tên trước mặt có dám làm gì mình hay không?
Đột nhiên Malfoy thả cánh tay nó ra và ngồi thẳng dậy. Harry lập tức ngồi lên để rồi hối hận.
Tuyến thể truyền đến sự đau đớn đến rùng mình chạy dọc cơ thể. Tựa như dòng nước chạy dọc trong cơ thể đến mọi tế bào, sự bùng nổ pheromone trong không khí cùng tiếng thở dốc thỏa mãn của kẻ Alpha nọ.
Harry hóa đá mất mấy phút để tiếp nhận và xử lí hành động vừa rồi. Đầu tiên là Malfoy thả nó ra, sau đó nhân lúc Harry ngồi dậy vươn tay giữ chặt lấy gáy nó. Sự đau đớn khi bị cắn xé da thịt đã làm nó bừng tỉnh.
Đầu Malfoy bị kéo ra phía sau, hàm răng còn dính máu trộn với nước bọt kéo từ tuyến thể của Harry.
"Draco Malfoy, mày điên rồi." Harry tống một cú đấm vào gương mặt của Malfoy.
Đúng thế thật. Draco thầm nghĩ, điên rồi mới thích Harry Potter.
Harry mặc kệ vết thương sau gáy mà sửa soạn lại quần áo, trước khi đi không quên ném lại một cái lườm. "Quản cái miệng chó nhà mày lại, huynh trưởng Slytherin thân mến."
Hắn ngồi phịch xuống sàn, liếm máu bên khóe môi rồi bật cười. Đến chính cả Draco cũng không hiểu tại sao bản thân lại mất bình tĩnh như vậy. Vị máu tanh nồng tràn khắp khoang miệng.
Là máu của hắn, trộn với Cứu Thế Chủ.
Harry bên này cười không nổi, nó chôn mình trong phòng tắm như thể muốn chết đuối trong bồn luôn. Sau tuyến thể đã buốt nhức lên khiến nó phải xuýt xoa vì đau.
"Mẹ nó Malfoy." Trán Harry toát cả mồ hôi hột. Harry cản thấy bản thân đúng là điên rồi mới chui vào cái phòng đó.
Điên rồi mới thấy thứ đó thực quyến rũ.
Khi đã dần bình tĩnh lại, mọi thứ trên người đã không còn dấu vết gì khả nghi thì Harry sực nhận ra.
Làm sao nó có thể cảm nhận pheromone của Malfoy? Nó là Beta, nó vốn không thể cảm nhận được, trừ khi-
Trừ khi viên kẹo của Fred đã thực sự thành công.
Tim Harry đánh thịch một cái, ruột gan nó cứ như muốn nháo nhào trộn đều với nhau. Nó mừng cho cái thí nghiệm quỷ quái của cặp sinh đôi thành công, nhưng lại bực vì mình làm chuột bạch, đã thế còn bị cắn.
Harry Potter vội vàng chạy khắp trường để kiếm Fred và Geogre, nhưng bỏ cuộc khi mới tìm đến tầng ba. Hogwarts rộng như vậy mà chạy long nhong đi tìm thì đến khi nào chứ? Cho nên Harry quyết định về lại tháp Gryffindor để lấy Bản đồ đạo tặc.
"Ui da, bộ mắt của đằng ấy để sau mông hay sao mà không để ý vậy hả?" Cả nó lẫn Geogre cụng phải đầu nhau đau điếng.
"Xin lỗi, tôi không cố- Geogre! Đúng lúc em đang tìm hai anh đây. Cái kẹo củ-"Harry reo lên rồi lập tức giảm âm lượng bởi Geogre ra hiệu cho nó ngậm chặt miệng lại. Giáo sư McGonagall đang ở gần đó.
"Đi, chúng ta tìm nơi khác nói. Cái kẹo đó như thế nào?" Geogre gần như thì thầm với nó lúc đi qua dãy hành lang đông người. Harry vừa cố gắng chen qua đám đông vừa trả lời anh chàng.
"Em đã ngửi được Pheromone của một Alpha! Mấy anh đã chế ra thuốc giải chưa?"
"Sự thật thì chưa chú em ạ, thuốc giải chưa thật sự hoàn thiện lắm và suýt làm Fred điếc mũi luôn khỏi ngửi. Dù sao thì đây cũng là tin vui đây, anh sẽ đi tìm Fred để nói chuyện với nó."

----------
Chỉ còn môn toán nữa thôiiiiii
Ăn mừng lần đầu tiên trong lịch sử tui viết được 2 tờ văn mn ạ 😚😚.
Nma chưa viết kết bài 💀💀
Mí bồ đã ktra giữa kì hết chưa? Chưa thì đây là động lực ô ti pi giúp các bạn chăm chỷ còn rồi thì đây là phần thưởng cho những cố gắng của các cậuuuu
Lúp du 😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro