Chương 10: Tâm sự

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian giống như bị niệm hai câu Avada Kedavra, chỉ chớp mắt, Harry, Draco, Severus và Lucius đã sinh hoạt tại lâu đài Gryffindor đã năm năm, cả ngày bọn họ trừ ăn chính là ngủ, biến thành một đám châu tròn ngọc sáng... Không phải, là tiểu thiếu niên tô son trát phấn chạm ngọc.

Trong năm năm này, bọn họ cũng không chỉ đơn thuần là sống phóng túng, bọn họ cùng với Salazar, Godric đồng thời nghiên cứu rất nhiều đồ vật, cũng học tập rất nhiều tri thức của quý tộc, trừ một chút lễ nghi, thậm chí còn đề cập đến ma pháp sớm đã thất truyền từng nghe nói qua trước kia.

Đương nhiên, suy xét đến sự an toàn của bốn tiểu thiếu niên, ma pháp này nọ cũng chỉ giới hạn ở trên việc nắm giữ lý thuyết, mà không phải thao tác thực tế, dù vậy, bọn họ vẫn thấy được lợi ích không nhỏ, Gryffindor và Slytherin quả nhiên là danh bất hư truyền, trưởng lão trong gia tộc đã bác học đa tài như vậy, tộc trưởng Slytherin và Gryffindor không biết còn lợi hại như thế nào đâu!

Bốn tiểu hài tử rất mong chờ mình nhanh chóng trưởng thành, tiếp thu chương trình giáo dục của người thừa kế chính thống giống Godric và Salazar, được đích thân tộc trưởng chỉ đạo.

Không có Voldemort đến uy hiếp, không có mây đen giăng kín đầu, tâm tình của bốn người đã thay đổi rất nhiều, bọn họ thoải mái hơn không ít, cũng kiên định hơn rất nhiều, nhìn qua không giống với bốn đứa trẻ lúc mới đến đây. Dù là vợ chồng Slytherin, vợ chồng Gryffindor, hay là các vị trưởng lão cầm quyền trong gia tộc, nhìn thấy bọn họ rất nhanh có thể bước vào trạng thái nên có, cũng tỏ vẻ rất vui mừng.

Ba người còn lại hoàn hảo, thay đổi lớn nhất chính là Harry, dùng cách nói của Draco, đầu sẹo không giống đầu sẹo, hình tượng của cậu phù hợp với tiểu thân sĩ truyền thống của Anh quốc, không đơn giản chỉ là bề ngoài mười phần cảnh đẹp ý vui, cả người từ trong ra ngoài đều tản ra tao nhã, nếu lớn hơn một chút, Draco chắc chắn, trên người Harry nhất định sẽ có mị lực của nam nhân thành thực, hấp dẫn ánh nhìn của con gái, mà cậu trước đây chưa từng nhìn thấy.

Lucius cũng thấy được Harry không phải người thường, định tính kế cậu vì tương lai của đứa con trai nhà mình. Y biết sau khi bọn họ trưởng thành, sẽ phải tranh đấu vì gia tộc mới thành lậo của mỗi người, vì gia tộc Malfoy có thể đứng sừng sững không ngã trong giới ma pháp quý tộc, bạn lữ của Dray rất quan trọng, Potter là một người rất tốt, chỉ là đến bây giờ hai hài tử này vẫn chưa có ý định về phương diện kia, cả ngày trừ đấu võ mồm cũng là nghiên cứu trò chơi đùa dai, này muốn quy công với Weasley gia kia đối hồng mao Bludge, hai hài tử kia quyết tâm muốn dọn cửa hàng đồ chơi đến ngàn năm trước. Lucius nhìn bộ dạng thảnh thơi của bọn họ, trong lòng lại nóng nảy thêm một chút.

Lucius đem ý tưởng của mình nói với bạn tốt, đổi lại được sự xem thường và một cái cười lạnh của Severus.

"Luci, nếu đại não ngươi không bị đống lông chim ánh vàng rực rỡ nhồi đầy, ngươi nên biết, Harry cũng gánh vác sứ mệnh thành lập gia tộc Potter, hẳn là hắn sẽ không đáp ứng gả vào trang viên Malfoy, đúng không?"

"Đáp ứng thì sao? Không đáp ứng thì thế nào?" Lucius nhún nhún vai, vẻ mặt không hề gì, "Sev, đây không phải là vẫn đề quan trọng, về mặt hình thức, ta với Dray là huynh đệ, cho nên người đảm nhận tộc trưởng đầu tiên của gia tộc Malfoy nhất định là ta, Dray gả đi hay cưới về, bất quả chỉ là hình thức thôi, hắn với Harry..." Lucius cười xấu xa một chút, "Trên dưới đã rõ!"

Severus đỡ trán nhìn trời, tên quý tộc đáng ghét này không phải không có đạo lý, có một số việc căn bản là không nói được bọn họ, nhất là cái tên khổng tước chết tiệt trước mặt này, thật sự là quan tâm quá đà! Dray với con mèo nhỏ kia hiện tại mới chỉ có năm tuổi, đã suy xét đến chuyện hôn nhân đại sự, còn có chuyện đám cưới, hắn không biết này là quá sớm sao? Đây là vẫn đề của Salazar và Godric mơi đúng a!

Nghĩ đến Salazar và Godric, Severus thở dài, không biết tình hình bọn họ hiện tại thế nào, hai người cùng nhau ra khỏi nhà đã hai tháng, chỉ có hai phong thư báo bình an, những thứ khác cái gì cũng không nói, thật sự là khiến người ta lo lắng a!

So sánh hiện tại với năm năm trước, tình huống của phù thuỷ đã tốt hơn nhiều, cuộc tàn sát quy mô lớn của Muggle đã chấm dứt, nhưng ở những nơi hẻo lánh, Muggle nghe dánh phù thuỷ vẫn biến sắc, những tiểu phù thuỷ có xuất thân Muggle, không phải bị cha mẹ thân sinh để ở ven đường, thì cũng là bị đưa đến giáo đình, tiếp thu cái gọi là lễ rửa tội linh hồn.

Severus cười lạnh một tiếng, lễ rửa tội linh hồn này nói trắng ra là đem tiểu hài tử ném vào ao nước âm 20 độ chết đuối, giúp bọn họ chuyển thế đầu thai thôi. Cho nên nói, phù thuỷ chán ghét Muggle, tuyệt đối không phải không có lý do, thời đại này bọn họ thật sự là vừa vô tri vừa thô tục.

Không biết lần đầu tiên du lịch của Salazar và Godric có thuận lợi không, không biết bọn họ có bị giáo đình vây bắt hay không, không biết... Severus thở dài, lấy tay nâng quai hàm, không có mục đích mà nhìn ra ngoài cửa sổ. Xuyên đến ngàn năm trước, bản thân mình hình như trở nên cảm tính không ít, bắt đầu lo lắng cho an toàn của người xung quanh, bắt đầu quan tâm đến chuyện của người xung quanh, đây là sức mạnh của tình yêu mà Dumbledore nói đến đi. Y cô độc qua vài thập niên, cuối cùng cũng có cảm giác yêu.

Nghĩ đến yêu, Severus lại nghĩ đến lời Lucius vừa mới nói, nhớ tới tình cảm của Salazar và Godric, hình như hai người kia không cần suy xét đến vấn đề lựa chọn bạn lữ, phu nhân Gryffindor và phu nhân Slytherin đã muốn tính toán tác hợp bọn họ ở bên nhau, hơn nữa, hai người bọn họ hẳn là cũng rất vui lòng hoặc là cam tâm tình nguyện. Godric không phải vẫn luôn nói, trừ Salazar ra, ai anh cũng không muốn nhắc đến sao?

"Sev, Sev, nghĩ cái gì vậy?" Lucius nhẹ nhàng đẩy bạn tốt đã lâm vào thế giới của riêng mình, "Ném người ta sang một bên, chính mình lại đi vào cõi thần tiên, có phải có chút không hợp lễ nghi không?"

"Ta nghĩ đến hai cái người ca ca vô lương tâm, mặc kệ bọn đệ đệ ở nhà, du sơn ngoạn thuỷ ở khắp nơi kia có trở lại không." Severus thu hồi suy nghĩ, cúi đầu, vừa nhìn sách ở trước mặt, vừa ứng phí khổng tước bạch kim đang quấn lấy y. Bất kể là thời không nào, trong lòng của y, Lucius đều là một con chim khổng tước xinh đẹp thích khoe khoang, điều này không cần nghi ngờ.

"Hắc, ngươi không nói ta còn quên mất, bọn đi đã lâu." Lucius gật gật đầu, "A, đúng là rất muốn gặp bọn họ! Bất quá, nhìn dáng vẻ của ngươi, tựa hồ là có chút lo lắng?"

"Tuy rằng tiếng gió bên ngoài không còn gấp gáp như thời điểm chúng ta vừa mới tới, nhưng mà..."

"Yên tâm đi!" Lucius vỗ vỗ bả vai bạn tốt mình, "Ngươi phải biết, bọn họ là Salazar và Godric, là người sáng lập Hogwarts, là tồn tại vĩ đại giống như Merlin trong lòng phù thuỷ đời sau, cho dù bọn họ bây giờ mới chỉ là thiếu niên mười mấy tuổi, nhưng đã là rất cường đại trong lứa phù thuỷ trẻ. Không chỉ là ma lực của họ, tư duy bọn họ cũng rất sinh động, cho nên, ngươi cũng không cần lo lắng."

"Ta cũng biết." Severus thở dài, "Có là chúng ta với linh hồn thành thục, cũng không thể không thừa nhận, dù bọn họ mới mười mấy tuổi, cũng cường đại hơn chúng ta rất nhiều."

"Chuyện này từ từ rồi nói, hiện tại chúng ta mới có năm tuổi." Lucius đá đá chân ngắn của mình, nhìn bạn tốt lại tiếp tục đọc sách, có chút bất mãn, "Hả, Sev, Độc dược của ngươi đã đạt đến trình độ đỉnh cao, ngươi còn đọc sách này nọ làm gì? Có lãng phí thời gian quá không?"

"Biển học vô bờ, Luc," Severus nhìn bạn tốt đang hậm hực, "Ta vừa nói xong, chúng ta vẫn kém hơn Gody và Sala a!"

"Ta cũng vừa nói xong, chuyện này từ từ rồi nói, không gấp được."

"Nhưng mà, chúng ta còn bao nhiêu thời gian đâu ? Luc?" Severus vỗ vai bạn tốt của mình, "Hiện tại chúng ta là Prince đời đầu tiên, Malfoy đời đầu tiên, Potter đời đầu tiên, làm người đầu tiên, chúng ta dù sao cũng phải lưu lại thứ gì đó cho con cháu đời sau chứ, không phải sao?" Nhìn đôi mắt trợn tròn của bạn tốt, mang ý nói người còn tính đến chuyện đó, Severus nhẹ nhàng nâng khoé môi, "Ta từng nghe qua một câu nói, có công mài sắt có ngày nên kim, bây giờ nếu ta định thành lập gia tộc Prince, định thừa kế dòng họ này, ta phải nỗ lực toàn phần, không phải sao?"

Lucius trầm ngâm trong chốc lát, đột nhiên cười, "A, quả nhiên đi đến đây là chính xác, Sev, năm đó ta hao hết võ mồm cũng chưa thể khiến người thừa kế gia tộc Prince."

"Trước khác giờ khác, Luc. Đã có ý định này, chúng ta không thể buông lỏng nữa, đạo lý này, đến đầu sư tử ngốc Harry.....Không, hiện tại nó đã là một con rắn độc nhỏ từ đầu đến đuôi rồi, nó đã hiểu rồi, mà ngươi, Luc, làm trưởng gia tộc Malfoy nhiều năm như vậy rồi, chẳng lẽ còn không bằng một đứa nhóc chưa trưởng thành sao?"

"A, Sev thân ái của ta....." Lucius nhướng mày, ngồi ở trên bàn sách của Severus, "Giáo dục thông qua hứng thú, đây vẫn luôn là nguyên tắc hàng đầu của ta."

Severus nhún vui, không hiểu lời Lucius nói, cũng không nói tiếp, bởi vì y biết, càng nói tiếp, chính mình khẳng định sẽ bị Lucius đánh lạc hướng. Tuy rằng rất nhiều người đánh giá y là độc miệng, nhưng trên thực tế, đấu võ mồm cùng với Lucius, trước nay y đều không chiếm được một chút tiện nghi nào.

Mọi người thường nói, câu từ hoa lệ là điểm đặc trưng của gia tộc Malfoy, mà họ lại không biết, người nhà Malfoy dùng chính lời lẽ để dời lực chú ý của mọi người đi, thành công bối rối người nghe lẫn nhìn, rồi đạt được mục đích của bọn họ.

Lúc này, Severus và Lucius nghe được tiếng chạy trên hành lang bên kia cánh cửa, ngay sau đó, cửa thư phòng bị gõ hai tiếng, cũng không đợi Severus trả lời, tự mình mở cửa.

"Sev.....A, Luc cũng ở đây." Đầu nhỏ của Harry dò xét tiến vào, đôi mắt xanh mơn mởn lay động, cười tươi về phía hai người.

"Sao rồi? Có chuyện gì?"

"Ừm." Harry gật gật đầu, "Em đến thông báo cho hai người, Gody và Sala đã về rồi!"


Lời của tác giả: Chương sau sẽ xuất hiện một nhân vật không thể tưởng tượng nổi nha ~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro