Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Harry, hắn không phải là người thừa kế của ta, là ngươi mới đúng, chẳng lẽ ngươi quên mình đã là người thừa kế Hogwarts sao?"

Được bốn đầu sỏ thừa nhận, Harry mới hoàn toàn xứng đáng là người thừa kế. Chúa tể hắc ám gì đó Voldemort gì đó đều là mây bay, hắn không được Slytherin cũng không được Hogwarts thừa nhận, dựa vào cái gì nói mình là người thừa kế?

Nghĩ đến điều này Sara liền cảm thấy bản thân thật oan uổng. Hắn không có thừa nhận vì sao mọi người đều cho rằng là như vậy? Chẳng lẽ chỉ vì tên kia nói xà ngữ? Trước kia toàn bộ gia tộc Slytherin đều nói được a, chẳng lẽ bọn họ đều là người thừa kế của Salazar Slytherin hắn sao? Làm sao có thể, hắn mới sẽ không thừa nhận đâu.

"Chiếp."

Quên mất. Harry không chút tự giác vẫy vẫy hai cánh bảo Sara lật sách, trang này cậu đã đọc xong rồi.

"Ngươi a!"

Sara, đối với Harry tính tình liền mười phần tốt, đành phải lật sách. Nếu một màn này ngàn năm trước chắc chắn sẽ khiến tất cả học sinh và giáo sư Hogwarts rớt hết cả mắt.

Này là giáo sư Slytherin tuy trân trọng trẻ con nhưng kiên nhẫn có hạn kia sao? Nếu ai đối với hắn cũng kiêu ngạo như vậy, khẳng định sẽ bị giáo sư Slytherin ném tới bên trong Rừng Cấm cùng xà quái tương thân tương ái.

"Sara, bạn tốt của ta, Harry tỉnh lại rồi sao?"

Không biết Goddy chạy vào bên trong khung ảnh từ lúc nào.

"Chiếp."

Goddy! Harry cao hứng ở trong lòng Sara kêu tới kêu lui, làm hắn sợ tới mức nhanh chóng che chở, sợ Harry không cẩn thận té xuống đất chết. Như vậy ngày mai báo chí giới Phù thủy liền có đề tài nóng hổi để đưa tin: Cứu thế chủ biến thành Tiểu Phượng hoàng không cẩn thận té chết.

"Cẩn thận một chút Harry."

Sara lắc lắc đầu, kỳ thật từ trong xương Harry vẫn rất Gryffindor.

"Chiếp."

Không có chuyện gì.

"Harry, dáng vẻ này của ngươi rất giống cháu ngoại ta Mathew."

Goddy trong khung ảnh nghiêng người dài cổ nhìn Harry, nhìn thấy cậu liền nghĩ đến hình dáng Phượng hoàng của cháu ngoại nhỏ ngàn năm trước.

"Chiêm chiêm chiêm chiếp."

Bộ dạng Phượng hoàng vốn chênh lệch không lớn nha! Hơn nữa chim non lại càng giống, đều chưa đủ lông đủ cánh. Khinh bỉ Goddy. Đây là thường thức a mà hắn cũng không biết, thế làm con trai kiểu gì vậy.

"Harry, ta tuy là con trai Phượng hoàng nhưng không có nghĩa là ta biết chuyện của bộ tộc Phượng hoàng a!"

Hắn muốn biết nhưng mẫu thân có nói với hắn đâu! Hắn lại không có ký ức truyền thừa, không hiểu mới bình thường nha!

"Vô dụng."

Sara đột ngột nói, khiến Goddy bên trong khung ảnh trượt chân ngã cái ạch. Ê ê ê, không được khi dễ bức họa như vậy. Sara, ngươi là bạn bè của ta sao cứ chuyên môn đả kích ta vậy?

"Sara, ngươi thật sự là bạn của ta sao?"

Độc xà chính là độc xà, sẽ không vì ngàn năm không gặp liền quên cách hại người.

"Chiêm chiếp?"

Chẳng lẽ không phải là bạn sao? Harry nghi hoặc nhìn Goddy và Sara, có lẽ là vì biểu tình của Sara rất nghiêm túc cho nên Harry cho rằng trước kia mình nghĩ sai rồi.

"Đương nhiên là bạn, chỉ là Sara vẫn luôn như thế này. Trừ Rowena và Hel những người khác đều bị hắn làm tổn thương đến không có mặt mũi gặp người."

Goddy bất đắc dĩ giải thích cho hậu bối. Bọn họ là bạn tốt không phải giả, nhưng cũng là bạn xấu.

"Chiếp chiếp chiêm chiêm."

Quá tốt. Harry thật sự không dám nghĩ hai người sẽ cãi nhau, Sara đối xử với cậu rất tốt mà Goddy lại là tổ tiên của cậu. Nếu tình cảm giữa hai người không tốt, cậu bị kẹp ở giữa sẽ khó xử vô cùng.

"Bé con ngươi thật sự rất đáng yêu."

Sara ôm lấy Harry ở trên đầu nhỏ của cậu hôn một cái, sau đó một người một bức họa liền nhìn thấy một Phượng hoàng đầu bốc khói nằm ngay đơ trên tay Sara.

"Ha ha ha..."

Nhịn không được cười rộ lên, Sara không nghĩ tới Cứu thế chủ Thế giới Phù thủy sẽ ngây thơ như thế, một nụ hôn nhỏ đã có thể thu phục hắn.

Harry thẹn quá thành giận, đem đầu chôn trong cánh không chịu đi ra. Ngay cả buổi tối đi ngủ cũng cách Sara thật xa khiến hắn thật sự không biết làm sao, đành phải đợi sau khi Harry ngủ mới có thể đem Tiểu Phượng hoàng ôm đến gối đầu của mình.

Ban đêm vốn ngủ ở bên gối Sara, trên người Harry đột nhiên phát ra ánh sáng đỏ mờ mờ, thân thể nho nhỏ chậm rãi kéo dài cuối cùng biến trở về hình người. Ban đêm hầm tương đối lạnh, mặc dù có lò sưởi âm tường và bùa giữ ấm nhưng vẫn không chống được khí lạnh. Harry tự động hướng tới nguồn nhiệt chui vào, ôm lấy Sara ngủ thật là ngon.

******

Đợi ngày thứ hai Sara tỉnh lại, mới phát hiện trong lòng vậy mà ôm một người. Vẻ mặt ngẩn ra, tối hôm qua mình ngủ trầm như vậy sao? Trong lòng nhiều hơn một người cũng không tỉnh, hay nói Harry là ngoại lệ? Bất quá nhìn thấy Harry biến trở về trong lòng hắn rất cao hứng, tuy rằng Tiểu Phượng hoàng thật đáng yêu nhưng ở hình người nhóc con cũng rất dễ thương a!

"Ô ~ sớm, Sara. A! Ta biến trở lại?"

Harry vốn mơ mơ màng màng còn cọ cọ ngực Sara, ai biết vừa lên tiếng cậu liền tỉnh cả người. Sờ sờ mặt mình, nhéo nhéo tay. Cảm giác chân thật làm cậu mừng như điên, xốc chăn chạy ngay tới phòng tắm.

"Tinh thần thật tốt."

Sara ngồi dậy, sờ phần giường vẫn còn ấm áp bên cạnh. Từ sau khi hắn bảy tuổi đã không còn ngủ chung giường với ai, nào biết đối với Harry lại nhiều lần ngoại lệ. Tối hôm qua một chút cảnh giác lại càng không có, còn cảm thấy ngủ ngon đến hừng đông.

"Sara, ngươi không đứng dậy sao? Bị muộn rồi."

Huơ huơ đũa phép, thời gian biểu hiện rõ ràng hiện tại là bảy giờ ba mươi.

"Được, ngay lập tức."

Sara rời giường, đi đến trước tủ quần áo lớn cầm lấy đồng phục gia tinh đã chuẩn bị xong đi vào phòng tắm. Về phần đồng phục của Harry hắn không cần lo, gia tinh của Gryffindor sẽ chuẩn bị tốt cho cậu.

Đợi đến lúc Sara đi ra, Harry đã mặc xong đồng phục Gryffindor, ngồi trước bàn ăn nhìn "Nhật báo Tiên Tri" số mới nhất. Bên trên trừ nói hưu nói vượn thì vẫn là nói hưu nói vượn, không đưa một chút tin có tính thực tế. Mỗi ngày các phù thủy đều xem loại báo chí như vậy cho nên tư tưởng không có khả năng tiến bộ, ngoan cố tử thủ ngăn cản bọn họ hiểu được Muggle, hiểu được thế giới.

"Bên trên viết cái gì mà sao thấy ngươi không vui?"

Sara kéo ghế dựa bên cạnh Harry, trên bàn lập tức xuất hiện hai phần bữa sáng. Có cháo, có bánh bao và bánh quẩy, sữa đậu nành, tất cả đều là bữa sáng phương Đông.

"Không có, tất cả đều viết bừa bãi. Tay nghề Lala lại tiến bộ, ngươi nếm thử."

Harry ăn một ngụm cháo, lại lấy một cái bánh quẩy cắn một miếng. Hai ngày nay biến thành Phượng hoàng cậu quả thật sắp thèm ăn tới chết, Sara lại còn dùng toàn món ăn ngon dụ dỗ cậu khi dễ cậu.

"A! Đây là bánh bao gì, bên trong còn có nước?"

Không cẩn thận bị nóng Sara che miệng kêu lên.

"Lala, nước lạnh. Ngươi cẩn thận một chút, đây là quán thang bao (灌汤包), lúc ăn phải chọc một lỗ bên trên, đợi hơi nóng tản ra một chút rồi hãy ăn mới không bị bỏng."

Harry đem nước lạnh đột nhiên xuất hiện đưa cho hắn, kéo tay Sara ra thì thấy miệng hắn đều sưng đỏ.

"Tê ~~"

Sara bị nước lạnh kích thích, bên trong miệng mới tốt hơn một chút.

"Ngươi xem, ăn giống như ta này."

Harry làm mẫu một lần, quả nhiên không có bị bỏng.

"Thật rắc rối, nhưng hương vị lại rất tuyệt."

Sara nhìn nước súp chảy ra từ bánh bao mà thở dài, không nghĩ tới hắn sống ngàn năm vậy mà đây là lần đầu tiên bị thức ăn gây thương tích.

"Đây là thực đơn ta đưa cho Lala, không nghĩ tới nó có thể làm ra được."

Harry xòe tay, cậu cũng chỉ định để Lala thử xem. Từ sau khi bản thân thức tỉnh huyết thống cậu say mê món ăn của cổ quốc phương Đông, thường xuyên để gia tinh của trang viên Potter sưu tầm thực đơn cho cậu. Một số thực đơn được cậu sao chép lại thêm lần nữa, hiển nhiên Lala tự mình đem phần thực đơn đó phát dương quang đại. Còn không phải sao, bữa sáng này chính là nó dựa trên thực đơn mà làm.

"Năm đó Mathew cũng rất thích món ăn của cổ quốc phương Đông, nói là cảm nhận được sự thân thiết ở bên trong món ăn."

Goddy không biết từ lúc nào lại chạy đến, vừa lúc nghe được Harry và Sara nói chuyện nhịn không được xen mồm.

"Harry, ngươi đã khôi phục rồi sao?"

Harry nuốt xuống bánh bao và cháo trong miệng rồi mới chầm chậm ngẩng đầu nhìn về phía Goddy.

"Vâng, sáng sớm hôm nay ta tỉnh lại mới phát hiện."

Harry cũng không biết bản thân biến trở về lúc nào, buổi sáng mở mắt đã thấy cậu ngủ trong lòng Sara.

Bộp!

Đôi đũa rơi trên bàn, Harry vẫn luôn cảm giác có cái gì đó không đúng lắm, rốt cuộc cũng phản ứng được.

Cái kia... buổi sáng là cậu tỉnh lại từ trong lòng Sara? Có vẻ còn ôm lấy eo hắn, chân đặt trên đùi hắn. Từng hình ảnh lần lượt hiện lên, cả người Harry đều hóa đá.

"Sao vậy?"

Miệng đã không có việc gì, Sara muốn tiếp tục ăn bữa sáng, lại phát hiện người bên cạnh bộ dạng như bị sét đánh.

"Không sao."

Harry nhanh chóng lắc lắc đầu, lại cầm một cái bánh quẩy lên ăn. Khuôn mặt gục xuống tự nhiên không thấy được, thế nhưng vành tai cậu lại từng chút một đỏ lên. May mắn Sara không có hỏi nhiều, hoặc nếu hắn nâng mặt cậu lên sẽ nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn bình thường trắng trắng mềm mềm hiện tại đã biến thành quả táo đỏ, nhan sắc xinh đẹp kia cơ hồ có thể nặn ra nước.

Bữa sáng trải qua trong không khí im lặng giữa hai người, bài tập và túi xách của Harry cũng được Lala chuẩn bị tốt đưa tới. Sara thấy thời gian không đủ, trực tiếp mở một mật đạo đi tắt.

Nhìn Sara tê tê nói xà ngữ, Harry vẫn còn chút không quen. Có thể là do Voldemort để lại cho cậu ấn tượng quá mức khắc sâu, giáo sư Snape cũng trực tiếp chết dưới răng của Nagini, cho nên đối với rắn, kỳ thật Harry cũng không thích.

"Sao vậy?"

Đi vào bên trong mật đạo, Sara sợ Harry không quen với bóng tối trong mật đạo cho nên lôi kéo tay cậu, lại cảm giác được tay của nhóc con có chút lạnh, tự giác bản thân là trưởng bối Sara quan tâm hỏi.

"Không sao, Sara có nhớ xà quái ở trong mật thất không? Nghe nói là sủng vật ngươi để lại."

Bởi vì xà ngữ, cuối cùng Harry cũng nhớ tới xà quái bị cậu giết chết năm thứ hai.

"Xà quái?"

Sara nhíu mày, hắn không có nuôi sủng vật, hơn nữa hình dạng của xà quái cũng rất không hợp với sở thích của hắn.

"Cái gì? Không phải ngươi nuôi?"

Trong bóng tối không thấy rõ mặt Sara, nhưng Harry biết hiện tại hắn rất không vui.

"Ừ, ta không có nuôi xà quái. Nhưng mà em gái ta có nuôi một con, Goddy nói con vật đó bị hắn, Rowena và Hel liên thủ nhốt trong mật thất."

Đối với học sinh xà quái quá nguy hiểm, nhưng em gái hắn lại không cho phép bọn Goddy giết nó, cho nên mới lựa chọn biện pháp trung gian.

Tiểu kịch trường:

Buổi sáng Sara tỉnh lại phát hiện trong lòng mình có ôm một thiếu niên trần trụi thì giật mình, chẳng lẽ tối hôm qua hắn trải qua tình một đêm với ai sao?

Harry tỉnh lại: "Sớm, Sara." Không tự giác mà cọ cọ.

Sara: "Sớm, Harry."

Kinh ngạc qua đi là hiểu rõ, cũng may là Harry. Khoan? Vì sao cũng may là Harry?

"A?!"

"Sao vậy?"

Một trận bối rối.

"Vì sao ta không mặc quần áo?"

Harry mở to đôi mắt xanh ướt sũng như bảo thạch nhìn Sara.

"Bảo bối, lúc ngươi biến thành Phượng hoàng đã cởi quần áo ra." Cho nên lúc ngươi biến trở về mới không có mặc quần áo.

"A ơ? Chẳng lẽ ta biến thành Phượng hoàng cũng không mặc quần áo sao?" Harry lo lắng, thì ra Phượng hoàng không mặc quần áo bay bay ở ngoài đường, rất ngượng a.

"..."

Sara: "Không sao đâu bảo bối, dù sao ngươi còn có lông mà."

Harry: "..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro