Chương 6: Kế hoạch cải tạo thường thức của Harry 1.0

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gia tộc Gryffindor và gia tộc Slytherin là hai gia tộc phi thường thân mật, điều này có thể được nhìn ra từ quan hệ của phu nhân Gryffindor cùng phu nhân Slytherin, hai vị phu nhân kỳ thật là tỷ muội song sinh, gia tộc các nàng cũng là thế gia giống gia tộc Gryffindor và gia tộc Slytherin, đáng tiếc là, gia tộc các nàng đã bị tận diệt triệt để trong cuộc náo động mấy năm trước, nếu không phải các nàng đã lập gia đình, chỉ sợ vận rủi cũng sẽ rơi xuống đầu các nàng.

Chính vì nguyên nhân đó, phu nhân Gryffindor đưa muội muội của mình toà thành Gryffindor, nàng không muốn phải vĩnh biệt thân nhân lần thứ hai khi vẫn còn sống. Ngài Gryffindor cùng với các trưởng lão trong gia tộc đối với vấn đề này đều tỏ vẻ vạn phần đồng ý, bọn họ không chỉ là suy xét đến tình thân, mà suy tính ở phương diện chiến lược, vạn nhất lửa chiến lan đến địa bàn của bọn họ, sức mạnh của hai nhà so với một nhà cũng cường đại hơn nhiều.

Đây là điều mà nhóm tiểu bánh bao được biết sau khi xuyên không, là nghe được từ miệng của Godric Gryffindor, Godric và Salazar tiếp nhận nhiệm vụ từ cha mẹ của hai người, ngoài khoá học thường ngày, cần chiếu cố bốn đệ đệ, phổ cập cho bọn nhỏ sinh hoạt thường thức của thời không này.

Phu nhân Gryffindor và phu nhân Slytherin đối với việc trong nhà có nhiều thêm vài đứa trẻ tỏ vẻ phi thường vừa lòng, các nàng người nhanh tay nhanh tay chỉ huy gia tinh, chuẩn bị một phòng trẻ con lớn, dù sao bảo bảo mấy tháng tuổi cũng không thể có phòng riêng, bọn họ cần ở cùng một chỗ, như thế thì cũng tiện người lớn chăm sóc họ hơn.

Mấy đứa trẻ ở trong phòng trẻ con to đùng, có hàng rào, giường đủ to để chứa năm sáu tiểu bảo bảo, bên trên là ga giường thêu hình động vật mà trẻ con thích nhất, còn có chăn thêu hình động vật nữa.

Đối với điều này, Severus trong hình hài trẻ con tỏ vẻ thực ấu trĩ, y kiên trì muốn chăn với ga giường mà đen, nhưng mà không được. Bởi vì phu nhân Slytherin nói, nếu Severus không chấp nhận loại ga giường này, sẽ đem toàn bộ tiểu áo choàng màu đen trong tủ y vứt đi, đổi thành áo choàng vàng kim giống của Lucius.

Trong phòng trẻ con còn có bốn tủ quần áo lớn, bên trong đều là quần áo với giày của nhóm tiểu bảo bảo, cùng với các loại trang sức, trong trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, toàn bộ đều chuẩn bị đẩy đủ, Harry cảm thấy mấy trăm bộ áo choàng với giày đủ để cậu mặc tới lúc mười bảy tuổi.

Draco đối với Harry đang oán giận hừ lạnh một tiếng, muốn Harry sinh hoạt giống như quý tộc, đổi mới phẩm vị thường thức không ổn của cậu là vô cùng có lợi.

Lucius cũng tỏ vẻ phi thường đồng ý, y vẫn luôn không quen nhìn những trang phục Muggle rách rưới trên người Harry, cùng đầu tóc lộn xộn giống như tổ chi, còn có mắt kinh to đùng, quả thực là sỉ nhục thân phận phù thuỷ.

Hiếm khi thấy, Severus cũng đồng ý với Lucius cùng Draco, tuy rằng trong tủ quần áo của y trừ màu đen chính là màu đen, nhưng không có nghĩa là thường thức của y có vấn đề. Là hậu duệ cuối cùng của gia tộc độc dược nổi tiếng Prince, là bậc thầy độc dược trẻ tuổi nhất thời đại, chất lượng sinh hoạt của y vô cùng tốt, mắt nhìn cũng rất độc đáo, cho nên, đối với quần áo của Harry từ đầu đã chướng mắt, lúc này càng nhân cơ hội, phun ra được coi là nọc độc tương đối loãng, muốn Harry triệt để thay hình đổi dạng.

Harry bé nhỏ bị ba người đồng thời ghét bỏ, vô cùng uỷ khuất mà ngồi trong giường trẻ con, ôm thú nhồi bông hình mèo đen nhỏ, nghiêm túc nghĩ về vấn đề của mình. Hermione đã từng nói, nếu trong một trăm người chỉ có một người nói ngươi có vấn đề, thì người kia mới có vấn đề; ngược lại, nếu trong một trăm người chỉ có một người cho rằng ngươi không có vấn đề, vậy ngươi thật sự có vấn đề, muốn hảo hảo sửa lại. Harry nghĩ, Draco, Lucius và Severus đều cho rằng gu quần áo của cậu có vấn đề, vậy thì thực sự là có vấn đề, cho nên, cậu quyết định muốn cải tạo thật tốt vấn đề này.

Chỉ là... Harry cảm thấy thật đau đầu, loại chuyện này nên tiến hành cải tạo như thế nào? Cậu suy nghĩ suốt một ngày, rồi quyết định đến hỏi người đối với chuyện này vô cùng có hiểu biết là Godric và Salazar.

Khi Godric và Salazar đang kể chuyện xưa cho nhóm tiểu bánh bao, Harry vừa cắn đầu ngón tay nhỏ bé của chính mình, vừa ôm mèo đen nhỏ nhồi bông lăn lộn trên đệm dựa, chớp đôi mắt ngọc lục bảo, trong lòng tình toán nên hỏi vấn đề này như thế nào, hỏi như thế nào mới không khiến họ hoài nghi.

Bất quả, tiểu hài tử không có khả năng tập trung lực chú ý trong khoàng thời gian dài, chỉ trong chốc lát lực chú ý của cậu đã bị phân tán. Harry nhìn Draco đang ôm một con rồng nhồi bông, nhìn nhìn Lucíu lại đang ngáp, mèo đen nhỏ khẽ bĩu môi. Hừ, quý tộc như vậy, thường thức cao như vậy, tại hồi nhỏ, họ cũng không giống tiểu hài tử nhà bình thường đi!

"Aha, tiểu bảo bối Harry của chúng ta thất thần!" Godric thấy Harry bĩu mỗi, đi qua xoa bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu, "Em có phải là có chuyện muốn nói cho ta cùng Sala không?"

"A, sao Gody lại biết?" Harry mếu máo nói, "Em quả thật có chút việc muốn nói cho các anh, nhưng mà nói xong, các anh không được cười em!"

"Được, các anh sẽ không cười em, nói đi!" Godric nhìn Draco đang chớp chớp mắt nhìn mình, chỉ biết đại khái là chuyện bọn anh đã thảo luận trước.

Đúng vậy, Draco sáng sớm đã cùng Godric và Salazả nói qua chuyện này, cậu cảm thấy nếu muốn bỏ Potter...Không, hiện tại nên gọi là Harry, bỏ vấn đề thẩm mĩ của Harry, muốn cậu trở thành một Slytherin chân chính, chỉ sợ cần sức mạnh của mọi người cùng đến sửa mới được, muốn Harry không thất lễ trước người khác.

Godric và Salazar cũng đồng ý với chuyện này, thường thức của quý tộc phải được bồi dưỡng từ nhỏ, Harry bây giờ vẫn còn là tiểu bảo bảo mấy tháng tuổi, vẫn còn thời gian để tiến hành cải tạo. Nếu không được, thì đem Harry ném cho hai vị mẫu thân, các nàng khẳng định sẽ vì Harry mà lập ra một kế hoạch phi thường nghiêm khắc, chẳng qua, đến lúc đó, Harry sẽ rất thống khổ.

"Cái kia..." Harry ôm mèo nhỏ nhồi bông dựa vào đệm trên trường xoay tới xoay đi, không cần thận liền đập vào Severus đang chăm chú đọc sách, Harry sợ hãi, nhanh chóng từ người Severú đứng lên, lui đến góc giường, mím môi, vẻ mặt uỷ khuất nhìn Severus.

Severus bất đắc dĩ nhìn vẻ mặt hoảng sợ kia, giống như chính mình sẽ làm gì Harry, đột nhiên cảm thấy thật buồn cười, sao trước đây y lại không biết vật nhỏ này dễ bị doạ như thế? Gryffindor không phải đều là bọn cự quái thần kinh thô, không biết sợ hãi sao? Chẳng lẽ tiểu tử này là cự quái biến chủng? Severus nhìn nhìn Harry, lại nhìn nhìn Godric và Salazar đang có chút bất mãn, nhận mệnh buông sách xuống.

"Được rồi, Potter, không phải, Harry." Severus duỗi thắt lưng một cái, y nghĩ là trong cả nhóm thì mình là người thích ứng với hoàn cảnh tốt nhất, không có tiểu cự quái đáng ghét, hay lãng phí tài liệu độc dược, không có Tử Thần Thực Tử hay lục đục nội bộ, không có Chúa Tể Hắc Ám khiến lòng người run sợ, tất cả đều rất hoàn mỹ. Thật không hiểu ba cái gia hoả kia nghĩ như thế nào, chuyện tốt khó đến như vậy, tại sao vẻ mặt bọn họ luôn không tự nhiên đâu! "Ta hiện tại đã không phải giáo sư Độc Dược của ngươi, ngươi cũng phải học sinh của ta, chúng ta là...huynh đệ." Severus có chút chán ghét nói ra từ này, y hướng về phía Harry nhẹ nhàng hạ mi, lộ ra một nụ cười Slytherin tiêu chuẩn, "Ngươi không cần phải sợ ta như vậy, được chứ?"

"A, ta có thể gọi ngươi là Sev sao?" Harry sửng sốt một chút, sau đó phản ứng rất nhanh, uỵch uỵch đi ra từ góc phòng cậu đang trốn, nhưng lại phi thường được voi đòi tiên mà ôm mèo nhỏ nhồi bông nằm ở trên người Severus. "Có thể chứ? Có thể chứ? Có thể chứ?"

Biểu tình Severus giống hệt như bị bắt ăn phân, mặc kệ tiểu tử này bị biến thành cái dạng gì, mặc kệ là mấy tháng, hay là mười mấy tuổi, vẫn là cự quái a cự quái!

"Nha, Sev, đang nghĩ gì đâu?" Lucius cười xấu xa đẩy Severus một cái, "Đệ đệ đáng yêu Harry của chúng ta đang hỏi ngươi đâu, phải trả lời a!"

"Đợi đã!" Harry quệt mồm, "Vì cái gì ta lại là đệ đệ?"

"Bởi vì người nhỏ nhất, đệ đệ Harry thân mến!" Draco ôm rồng nhồi bông cọ cọ, "Đây không phải chúng ta nói, là cha Edmund cùng cha Alois nói, đúng không?" Cậu nhìn về phía Godric và Salazar, mà Godric và Salazar cũng nhẹ nhàng gật đầu. Draco mở ra hai tay, ý là thấy chưa?

"Không công bằng a!" Mèo đen nhỏ há miệng, hung hăng mà cắn thú nhồi bông một cái, biểu tình rất là bất mãn.

"Ừm, trừ bỏ tuổi ngoại hình của em xác thật nhỏ hơn bọn họ, còn một nguyên nhân phi thường quan trọng." Godric vươn tay, đem tiểu bảo bảo Harry bế đứng dậy, "Đó chính là em rất đáng yêu, rất khiến người ta yêu thích! Không như bọn họ..." Godric rất bất mãn nhìn ba cục thịt nhỏ còn lại ra vẻ người lớn, "Một chút cũng không đáng yêu, không đáng yêu!"

Salazar nhìn Godric như vậy, nhịn không được đưa tay sờ sờ đầu Godric, "Không ai đáng yêu bằng cậu, Gody."

Bốn cục thịt nhỏ trợn to mắt nhìn một màn vừa phát sinh trước mắt mình, thật vi diệu nha, đây là phương thức ở chung của Salazar và Godric a, thật ái muội!

Thấy mấy tiểu tử kia đều trừng to đôi mắt nhỏ nhìn mình, Godric có chút ngại ngùng gãi gãi đầu.

"Khụ khụ khụ, chúng ta trở lại chuyện chính ha, Harry, muốn chúng ta giúp em chuyện gì?"

"Cái kia, Gody, em đúng là có một vấn đề muốn hỏi anh." Harry vô ý thức nắm lấy tóc dài vàng kim của Godric, "Các anh nhất định phải nói thật a, không được nói dối! Mắt nhìn của em, không phải, phải là gu quần áo có phải rất kỳ qúai không? Có phải thật sự cần thay đổi không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro