Chương 19: Tù nhân ngục Azkaban

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kỳ nghỉ hè sắp đi qua, trong lúc gia đình Weasley trúng xổ số giải độc đắc trị giá bảy trăm Galleon vàng của Nhật Báo Tiên Tri, Katsura cũng chính thức trở thành phù thuỷ sáng giá nhất giới phù thuỷ hiện tại, nhận học bổng, chưa ra trường nhưng đã nhận được nhiều đơn tiến cử, nhiều nơi mở lời chào đón, trong năm học này có thể hắn sẽ đi thực tập tại Bộ Phép Thuật. Cả gia đình vui vẻ đi du lịch Ai Cập, Katsura gửi về cho ba thằng bạn một đống ảnh du lịch.

"..." Gintoki mắt cá chết, phun nước miếng vô tấm hình, vo thành cục vứt đi.

Thư cú từ Hogwarts, không có bất ngờ gì xảy ra, năm nay là năm học cuối cùng của bọn họ ở trường, bọn họ đều được bầu làm Thủ Lĩnh Nam Sinh.

Đối với tương lai sự nghiệp, Gintoki một chút cũng không lo lắng, ngọc sáng thì ở đâu nó cũng sáng cả thôi, Gin đi đâu cũng nhất định là một viên ngọc!

Ngọc rồng!

Còn không thì hắn ở nhà Giang giáo sư ăn uống thoải mái cũng được, hắn không ngại mang tiếng ăn cơm mềm, trải đời chỉ khiến hắn te tua tơi tả hơn mà thôi, hắn là một nam nhân yếu ớt cần được bảo vệ.

Gintoki ăn bánh kem của mình, giọng lão già vang lên bên tai: "Đọc báo đi thằng lười biếng, trường mày lại có chuyện rồi."

"Cái trường đó khi nào không có chuyện! Đừng nhiều chuyện nữa ông già! Lo chuyện bán đũa của ông đi! Nhà này cần được tu sửa thành biệt thự!"

Gintoki cảm thấy cái bánh kem của hắn thậm chí còn bị phủ một lớp bụi, may cho ông già là hắn không phải loại đua đòi gì đấy! Cảm ơn đi!

Ông Ollivander tiến tới đập vào mặt hắn tờ báo, "Lần này đâu chỉ liên quan tới cái trường của mày! Còn nếu mày muốn ở biệt thự thì dọn hành lý qua nhà Malfoy ở luôn! Đừng ở đây cản trở việc làm ăn của tao nữa! Nhìn Kotaro nhà Weasley đi, đứa trẻ thông minh hiểu chuyện, người ta còn lấy học bổng con ạ."

"Thích nó quá thì kêu nó về làm con ông đi! Gin còn phải ở đây nghe câu chuyện con nhà người ta này tới bao giờ nữa! Cả ngày hôm nay ông đã nhắc về nó sáu lần rồi! Gin sẽ bỏ nhà ra đi nếu ông nói thêm tiếng nữa! Gin đã tự ái rồi đó! Nhìn Gin cứng rắn vậy thôi nhưng Gin đã tự ái rồi!"

"Mày đang thách tao sao thằng mất dạy?!"

"Còn phải hỏi sao ông già lú lẫn!"

...

"..." Gintoki ở trên đường lang thang nhìn thấy Shinsuke Malfoy.

"..." Cả hai phá lệ trầm mặc.

Gintoki liếc mắt nhìn trời: "Không biết sao, Gin cảm thấy chúng ta gặp phải cùng một vấn đề, Shinsuke ạ."

"... Ừ, tao cũng biết vì sao mày bị đuổi đi. Nhưng thật xin lỗi, tao là tự bỏ đi."

"... Khác con mẹ gì đâu! Không thể huề nhau một lần sao?! Nhất định phải hạ bệ nhau mãi mãi sao?! Đã tới lúc nào rồi mà mày vẫn cố chấp muốn chiến thắng được tao chứ hả Shinsuke?! Quên đi, đó là chuyện không thể nào. Nhìn đây, Gin có bị đuổi đi thì cũng có người đến rước, nhanh thôi."

Gintoki bình tĩnh chờ người đến rước như thật.

"..." Shinsuke đã không muốn quan tâm đến tên này nữa, đi trước.

Gintoki í ới gọi lại phía sau: "Mày đi đâu vậy?! Chẳng lẽ có nơi chứa chấp mày?!"

"Tao có tiền." Shinsuke cười.

"..." Gintoki rơi vào vạn kiếp bất phục.

Gintoki đi theo Shinsuke, tính xài tiền hắn.

"Gin sợ mày cô đơn, tiền bạc chỉ là vật ngoài thân, linh hồn trống rỗng thì cuộc đời không có ý nghĩa gì."

"Có thêm mày thì có ý nghĩa gì?"

"Mày không biết sao? Đứa trẻ thiếu thốn. Tình bạn! Khi sức nặng tiền tài trên lưng mày quá lớn, hay chia sẻ cho Gin phần nào nỗi bất hạnh đó đi, đừng ngại."

"Tao tự gánh được, không tới phiên mày ăn của nhà tao."

"Mấy đứa thiếu gia như mày sống được tới giờ đều nhờ của cải gia đình! Nhìn đứa con nhà Weasley đi, người ta đã sắp đi làm kiếm tiền rồi, nuôi sống cả gia đình." Giọng Gintoki trở nên khó ngửi, không biết là vì đứa thiếu gia hay vì đứa con giỏi giang nhà người ta, hoặc cả hai.

Vì hai cái đó, cái nào hắn cũng thiếu, tiền và nghị lực.

"..."

Đối với chuyện trúc mã gương mẫu đeo khăn quàng đỏ, còn mình thì phá làng phá xóm với cái thằng ăn hại bên cạnh, Shinsuke nhiều lúc cũng không hiểu được.

"Dạo này ngươi còn nói chuyện với quyển nhật ký không?" Gintoki chợt nhớ thằng học sinh từ trên trời rơi xuống của mình, thuận miệng nhắc tới.

"Hắn sắp không còn tin vào mấy chuyện tu hồn vớ vẩn ngươi bịa ra nữa, trước khi hắn cảm thấy bị lừa gạt, ta nghĩ mình phải làm gì đó hoàn toàn khiến hắn tin chúng ta."

"Làm gì? Giúp hắn tạo ra Trường Sinh Linh Giá sao?" Gintoki móc mũi.

"... Mày nói đúng, Gintoki." Shinsuke sựng lại.

"..." Gintoki ngừng móc mũi, sắc mặt phức tạp nói: "Tao biết mày cũng không phải loại tốt lành gì, chúa tể phản diện, nhưng ở thế giới pháp thuật, nhắm mày đấu lại Zura không? Ở lúc mày và tao bị đuổi ra khỏi nhà, hắn đã chuẩn bị vào Bộ Phép Thuật cải cách giới phù thuỷ. Biết Grindelwald sao? Ông già tình nhân của Dumbledore, hắn giờ đang ở trong ngục."

"..."

"Học hành chăm chỉ là rất quan trọng, Shinsuke ạ, nó quyết định tương lai chúng ta là ở trong tù hay không ở trong tù."

"..."

Shinsuke vẫn không từ bỏ quyết định này, hắn đang suy nghĩ cách để thực hiện.

"Mày không thấy chỉ có giúp hắn tạo ra Trường Sinh Linh Giá mới là cách tốt nhất khống chế hắn sao? Chúng ta không có khả năng có một Thần Sáng, hiện thực đã chứng minh điều đó, chỉ có chúng ta cùng Hắc Ma Vương đương thời—— Dẹp cái mớ rắc rối đó ra đi, cái ác mới thống trị được cái ác, dạy ra một Hắc Ma Vương dễ hơn dạy ra một Thần Sáng."

Tròng mắt đỏ thẫm của Gintoki nhìn hắn, chậm chạp nói: "Trường Sinh Linh Giá tạo ra bằng cách hiến tế linh hồn người khác để tạo ra con dao tội ác tự cắt xẻo linh hồn mình. Bản chất nó là bán đứng linh hồn cho Tử thần, từ đó được Tử thần trọng dụng, kéo dài cho cái chết."

Gintoki và Shinsuke dừng chân lại, đứng tại chỗ.

"Mày có đang nghĩ giống tao không?"

"Chắc thế, tao với mày mấy thứ này thì giống nhau."

"..."

"..."

Lúc Harry xách vali bỏ ra khỏi nhà dì dượng thì bắt gặp hai người bọn họ đứng dưới ánh đèn đường u ám, bóng dáng họ kéo dài, thần sắc không rõ, tối tăm và xảo quyệt.

Nhìn không giống người tốt cho lắm.

"..." Harry.

Harry vui mừng khi gặp được người quen, có lẽ là còn cùng cảnh ngộ, hắn kéo vali chạy ào tới, vui đùa: "Mấy anh làm gì thế? Trông hệt Tử thần."

"..."

"..."

Quỷ dị nhìn Harry Potter một lát, Gintoki phun tào: "Đứa trẻ của vận mệnh, mày nói gì cũng có ý nghĩa lắm đấy, bớt lập Flag đi!"

"???" Harry.

Nghe Harry nói hắn mới vừa thổi phồng bà dì thành cái bóng bay chạy ra khỏi nhà, hiện giờ hắn rất lo lắng mình bị bắt vì vi phạm "Đạo luật Giới hạn Phù thủy Vị thành niên".

Shinsuke hừ cười, "Yên tâm, mấy trò đó không khiến ngươi bị bất cứ hình phạt nào, vì hiện giờ phía Bộ đang ầm ĩ một chuyện khác."

"Chuyện gì thế anh?"

Gintoki nghĩ tới ông già lúc sáng đập tờ báo vào mặt hắn, dù chưa đọc nhưng lờ mờ hắn nhìn thấy được một chữ to: BLACK.

"Black?" Gintoki.

"... Black?" Harry lặp lại.

Shinsuke nói:

"Cùng một lúc, hai tên tù nhân nguy hiểm khét tiếng trốn khỏi nhà tù Azbakan, mà rất trùng hợp, bọn họ đều mang họ Black. Điều này làm dấy lên nghi ngờ về nhà tù này có thật sự nghiêm ngặt trong việc cai quản tù nhân, liệu có sự phản bội nào từ nội bộ?"

"Trước kia Bộ đã rất tin tưởng một người, giao cho hắn việc cai quản Azkaban, tài năng của hắn có thể xếp cùng với Albus Dumbledore, là một trong hai người mà Voldemort phải sợ. Nhà tù Azkaban luôn là kiên cố để giam giữ những phù thuỷ tù tội nhất. Nhưng giờ đây nó không còn an toàn."

"Tên đó bị kết tội?" Gintoki bình tĩnh hỏi.

"Chưa đâu, ngươi nghĩ kết tội hắn là dễ dàng sao? Bọn chúng đã cho hắn quyền lực độc hành ở giới phù thuỷ, giờ phải chấp nhận." Shinsuke cắm tay vào túi quần, đi tay không nên nhìn như tản bộ.

Harry không dám chen vào, im lặng ghi nhớ hết nội dung câu chuyện.

Leo lên chuyến xe đò Hiệp sĩ, Harry được tận mắt nhìn thấy nhân vật bị truy nã trên tờ báo: BLACK ĐANG BỊ TRUY LÙNG!

Sirius Black.

Bellatrix Lestrange.

Hai nhân vật đặt song song, một người đàn ông và một người phụ nữ sống động.

"Hai tên này là dì và chú của tên này, thấy đấy, tất cả đều đi tù." Gintoki chỉ vào Shinsuke, tiện thể giới thiệu.

"..."

Harry nhìn hình bọn họ trên báo, da trắng bệch như ma cà rồng, ngũ quan đều là tuấn nam mỹ nữ, nhưng ai nấy đều có vẻ âm trầm, không khỏi thầm nghĩ: Không hổ là họ hàng với Malfoy, đều đầy rẫy vấn đề.

Shinsuke liếc hắn, khiến Harry giật mình, cười ngượng.

Chiếc xe đò Hiệp sĩ cứ xuyên suốt bóng đêm, Stan - nhân viên soát vé trên xe ngồi tán gẫu với bọn họ, về các vấn đề hiện giờ đang diễn ra.

Đến cả việc Harry vừa phổi phồng bà dì cũng bị hắn nhắc đến, và hắn có vẻ e dè trước anh Shinsuke, dù gì thì tên tù nhân mà mọi người đang thảo luận đều có quan hệ gián tiếp với hắn mà.

Chiếc xe thì phóng "rét rét", chạy đùng đùng dọc đường làm mờ cảnh vật xung quanh. Harry nhìn những tòa nhà và những băng ghế phải ẹo mình đi, thóp hình lại để né chiếc xe chạy bất kể trời bất kể đất này. Bầu trời lúc này đã rạng dần. Bọn họ cũng đến Hẻm Xéo, nơi bọn họ đề nghị bước xuống.

"Mấy anh có việc gì sao? Cảm ơn vì đã đi cùng em." Harry biết bọn họ đi xe đò với hắn vì không để hắn cô đơn, chứ mấy ảnh chắc biết độn thổ nhỉ?

Nhưng Harry đã hoàn toàn lầm.

Gintoki thì chưa biết độn thổ.

Shinsuke thì vẫn đang âm trầm nghĩ về việc khác, hắn cần không gian suy nghĩ, cảm thấy ngồi trên xe đò cũng không tồi nên ngồi thử trải nghiệm, hắn chẳng nhớ Harry là ai cả.

Bước xuống xe lại chạm mặt Bộ trưởng Pháp thuật - ông Cornellius Fudge.

Ông Cornelius Fudge là một người đàn ông nhỏ con nhưng béo tốt, mặc một cái áo khoác dài có sọc nhỏ. Trông ông ta có vẻ lạnh cóng và kiệt sức. Ông ta đầu tiên bắt tay với Shinsuke, "Cậu Malfoy, hân hạnh, ta hy vọng nhận được đơn ứng tuyển của cậu vào Bộ Phép Thuật."

Nói xong, hắn cũng quay qua bắt tay với Gintoki, "Cậu Ollivander, hân hạnh, rất may mắn vì được gặp cậu ở đây."

"..." Gintoki bắt gặp ánh mắt chế nhạo của Shinsuke, mặt đen thui nói với ông ta: "Không mời Gin vào Bộ sao? Cho ông một cơ hội thay đổi quyết định thiếu sót của mình."

"..."

Harry cũng được ổng nồng nhiệt quan tâm, chẳng qua cậu còn quá nhỏ để được mời làm bất cứ chức vụ nào, nhờ vậy mà tránh được chuyện bị anh Gin ghen ăn tức ở uốn tóc cho.

"Các anh có tính đi đâu không?" Harry hỏi.

Gintoki và Shinsuke nhìn nhau, Shinsuke thì vốn định... chẳng lẽ lại chạy tới nhà Weasley?

Gintoki trong đầu đã có ý tưởng khác, nhìn Shinsuke đang trầm ngâm suy nghĩ có nên tới nhà trúc mã của mình không, mà trúc mã của hắn chính là nguyên nhân khiến bọn họ đi ra khỏi nhà.

Gintoki đại nhân đại lượng, phổ độ chúng sinh cho hắn một sự lựa chọn khác:

"Tới nhà Giang giáo sư chơi không?"

"..." Harry.

Shinsuke thấy cũng không tệ, gật đầu đồng ý.

Bọn họ cùng Harry đi mua một số đồ dùng và sách mới cho năm học này, tiếp theo đến nhà của Giang giáo sư và Snape giáo sư.

Harry còn hơi bỡ ngỡ, sợ hai giáo sư cho mình uống độc dược, nhưng vào nhà thì kinh ngạc phát hiện...

Bên ngoài trồng hoa, trong nhà có cây xanh, tươi mát thoải mái.

Khác hẳn hắn tưởng tượng về nhà của hai vị giáo sư khó ưa nhất trường.

"Muốn ăn cái gì?" Gintoki mặc tạp dề xuống bếp.

Hiện tại không có ai ở nhà, Gintoki chủ đạo món ăn hôm nay.

"Em ăn cái gì cũng được, chỉ là đừng quá ngọt."

Harry chỉ hy vọng mình không ăn đường.

Ngồi trên ghế sofa, anh Shinsuke ngồi ở một cái ghế riêng, có vẻ đang suy nghĩ gì đó, ảnh ngồi bên cạnh một cây hoa bìm bìm tím, trên tay cầm tẩu thuốc, miên man âm trầm từ môi phun ra hơi mù.

Harry lại đánh giá căn phòng, không ít lần cảm thán, ánh mắt vô tình chạm tới một khung ảnh.

Harry bất tri bất giác tiến lại gần, cầm nó lên.

Trên tấm ảnh chụp chung rất nhiều người, có thể là lễ kỷ niệm gì của trường Hogwarts, vì mọi người đều mặc đồng phục.

Người đàn ông trông có vẻ như là Thủ Lĩnh Nam Sinh của Slytherin, hắn có một gương mặt đẹp như tạc tượng, hoà nhã nghiêm trang và có uy nhất đứng giữa khung hình, hắn hình như phải giữ chặt hai thanh niên không hợp tác, đều có làn da trắng, tóc đen, một người trong đó Harry thấy rất quen, nhớ lại thì chính là người đang bị truy nã, Sirius Black - hắn mặc đồng phục Gryffindor, người còn lại là Slytherin. Harry đoán ba người này là anh em. Sirius Black thì đứng bên phải, có ba người ngồi dưới chân hắn ta cười đùa, họ chắc chắn là bạn thân. Một phía khác, bên tay trái, Giang giáo sư và Snape giáo sư cũng đứng bên trong, bên cạnh Giang giáo sư rõ ràng là một khuôn mặt quen lúc trẻ, Lucius Malfoy. Đứng bên cạnh ông ta là vợ ông ta hiện tại Narcissa Black, có không ít người Harry chẳng có chút ấn tượng gì, nên hắn không để tâm lắm. Nhưng khiến hắn chăm chú nhìn mãi là người đứng bên cạnh Snape giáo sư... cô ấy xinh đẹp với mái tóc dày, màu đỏ sẫm và đôi mắt hình quả hạnh màu xanh lá cây tươi sáng.

Harry đã biết cô ta là ai.

Mẹ hắn, Lily Evans.

Hắn thoáng dùng tay kéo kính lên, dụi mắt, cũng không khóc, tiếp tục nhìn lại lần nữa.

Vậy chắc cha hắn... là người này?

Harry nhìn một trong ba người ngồi đùa bên chân Sirius Black, một chàng trai mang mắt kính - James Potter.

Họ... đã từng tốt thế sao?

Có tiếng động, có người trở về. Harry cầm bức ảnh nhìn về cửa, Giang giáo sư đang nhướn mày nhìn hắn, nói: "Tuỳ tiện động vào vật phẩm trong nhà người khác là một đức tính tồi tệ vô cùng, Harry Potter."

"Trong này... có cha mẹ em."

"Thế thì sao? Đây là nhà ta."

"Xin lỗi, giáo sư." Harry nhận sai.

Snape cũng lạnh mặt đứng lù lù phía sau, nhưng không buông thêm lời cay đắng, chắc vì em hắn đã nói hết rồi.

Shinsuke cuối cùng cũng thoát khỏi mớ suy nghĩ phức tạp, đưa mắt lên nhìn hai người trở về, lãnh đạm nói: "Chào các giáo sư."

"Cơn gió nào thổi các ngươi tới?"

Harry và Shinsuke đều chỉ về phía phòng bếp, Gintoki đang đập trứng gà.

Giang Trừng không nói gì nữa, cam chịu. Snape thì vào nhà tát thẳng vào đầu Shinsuke: "Ngươi lại trốn nhà bỏ đi?"

"... Liên quan gì tới ông?"

"Cha đỡ đầu, khi ngươi là một con khỉ nhăn nhó xấu xí ta đã muốn nhúng đầu ngươi vào thùng độc dược."

"..."

Nhắc tới mối quan hệ này, Shinsuke sắc mặt sầm xuống, cảm thấy hối hận vì không tới nhà Weasley.

Gintoki đập bàn đập ghế cười chết trong bếp.

Snape quay ngoắt qua nhìn Harry đang cố không cười, "Còn ngươi, Harry Potter..."

"..." Harry nuốt nước miếng.

"Ngươi đọc báo chưa?" Ngoài ý muốn, Snape giáo sư lại chỉ hỏi đơn giản.

"... Dạ rồi."

"Nếu thế thì đừng đi lung tung theo hai kẻ rắc rối nào đó nữa. Con mụ điên nhà Black, bằng cách nào ả trốn thoát khỏi Azkaban!"

Harry nhanh miệng nói: "Thế còn Sirius Black?! Ông ta cũng nguy hiểm phải không?"

Snape nói với giọng thật bình tĩnh: "Hắn là cha đỡ đầu của ngươi, cẩn thận hắn luôn thì càng tốt, quá tốt!"

Tới phiên Harry giật mình.

Giang giáo sư đã thay xong quần áo, mặc một bộ đồ hưu nhàn trở ra, ngồi xuống ghế sofa ôm ngực nói với Harry: "Dù không thích Sirius Black, nhưng gã ta không phải kẻ nguy hiểm gì với ngươi. Dù nghe được bất cứ lời đồn nào ngươi cũng không nên tin."

Harry chần chừ một lát, liếc mắt qua khung hình, to gan mở miệng: "Giáo sư, hai người đều rất quen mẹ em phải không?"

Trong hình họ đứng gần nhau nhất.

Giang Trừng nhớ tới điều gì, nhăn mày đáp: "Coi như thế."

"..."

Câu trả lời gì kỳ.

Snape chặn lại tò mò của Harry, "Nó cũng chẳng liên quan gì tới những chuyện ngươi phải đối mặt bây giờ."

"Ta tò mò là Bellatrix thoát khỏi nơi khủng khiếp đó bằng cách quái quỷ nào?"

Shinsuke mở miệng: "Bà ta có ý đồ gì?"

Giang Trừng chậm rãi nói: "Nhiều năm trước, ả ta bị tống vào Azkaban vì đánh ghen."

"..."

"..."

"..."

Snape nói: "Người mà ả ta yêu, chính là Chúa tể hắc ám."

"..."

"..."

"..."

"Ngươi "giết" Voldemort. Giờ ả chạy thoát xem chừng là vì trả thù cho người yêu." Giang Trừng mặt đóng một lớp băng mỏng, hiển nhiên rất ghét Bellatrix.

"..."

"..."

"..."

Snape nói: "Trước đây từng nghe đồn Chúa tể hắc ám có không ít nữ nhân, nhưng chưa ai thực sự thấy mặt bọn họ, bọn Tử thần theo chủ nghĩa thần bí, Bellatrix không nằm trong số đó, ả ta ghen điên rồ, trong một lần thực hiện mệnh lệnh đã cãi lệnh cấp trên, chính là một trong số mấy nữ nhân đó, sau đó bị trách phạt cũng không khiến tình yêu biến thái đó suy giảm, chỉ phát điên hơn mà thôi, và ả ta đã thành công hại chết một Tử thần, sau đó bị chính Chúa tể hắc ám xích cổ đưa vào Azkaban. Không ai muốn đụng đến một mụ điên."

"... Sao Giáo sư biết những chuyện này?"

"Vì ta từng là một Tử thần Thực tử, ngậm cái miệng hỏi liên tục của ngươi lại đi Harry Potter." Snape lườm lườm Harry.

"..."

"..."

"..."

Không, rõ ràng là ngươi muốn phun tào lâu lắm rồi.

"..." Gintoki và Shinsuke phá lệ trầm mặc.

Chắc không phải vậy đâu đúng không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro