Chương 84 (Hoàn)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Harry cười lạnh một tiếng, nhìn số ít thi thể Tử thần thực tử không có người nhà nhận về. Một tiếng Phượng hoàng kêu vang lên, sau đó Harry hóa thành Phượng hoàng thực thể khổng lồ, dùng lửa đỏ thiêu đốt khu nghĩa địa. Trừ Sara, Lucius, Snape và một số ít ngôi mộ không liên quan, toàn bộ khu nghĩa địa đều biến thành hư vô, bao gồm cả mộ cha của Voldemort và cái vạc lớn nơi hắn chui ra.

Thời điểm hết thảy trần ai lạc định Harry biến trở về hình người, chỉ là lúc này cậu không giống như bình thường. Tóc đỏ mắt vàng, trên người cũng không phải là áo choàng phù thủy, mà là phục trang màu đỏ tinh mỹ hoa quý theo phong cách phương Đông.

Không biết có phải vì khôi phục chân thân Phượng hoàng hay không mà hiện tại trông Harry so với người bình thường còn cao hơn một ít, tinh tế hơn một ít. Đôi mắt bình thường rất đáng yêu nay lộ ra một cỗ mị hoặc, người bị nhìn đến đều không tự chủ được mà đầu hàng.

Nếu không phải Sara có linh hồn khế ước làm chỗ dựa hắn cũng sẽ giống như những người đang có mặt ở đây và các khán giả xem qua trực tiếp, thần phục dưới uy nghiêm của Harry Thần điểu.

******

"Harry."

Sara đến gần, lại bị Harry ngăn cản.

"Đừng tới đây!"

"Ai?! Ra đây!"

Harry biến sắc, biến thành một dải sáng đỏ bay về hướng khu rừng nhỏ phía đông. Chỉ thấy xuất hiện thêm một dải sáng đỏ từ trong rừng bay ra, hai dải sáng đánh vào nhau. Chẳng mấy chốc mọi người không phân nổi đâu là Harry, đâu là kẻ đến sau kia.

Chỉ có Sara nhìn chăm chăm vào một dải sáng, kia chính là người yêu nhỏ của hắn. Thời điểm Sara còn đang lo lắng đề phòng, một đường sáng đỏ từ trên không rơi xuống bên cạnh Sara.

"Harry!"

Nâng lên Harry đang ngã trên mặt đất, chỉ thấy cậu xoa mông nhìn ánh đỏ trên trời.

"Ngươi là ai?"

Trong lòng Harry có một cảm giác, chỉ là không dám khẳng định.

"Ha ha ha nhóc con. Nếu không phải ta lớn hơn nhóc mấy ngàn tuổi thì thiếu chút nữa đã gục trong tay nhóc rồi. Không hổ là Thất thải Phượng hoàng duy nhất trong tộc."

Tiếng cười dễ nghe vang lên bên tai mọi người, ánh đỏ hóa thành một người phụ nữ đứng trước mặt Harry và Sara. Sara khẩn trương kéo Harry ra sau lưng bảo vệ, chẳng sợ uy nghiêm của đối phương có cường đại đến mấy hắn cũng không thể nhận thua.

"Lão tổ tông?"

Harry nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ kia thì lại không hề sợ hãi, từ sau lưng Sara ló đầu ra. Gương mặt nàng khiến cậu linh quang chợt lóe, nói ra suy đoán của mình.

Đến lúc này mọi người mới nhìn rõ khuôn mặt của nàng. Đó là một người phụ nữ có ba phần tương tự Harry, vừa nhìn liền biết là có quan hệ huyết thống. Sara thấy thế tuy còn có chút cảnh giác, nhưng thần kinh không căng thẳng như vừa rồi.

"Không nghĩ tới trong các hậu đại của Goddy thế mà còn có đứa thức tỉnh huyết thống Phượng hoàng đấy."

Nụ cười của nàng rất đẹp, thậm chí có thể nói là khuynh quốc khuynh thành. Cho dù là trong mắt người Anh cũng là một loại xinh đẹp đến cực hạn.

"Vâng, con xin lỗi."

Harry có chút xấu hổ nhìn người phụ nữ, vừa rồi cậu đã lỡ ra tay với lão tổ tông a.

"Không cần xin lỗi, ta rất vui. Nếu không phải ta có mấy ngàn năm thọ mệnh thì chỉ bằng con là Thất thải Phượng hoàng ta căn bản đánh không lại con."

Hoàng Tinh Nguyệt mỉm cười, trên người hậu bối không biết bao nhiêu đời này nàng nhìn thấy bóng dáng của con trai Goddy.

"Nhưng mà... con..."

Harry há miệng thở dốc, không biết xưng hô với Hoàng Tinh Nguyệt như thế nào. Trong ký ức truyền thừa Harry biết tên họ của lão tổ, nhưng cũng không có nghĩa là cậu có thể lấy tên đó để gọi. Người phương Đông cực kỳ chú ý bối phận, đặc biệt là bộ tộc Phượng hoàng cổ xưa có ký ức truyền thừa, ở phương diện này so với nhân loại càng thêm nghiêm khắc.

"Gọi ta là bà cố đi!"

Đương nhiên Hoàng Tinh Nguyệt biết Harry gặp khó chỗ nào. Tuy rằng gọi nàng là bà cố có chút kéo thấp bối phận, nhưng thực tế muốn tính toán rõ ràng thật đúng là không biết phải gọi thế nào. Cho nên ngẫm nghĩ một thoáng, rồi đành để Harry xếp sau gia chủ đời thứ hai nhà Potter một bậc vậy.

"Dạ, bà cố."

Harry nghiêng đầu nhìn nhìn Sara, thật sảng khoái kêu một tiếng.

"Phượng Hồng."

Hoàng Tinh Nguyệt đột nhiên gọi Harry.

"...Vâng."

Ngưng một chút Harry mới biết là đang gọi cậu. Người trong tộc Phượng hoàng đều có tên riêng của mình. Nữ họ Hoàng, nam họ Phượng. Sau khi tiếp thu hoàn toàn ký ức truyền thừa, trong đầu Harry liền tự động hiện lên tên gọi của cậu trong tộc.

So với mớ tiếng Hán nửa nạc nửa mỡ của Harry, Sara nhả chữ rõ ràng, phát âm rất tiêu chuẩn. Nếu chỉ nhìn vẻ ngoài thật khó mà tin được tiếng Hán chuẩn như vậy lại phát ra từ miệng một người ngoại quốc.

"Trong bộ tộc Phượng hoàng, tên nữ hai chữ, tên nam một chữ."

Cho nên Hoàng Tinh Nguyệt là ba chữ, mà cậu chỉ có hai chữ. Đây là lần đầu tiên cậu sử dụng tên họ của tộc Phượng hoàng, quả thật Harry cảm thấy rất mới mẻ.

"Thì ra như vậy."

Nghe thấy Harry và đối phương có dòng họ khác nhau Sara có chút lo lắng, tưởng bộ tộc Phượng hoàng không muốn nhận Harry. Hiện tại xem ra, nơi nào là không muốn nhận a, căn bản chính là vô cùng muốn.

"Hồng Nhi, nếu đã biết thì nên hiểu. Con nhất định phải cùng ta trở lại bộ tộc Phượng hoàng ở phương Đông."

Hoàng Tinh Nguyệt tựa hồ không nhìn thấy vẻ mặt sốt ruột của mấy vị bên cạnh, vẫn tươi cười nhìn Harry. Đương nhiên nàng không hề bỏ qua sợi chỉ đỏ trên ngón tay nhỏ của Harry buộc chặt với người đàn ông đứng bên cạnh.

"Bà cố, Harry không đi. Hiện tại con không thể rời đi. Nơi này còn bạn bè của con, con không thể bỏ bọn họ được."

Harry lắc đầu, tay trái có chút đau.

"Harry."

Sara lôi kéo tay Harry. Khi hắn nghe Hoàng Tinh Nguyệt nói muốn mang Harry đi hắn không tự chủ được mà tăng mạnh lực tay. Nhưng lúc hắn nghe thấy Harry nói không muốn rời đi, tuy vẫn lo lắng song không còn khẩn trương nữa.

"Ta sẽ không đi, hiện tại sẽ không."

Về sau thì cùng ngươi rời đi, Harry hướng Sara lộ ra nụ cười trấn an. Có lẽ sự kiên định của cậu gieo cho Sara sự tin tưởng, tuy hắn vẫn còn chút lo lắng Hoàng Tinh Nguyệt sẽ tách hắn cùng Harry ra, thế nhưng bất an trong lòng đã đè xuống.

"Hừ, ta biết ngay mà."

Hoàng Tinh Nguyệt mặt đầy giận dữ, tốc độ lật mặt khiến đám Harry sợ hết hồn.

"Năm đó Goddy cũng thế này này, vì sao hai đứa đều vậy chứ?"

Nhớ đến đứa con duy nhất của mình, Hoàng Tinh Nguyệt hận không thể lấy búa đập lên đầu Harry vài cái, để xem nó có thể thông suốt hay không. Một đứa hai đứa đều thế này, vì tình cảm chết tiệt gì đó.

"Nếu con không giống thế, không chừng bà cố còn thất vọng hơn nhiều."

Harry cười mỉm, tựa hồ xem thấu tâm tư lão tổ tông nhà mình. Tuy rằng ngoài miệng và trên mặt đều như tràn đầy lửa giận, thế nhưng trong lòng thì lại vô cùng vui vẻ vì Harry không phải là loại người gặp lợi vong nghĩa. Nếu quả thật là người như thế, Hoàng Tinh Nguyệt mới phải thật sự suy xét có nên nhận đời sau này hay không.

"Nhóc biết?"

Hoàng Tinh Nguyệt tức giận nhìn đứa nhỏ tính cách có chút tương tự thằng con trai nhà mình này. Thuyết di truyền cách đời lại một lần nữa được chứng thực trên người Harry và Goddy.

"Đương nhiên biết, Goddy nói bà cố là mẫu thân 'đệ nhất thiên hạ'."

Harry lựa thời điểm mà vỗ mông ngựa. Mặc dù phương diện ngôn ngữ cậu còn chưa thông thạo, thế nhưng cách người phương Đông nói chuyện coi như cậu cũng lý giải được một hai.

"Hừ, đừng tưởng rằng nói mấy câu dễ nghe thì ta sẽ tha thứ cho thằng con bất hiếu kia."

Hoàng Tinh Nguyệt lạnh lùng hừ một tiếng, bày ra biểu tình không thèm để ý. Đáng tiếc nàng không biết khuôn mặt ửng đỏ đã bán đứng nàng. Goddy nói không sai, bà cố chính là miệng chua ngoa tâm đậu hủ.

"Chuyện này thì cháu không ép."

Harry miễn cưỡng dùng vốn liếng tiếng Hán không quá lưu loát của mình cùng Hoàng Tinh Nguyệt trao đổi. Nghĩ đến đoạn thời tiếp theo Goddy sẽ thật thảm, Harry đã có thể đoán được hai vị đầu sỏ Rowena và Hel luôn e sợ thiên hạ không loạn sẽ hưng phấn bao nhiêu.

******

Sự tình nguy hiểm khẩn cấp nhưng dưới vô số cặp mắt nhìn vào đến đây có chuyển biến lớn. Ngày 24 tháng 6 năm 1995, đêm hôm nay ở Thế giới phép thuật nước Anh đã được định là một đêm không ngủ. "Chúa tể hắc ám vừa mới trở lại đã chết ngay lập tức", tiêu đề như vậy ngay ngày hôm sau đều chiếm vị trí quan trọng trên toàn bộ các tờ báo. Số ít người chưa biết chuyện nhờ đọc báo cũng biết tối hôm qua toàn bộ Thế giới phép thuật đã trải qua bao nhiêu khẩn trương kích thích, lại có bao nhiêu phấn chấn kích động.

Mà thân là nhân vật chính Harry tự nhiên được mọi người ca tụng là Cứu thế chủ, ngay cả vài người chịu sự ảnh hưởng của Dumbledore cũng thay đổi không ít cách nhìn về Harry. Tuy bọn họ vẫn rất có ý kiến đối với việc Harry là rắn độc Slytherin, thế nhưng chỉ cần là người có chút đầu óc đều biết nên im miệng. Hiện tại danh tiếng của Cứu thế chủ rất thịnh, đối đầu với cậu chẳng khác nào đối đầu với toàn bộ Thế giới phép thuật. Không thấy ngay cả Dumbledore cũng im lặng rồi sao, Hội Phượng hoàng cũng đã đình chỉ hoạt động.

Khi toàn bộ Thế giới phép thuật đang ăn mừng, có một tin tức không quá thu hút bị chôn vùi trong đống tin trọng đại Chúa tể hắc ám bị tiêu diệt. Đó chính là con trai út nhà Weasley không chỉ biến thành Squib, mà còn vì bị phép thuật phản phệ trở thành đứa ngốc vừa câm vừa điếc. Nguyên nhân chính là vì y muốn trốn tránh Harry, sau khi ra khỏi Azkaban đã gạt người nhà, dưới sự giúp đỡ của Ginny chạy đi tìm Dumbledore. Nhưng vì y không có đầu óc, đến nhầm nơi, kết quả bị một đám Phù thủy Hắc ám bắt về làm chuột bạch.

Mọi người có thể tưởng tượng một chút, rơi vào tay Phù thủy Hắc ám Ron có thể có trái ngon mà ăn sao? Thời điểm cần thiết còn sẽ trở thành đồ chơi cho mấy tên phù thủy kia phát tiết. Cho nên trong một lần thí nghiệm Ron phát sinh bạo động phép thuật, chẳng những khiến bản thân biến thành Squib còn bởi vì vài thí nghiệm kia khiến y bị phép thuật phản phệ, dây thanh âm và thính lực bị hủy hoại. Phép thuật Hắc ám mang lại thương tổn rất nặng nề, thậm chí phép thuật trị liệu cũng vô phương cứu chữa, nên Ron đã định phải trở thành một Squib kiêm luôn người câm điếc.

Còn Ginny, tuy rằng thân thể cô ta không nhận tổn thương gì, thế nhưng tinh thần lại vô cùng không xong. Ron biến thành như vậy cô ta cũng có trách nhiệm rất lớn, cho nên hiện tại cô ta sống ở nhà Weasley chẳng những phải nhận lương tâm tra tấn vì đã hại anh trai, mà còn phải nhận ánh mắt thất vọng của người nhà. Chuyện này đối với cô ta mà nói cũng không tốt hơn Ron được bao nhiêu. Thế nhưng mọi chuyện đều đã không còn quan hệ gì với Harry nữa, bởi vì lúc này cậu căn bản không có sức đi chú ý tình hình cả nhà Weasley.

******

Lão ong mật Dumbledore này, sau khi bị vạch trần là người giả nhân giả nghĩa, lại bởi vì Harry trở thành Cứu thế chủ duy nhất của Thế giới phép thuật, hiện tại danh vọng của cụ ở Thế giới phép thuật nước Anh quả thật là rớt xuống đáy không kéo lên nổi. Vài phần tử ngoan cố trong Hội Phượng hoàng ở Thế giới phép thuật bị chèn ép cũng dần dần không tham gia tụ họp nữa, yên lặng rời khỏi Hội Phượng hoàng. Đến ngày thứ năm chúc mừng thắng lợi, Hội Phượng hoàng đã trở thành quá khứ.

Dumbledore còn chưa kịp bị đám Harry thu thập đã bị Grindelwald ra khỏi Nurmengard tóm. Là Chúa tể hắc ám đời thứ nhất, khi Grindelwald ác độc sẽ không thua kém Voldemort, hơn nữa người ta càng thủ đoạn hơn nhiều. Ra khỏi cửa chưa đầy một tháng đã tập hợp đầy đủ thế lực Thánh Đồ, khiến Thánh Đồ ở Thế giới phép thuật nước Đức vốn có chút ảm đạm không chỉ tỏa sáng chói mắt mà trong nháy mắt còn chỉnh hợp lại toàn bộ Thế giới phép thuật nước Đức, nắm chặt toàn bộ quyền lợi trong tay. Sau đó người ta mới chậm rãi đến nước Anh tìm Dumbledore.

Nhìn thấy Dumbledore đã không còn thiện lương thời tuổi trẻ, chỉ để lại một người đầy mưu mô tính toán, Grindelwald cắn răng trực tiếp xuống tay. Trận quyết đấu cuối cùng dùng một Avada giải quyết Dumbledore, khiến Bạch phù thủy vĩ đại nhất ngã xuống nơi thung lũng nho nhỏ vô danh.

Khi đám Harry nghe được tin tức này thì thời điểm Dumbledore tử vong đã qua hơn 10 tiếng.

"Thông minh quá sẽ bị thông minh hại."

Harry dùng một Hán ngữ cổ để hình dung Dumbledore. Chết trên tay người tình như Grindelwald, có lẽ đối với Dumbledore mà nói đã là kết cục tốt nhất.

Bất quá cụ cứ chết như vậy, khiến Harry trong lúc nhất thời tìm không ra phương hướng. May mắn còn có Sara bầu bạn bên cạnh cậu, tâm tình của Harry nhanh chóng tốt lên. Cậu lôi kéo Sara chạy đến mật thất tìm ba vị đầu sỏ bà tám, đương nhiên còn có lão tổ tông đến từ bộ tộc Phượng hoàng - Hoàng Tinh Nguyệt.

-HOÀN-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro