Chương 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Không sao."

Sara không phản ứng trả lời, lạnh lùng như vậy Draco đã quen rồi. Mà Harry thì vui vẻ hơn nhiều, cậu giữ chặt tay Draco thả một món quà cho cậu ta.

"Đây là lễ vật trưởng bối đưa cho, không được từ chối."

Khác với quà Noel, lễ vật này lấy từ bộ sưu tập của gia tộc Potter, một vật phẩm trang sức có thể ngăn cản một nửa ba lời nguyền không thể tha thứ. Tuy không thể so với vòng cổ có thể ngăn cản tử chú mà Sara đưa cho Harry, thế nhưng đối với các quý tộc mà nói đã là vật phẩm trang sức phòng ngự cực kỳ không tệ.

"Cảm ơn."

Draco nhìn trâm cài ngực, mặt trên là một đồ án Bạch kỳ mã cực kỳ xinh đẹp.

"Không cần cảm ơn, tớ còn muốn nghe cậu kêu tớ một tiếng cậu họ đấy."

Harry hàm súc nở nụ cười, sau đó bị Narcissa một trái một phải lôi kéo cậu và Sara đi vào trang viên Malfoy.

******

Toàn bộ trang viên được bố trí rất hoa lệ, cũng có cây thông Noel, bên trên treo đầy ngôi sao và đồ vật trang trí, cũng có tiểu tinh linh dùng phép thuật biến ra bay lên bay xuống. Lửa trong lò sưởi vẫn đang cháy, dù là mùa đông thì trong phòng cũng không cảm thấy lạnh, cho nên áo choàng trên người Harry bị lấy xuống. Đây là khi đi ra ngoài bị Sara cưỡng chế yêu cầu mặc thêm, Mạt Mạt cũng ở một bên hỗ trợ.

"Harry có muốn đi nhìn phòng của tớ không?"

Phía sau Draco tựa hồ như có một cái đuôi đang lắc lắc, khiến Harry trong lòng buồn cười không thôi.

"Có thể đợi một chút được không? Tớ và Sara còn có việc muốn tìm cha cậu thương lượng, cho nên cậu có thể đi trước nghiên cứu một chút cách chăm sóc ngựa bay, không thì đợi ngựa bay đến trang viên Malfoy gia tinh sẽ không thể chăm sóc chúng được."

Harry rất nhanh đã kéo lên khóe miệng của Draco bởi vì lời từ chối mà buông xuống, trẻ con thật đúng là dễ dụ.

"Được, vậy chờ cậu bàn chính sự với cha xong thì đi."

Draco không phải sư tử, cậu hiểu Harry nói như vậy khẳng định là có chuyện quan trọng muốn bàn với cha. Cho nên cậu sẽ không quấy rầy bọn họ, cậu sẽ ngoan ngoãn đi tìm tư liệu về ngựa bay. Harry nói không sai, cũng không thể để ngựa bay đến đây mà trong trang viên không ai biết tập tính của chúng, cũng không biết chăm sóc chúng!

"Chị Narcissa, không biết em có may mắn được nếm thử chút điểm tâm chị tự tay làm hay không, ở trong trường học Draco thường xuyên lấy điểm tâm chị làm ra khoe đấy!"

Harry cũng không quên nữ chủ nhân gia tộc Malfoy, dù cậu và Narcissa có quan hệ thân thích nhưng cũng không thể vắng vẻ cô.

"Được thôi Harry thân ái, đến thời gian dùng cơm chị sẽ để gia tinh gọi mọi người."

Narcissa cười gật đầu, lúc này nhìn cô không có một chút cao ngạo và lạnh lùng của kiếp trước. Harry chỉ có thể nói từ khi trùng sinh về sau, bởi vì thực lực của cậu và không còn vừa gặp là đánh với Draco, quan hệ giữa cậu và gia tộc Malfoy thân mật hơn không ít.

"Vậy thì Cissy, bọn anh đi trước."

Lucius hôn lên trán vợ, sau đó dẫn Harry và Sara đi đến thư phòng gia chủ.

******

Đợi Harry và Sara làm một tá bùa cảnh giới và bùa cách âm với bên ngoài xong, hai người mới ngồi xuống trước bàn làm việc dưới ánh mắt chứa đựng hiếu kì và khiếp sợ của Lucius.

"Cẩn thận một chút không có sai, đúng không anh rể?"

"Đương nhiên."

Lucius khô cằn trả lời.

Merlin! Này cũng quá nghịch thiên đi! Này mà là trẻ con sao? Hay là nói do Cứu thế chủ ra tay nên mới không giống bình thường. Phóng bùa chú còn thuận tay hơn cả phù thủy trưởng thành làm Lucius cảm giác con trai nhà hắn so không bằng. Rõ ràng trong số tiểu phù thủy cùng tuổi thì Tiểu Long nhà hắn là xuất sắc nhất, nhưng so sánh với Cứu thế chủ liền biết Tiểu Long vẫn chỉ là đứa nhỏ.

"Em cũng không vòng vo, anh rể, em biết Chúa tể hắc ám có cho anh một thứ, hiện tại em cần vật đó anh có thể đưa cho em không?"

Harry lười cãi cọ với Lucius, với cách nói chuyện không trực tiếp chỉ ra của quý tộc mà nói thì có nói đến sáng cũng chưa nói tới vấn đề chính.

"Harry, làm sao cậu biết được?"

Không phủ nhận chính là thừa nhận! Lucius đang rối rắm, bởi vì hiện tại hắn thật sự không biết phải xử lý vật đó như thế nào. Tuy hắn và Cissy từng ngầm nói muốn đổi phe, nhưng bởi vì không tin tưởng Dumbledore cho nên trong nhất thời không thể giao ra thứ đó. Đợi đến cuối cùng nó hoàn toàn trở thành một củ khoai lang nóng phỏng tay ném đi đâu cũng không được.

"Làm sao biết được tạm thời không thể nói cho anh, thế nhưng em có thể xử lý nó."

Vừa rồi Harry cực kỳ tự nhiên bỏ ra cả tá bùa chú, ngoại trừ đề phòng Dobby còn là để bày ra thực lực của bản thân cho Lucius xem. Phép thuật không âm thanh, tin tưởng chỉ cần đầu óc Lucius không bị hỏng sẽ biết tiềm lực của Cứu thế chủ lớn bao nhiêu. Về phần Dobby trong nhà Malfoy Harry không thể không đề phòng, bởi vì đời này cậu thật sự không rõ rốt cuộc Dobby là mật thám của ai. Kiếp trước cậu không nghĩ đến, thẳng đến trước khi chết mới bắt đầu hoài nghi. Là một gia tinh hành vi của nó rất khác thường.

"Có thể, nhưng cậu không được nói ra là anh đưa cho cậu."

Uy danh của Chúa tể hắc ám quá lớn, Lucius cũng không thể không vì người nhà mà suy xét.

"Đương nhiên, em cũng không hi vọng Draco và chị họ gặp chuyện không may."

Harry không cự tuyệt, với cậu mà nói dù sao Chúa tể hắc ám cũng là tử địch. Nợ nhiều không đè người chết được, nhiều thêm nữa cậu cũng không sợ.

Sara không lên tiếng, lạnh lùng nhìn Lucius mở một ngăn ẩn trên bàn lấy ra món trường sinh linh giá khiến Harry cực kì để ý. Trường sinh linh giá vừa xuất hiện Sara liền cảm giác được Phép thuật Hắc ám dày đặc bên trên. Hừ, một tên ngu xuẩn cũng đáng để mọi người chạy theo làm tùy tùng cho hắn, đem linh hồn của mình cắt xẻ thì có khác gì một kẻ điên.

"Có thể nói cho anh biết đây là cái gì sao?"

Lucius đã nghiên cứu một đoạn thời gian rất dài nhưng vẫn không rõ quyển nhật kí trắng tinh này có tác dụng gì.

"Trường sinh linh giá, đây là trường sinh linh giá của Voldemort."

Harry đưa quyển nhật kí cho Sara, nhìn hắn xụ mặt làm một tá thần chú bảo hộ xong mới ném vào túi da rồng.

"Làm sao có thể? Hắn điên rồi!"

Lucius ngồi phịch xuống ghế, toàn thân như bị rút sạch khí lực. Điều quan trọng nhất ở phù thủy là cái gì? Ngay cả tiểu phù thủy cũng biết chắc chắn là linh hồn. Nhưng vị đại nhân kia, hắn thế mà lại phân liệt linh hồn mình, trách không được càng về sau hắn càng táo bạo, đôi mắt biến thành màu đỏ không phải là vì linh hồn không hoàn chỉnh sao? Nực cười thay đám quý tộc bọn họ không có ai nhìn ra được.

"Hắn đã sớm điên rồi, các ngươi vẫn luôn đi theo một tên điên buồn cười."

Harry thông cảm cho anh rể nhà mình, tưởng đâu là một chủ nhân danh giá, ai biết lại là một người điên. Nhận đả kích này phỏng chừng ít nhất một tháng Lucius mới có thể khôi phục bình thường.

"Ai sẽ nghĩ đến, không không không... không ai nghĩ đến."

Hiện tại nhu cầu cấp bách nhất của Lucius là uống một ngụm, cho nên hắn gõ gõ cây trượng hình rắn trong tay. Một ly rượu vang đỏ xuất hiện trên bàn, hắn lập tức cầm lên uống một ngụm bình phục tâm tình của mình.

"Xem ra đây là một đả kích rất lớn đối các quý tộc."

Harry quay đầu lại nói với Sara, cậu thật sự không hề nghĩ đến phản ứng của Lucius sẽ lớn như vậy. Thời điểm giáo sư Snape biết được sự thật, bởi vì giáo sư để ý đến cái chết của Harry hơn cho nên trường sinh linh giá gì đó thầy không có chú ý đến. Lại bởi vì Harry nói với thầy vết sẹo trên trán đã không sao nữa, mảnh linh hồn nhỏ bên trong đã bị lửa Phượng hoàng trực tiếp thiêu hủy lúc thức tỉnh huyết thống, nên nghe được chuyện trường sinh linh giá cũng bình tĩnh hơn rất nhiều.

"Năng lực thừa nhận của bọn họ quá kém."

Sara tuyệt không xem trọng quý tộc hiện tại, mặc kệ là người lớn hay trẻ con. Chưa từng trải qua cái loại tàn khốc ngàn năm trước cho nên mới bị một Voldemort dọa đến vỡ mật.

Harry lắc lắc đầu.

"Lấy yêu cầu của ngươi mà xét, phỏng chừng hiện tại không có mấy người có thể đạt tới."

Yêu cầu của Xà Tổ có thấp sao? Đương nhiên không có khả năng, cho nên hiện tại các phù thủy, bao gồm cả quý tộc đều bôi cụ (bi kịch).

"Cho nên bọn họ đều không đủ tư cách."

Sara không chút do dự nói, vẻ ghét bỏ trên mặt khiến Lucius vừa mới tỉnh táo lại vì bản thân biểu hiện thật sự rất kém cỏi, cho nên mới khiến một đứa nhỏ xem thường.

"Xin hỏi, ta có làm cái gì sai sao?"

Lucius không xác định hỏi, bị Cứu thế chủ và bạn học của cậu đả kích đến mức gục ngã, lần đầu tiên đại quý tộc bạch kim cảm thấy hành vi của hắn thật không Malfoy.

"Không, không có gì." - Harry lắc lắc đầu - "Em đói bụng, anh rể, chúng ta xuống lầu đi!"

Cậu không muốn tiếp tục dây dưa vấn đề này với Lucius. Hiện tại nỗi sợ hãi Voldemort vẫn còn tồn tại, không có khả năng trong một lần gặp mặt có thể khiến cho gia tộc Malfoy chuyển qua trận doanh của cậu. Cho nên nước ấm nấu ếch gì đó đáng ghét nhất, càng ghét hơn là vì gia tộc Potter chỉ có một mình cậu cho nên bắt buộc phải cùng các quý tộc thích giao thiệp quanh co lòng vòng nói chuyện. Tuy tính cách của cậu phần lớn nghiêng về hướng xà viện nhưng cũng không có nghĩa là cậu thích điệu bộ của các quý tộc, dối trá gì đó làm sao cậu có thể thích được.

******

Ba người cứ như vậy trở lại đại sảnh, Narcissa nhìn thấy bọn họ đi xuống thì cười cười.

"Em đang định bảo gia tinh đi gọi các anh đây!"

"Bởi vì em đói bụng cho nên anh rể dẫn bọn em xuống trước, xem ra bọn em xuống rất đúng lúc, chị Narcissa."

Harry không muốn nói đến chuyện quyển nhật kí, hiện tại Lucius cũng không muốn đề cập đến nên cam chịu lời Harry nói.

Narcissa không phải là người dễ dàng tin tưởng như vậy, nhưng cô biết cái gì nên hỏi cái gì không nên hỏi. Làm một Malfoy đủ tư cách là sẽ không làm ra bất kì hành vi thất lễ nào, cho dù trong lòng thật sự rất tò mò.

Dùng xong cơm trưa, Harry lưu lại lễ vật bái phỏng xong liền cùng Sara ngồi xe ngựa bay rời khỏi trang viên Malfoy. Đương nhiên đối với việc thất hứa với Draco cậu thật chân thành nói xin lỗi, hơn nữa còn tỏ vẻ đợi đến lúc nghỉ hè sẽ mời bạn tốt đến trang viên Potter làm khách, ở đó có vô số Sinh vật huyền bí đang chờ Draco khám phá.

Đối với lời xin lỗi này đương nhiên Draco nhận, ngẩng đầu nhỏ tiễn bước Harry, sau đó sung sướng chạy về phòng mình lăn lộn trên chiếc giường lớn. Đám Sinh vật huyền bí của trang viên Potter, các ngươi chờ bổn thiếu gia giá lâm đi!

Số ngày nghỉ lễ Noel không nhiều, rất nhanh liền đến lúc các học sinh trở về trường học. Harry và Sara mang theo một đống đồ ăn Mạt Mạt làm lên tàu tốc hành Hogwarts, tuy thật sự không hề tốc hành.

Ở trên xe lửa đám bạn bè đều lần lượt tỏ vẻ bọn họ rất thích quà Harry tặng. Mỗi một món đều cực kỳ phù hợp với tâm ý của mọi người cho nên Harry nhận được rất nhiều cái ôm cảm ơn.

Tiểu kịch trường:

Lucius vẫn ở trong phòng ngủ xoay tới xoay lui, trong miệng lầm bà lầm bầm. Narcissa nghe trong chốc lát, cũng không hiểu được đến cùng là có ý nghĩa gì, tức giận hừ một tiếng đi ra ngoài tìm con trai.

"Tên điên, một tên điên. Ta vậy mà theo hầu một tên điên, trời ơi gia tộc Malfoy vậy mà theo hầu một tên điên .... (cắt bớt ba ngàn chữ)"

Nửa đêm lúc Narcissa trở về Lucius vẫn còn niệm, phu nhân Malfoy chịu không nổi trực tiếp phóng một 'Stupefy' đánh ngất chồng mình. Lau một chút mồ hôi không hề có trên trán, "Rốt cuộc cũng im lặng."

Sự thật chứng minh, dù có là một Malfoy đang lải nhải cũng khiến người ta chịu không nổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro