Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Harry đứng dậy đi làm bữa tối, anh suy nghĩ muốn lấy cái muỗng, xoay người liền thấy thân ảnh màu đen trốn tránh ở cạnh cửa. Hắn đứng ở cửa cách đó không xa, tựa hồ muốn đem chính mình che giấu, ánh mắt Harry dừng trên người Severus.

Lại là như thế này, cái loại này ánh mắt.

Bị ngoài ý muốn phát hiện làm Severus dừng tránh né. Hắn ngẩng đầu nhìn Harry.

Hắn làm Harry khó có thể dời đi tầm mắt, hô hấp mỏng manh.

Không chỉ một lần, Severus như gần như xa, lặng yên nhìn anh, phảng phất khát vọng bị chú ý, lại không muốn bị phát hiệnhiện. Harry nhìn hắn, khoảnh khắc đình trệt ở trong ánh mắt thâm hắc kia, thậm chí thiếu chút nữa quên đi chính mình vốn định làm cái gì.

Harry hoàn hồn dời đi ánh mắt, trong lòng nghẹn một đoàn, chịu đựng lại có chút không có dũng khí đi tìm hiểu vấn đề.

Cho dù Severus đối với thái độ chợt nóng chợt lạnh của anh, cho dù anh biết Severus để ý chính mình, cho dù......hắn luôn là cẩn thận mà ở nơi xa ám nhìn anh.

Harry không hiểu, lại có chút mông lung sợ hãi.

Có lẽ là anh sợ hãi cùng Severus nổi lên tranh chấp?

Nên biết rằng, tính tình người trẻ tuổi thế nhưng thường thường không tốt, nếu là Severus, Harry cảm thấy anh tốt nhất vẫn là không nên hỏi.

Đứa trẻ hơn mười tuổi, tính cách âm tình bất định, quả thực ở trên người Severus biểu hiện đến vô cùng tinh xảo. Harry có chút chật vật cúi đầu né tránh ánh mắt, không biết vì sao, anh cảm thấy thần sắc cặp mắt kia làm hắn sáng quắc khó an.

Anh cưỡng bách chính mình ngẩng đầu đánh giá Severus, thần sắc của hắn thực bình tĩnh, trong lòng Harry xẹt qua một tia nghi hoặc, cố tình thời điểm khi anh muốn cẩn thận quan sát, rồi lại giống như cái gì cũng đều không phát hiện được.

Anh cảm thấy có loại ảo giác, Harry quay đầu vô thức mở tủ bát, sau đó lại một lần nữa đóng lại, buồn bực chính mình lại bị Severus ảnh hưởng.

Harry dứt khoát quay đầu đi ra ngoài, Severus đứng cạnh cửa đã tránh ra, hắn ngồi ở đại sảnhsảnh, tựa hồ là đang chờ ăn cơm, Harry trừng mắt liếc một cái, Severus lập tức liền quay đầu nhìn anh, nhưng hắn lại không nói lời nào.

Quyết định trong lòng Harry lại một lần nữa bị đánh tantan, dũng khí trong lòng anh như sương khói mà tan biến. Harry ở phòng bếp chuyển một cái, lại xoay người đi trở về. Anh cảm thấy giống như có chỗ nào không đúng, chính là lại không thể nói tới, loại cảm giác không bắt được này......kỳ thật anh sáng sớm liền phát hiệnhiện. Lúc ấy Severus vẫn chưa tốt nghiệp, nhưng đến bây giờ, Harry có loại cảm giác mơ hồ Kỳ quái, mà Severus cũng chưa từng biểu đạt bất luận cái gì.

Sau khi anh từ chức, cũng đã qua rất lâu, Harry tạm thời không có ra ngoài tìm công tác, mỗi ngày đều từ từ nhàn nhàn mà vượt qua.

Harry sinh ra một loại ảo giác như đang về hưu, thậm chí bất tri bất giác, trong nhà chưa bao giờ chú ý đến kinh tế phí tổn, cũng chuyển dời đến trên người Severus. Tuy rằng nhà bọn họ chưa bao giờ thiếu tiền.

Điều này đối với Harry mà nói, chứng minh rằng Severus hoàn toàn độc lập.

Vốn dĩ Harry cũng không chú ý đến vấn đề này, chỉ là ngẫu nhiên, anh đột nhiên nhớ tới chính mình tựa hồ mỗi lần làm Severus mua đồ trở về, đều quên đưa tiền cho hắn.

Thời gian tiếp tục lặng yên như nước chảy trôi đi, thời tiết chậm rãi chuyển xấu, trời âm u bắt đầu tí tách tí tách rơi xuống những hạt mưa nhỏ, thời tiết như vậy thật sự khiến người chán ghét, cơ hồ làm người ta không nghĩ phải rời khỏi nhà.

Hai người cùng ở trong nhà làm thời gian tựa hồ trở nên dài hơnhơn. Nhà ở an tĩnh như cũ là an tĩnh, tựa hồ không có gì biến hóa, chỉ là thời gian Severus ra vào phòng nhiều hơn, tựa hồ cảm giác tồn tại ở trước mắt Harry tăng lên không ít.

Mỗi ngày, Harry trừ bỏ ăn không ngồi rồi mà phát ngốc nhìn chằm chằm trời mưa bên ngoài phòng, chính là ngẫu nhiên cẩn thận mà quan sát Severus. Mà Severus cũng không trở lại phòng chính mình, hắn ở đại sảnh ngây người một thời gian, sau đó đem ánh mắt chuyển hướng Harry.

Severus tựa hồ nhận thấy được Harry nhìn chằm chằm trời mưa thật lâu.

Hắn nhíu nhíu mày, Harry không có chú ý tới hắn, Severus thong thả buông lỏng mày, hắn trầm mặc không lên tiếng, vẫn luôn nhìn Harry.

Harry đang ngắm phong cảnh, mà Severus đang ngắm anh.

Đang lúc Severus cho rằng Harry còn đang ngẩn người, hắn thả lỏng cảnh giác, Harry lại đột nhiên quay đầu lại, đụng vào cặp mắt chuyên chú của Severus.

Severus chỉ có thể tùy ý chính mình tiếp tục đối diện với Harry, bọn họ an tĩnh đến phảng phất làm không khí đình trệt một chút.

Harry chớp chớp mắt, an an tĩnh tĩnh cùng Severus nhìn nhau vài giây, tựa hồ muốn từ trên mặt Severus phát hiện cái gì.

Severus như cũ an tĩnh mà bình tĩnh.

Hắn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Cũng không phải lần đầu tiên bị Harry bắt gặp, bởi vì hắn rất khó đúng lúc ngăn cản cái ngoài ý muốn này.

Mà Harry giống như phát hiện cái gì, thần sắc không rõ.

Anh lại tựa hồ như không phát hiện ra cái gì.

Severus cũng không cố ý rời ánh mắt, tiếp tục chăm chú nhìn Harry lâm vào mê hoặc, theo dõi nhất cử nhất động của anh, Severus không có lại che giấu sự để ý của chính mình, kỳ thật hắn cũng vô pháp che giấu.

Thân thể này vẫn tuổi trẻ như cũ, điên cuồng mà lại xúc động, trái tim hắn như cũ nhảy lên, hữu lực lại cường tráng, tính cá tư duy của hắn cũng đã chịu kịch liệt liên lụy, vô số lần làm hắn trong lòng sinh ra cảm giác không yên mà trái phải thoải mái.

Xúc động, như cũ ấp ủ trong linh hồn của hắn, chưa bao giờ rời đi.

Đã từng có một cô bé mà hắn quan tâm khóc kêu hắn là cái quái vật, mà hắn chỉ nhìn cô rời đi, bởi vì đó là một chuyện không quan trọng.

Hắn từng bình tĩnh tự nói, có người đối với hắn tỏ vẻ yêu thích mới là một sự kiện cổ quái.

Cho dù hắn bị mọi người chỉ trích nói hắn quá mức bình tĩnh giống một con quái vật, nhưng hắn như cũ thờ ơ nhìn qua.

Kỳ thật cũng không phải, tỷ như hiện tại, cho dù Severus biết, hắn không nên làm như vậy.

Nhưng hắn như cũ nhìn chăm chú Harry.

Hắn nhìn cặp mắt lục thành triệt của Harry hiện lên một tia hoang mang rất nhỏ.

Harry tựa hồ tự hỏi cái gì, lại rất khó suy nghĩ minh bạch, tiếp theo Harry mệt rã rời ngáp một cái, dùng loại ánh mắt mang theo buồn ngủ ngó Severus.

Dáng vẻ này của anh, làm tâm Severus khẽ nhúc nhích, hắn vẫn là bất động ngồi ở chỗ kia, trong lòng cũng hiểu được, hiện tại Harry đại khái thực yêu cầu trấn an.

Loại cảm giác này tương đương quen thuộc. Khi hắn mười hai tuổi, Harry ngẫu nhiên sẽ đột nhiên ôm lấy hắn, cơ hồ đem hắn trở thành gối đầu mà ôm vào trong ngực, yêu cầu an ủi. Nhưng lúc ấy hắn, tuy rằng cũng không bài xích thân cận như vậy, nhưng trong lòng cảm xúc hỗn loạn, lại làm hắn rõ ràng muốn duỗi tay ôm lấy người này, lại khó có thể làm được, kháng cự mà lại giãy giụa.

Mà hiện tại, cho dù Harry đang tìm kiếm một chút an ủi, lại cũng sẽ không chủ động tiến lên ôm hắn.
Harry đã nhận ra, cùng trước kia không giống nhau.

Xác thực như thế.

Không sai, không có người so với hắn rõ ràng hơn.

Severus rũ mắt xuống, khó có thể thừa nhận trong lòng làm người khó chịu mất mát, để ý cái này trước mắt......đối với hắn mà nói, ý nghĩa thân phận hỗn loạn của hai người.

Mà lúc này, Severus được vài giây, Harry híp mắt, tựa đầu vào cửa sổ, rõ ràng đôi mắt đang nhìn hắn, nhưng Severus không rõ ràng lắm, anh đến tột cùng có phải đang xem hắn hay không.

Severus thẳng eo, trên gương mặt trẻ tuổi mang theo rất nhỏ kỳ quái, cẩn thận mà lặng yên đánh giá Harry.

Sau một lúc lâu, Harry không hề phản ánh mà tiếp tục nhìn chằm chằm hắn đến phát ngốc, Severus mới thả lỏng cơ bắp, hắn chuyển động đôi mắt một chút, ánh mắt tiếp tục dừng ở trên mặt Harry, chuyên chú quan sát, bất tri bất giác có chút nhập thần, hắn thậm chí có thể thấy được lông mi mịn màng của Harry.

Hắn vô pháp phát hiện, ánh mắt mình nhìn Harry mang theo một chút quá phận, phảng phất chờ mong Harry có thể phản ánh cái gì.

Harry híp mắt, giống như không biết.

Ngoài cửa sổ tiếng mưa rơi mang theo vài tia gợn sóng.

Harry cũng không phải thật sự không có chú ý tới, anh cũng không có thật sự ngủ, nhưng đúng là phát ngốc.

Anh là nhìn chằm chằm Severus đến phát ngốc hơn nữa không biết bắt đầu từ khi nào, anh cư nhiên nhìn nam nhân trẻ tuổi trước mắt này đến nhập thần, cái loại nhìn chằm chằm kì quái này quá mức lâu dài, chờ Harry phục hồi lại tinh thần, trong lòng cũng không khỏi cảm thấy có chút kì quái.

Có lẽ, anh là cô đơn đã lâu lắm, Harry trong lòng không thể hiểu được nghĩ. Anh lảng tránh cúi đầu.

Không phải anh không có chú ý tới ánh mắt của Severus, kia làm anh cảm giác tựa hồ so với chính mình, Severus đại khái mới là người cần được yêu cầu.

Harry thong thả suy nghĩ thật lâu, sau đó xoay trở về.

Anh lấy lại tinh thần, lại lần nữa nhẹ phiết mắt đến nam nhân trẻ tuổi bên cạnh.

Ánh mắt của Harry khiến cho Severus thần sắc hơi chút thả lỏng lại khẽ biến, hắn cẩn thận mà khôi phục trạng thái không cảm xúc. Harry chớp chớp mắt, duỗi thân một chút, khóe mắt bởi vì buồn ngủ mà nổi lên nước mắt, anh giãn vòng eo, duỗi tay liền ôm lấy Severus.

Harry cho Severus một cái ôm thật chặt.

Harry chạm vào bả vai Severus, cảm giác được nhiệt độ ấm áp trên người hắn, trong nháy mắt, Harry có điểm quyến luyến, có lẽ cũng lâu lắm rồi anh không có ôm ấp người khác. Anh cảm nhận được xúc cảm rắn chắc cách một lớp quần áo của Severus, tràn ngập lực lượng tuổi trẻ, ngay sau đó, Severus cứng đờ.

Harry nhanh chóng thả lỏng cánh tay, trong lòng ẩn ẩn xẹt qua một tia mất mát. Anh nghĩ, có lẽ Severus cũng không muốn anh làm như vậy.

"Ta nghĩ ta nên về phòng ngủ một giấc, tuy rằng cảm thấy trực tiếp ngủ ở đại sảnh cũng không tồi." Harry cười nói, buông cánh tay. Nhưng anh còn không có hoàn toàn buông ra, Severus thực mau liền khôi phục lại.

Thân thể tiếp xúc, tựa hồ càng có thể lộ ra cảm xúc của một người, Severus trong lòng căng chặt, phản ứng của hắn làm Harry có chút khổ sở, Severus đã nhận ra, hắn lén lút chú ý Harry.

Hắn nhìn anh, đôi mắt không kịp che dấu lộ ra để ý quá mức rõ ràng, mang theo một chút mơ hồ thâm thúy.

Harry ngây ngốc một chút, đối diện đôi mắt Severus. Anh theo bản năng cúi đầu ở trên mặt Severus hôn một cái, sau đó anh liếc mắt thấy Severus khóe miệng nhếch lên rất nhỏ, tuy rằng cũng không rõ ràng, Harry lại vẫn là cảm giác được tâm tình Severus nháy mắt trở nên hơi chút nhẹ nhàng.

Harry đứng dậy, anh gãi gãi tóc, vẫy vẫy tay liền xoay người rời đi.

Anh lau sạch mấy mạt kì quái mạc danh dâng lên trong lòng, đi vào căn phòng sát bên cạnh phòng Severus. Sau khi cùng Ginny tách ra anh liền dọn dẹp nơi này, tuy rằng trong phòng vẫn còn tồn tại một đống đồ cũ.

Harry nằm ở trên giường cũng không có ngủ, anh suy nghĩ thật lâu, lại nghĩ đến chuyện vừa rồi.

Harry cảm thấy chính mình trở nên đa nghi, ánh mắt Severus, anh khẩn trương, nói không rõ, nóng rực chờ mong, thanh thoát mà chợt biến...... Đúng vậy, hô hấp của Harry thong thả trầm thấp, anh khẩn trương, thật sự khẩn trương, này có lẽ chỉ là cảm giác của chính mình? Harry không làm rõ được, thậm chí có chút sợ hãi.

Cái loại nóng rực này, cái loại này.....

Tựa hồ.....

Harry mông lung nằm trên chiếc giường mềm mại nghĩ, tâm tình có chút trầm trọng, lại mơ hồ không chừng, ngay sau đó, suy nghĩ đột nhiên lại nhảy lên.

Anh có nghĩ tới, trong nháy mắt khi hôn lên khuôn mặt Severus, anh bình ổn hô hấp, khẩu khí thong thả mà thở hổn hển.

Harry vô lực nằm ở trên giường, anh chỉ là muốn biểu đạt một chút thân cận.

Nhưng khuôn mặt kia của Severus — vẫn là làm ngươi tâm thần không yên. Harry ở trong lòng thấp giọng nói với chính mình.

Hoặc là Severus cũng không bài xích anh thân cận, nhưng Harry đối với Severus lại có điểm phát ngốc.

Trong lòng anh hiện ra khuôn mặt trẻ tuổi của Severus, sau đó, chậm rãi, trùng hợp với bộ dáng khi còn trẻ trong kí ức của người kia.... Harry ở trong lòng cẩn thận miêu tả, anh đắm chìm thật lâu, giãy giụa phục hồi lại tinh thần, anh thực sự điên rồi mới có thể làm như vậy.

Harry dùng gối đầu đập lên mặt chính mình.

––––––

Mưa dầm liên miên khiến cho không trung trở nên càng ngày càng âm trầm, thậm chí làm cho người ta phân không rõ hiện tại là ban ngày hay chiều tối. Nước mưa làm hết thảy mơ hồ cùng lạnh lẽo, rõ ràng mưa cũng không lớn, tí tách tí tách khiến đất dưới chân ướt đẫm, cố tình làm cho người ta đối với điều này sinh ra hàn ý, phảng phất trận mưa tại đây hoàn toàn làm mơ hồ toàn bộ thế giới.

Harry nhận thấy được thời gian nghỉ ngơi đã đủ dài, anh nên lần nữa tìm một chút việc để làm, công tác nào hưu nhàn một chút. Nhưng Harry còn chưa có suy xét rõ ràng, trên thực tế, tại đây một khắc anh mới hạ quyết tâm tự hỏi vấn đề này.

Nghĩ như vậy, Harry lặng lẽ nhìn Severus bên cạnh, anh luôn luôn cứ vài phút là lại nhìn hắn một lần, giống như từ lần đó về sau, anh luôn là nhịn không được trộm quan sát hắn.

Cho dù là trước kia cũng thế.

Chỉ là Harry rốt cuộc ý thức có điểm bất đồng.

Bọn họ đều thay đổi.

Severus luôn có thể khiến anh lo lắng.

Không, đứa trẻ của anh đã thành Thục. Harry nhắc nhở chính mình sai rồi, nhưng anh lại ngăn không được loại hành vi này.

Anh ngẫu nhiên sẽ đột nhiên chạm phải tầm mắt của Severus.

Hai người rõ ràng đều ngồi trong đại sảnh, lại đều không nói lời nào.

Lén lút đánh giá lẫn nhau, rồi lại không quang minh chính đại.

Harry không rõ, mà Severus đen tối khó lường, Harry rốt cuộc mạnh mẽ thành thật quản hai mắt của mình.

Nhưng giống như hết thảy đều không có cải thiện.

Ba ngày sau, Harry thu được phong thư cú mèo mang đến, có một phong là của Kingsley, còn một phong, là thiệp mời của Ginny.

Chữ viết vô cùng quen thuộc, nhưng ngữ khí của người trên thư,giống như chỉ là đối đãi với một người đã từng là lão bằng hữu, đã không còn có bất cứ một cảm xúc dư thừa nào.

Tất cả quá khứ phảng phất tản ra từ những câu chữ trên trang giấy, bình tĩnh trở thành lịch sử phủ đầy bụi. Cô nói cho Harry, cô sẽ cùng với người mình yêu kết hôn, hi vọng anh có thể tới chúc phúc cho bọn họ.

Khi Harry đọc phong thư, Severus đã ở sau lưng anh.

Harry quay đầu liền thấy Severus thần sắc đen tối.

"Ngươi muốn cùng ta đi sao?" Harry làm bộ tùy hứng hỏi, anh không rõ vì cái gì tâm tình Severus lại chuyển kém, Harry luôn là không rõ tâm tư Severus, cũng đoán không ra, nhưng hẳn là cùng Ginny không có quan hệ.

Severus gật đầu đáp ứng rồi, nhưng gương mặt hơi hơi buông xuống, bị hai sườn đầu tóc che lại, khuôn mặt tối tăm nhíu chặt mày, nếu nhìn kỹ sẽ thấy dị thường bất thiện, thậm chí mang theo kháng cự cùng lạnh nhạt.

Harry lại cảm giác được, khuôn mặt bị che khuất kia mang vài phần mạc danh tự ti cùng che lấp, tựa như đang nỗ lực đem diện mạo của mình giấu đi.

Anh đột nhiên xúc động vươn tay, thẳng đến đầu ngón tay chạm đến gương mặt Severus, hắn bị kinh động quay đầu tránh đi.

Harry đột nhiên ý thức được chính mình có lẽ không nên làm như vậy, chí là anh đã vươn tay, Harry vén lên mớ tóc che đậy nửa khuôn mặt bên trái của Severus, hắn hơi hơi nghiêng đầu, tầm mắt liếc nhìn anh.

Hắn tựa hồ cũng không minh bạch Harry rốt cuộc muốn làm cái gì.

Harry trầm mặc không lên tiếng buông tay, anh không nói cái gì, giống như bất giác xem nhẹ cổ quái này đó.

Kỳ thật anh cũng không biết nên như thế nào giải thích.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro