Trận đấu Quidditch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mấy ngày tiếp theo Lucius đều ở Hogwarts.

Snape và Lucius đến chỗ Dumbledore thề chuyển hoán trận doanh xong, còn lại chủ yếu là bảo vệ, còn cần thảo luận cẩn thận. Lucius ở lại Hogwarts vài ngày, mà về sau, Lucius cũng lấy thân phận người nhà ở lại trường, đó cũng là vì phối hợp yêu cầu liên kết giữa Veela và bạn lữ.

Nhưng đến khi được Snape dẫn đến chỗ Dumbledore, Lucius mới biết Snape là gián điệp hội Phượng Hoàng, Snape giấu rất sâu. Lucius biết chuyện này xong, trong lòng không khỏi chua chua, cho dù ấn ký vẫn ở trên cổ, anh không nghĩ tới Snape lại làm được đến thế này vì nữ thần Lily Evans kia.

Vào ban đêm, Lucius kéo Draco tới ăn tối, chậm chạp không cho Draco về kí túc xá học sinh. Draco rất vui, hiện tại cậu có thể gặp cha mỗi ngày, giống như về nhà vậy.

Vì thế hai cha con chen nhau nằm trên cái ghế đẹp đẽ quý giá trong phòng làm việc của Snape, câu có câu không tán gẫu. Draco ăn pudding, đây là Lucius tặng cho cậu.

Snape ngồi phê bài tập học sinh nhưng anh vẫn luôn chú ý thời gian.

Màn biểu diễn' của Lucius làm anh thấy sợ, giờ anh đã quen Lucius đụng chạm bất cứ khi nào, vì liên kết giữa bọn họ. Bọn họ cũng quyết định không phải trường hợp đặc biệt, Lucius không cần uống thuốc ức chế, dù sao... Dù sao bọn họ đều nguyện ý, chỉ là anh không quen biểu diễn trước mặt Draco.

"... Cho nên con quyết định giúp Harry theo đuổi Chang?" Lucius lười biếng nói.

Hiện tại anh cũng gọi Harry giống Draco, Veela thân cận bạn lữ, cho dù chỉ là bạn lữ tạm thời.

Draco cắn thìa gật đầu, "Đúng, Blaise nói như vậy sẽ khiến Harry thấy mình được cổ vũ, cậu ta sẽ càng thích người kia hơn."

"Rất hợp lý." Lucius tán thành, "Con định làm thế nào?"

"Đầu tiên là cải thiện bề ngoài của Harry. Pansy cho rằng nhìn từ góc độ con gái, Harry không được đẹp lắm, cho nên con nhờ Pansy chọn lựa quần áo cho Harry, còn con chọn đồ lót và tất, chỉ còn kính..." Nói đến đây cậu quay đầu hỏi Snape, "Sev, Sev còn chưa nói cho con biết chú ngữ trị liệu để bỏ cái kính xấu xí kia..."

"Không có." Snape trả lời, "Sắp đến thời gian cấm đi lại."

"Sev đã nói ở đây thì không cần phải tuân thủ thời gian cấm đi lại." Draco nhắc nhở, "Vậy còn độc dược thì sao? Chúng ta chỉ thiếu cái này, phải làm cho Harry đẹp hơn chúng ta mới có thể tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch."

"Con phải mang cậu ta đến đây để ta kiểm tra, cấu tạo mắt rất phức tạp, dược hiệu quá mạnh không cẩn thận sẽ tạo thành thương tổn." Snape vừa nói vừa trừng Lucius, dùng cằm chỉa chỉa bên ngoài ý bảo anh nên đểcon trai đi về.

Draco không phát hiện động tác của Snape, cậu lại ăn.

"Hôm nào con sẽ mang Harry tới, dù sao quần áo mới của Harry cũng vẫn chưa xong."

Nhưng Lucius lập tức dời tầm mắt coi như không phát hiện Snape làm gì. Anh nói,

"Nếu con muốn cải thiện vẻ bề ngoài, con còn có pháp thuật biến hình có thể dùng, không nhất định phải dựa vào độc dược."

"Biến hình?" Draco hoang mang, "Biến cái gì? Con có thể biến ra một đôi mắt khỏe mạnh hơn?"

"Suy nghĩ, Draco." Lucius gõ nhẹ đầu Draco, một chú ngữ bay tới, một quyển danh mục thời trang thật dày từ chồng sách cao ngất bay đến trên tay Lucius.

Lucius lật lật rồi mở ra một tờ tràn ngập đủ loại kiểu dáng hình thức kính đưa cho Draco xem, anh biết Draco chưa từng quan tâm chủ đề này.

Quả nhiên Draco kinh ngạc, "Thật nhiều kiểu dáng..."

Lucius chọn lựa, "Nếu là cha, cha sẽ biến kính thành cái này... Cái này... cái này, đều không tệ."

Draco cầm nghiêm túc nghiên cứu, "Nhưng chúng nó đều là màu đen, giống cái trên mặt Harry." Draco chỉ một gọng kính màu xanh khủng bố, "Nếu là con, con sẽ chọn cái này, rất đặc biệt!"

"Vậy Harry sẽ biến thành ếch." Lucius cầm thìa trong tay Draco, ngón tay nhẹ nhàng đụng vào, sau khi liên kết chú ngữ nhỏ kiểu này anh không cần dùng đũa phép, chiếc thìa nháy mắt biến thành một gọng kính đen, nhưng không có mắt kính. Anh vừa lòng nhìn rồi đưa cho Draco, "Hiện tại, con chỉ cần lấy mắt kính của Harry bỏ vào đây, làm được chứ?"

"Được ạ." Draco cầm nhưng có chút không tình nguyện, "Con còn chưa ăn xong..."

Lúc này, Snape không còn kiên nhẫn đi đến chỗ bọn họ.

Anh cầm quyển danh mục trên tay Draco, ném, xách cổ áo Draco, "Đã đến giờ ngủ Draco, về ký túc xá đi!"

Draco khó mà tin được mình lại bị ném ra ngoài cửa, lần thứ hai, cậu vừa vặn vẹo vừa bất bình.

"Sev, con cũng không phải trẻ con, hiện tại rõ ràng còn chưa đến 9h..."

Snape xách Draco ra ngoài cửa, mắt to trừng mắt nhỏ, nói, "Ta nói cha con!"

Sau đó, rầm một tiếng, cửa đóng, Sanpe quay đầu đi xử lý Veela buồn bực trong phòng.

Một lát sau, Draco đỏ mặt gãi lỗ tai, "Vậy ít nhất nên để con mang pudding đi a..."


Hôm sau là trận đấu giữa Gryffindor và Ravenclaw.

Đoàn Draco quyết định cũng tới xem.

Blaise là đội trưởng Slytherin, bọn họ và Gryffindor là đối thủ lớn nhất, mỗi trận đấu của Gryffindor cậu đều đi quan sát. Nhưng trước đây Draco rất ít đến xem, cậu chỉ là tầm thủ, chiến thuật không phải phần cậu cần lo lắng.

Mục đích Draco đến xem hôm nay là để quan sát Harry và Chang. Hôm nay khi quyết định ngồi khán đài nào, bọn họ do dự một chút. Trước kia Blaise nhất định sẽ ngồi ở bên đối thủ của Gryffindor, nhưng hôm nay bọn họ lại chọn chen vào khu khán đài Gryffindor.

So với khán đài Ravenclaw, khán đài Gryffindor có chút chật chội. Vì Gryffindor luôn cho rằng bọn họ có thể thắng, tự nhiên các học sinh hưng trí ngẩng cao, người đi xem cũng khá nhiều. Không thể không nói, mấy năm nay Harry cho bọn họ rất nhiều niềm tin mù quáng.

Cho dù như thế, bọn họ một hàng năm Slytherin vẫn rất bắt mắt giữa một biển Gryffindor. Những năm trước, tranh đoạt cúp gần như đều là hai nhà này, rất ít người sẽ ngồi ở khán đài đối phương cổ vũ đối phương.

Nhưng Draco không phát hiện. Gregory và Vincent đã dọn dẹp chỗ xung quanh cho bọn họ (có lẽ có thể nói là dọa đi), chỗ bọn họ ngồi rất thông thoáng, xung quanh không có ai. Draco bị vây giữa mấy người bạn, cậu vừa mới mua bỏng ngô nước bí đỏ cho Gregory và Vincent, mua cho mình và Pansy mấy hộp socola ếch, nhàn nhã thoải mái. Blaise thì tay cầm giấy bút chuẩn bị ghi chép.

Đây là lần đầu tiên Draco ngồi ở khán đài Gryffindor. Cậu tò mò hết nhìn đông lại nhìn tây, muốn nhìn xem câu lạc bộ HP của Colin có hoạt động hay không. Cậu nhìn xung quanh một chút rồi chỉ chỉ một cô bé tóc đỏ dùng sức múa may làm khẩu hiệu 'Harry! Harry! Em yêu anh!!', mặt cô ta đỏ ửng, hỏi, "Kia là gì?"

Vincent nhét bỏng vào mồm, nhìn theo tay Draco.

"A, đó là Ginny Weasley."

"Tớ biết cô ta." Draco nhíu mày, "Ý tớ là Weasley cũng thích Harry?"

Pansy nhìn Ginny, cô ta và Hermione ngồi cạnh nhau, Pansy và Hermione thậm chí còn nhìn nhau. Mới đầu Hermione có chút kinh ngạc nhưng lập tức chuyển sang hiểu rõ. Pansy không được tự nhiên, cô nhớ tới lần thổ lộ giả dối.

Draco và Vincent còn đang thảo luận chuyện Ginny. Vincent báo cáo tin tức.

"Tớ nghe nói cô ta đang hẹn hò với Ravenclaw Michael Corner, nên cũng không biết có phải hay không."

"A, vậy sao." Draco yên tâm hơn.

Pansy quyết định gia nhập cuộc đối thoại, Hermione nhìn sang làm cô không được tự nhiên.

"Fan của cậu cũng có người làm thế, Draco, chuyện này rất phổ thông..."

"Nhưng đây là Weasley, được gọi là bạn tốt nhất của Harry." Nói đến đây, Draco không cho là đúng. "Nếu em gái của cậu ta cũng thích Harry, Weasley có khả năng sẽ phá hỏng kế hoạch của chúng ta!" Draco nghĩ nghĩ, "Không được, Vincent, cậu đi hỏi xem có phải Corner vẫn là bạn trai của Weasley không, chúng ta phải nắm rõ thông tin."

"Không thành vấn đề, chuyện này rất dễ dàng." Vincent hút một hơi nước bí đỏ.

Lúc này Gregory lên tiếng, "Cầu thủ đi vào."

Đồng thời khán đài vang lên tiếng hoan hô điếc tai. Tiếng kèn vang lên, cầu thủ hai đội xếp thành hàng cưỡi chổi bay vào sân đấu. Trước khi đấu, cầu thủ tham gia thi đấu theo thường lệ sẽ bay một vòng quanh sân.

Draco dùng ánh mắt tìm kiếm Harry.

Mà Harry như có cảm ứng, cậu quay đầu nhìn bên khán đài, tầm mắt dính vào chỗ Draco. Harry vẫy tay chào hỏi.

Draco tự nhiên cũng giơ tay lên quơ quơ; lúc này trông cậu hoàn toàn giống một người mê bóng.

Draco có chút ngạc nhiên nghiêng đầu hỏi Gregory, "Cậu nghĩ Harry có thấy chúng ta không? Lúc ở trên chổi tớ thường không nhìn rõ khán đài."

Gregory nghiêng đầu, thành thực, "Tớ cũng không rõ, nhưng khu này đều là Gryffindor, cậu ta vẫy tay cũng đúng thôi."Vô tình hất nước lạnh lên Draco.

Draco nghe vậy có chút thất vọng, lập tức buông tay. Cậu đoạt bỏng của Gregory cho vào miệng, "Tớ không cổ vũ cậu ta."

Blaise liếc Draco, bất đắc dĩ nói,

"Chúng ta không phải đến cổ vũ, Draco, chú ý Chang. Nếu trong trận bóng Harry áp chế Chang quá mức, chúng ta phải chú ý cái này ảnh hưởng tới quan hệ bọn họ."

"Tớ nhớ." Draco lấy ống nhòm Blaise đưa cho, mồm vẫn thì thào oán giận, "Thật phiền toái, thắng cũng không được, thua cũng không xong, sao cậu ta lại thích một nữ tầm thủ chứ."

Mà Draco dõi mắt tìm Chang, vài giây qua đi, cậu không còn hứng thú, tầm mắt lại chuyển qua Harry.

Không biết có phải ảo giác không, xuyên qua ống nhòm, cảm giác Harry vẫn luôn nhìn hướng bên này chân thật hơn. Draco nhịn không được nhìn Harry một lúc, lúc này, Harry vừa vặn quay 360 độ xinh đẹp trên không trung, Draco vui vẻ nhếch miệng, giống như đang chào mình vậy, mặc kệ Gregory nói như thế nào.

Mà lúc này Blaise chú ý tới trận hình hai đội, xem nhẹ Draco vui vẻ dị thường.


Trận này Gryffindor vs Ravenclaw, trong mắt Slytherin thực nhàm chán.

Phong cách Slytherin tàn nhẫn, mà Gryffindor là va chạm tấn công nhanh. Nếu như là hai đội này đối đầu, người xem đều rất hưng phấn. Nhưng Ravenclaw lại theo đuổi chiến thuật phòng thủ ổn trọng. Tốc độ của Gryffindor khi tiến vào khu vực phòng thủ của Ravenclaw lập tức như bị đẩy vào vũng bùn, không nhúc nhích được bao nhiêu. Nhưng chiến thuật của Ravenclaw là phòng thủ nghiêm mật; khuyết điểm lớn nhất cũng là không tăng được điểm. Cho nên từ lúc hai đội bắt đầu, không bên nào đột phá được sự phòng thủ của đối phương.

Trận đấu quá chậm, người xem vốn vui vẻ hưng phấn cũng dần chán nản. Nhưng cho dù như thế, đội Gryffindor vẫn có khả năng chiến thắng. Bọn họ có Harry Potter, tầm thủ trẻ tuổi nhất vĩ đại nhất thế kỷ này.

Chỉ cần Harry bắt được Golden Snitch, Gryffindor được 150 điểm, trận đấu chấm dứt.


90' thi đấu trôi qua, Blaise ghi chép xong, cậu nghĩ mình đã hiểu hình thức phòng thủ của Ravenclaw. Gryffindor vẫn vậy, va chạm là chính, nhưng trận này tầm thủ tham gia rất tích cực.

"Hình như Gryffindor muốn cho Potter làm cả tấn thủ, rất quái lạ, nhưng đáng giá quan sát."

Blaise khoanh tròn tên Potter, phát biểu quan sát tâm đắc của mình.

"Ừ, tớ cũng thấy vậy." Draco nói. "Hôm nay Harry dùng chổi đánh Bludge mấy lần, lẽ ra cậu ta chỉ cần né tránh."

Blaise gật đầu,

"Hôm nay cậu ta còn bay có chút khoa trương, một số động tác bay khá đẹp, trước kia không thấy cậu ta dùng ở trận đấu."

Pansy ngồi nghe, cô là người duy nhất không thuộc đội Quidditch cho nên ánh mắt cũng bình thường.

"Cậu nói những động tác xoay tròn uốn lượn kia sao? Quả thật rất đẹp..."

"Có lẽ cậu ta muốn Chang nhìn?" Gregory lầu bầu.

Gregory đang theo đuổi Millicent, cậu hiểu tâm tình muốn thể hiện trước mặt người mình thích.

Vincent hút nốt nước bí đỏ, bóp cái cốc rồi nói.

"Nhưng Harry luôn bay gần chúng ta, cậu ta đánh những Bludge bay về hướng này. Không biết Chang có nhìn thấy không..."

Blaise nghe vậy, lông mày nhướng lên.

Cậu quay đầu nhìn Draco vẫn hưng trí bừng bừng cầm ống nhòm.

Nhìn hướng Draco đang nhìn, Harry.

Chang ở bên kia...

Blaise giật lấy ống nhòm trong tay Draco.

Draco không hiểu, "Cậu làm gì vậy?"

Blaise nhíu mày, "Cậu nhìn Potter làm gì?"

Draco sửng sốt, "Nhìn Harry thì mới tìm được Golden Snitch a..."

Blaise hỏi, "Tìm Golden Snitch làm gì?"

"Như vậy trận đấu mới có thể chấm dứt a." Draco không hiểu sao Blaise muốn hỏi câu đơn giản như vậy.

"Chang thì sao?" Blaise ôm ngực.

"Cô ta thua a." Nói xong Draco dừng lại, không được tự nhiên vặn vẹo. "Tớ, tớ không quên a... Chỉ cần Golden Snitch xuất hiện, Chang sẽ bay qua, tớ sẽ không bỏ sót."

Blaise nghi ngờ nhìn Draco, "Thật sao?"

"Thật mà!"

Draco giả vờ không kiên nhẫn, đoạt lấy ống nhòm trong tay Blaise đặt lên khuôn mặt đang nóng lên của mình.

Lần này cậu không dám nhìn Harry mà ngoan ngoãn cố định vào Chang.

Nhưng sau đó không lâu, Harry bắt được Golden Snitch.

Draco bỏ lỡ một khắc kia, lúc ấy Chang còn cách Golden Snitch vài trăm mét...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro