CHƯƠNG 14: PHIỀN NÃO CỦA SEV NHỎ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 14: PHIỀN NÃO CỦA SEV NHỎ

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Harry thấy chính mình cuối cùng khiến cho Sev nhỏ chú ý, vội vã lui ra phía sau một ít rồi lễ phép gõ cửa kiếng một cái.

"Trong đầu anh chứa chẳng lẽ là mật chuột sao?!" Snape nhỏ đặc biệt giận dữ, "Có ai sẽ từ cửa sổ viếng thăm khách hả!"

Nghỉ hè năm nhất Ron chính là từ trong cửa sổ cứu anh ra, Harry chỉ dám ở trong lòng oán giận.

"Mau vào." Snape nhỏ chợt mở cửa sổ ra, ở sau khi Harry bay vào cậu thò đầu ra chung quanh xem xét một phen, "Nếu là có người nhìn thấy mà báo cảnh sát, tôi mới sẽ không vì anh mà biện hộ gì đâu!"

"Ha ha, không cần lo lắng Severus." Harry nhảy xuống chổi chải chải tóc, "Hàng xóm của em chỉ sẽ xem anh thành một đoàn gió lốc nghịch ngợm mà thôi."

Snape nhỏ yên lặng một giây, một lần nữa mở cửa sổ ra.

Mắt thấy thiếu niên mới vừa hòa hoãn một chút lại khép lại vỏ của mình, Harry vội vã xông lên trước chủ động đóng cửa sổ lại, "Lily rất lo lắng cho em, em ấy lúc đầu muốn cùng đi đường Bàn Xoay với anh..."

"Xem ra anh còn không có ngớ ngẩn đến nơi đến chốn." Snape nhỏ trừng mắt một cái, nếu như Harry dám mang Lily đến, mình tuyệt đối sẽ không tha thứ anh ta.

Harry thì biết tên của mẹ mình dùng tốt nhất mà, vì vậy không ngừng cố gắng."Ngày hôm nay em không tới tụ hội, Lily không có bầu bạn nên hiệu suất học tập đều giảm chậm lại."

"Tôi lần sau sẽ đi." Snape nhỏ sau khi lạnh lùng trả lời ngẩng đầu, "Còn có việc?"

"..." Harry lúng túng gãi gãi mặt, nửa ngày sau thất bại ngồi xếp bằng ngồi trên đất, "Severus, không nên tức giận..."

"Nga?" Snape nhỏ liếc mắt Harry chơi xấu không chịu đi một cái, "Tôi không rõ ý tứ của ngài Cullen đây."

'Ngay cả ngài Cullen đều gọi còn nói mình không tức giận', Harry vô cùng bất đắc dĩ nhưng lại âm thầm cười trộm. Tuy rằng tìm không được Sev của mình, thế nhưng có thể nhìn thấy Sev nhỏ bởi vì quan tâm anh mà tức giận, kẻ si tình Harry biểu thị trái tim khô cằn của anh nhận được một chút xíu an ủi.

"Không còn có lần sau." Harry bảo đảm đưa ngón tay ra nói, dù sao tình huống đêm đó cũng sẽ không lại xuất hiện nha. Anh lại không biết nơi đó là hiện trường án mạng của Muggle.

Snape nhỏ lẩm bẩm từ "Gryffindor" các loại, gật đầu coi như là tiếp nhận phần xin lỗi này rồi bắt đầu thu dọn phòng ốc.

Harry lúc này mới từ sàn nhà đứng lên, anh trước đó quyết định Sev nhỏ không tha thứ cho mình thì dính ở phía trên không xuống. "Anh tới giúp em chà nồi nấu quặng đi."

"Không được dùng pháp thuật." Snape nhỏ phân phó nói, khẳng định Harry đang dùng khăn lau lau mới tiếp tục thu dọn tài liệu ma độc dược còn thừa lại. Galleon vàng mà mẹ để lại cũng không nhiều, cậu cần tiết kiệm và tiết kiệm. Ma độc dược trong ngăn kéo ngược lại có thể đổi thành tiền, chính là người nào sẽ mua tác phẩm của một phù thủy chưa nhập học chứ.

Xuống lầu đi tới đi lui một hai vòng Harry khẳng định trong nhà không có người nào khác, anh biết Snape nhỏ không thích nhắc tới cha vì vậy nhịn xuống không nhắc đến, "Hừm... Anh thấy tài liệu ma độc dược của em không còn bao nhiêu, em cần gì anh giúp em mua."

"Không cần." Chân mày Snape nhỏ cau lại, thỉnh thoảng nhận được quà tặng thì thôi đi, Slytherin chú ý trao đổi ích lợi, thời gian dài ăn không ngồi rồi cũng không phải là thói quen tốt.

Harry có thể hiểu rõ lo lắng do dự của đối phương, con ngươi anh vừa chuyển thì nhìn thấy ma độc dược trong hộc tủ, "Những ma độc dược này em cần bán sao?"

"Anh có đề nghị gì tốt?" Giọng điệu Snape nhỏ tràn ngập hoài nghi.

"Ngoài cửa tiệm ma độc dược Hẻm Xéo dán thông báo thu mua ma độc dược." Harry nỗ lực nhớ lại nội dung phía trên, anh lúc đó chỉ là đi ngang qua cũng không có cố ý đi nhìn, "Không bằng em giao ma độc dược cho anh, buổi chiều anh trở lại hẻm Xéo đi hỏi một chút tốt rồi."

Snape nhỏ ngược lại rất động tâm với đề nghị này, người này khó có được đưa ra đề nghị đáng tin, chẳng qua cậu không quá tin tưởng với trình độ ma độc dược của Harry, "Anh chuẩn bị hỏi làm sao?"

"Không phải là trực tiếp hỏi giá trị bao nhiêu được bao nhiêu tiền hả?" Harry mờ mịt quét mắt ma độc dược bên trong ngăn tủ, Merlin a, Sev nhỏ này làm đều là gì vậy?

"..." Snape nhỏ vô cùng cạn lời, "Anh từng thấy ma độc dược sư nào sẽ giống như người đẩy mạnh tiêu thụ vậy buôn bán ma độc dược của mình chưa?"

Harry dùng ngón tay chỉ về phía Sev nhỏ, không chút do dự trả lời, "Anh chỉ nhận thức em một đại sư ma độc dược mà thôi."

Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng quả thật bị câu khen tặng này làm cho Snape nhỏ tốt hơn, khóe miệng hơi hơi vểnh vểnh, "Chúng ta cùng nhau đi." Tuy rằng cậu cảm thấy Harry đi theo rất có thể sẽ cản trở, thế nhưng làm phù thủy nhỏ vị thành niên chưa bao giờ đi qua hẻm Xéo, Snape nhỏ hết sức hiếu kỳ với chỗ đó.

"Tốt, vậy chúng ta đi thôi." Harry vô cùng vui sướng đặt chổi bay ở vị trí tốt, "Chúng ta bay đi."

"Tôi vô cùng hoài nghi trong não anh có đều là rơm rạ hay không." Snape nhỏ vẫy vẫy tay để cho Harry cách xa một chút, để tránh khỏi truyền nhiễm mình cái đồ không tốt gì, cậu dằn tính tình giải thích, "Tô cần dược Lão hóa, đồng thời tôi phải dùng con đường bình thường tiến vào hẻm Xéo." Thật sự hoài nghi người nọ là làm sao từ Hogwarts tốt nghiệp, loại suy luận tàn phế này có thể thuận lợi hoàn thành luận văn sao?

Harry rất lúng túng, vì bù đắp sai lầm của mình anh vội vã bảo đảm sáng mai liền mang dược Lão hóa tới.

"Bây giờ anh có thể đi, tôi cần sắp xếp những ma độc dược này." Snape nhỏ nhìn vẻ mặt lấy lòng của Harry chỉ cảm thấy tâm tình bắt đầu nóng nảy, "Hy vọng ngài Cullen biết phương thức rời đi chính xác."

"Yên tâm yên tâm." Harry ra khỏi phòng, thấy Sev nhỏ cũng không có cùng đi ra thì ở bên trong nhà đi dạo một chút, phòng ngủ của Tobias Snape rơi xuống một tầng bụi bặm thật đầy, thoạt nhìn thực sự rất lâu không trở về. "Không biết Severus mấy ngày nay đều ăn cái gì."

Đến phòng bếp sau đó Harry phát hiện bánh mì còn dư lại đều có chút mốc meo, vì vậy anh bắt đầu thu dọn phòng bếp cũng làm một phần mì Ý nóng hầm hập. Harry đặt bữa tối đã ếm bùa chú giữ tươi lên bàn, sau đó mới kéo chân không muốn cất bước của chính mình rời khỏi nhà Sev nhỏ.

Nghe được thanh âm đóng cửa phòng, Snape thiếu niên từ thang lầu chậm rãi xuống. Cậu ngồi ở trên ghế nhà ăn, yên lặng thật lâu sau mới cầm lấy dao nĩa.

Vì cái gì...

Vì cái gì sẽ có người đối xử tốt với người như mình vậy?

Harry Cullen là một người tốt mềm lòng, thế nhưng anh đối xử với mình rõ ràng tốt hơn so với Lily, hơn nữa Harry có đôi khi giống như đang xuyên qua mình nhìn thấy những người nào khác.

Người này, rốt cuộc là người nào?

Nghĩ đến đây trái tim Snape nhỏ lại bắt đầu phiền não, cậu dùng cái nĩa cuốn cuốn mì thành một đoàn, sau đó bỏ vào trong miệng hung hăng cắn xuống phía dưới. Có lẽ... Harry là người nhà Prince? Không... Lấy lòng dạ giấu không được chuyện quan trọng như thế của anh ta. Vấn đề như vậy tới, Harry Cullen anh ta rốt cuộc là người nào!

===---0o0o0o0---===

*意大利面 là một loại pasta dài, mỏng, đặc, hình trụ. Nó là một thực phẩm thiết yếu của ẩm thực Ý truyền thống. Giống như các loại mì ống khác, mì spaghetti được làm từ lúa mỳ xay, nước, đôi khi được bổ sung thêm vitamin và khoáng chất. Spaghetti của Ý thường được làm từ semolina lúa mỳ cứng.

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro