Chương 59: H.V.Đ.C.Q.L.G.T

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Giang Trừng liên lạc với Hoàng tử Black thông qua giấy lửa, thế thì cuộc nói chuyện dù không kéo dài nhưng lại rất bảo mật.

Giang Trừng dặn hắn đừng đụng chạm gì tới Katsura! Nhất định KHÔNG ĐƯỢC!

"?"

Hoàng tử Black nhìn xuống nhẫn đính hôn, thờ ơ hỏi: "Vì sao?"

Nói bây giờ có phải chậm rồi không? Hắn đã bắt Katsura vuốt cho mình căng cứng, chỗ nào cũng hôn cũng liếm qua.

Trong lửa đang cháy, Giang Trừng cũng có thể nhìn thấy vẻ mặt của hắn, đó là buồn cười, rất có hứng thú nghe lý do.

"... Hắn không đủ tuổi."

"Giang Trừng, chẳng lẽ ngươi nghĩ ngươi già hơn họ?"

"Không phải sao?"

"Phải sao?"

"..."

Giang Trừng vẻ mặt phức tạp, hắn không ngờ, Hoàng tử Black lại vô hạn cuối tới mức này, không mảy may chấn động chút nào, thậm chí...

Vãi thật! Mẹ nó!

Thể loại gì!

Chỉ có hắn để tâm tới thứ này thôi sao?! Đạo đức! Luật pháp!

Thấy Giang Trừng có xu hướng nổi điên, rất có thể ngày mai sẽ kiện hắn ra toà, bắt hắn chịu trách nhiệm trước pháp luật, Hoàng tử Black thu hồi nụ cười trên môi, nghiêm nghị nói: "Nói thế nhưng ta có chừng mực."

Khỉ mốc!

Nhìn mặt bố tin không?!

Hoàng tử Black vẫn muốn hướng dẫn hắn một hướng nghĩ thoáng hơn: "Không ai chú ý tới thì ngươi cũng đừng chú ý tới, hoặc như ta, có chừng mực là tốt rồi."

"..."

Giang Trừng thông qua ánh lửa nhìn mặt hắn tươi cười, xém chút nữa tin hắn có chừng mực.

Gương mặt uy tín.

Người có thể tát thẳng tay Sirius Black, nhấn đầu Lucius Malfoy xuống nước trên danh nghĩa tốt cho bọn họ.

Nếu sinh ra sớm hơn chục năm, hắn đã chôn xác Voldemort trong Azkaban.

Một thoáng, Giang Trừng đã nhớ lại chuyện hắn bị một "học sinh năm nhất" thách thức.

Hay mẹ nó hắn quá hiền?!

Hắn quá hiền sao?!

Mario...

"Có chuyện gì khiến ngươi khó chịu sao? Giang Trừng." Hoàng tử Black dò hỏi với thái độ ôn hoà, nắm bắt được cảm xúc của hắn.

"Không có gì, ngươi làm chuyện của ngươi đi, ta chỉ cảm giác ta quá nhân từ với một vài người."

"?"

Hoàng tử Black: Điều gì đã khiến ngươi nhầm lẫn? Ngươi là người duy nhất dám gọi cho ta cảnh cáo.

Thật ra thì chính Katsura cũng đã ước thúc hắn, không cho đi quá giới hạn khi hắn đã phát tình nặng, một câu thôi, khiến hắn sực tỉnh:

"Má em sẽ giết được anh."

"..."

So với Giang Trừng tự ước thúc mình, tự đeo xích vào cổ, hắn mới thật sự đau khổ.

Bình thường mặc đủ quần áo thì không sao, hắn tự tin hắn có tự chủ tốt, nhưng về chung một nhà, nhiều khi chẳng mặc gì, dáng vẻ còn chưa nảy nở cứng rắn của Katsura dưới cơ thể to lớn dày dặn của hắn... là cái gì đó không thể chống đỡ được.

Hắn như bị chuốc say tình dược, khoảng cách tuổi tác là thuốc trợ hứng, hắn muốn phạm tội.

"..."

Sau đó bị một chữ "má" khiến toàn thân chấn động, như bị giám ngục thét vào mặt, cơn giá buốt thổi vào trong trí óc.

Katsura dường như cố ý, y lựa lúc hắn mất hết nhân tính mới nói ra những lời đó, y cố ý dẫn dụ hắn lên giường trước.

Thâm độc, tàn nhẫn.

Nên hắn không thể hiểu được Giang Trừng tại sao lại từ chối. Gintoki không dễ dãi sao? Không, hắn nhìn ra được, Gintoki dễ dãi giống hệt hắn.

...

Những ngày tháng trong trường khi chờ đợi cuộc thi Tam Pháp Thuật diễn ra cũng không sôi nổi gì lắm, ít nhất với Gintoki mà nói, đây đã là lần thứ bảy hắn trốn tiết, vào phòng họp cũ của bốn đứa để ngủ.

Và một khi hắn đã chui vào cái phòng đó, chẳng có giáo viên nào với mục đích là bắt hắn về học sẽ tìm được cái phòng cả, tuyệt chưa? Đây có thể được gọi là "Phòng cúp học của Gin".

Nhưng tất nhiên là có lỗ hổng cho phép thuật ểm bùa cái phòng này, đó chính là những kẻ quấy phá giấc ngủ trưa của hắn với "mục đích khác" thì vẫn xông vào như cái chợ.

"Anh Gin! Anh đưa em hai Sickles đi!"

Hermione chạy ào vào phòng, hất cái chăn đang quấn Gintoki cuộn tròn trên ghế, khiến hắn xém chút nữa ngã nhào.

Gintoki ổn định lại tư thế sau một cơn dư chấn, ngán ngẩm nói: "Làm gì? Nhìn Gin giống có tiền lắm sao?"

"Đưa em đi!" Hermione xoè bàn tay ra trước mặt hắn, với vẻ đương nhiên, thúc giục.

Gintoki sờ sờ đầu, chịu thua dúi vào tay cô bé đúng hai Sickles, nói: "Đấy, mua kem ăn đi, để anh yên."

Hermione nhanh nhẹn bỏ nó vào túi áo, rồi đặt vào tay Gintoki một cái huy hiệu H.V.Đ.C.Q.L.G.T.

Gintoki mờ mịt nhìn cái huy hiệu trên tay, hỏi: "Gì đây?"

"Hội vận động cho quyền lợi Gia tinh đó anh!"

"Cái đó không quan trọng, mà tại sao Gin lại cầm trên tay thứ này này?!"

"Anh đã mua đó! Hai Sickles!" Hermione đáp gọn ơ.

"..." Gintoki: Đó là mày ép!

Hermione tiếp tục, cô bé quyết định không cho hắn ngủ vì kế hoạch vĩ đại của mình:

"Anh đồng ý làm hội viên thứ tư của hội không?"

Nghe con số là biết trong hội gồm những ai, và tất cả đều bị ép ghi danh.

"À không, vĩnh viễn, không bao giờ, Gin không rảnh." Gintoki chuẩn bị trùm chăn lên đầu để ngủ tiếp.

Hermione giật lại cái chăn trong tay hắn, "Không được, em chỉ định kết nạp anh!"

"..." Gintoki mắt cá chết.

Ai đó cứu hắn!

Ron và Harry lú đầu vô từ cánh cửa phòng, mặt tụi nó cũng chán nản không kém, Hermione bị điên rồi!

Hermione nói bên tai Gintoki ong ong:

"Mục tiêu ngắn hạn của chúng ta là đảm bảo về lương bổng và điều kiện làm việc công bằng cho gia tinh. Mục tiêu dài hạn của chúng ta gồm có thay đổi đạo luật không sử dụng đũa, rồi cố gắng đưa một gia tinh vô Ủy ban Điều phối và kiểm soát sinh vật Huyền bí, bởi vì con số đại diện của tụi nó thấp kinh khủng."

"Bắt đầu bằng việc chiêu mộ thành viên. Cỡ hai Sickle là được gia nhập – đủ mua huy hiệu – và số tiền này có thể tài trợ cho chiến dịch tờ bướm của chúng ta. Với, Ron - là thủ quỹ. Harry - là thư ký. Và anh, Gintoki Ollivander sẽ phụ trách tuyên truyền! Hãy dùng vẻ đẹp trai, hấp dẫn của anh để cứu giúp gia tinh đi!"

Gintoki đầu đầy gân xanh, chuẩn bị rống lên thì Ron đứng ngoài cửa đã chịu không nổi rống trước:

"Hermione ơi – nghe cho kỹ nè! Tụi – nó – khoái – chuyện – đó. Tụi nó khoái làm nô lệ!"

Hermione hét vào mặt Ron: "Cậu mà nói vậy nữa thì mình sẽ nói với anh Kotaro!!!"

"Cậu đi mà nói! Mình không sợ ảnh đâu!"

"Rồi tụi bây có để Gin ngủ khônggggg?!!!" Gintoki hai mắt đỏ quạch, hét to hơn vào mặt hai đứa.

"..."

Gintoki mặt vô biểu tình nói: "Viết ra giấy hết, lát nữa nộp lên đây."

"Làm gì hả anh?" Hermione kinh ngạc.

"Không phải muốn làm điều gì đó giúp cho gia tinh sao? Đi mà làm phiền Zura, viết ra đi, Gintoki đưa cho hắn."

Hermione hai mắt sáng rỡ, hỏi: "Không làm phiền gì tới công việc của ảnh chớ? Nghe nói ở Bộ rất bận!"

"Rồi Gin thì không sao?! Uy!!!" Gintoki bất mãn quát tháo.

Hermione xoắn xoắn ngón tay: "Với lại... ảnh vừa mới vào Bộ, nếu ảnh ý kiến ý cò nhiều quá về gia tinh... chắc nhiều người sẽ phản đối lắm cho coi!" Nói, cô bé lườm Ron và Harry.

"Cậu cũng biết là nhiều người phản đối sao? Có ai thèm quan tâm đâu! Ngoài cậu!" Ron nói.

Harry cũng thấy mệt với Hermione, mọi chuyện cứ thái quá lên.

Gintoki: "Cứ viết đi, không ai đọc thì Zura sẽ đọc."

"Cả Ngăn chặn Bạo hành Sinh vật Huyền bí, và Chiến dịch thay đổi Địa vị Hợp pháp của Sinh vật Huyền bí sao?"

"Tất cả!" Gintoki chốt gọn.

"Hoan hô!"

Ron và Harry nhìn nhau, thở dài, được luôn sao?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro