Chương 66

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Harry."

Sara vừa hết tiết, nhìn thấy một đám học sinh vây quanh nên đi tới.

"Sara."

Xà Tổ đến đây, mọi người rất ăn ý nhường đường để hắn đi đến bên cạnh Harry.

"Ha, mụ ta vậy mà còn muốn thanh lý các giáo sư? Vừa rồi trong lớp của ta dám khoa tay múa chân đã bị ta đuổi ra ngoài a."

Xà Tổ chính là Xà Tổ, uy vũ.

"Vừa rồi ngươi nói muốn thanh lý mụ?"

Cúi đầu hỏi Harry, phát hiện cậu đang mỉm cười. Sara cười một tiếng, hắn biết Harry đang khó chịu.

"Đúng vậy, bò lên đầu ngươi rồi."

(Xà Tổ bị khi dễ, Harry giận nha!!!)

Harry lắc lắc đũa phép, cậu thấy có phải vì cậu không phát uy nên đối phương coi cậu như cái con chim chết tiệt kia của Dumbledore hay không.

"Được rồi, ngươi muốn làm gì thì làm đi!"

Tự mình đuổi Umbridge cũng tốt, đỡ phải kéo lên đầu Hogwarts.

"Ngươi đã làm gì mụ?"

Harry nhẹ nhàng hỏi Sara.

"Về sau ngươi sẽ biết."

Sara cười mà không nói, mặc kệ Harry hỏi hắn như thế nào hắn đều không nói. Harry thấy thế cũng không kiên trì nữa, chỉ là trong lòng càng thêm hiếu kì với những chuyện xui xẻo mà Umbridge lập tức sẽ gặp.

Harry nói làm liền làm, ngay ngày hôm đó liền ném Umbridge ra ngoài. Cậu còn nói, nếu ai dám để mụ vào thì cũng cút đi. Bị ném bên cạnh chân Umbridge là đồ đạc của mụ, mấy bộ quần áo màu hồng phấn làm cả trường muốn mù mắt. Quả nhiên là con cóc hồng, ngay cả nội y quần lót cũng là màu hồng luôn.

"À đúng rồi, nếu Fudge còn muốn tiếp tục ngồi trên vị trí bộ trưởng thì nói cho hắn tốt nhất không nên mơ ước thứ không nên mơ ước."

Harry nói xong liền nghênh ngang rời đi, đem mặt mũi của Umbridge và Bộ Phép thuật ném xuống đất lại còn chà chà đạp đạp.

"Ha ha ha ~~~"

Học sinh Hogwarts đều thật vui vẻ, không kịp đợi Umbridge rời khỏi cửa đã cười đùa chúc mừng. Trời biết đã nhiều ngày bởi vì Umbridge mà mọi người đều ăn cơm không nổi. Không phải bọn họ không muốn ăn nhiều, mà là vẻ ngoài và giọng nói kia của Umbridge rất ảnh hưởng đến khẩu vị của mọi người. Mỗi ngày đều ngồi trong phòng ăn cơm không phải là hưởng thụ, mà là tra tấn.

Umbridge nhìn thấy phản ứng của các học sinh Hogwarts giận đến phát run, nhưng Harry đã nói như vậy nên không ai dám để mụ vào. Cho dù là mấy học sinh được Dumbledore nhờ vả cũng vậy, hiện tại không có ai dám nghi ngờ lời Harry nói.

******

"Nga ~~ Harry, cậu thật sự để gia tinh quăng Umbridge ra?"

Lucius thông qua lò sưởi âm tường tiến vào Hogwarts, vừa rồi Fudge bảo hắn đi tìm Harry, nói muốn hắn cùng Cứu thế chủ trò chuyện vì sao lại uy hiếp quan viên Bộ Phép thuật.

"Đúng vậy, bây giờ anh mới biết hả, tin tức cũng quá chậm đi."

Harry cầm một quyển sách độc dược đưa cho giáo sư, sau đó lại đưa một lọ máu cho Sara. Gần đây ba người bọn cậu đang nghiên cứu độc dược cho Voldemort, đã bận rộn rất nhiều ngày rồi. Lucius xuất hiện vừa lúc có thể làm trợ thủ cho bọn họ, nghe nói lúc đi học thành tích độc dược của hắn cũng không tệ.

"Ê ê, ta tới đây cũng không phải để làm trợ thủ cho các ngươi nha."

Vẻ mặt Lucius đầy thảm thiết, bất quá động tác tay tuyệt đối không chậm.

"Xem ra đầu óc của ngươi không có bị dược Làm đẹp làm mục nát."

Giáo sư nhìn thoáng qua liền không quản hắn nữa, năng lực của bạn tốt vẫn đáng tin.

"Sev, ngươi nói như vậy ta sẽ rất đau lòng đó."

Nhưng trên mặt Lucius không có nửa điểm thương tâm, trên mặt còn treo nụ cười chói mắt. Nếu không phải ba người ở đây đều miễn dịch với nụ cười của hắn đổi thành phụ nữ chắc đã sớm hét lên. Nhà Malfoy luôn lấy xinh đẹp mĩ lệ nổi danh, dù Lucius là ông chú trung niên thì mị lực cũng không cản nổi.

"Ngài Slytherin, chẳng lẽ ngài thật sự muốn để Voldemort lấy máu Harry?"

Sau khi hoàn thành phần của mình, cuối cùng Lucius cũng có thời gian hỏi Sara nghi hoặc của hắn.

"Đương nhiên không."

Máu Harry quý giá như vậy, nếu cho Voldemort khôi phục cơ thể ai biết sẽ xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn. Hơn nữa hắn cũng không nỡ để Harry mất máu.

"Cho nên?"

"Cho nên mới nghiên cứu cái này a! Lucius, đến lúc đó nhiệm vụ rút máu liền giao cho ngươi."

Sara vỗ vỗ vai Luc, nếu là bình thường hắn sẽ cảm thấy thật vinh hạnh, thế nhưng hiện tại hắn chỉ muốn khóc thôi. Đừng có khi dễ người ta vậy chứ, Lucius cảm thấy địa vị bản thân càng ngày càng thấp, ở nhà cũng thế chỗ Sev cũng thế, ở trang viên Potter càng là như thế.

"Được rồi, ta hiểu được."

Dưới ánh mắt tin tưởng của Xà Tổ hắn có thể nói không sao? Đương nhiên không thể, cho nên hắn đành phải nhận nhiệm vụ Xà Tổ giao cho hắn. Harry đứng một bên nhe răng cười trộm, ở trước mặt bọn họ Lucius chính là một con khổng tước dễ vặt lông a, muốn hắn làm gì hắn liền làm đó.

******

Có Lucius giúp, tiến triển tương đối nhanh. Giai đoạn đầu đã chuẩn bị tốt, hiện tại chỉ cần đợi. Nấu vạc độc dược này phải mất đến 3 tháng, mấy người bọn họ cần thường xuyên luân phiên nhau trông chừng, sau 3 tháng mới có thể biết hiệu quả.

"Hi vọng có thể thành công."

Harry nhào lên sô pha, bốn người họ đều mệt sắp chết. Cho dù là người thường xuyên nấu độc dược như giáo sư và Sara cũng đều rất mỏi mệt, lại càng không cần nói đến hai người rất ít khi nấu độc dược như Harry và Lucius. Bốn người cứ như vậy dựa vào sô pha mà ngủ, độc dược tạm thời giao cho Lala trông chừng, đến thời điểm bỏ loại độc dược tiếp theo vào gia tinh sẽ gọi bọn cậu dậy.

******

Nhóm Harry không biết, thời điểm bọn họ nấu độc dược Fudge đã dẫn theo Umbridge đến tìm hiệu trưởng và Xà Tổ. Kết quả vì bọn họ nấu độc dược quá mệt mỏi ngủ mất nên gia tinh trực tiếp ném đám Fudge ra ngoài. Gia tinh Slytherin tuy không có tính cách điên điên khùng khùng, nhưng tính tình tuyệt đối không tính là tốt.

Fudge âm trầm rời đi, ở Hogwarts hắn bị mất hết mặt mũi, rất nhiều học sinh đều nhìn thấy một màn hắn bị ném văng ra ngoài. Nhưng chính như lời Harry nói, nếu hắn còn muốn tiếp tục ngồi ở vị trí Bộ trưởng Bộ Phép thuật vậy hắn phải thành thật.

Xà Tổ và Cứu thế chủ cũng không phải là người hắn có thể uy hiếp, hơn nữa Snape còn từ chối đơn đặt hàng của Bộ Phép thuật khiến danh vọng của hắn ở Thế giới phép thuật trong lúc nhất thời bị sụp đổ.

Hiện tại văn phòng của hắn đã bị Thư sấm chất đầy, còn có những Thần Sáng cũng bởi vì không có độc dược nên cự tuyệt đi bắt phạm nhân. Bây giờ toàn bộ Bộ Phép thuật loạn thành một đoàn, cái tên cục trưởng quý tộc Lucius kia vừa đi là mất hút, đến bây giờ cũng không biết hắn đàm phán với Snape như thế nào.

Đối với Fudge đợi nhiều thêm một giây chính là thêm một giây dày vò, vì thế hắn cũng không cho Umbridge sắc mặt hòa nhã gì. Toàn bộ đều là do mụ gây ra, càng đáng sợ hơn là trên mặt mụ không biết mọc ra cái thứ gì, cục u màu hồng phấn phối với trang phục màu hồng phấn, Fudge hận không thể móc hai mắt mình xuống. Cố tình Umbridge còn không nhận ra, ồn ào muốn tìm Snape đòi giải thích.

Một ngày sau khi mụ bị ném ra khỏi Hogwarts trên người mụ liền mọc đầy u nhọt, uống độc dược hay đi bệnh viện Thánh Mungo đều không có hiệu quả. Bất đắc dĩ lắm mụ mới cùng Fudge đến Hogwarts, hi vọng dưới uy danh của Bộ trưởng ép bọn người kia chữa trị cho mụ. Umbridge tin tưởng, mấy thứ trên người mụ khẳng định là do giáo sư Hogwarts làm ra. Chỉ là mụ đã đánh giá quá cao địa vị của Fudge ở Hogwarts, ở đây lời của các giáo sư còn có trọng lượng hơn cả hắn.

Fudge khó chịu dẫn Umbridge rời đi, sớm hay muộn hắn cũng sẽ khiến cho đám giáo sư hiệu trưởng trong Hogwarts phải nghe theo mệnh lệnh của hắn. Còn Cứu thế chủ và Xà Tổ, vì cái gì bọn họ không chết đi. Lúc này Fudge không nghĩ Thế giới phép thuật còn cần Cứu thế chủ, trong lòng hắn chỉ có Cứu thế chủ đã quét sạch mặt mũi của hắn, khiến hắn phải xấu hổ.

******

"Phải không? Mặc kệ hắn, làm rất tốt, lần sau cứ tiếp tục."

Nhóm Harry sau khi tỉnh lại nghe được đám Lala nói chuyện Fudge đến tìm, đối với hành vi của gia tinh chuyên dụng của Slytherin, Lucius quả thật rất sùng bái Xà Tổ. Xà Tổ chính là Xà Tổ a, ngay cả gia tinh của ngài cũng không giống bình thường.

Bất quá Harry, bộ cậu thật sự không nhớ Fudge là Bộ trưởng Bộ Phép thuật sao hả? Đối với hành vi sủng nịch Harry vô điều kiện của Xà Tổ, Lucius tỏ vẻ xấu hổ giùm. Ngài là Xà Tổ a, sao có thể để Harry nói cái gì liền là cái đó chứ, ông tổ Slytherin sắp thành thê nô mất rồi. (Editor: thành luôn chứ sắp gì nữa -.-!!!)

******

Mặc kệ như thế nào, Xà Tổ dù có bị Lucius khinh bỉ một ngàn lần thì thời gian cũng từng chút một trôi qua. Trong nháy mắt ba tháng liền qua đi, Harry như thường lệ lấy được hạng nhất toàn khóa, trở thành đối tượng bị toàn bộ học sinh hâm mộ đố kỵ hận. Mà cố gắng của bọn họ cũng không có uổng phí, độc dược thuận lợi hoàn thành. Lần này cả bốn người đều nhẹ nhàng thở ra.

Mọi người vẫn muốn cùng nhau trải qua kỳ nghỉ hè ở trang viên Potter, Harry cũng không ngại, vô cùng hào hứng cùng Sara thu thập đồ đạc mang lên tàu tốc hành Hogwarts. Nói đến cái tàu tốc hành này phải đề cập đến ban đổng sự Hogwarts.

Gia tộc Potter cũng là một trong các đổng sự, cùng gia tộc Malfoy đưa ra đề nghị chiếm được sự ủng hộ của rất nhiều đổng sự khác. Hơn nữa không có Dumbledore mọi người cũng vui vẻ đổi nhiều thứ tốt cho Hogwarts. Không giống như trước ai cũng sợ Dumbledore tham ô chi phí của trường học, dù sao trong lòng rất nhiều quý tộc đều rõ ràng chuyện này.

Tàu tốc hành mới nhìn qua xinh đẹp không nói, tốc độ tuyệt đối hơn hẳn tàu hơi nước kiểu cũ kia. Bình thường chạy tới chạy lui phải mất cả nửa ngày hiện tại thời gian giảm bớt một nửa. Không bao giờ xuất hiện trường hợp học sinh đến trường học thì trời đã tối, ít nhất sẽ không khiến bọn nhỏ phải sờ soạng ngồi thuyền.

Đến nhà ga sớm hơn thường lệ, mọi người cao hứng xuống xe chạy đến chỗ cha mẹ người nhà. Nhóm Sirius cũng chờ ở nhà ga từ sớm, đoàn người phá lệ khiến người chú ý. Một nhà Malfoy thì không cần phải nói, Sirius và Lupin cũng soái, tự nhiên trở thành tâm điểm được nhiều phụ nữ chú ý. May mà lực chú ý của bọn họ đặt trên người bọn nhỏ vừa mới xuống xe lửa, không thì lấy tính cách phong lưu của Sirius không biết bao nhiêu cặp vợ chồng ở xung quanh về nhà sẽ cãi nhau.

Không sai, Sirius là playboy. Tuy không đến mức gặp phụ nữ là mang về nhà lăn giường nhưng chú quả thật rất trêu hoa ghẹo nguyệt, thường xuyên cùng những người phụ nữ khác nhau ra ngoài ăn cơm. May mà chú còn nhớ rõ bản thân là người thừa kế duy nhất của gia tộc Black, hơn nữa Harry rất ghét người lạm tình cho nên chú mới chưa cùng các cô trải qua tình một đêm.

"Harry bảo bối của ta, hoan nghênh con trở về."

Sirius nhấc Harry lên, thiếu niên 13, 14 tuổi lại rất nhẹ khiến người cha đỡ đầu là chú phải đau lòng.

"Ha ha ha cha đỡ đầu, mau thả con xuống."

Harry cảm giác thật ngượng, bị Sirius nâng lên khiến cậu cảm giác mình cứ như con nít vậy.

"Được rồi, chỉ có thể cho ngươi mượn một chút."

Sara đoạt lấy Harry, nếu không phải chú là cha đỡ đầu của Harry Sara sẽ không để chú ôm Harry đâu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro