Chương 15-Shopping

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả nhóm đi trong im lặng, không ai nói với ai câu nào. Nhưng khi đến được Hogsmeade, Felix quay lại nhóm với nụ cười rạng rỡ trên mặt.

"Được rồi, hai anh Harry và Draco rõ ràng đã được ghép đôi rồi, nhưng còn ai ghép đôi nữa không?"

Damon nhún vai. "Anh đang nghĩ đến việc đi cùng Lucinda. Dù sao thì số lượng chúng ta cũng không đồng đều."

Goyle lắc đầu. "Mình đi cùng cô ấy. Bồ đi mua sắm."

Damon cười toe toét với anh. "Bồ chắc chắn?"

Goyle gật đầu rời đi.

Felix nhún vai. "Được rồi. Em và Tabitha vẫn ở bên nhau như thường lệ."

"Anh sẽ đi với Pansy," Blaise bồi thêm câu.

Millicent cười toe toét với Damon. "Mình đoán chỉ còn hai ta."

Gã cười đáp lại cô. "Mình cho là vậy."

"Hai giờ sau," Pansy nói. "Hẹn gặp lại mọi người sớm nhất có thể!"

Tất cả đều tách ra và đi theo những hướng riêng của họ.

"Chúng ta có thể đến Tiệm Công Tước Mật trước được không?" Malfoy hỏi. "Tao cần mua đồ ngọt cho Pansy. Cổ sẽ giết tao nếu không nhận được sô cô la."

Harry bật cười. "Được chứ, tất nhiên rồi."

Họ bước vào, và ngay lập tức, mùi sô cô la và caramel hoà quyện tỏa ra hương thơm ngon lành tràn ngập mọi giác quan của Harry. Hắn hít vào thật sâu, mỉm cười.

Malfoy kéo Harry đến khu vực sô cô la, với một cách xử lý cẩn thận, họ đã lấy được sô cô la trong một chiếc túi và mang đến quầy, cùng với một vài món đồ khác.

Lúc đầu, người phụ nữ ở quầy không nhìn họ, cô ấy chỉ bắt đầu bấm chuông mua hàng của họ. Khi ngước nhìn lên, cô há hốc miệng thở dốc.

"Harry Potter? Trong cửa hàng của tôi ?" giọng nói đầy kinh ngạc.

"Đúng," Harry trả lời, giọng đầy mỉa mai. "Bộ tôi không giống đến từ Hogwarts và tới đây như mọi học sinh khác à?"

Malfoy khịt mũi, hành động này khiến người phụ nữ chú ý, sau đó tầm mắt rơi xuống bàn tay dính liền của họ.

"Ồ," Cô ấy nói, giọng điệu lộ rõ ​​vẻ ghê tởm và kinh ngạc. "Tôi không biết hai người đã..."

"Chúng tôi không phải." Malfoy nhanh chóng cắt đứt lời người phụ nữa kia. "Đó là một sự cố độc dược."

"Cô sẽ làm gì nếu chúng tôi là?" Harry cáu kỉnh hỏi. " Là gay?"

"Không, chỉ là..." người phụ nữ bắt đầu, rõ ràng đã chạm đến đỉnh điểm giới hạn của Harry.

"Gì?" Harry hỏi, rõ ràng rất tức giận. "Cái gì cơ?"

"Potter." Malfoy giật mạnh tay, nhưng Harry vẫn đứng vững.

"Cậu ta là Tử thần Thực tử," Người phụ nữ phản đối. "Cậu ta không xứng với anh."

Harry tức khắc đứng cao hơn, cao hơn người phụ nữ. Cô co rúm người bên dưới anh, lộ rõ ​​vẻ hãi hùng.

"Cậu ấy không phải Tử thần Thực tử. Bản thân cậu ấy là một đứa trẻ, một đứa trẻ không được phép lựa chọn đường đi của mình. Hơn nữa, cậu ấy không hơn hay kém gì tôi. Tôi cũng là một con người, cậu ấy cũng thế. Cả hai chúng tôi đều xứng đáng được coi trọng như một người bình thường như cô. Còn cô cũng chẳng xứng với bất kì ai cả chỉ vì cái đầu to đùng mà não thì bé tẹo của mình."

Và cùng với đó, Harry chộp lấy đồ của họ, quay người bước ra ngoài.

Ngay khi họ vừa ra khỏi cửa, Malfoy đã kéo Harry sang một bên.

"Cái gì vậy?" Cậu hỏi, vẻ hoang mang hiện rõ trên mặt .

"Tôi vừa đứng lên bảo vệ chúng ta đó."

Malfoy chớp mắt trước từ chúng ta. "Màykhông cần phải làm điều đó."

"Không, tao không có," Harry vui vẻ nói. "Thôi nào, tao cần mua sách cho Mione."

Malfoy lắc đầu, cười đi theo sau hắn.

Bọn họ bước vào hiệu sách, Harry nhận thấy Damon và Millicent cũng đang ở trong đó.

Damon quay lại, và nở nụ cười rạng rỡ với họ. "Hey Harry! Hey Draco!"

Harry cười đáp lại lời chào nồng nhiệt của anh chàng. "Chào, Damon. Xin chào, Millicent. Thật tuyệt khi gặp hai bồ ở đây".

Millicent bật cười. "Đừng gọi mình là Millicent. Mình ghét cái tên đó. Kêu mình là Millie là được rồi."

Harry cười toe toét. "Được thôi. Hai người đang tìm gì thế?"

Damon nhếch mép với hắn, thu hút sự chú ý của Harry trở lại mình. "Mình đang tìm một cuốn sách cho mẹ, và Millie đang tìm thứ gì đó cho chính mình."

Millie cười với Harry.

"Còn bồ thì sao?" Damon tiếp tục, đôi mắt nâu lấp lánh tinh nghịch của gã nhìn chằm chằm vào Harry. "Bồ ở đây làm gì thế?"

"Mình đang chọn một vài cuốn sách cho bạn, Hermione," Harry thản nhiên trả lời.

"Rồi rồi, vậy chúng ta nên mua sách nhanh đi," Malfoy nói, giọng nó lộ rõ ​​vẻ bực bội.

"Ừ... ừ," Harry hơi cau mày. Hắn cười với Millie và Damon. "Hẹn gặp lại !"

Cả hai đều cười tươi, và đi mua hàng của họ.

Harry quay sang Malfoy khi họ đến giá sách. "Mày không sao chứ?"

Malfoy cau mày. "Ừ, tao chỉ cần mua vài thứ, và chúng ta không thể lãng phí hai giờ đồng hồ để nói chuyện mãi được."

Harry nhún nhún vai. "Được thôi."

********************************

Hai giờ sau, các cặp đôi, chất đầy túi mua sắm, gặp những người khác ở vị trí xuất phát.

"Rất vui khi thấy mọi người còn sống," Pansy nói đùa. "Goyle, rất vui khi thấy bồ và Lucinda cũng đi mua sắm."

Lucinda cười nhẹ.

"Ổn thỏa!" Pansy vỗ tay. "Vicky!"

Một cô nàng gia tinh nhỏ xuất hiện bên cạnh cô. "Vâng, thưa cô chủ?"

Harry định mở miệng, nhưng Pansy lắc đầu và cười. "Chị đã nói gì về chuyện Cô chủ, Vicky? Phải là Pansy mới đúng."

Vicky gật đầu. "Em có thể giúp gì ạ?"

"Em có phiền khi mang đống này về phòng của chị không?" Pansy hỏi, cầm đống túi mua sắm lên.

Vicky nở một nụ cười rạng rỡ, và xách túi của Pansy đi.

Khi cô ấy xuất hiện trở lại, Pansy đưa cho cô ấy một thanh sô cô la. "Chị đánh giá cao sự giúp đỡ của em, Vicky. Cảm ơn em nhiều."

Vicky cúi đầu, mỉm cười trước khi biến mất trong tiếng pop nhỏ.

Harry sửng sốt, nhưng sau đó nhận thấy những người khác cũng đang gọi các gia tinh trong nhà, vì vậy hắn cũng tham gia. "Dobby!"

Yêu tinh xuất hiện trước mặt Harry. "Dobby có thể giúp gì cho ngài, Chủ nhân Potter?"

Harry thở dài trước biệt danh. "Là Harry mà, Dobby. Và cậu có thể mang túi của tôi và Malfoy đến phòng chúng tôi không?"

Dobby cúi đầu. "Dobby sẽ rất vui, chủ nhân Potter! Còn gì nữa không ạ?"

Harry lắc đầu, mỉm cười. "Không, cảm ơn Dobby."

Dobby cúi đầu lần nữa, trước khi nhận lấy túi của họ và biến mất.

Phải mất một lúc Harry  mới nhận ra Malfoy đang nhìn hắn chằm chằm. "Gì cơ?"

"Mày đã để nó lấy túi của tao. Thậm chí không cần suy nghĩ mà làm. Mày tiếp tục coi mọi thứ là 'của chúng ta' và 'chúng ta' và mày còn đứng lên vì tao. Cảm giác như chúng ta sắp sửa thành một thể luôn rồi."

Harry đỏ bừng mặt. "Tao thậm chí còn không nghĩ tới, tao xin lỗi."

Malfoy lắc đầu và cười.

Pansy vỗ tay. "Được rồi! Đi uống gì đó đi!"

Cả đám đến quán Ba Cây Chổi, và có một gian hàng. Họ gọi đồ uống .

"Đến lúc rồi, Harry. Mình nghĩ có lẽ chúng ta nên cho bồ biết chuyện gì đang xảy ra vì bồ vừa được vinh dự trở thành một Slytherin, " Pansy cười toe toét nói.

Harry nhướng mày với cô gái tóc nâu. "Vậy nói đi."

"Thông thường, mỗi lần chúng mình có một ngày đi mua sắm, bọn mình hay bỏ các lớp học cả ngày. Thường là, có vài người rời đi sau khi đi mua đồ uống vì họ muốn lên lớp, nhưng một số ít lại ở lại. Chúng mình đi mua sắm, lấy đồ uống, sau đó trở lại Hogwarts và đến Phòng Yêu Cầu rồi mở tiệc, chơi một trò chơi ngu ngốc một lúc. Đôi khi thì khiêu vũ. Và vài hôm đêm khuya, chúng mình có một nhóm học nhỏ cho lớp học ở phòng chung. Còn giờ nếu bồ không muốn làm mấy chuyện đó, thì mình tôn trọng sự lựa chọn của bồ. Bồ và Dray có thể về phòng sau khi uống rượu và chúng mình sẽ không đánh giá hay móc mẻ gì bồ đâu. "

Harry cười vui vẻ. "Nghe thật tuyệt. Nếu Draco không thích nó, mình sẽ thất vọng lắm."

Malfoy tạo ra một tiếng động. "Đừng bao giờ gọi tao là Draco nữa. Nghe mày nói cứ là lạ làm sao. Và vâng, tso thất vọng."

"Tao thậm chí còn không nhận ra mình đã gọi mày là Draco," Harry cười.

Trước khi mọi người kịp trả lời, Cô Rosmerta đã đặt đồ uống trước mặt họ. "Của mấy đứa đây."

Felix cười toe toét với cô ấy. "Cảm ơn chị yêu," Cậu chàng nói, nháy mắt với cô.

Cô bật cười. "Cậu rất được hoan nghênh, Felix. Hãy tận hưởng, các bạn nhỏ."

Felix quan sát cặp mông Rosmerta khi cô bước đi. "Chết tiệt, mình sẽ đâm vào đó."

Tabitha khịt mũi. "Em có thể nhấn thứ gì đó bằng nhịp tim hay ngón tay vào mông con khỉ cũng được".

"Không đời nào!" Felix lập luận. "Em sẽ không đâm vào mông một con khỉ! Hoặc chị. Dẫu em đoán hai người cũng giống nhau mà thôi."

Những người còn lại trong nhóm vỡ òa khi Tabitha trố mắt nhìn cậu nhóc. "Đồ khốn nạn!" Tabitha tinh nghịch hét ầm lên, nhảy qua bàn và đè cậu chàng xuống đất.

"Mấy đứa," Cô Rosemerta nói một cách bình tĩnh, trông không thật lòng lo lắng.

Cả hai vật lộn trong vài phút trước khi Tabitha bị Felix đè xuống, không thể di chuyển.

"Đầu hàng!" Cô hét lên, cười lớn.

Felix đang vặn vẹo, nhưng cậu thực sự không thể làm được gì nhiều. "Không bao giờ!" Cậu chàng phản đối.

Tabitha nhướng mày, bắt đầu cù lét người kia cho đến khi Felix thở hổn hển.

"Được rồi được rồi!" Felix cười. "Em chịu thua! Em đầu hàng!"

Tabitha cười với cậu ta, và xà xuống, khoái trí hôn lên mũi người kia, rồi mới chịu cùng với những người còn lại vào bàn. Felix tham gia ngay sau đó.

Chẳng mấy chốc, cả nhóm đã uống hết đồ uống của mình. Họ bắt đầu quay trở lại Hogwarts.

Harry, thoải mái và vui vẻ, bắt đầu vung tay của mình và Malfoy.

Malfoy nhìn hắn, thích thú. "Mày đang làm gì vậy, Potter?"

"Aw, thôi mà. Tôi đang rất vui. Vui vẻ một chút, Dray."

Malfoy cười nụ cười đẹp đẽ của mình, và cũng bắt đầu vung tay.

"Có một cậu bé trở về nhà ở Michigan, và khi tôi hôn anh ấy, nụ hôn có vị giống Jack!" Pansy hát đột ngột, tươi sáng và hạnh phúc.

"Vì vậy, tôi đã nói với anh ấy rằng tôi chưa bao giờ thật lòng thích bạn bè của anh, bây giờ anh ấy đã bỏ tôi và gọi tôi là một con chó cái!" Tabitha vui vẻ tham gia hát cùng.

"Có một chàng trai sống trong một khu vườn, anh ta nói rằng chúng tôi sẽ cùng vượt qua mọi khó khăn cho đến khi tốt nghiệp!" Harry hát theo.

"Bởi thế, tôi đã nói với anh ấy rằng âm nhạc sẽ đáng để chờ mong, nhưng ngược lại ảnh chỉ muốn tôi vào bếp làm bữa ăn tối!" Draco tham gia.

"Tôi tin, tôi tin, tôi tin, tôi vẫn tin, rằng chúng ta là định mệnh đời nhau!" Lucinda và Damon hát cùng lúc.

"Nhưnng lòng ghen tị, ghen tị, ghen tị, ghen tị ơi hãy giành lấy những gì tốt nhất cho tôi," Felix hét lên.

"Nhìn này, mình không có ý bực bội, nhưng mình," Blaise nói thêm.

"Luôn luôn mắc một sai lầm y chang, đúng vậy," Goyle hát lớn.

"Luôn luôn mắc những sai lầm như nhau y chang," Millie hòa âm.

"Tôi không thích tình yêu !!!!! "Cả đám cất tiếng hát cùng nhịp.

"OOO-OOOOOOO!" Lucinda và Damon vừa hát vừa cười.

"Nhưng anh không thể trách tôi vì tôi đã cố gắng thử rồi," Draco và Felix hát.

"Anh biết tôi sẽ nói dối mà," Millie hát.

"ANH LÀ NGƯỜI DUY NHẤT!!!!!" Bọn họ la hét ầm ĩ.

"Như vậy cuối cùng mới có thể chữa lành tâm hồn tôi, hãy nhìn lại quá khứ của tôi đi kìa," Harry hát.

"Tôi dở tệ trong tình yêu!" Draco vui vẻ.

Ca xong khúc hát cũng vừa lúc đến Phòng Yêu cầu.

Pansy mỉm cười và mở cửa. "Chào mừng đến với nơi nghỉ ngơi của chúng mình, Harry Potter."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro