Chương 3 (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Albus, Severus, và Kingsley đang ở trong một con thuyền trên đại đương, hướng đến Hòn đảo Azkaban. Đó là vào đầu tháng Giêng, và mặt nước trở nên khó đi hơn vì bị đóng băng.

" Severus, anh cho rằng Harry sẽ trở thành bộ dạng gì? " Dumbledore hỏi với vẻ sợ hãi.

" Tôi nghĩ... đó sẽ là một điều thần kỳ nếu cậu ấy còn sống. Cậu ta đáng lẽ đã chết vào tháng đầu tiên. Đừng quên điều khủng khiếp nào đó Amos đã gây ra. " Severus muốn bóp cổ Amos. Harry đã bị kết án chung thân ở Azkaban, vì vậy Bộ không có lý do gì để cho phép Amos 'thăm' cậu ấy.

" Có tin đồn. " Kingsley nói. " Tên Fudge đã cho Amos quyền tự do kiếm soát Harry. Có một số lính gác từ chối giám sát Amos cùng với Harry, họ nói nó quá... đẫm máu. "

Một người đến thăm sẽ không bao giờ được ở một mình với tù nhân, mọi chuyến thăm đều được giám sát. Nếu Fudge đã cho Amos quyền tự do kiểm soát, thì hắn ta sẽ được làm bất cứ thứ gì hắn muốn với Harry, và các lính canh không có quyền can thiệp.

Cả ba người đều im lặng sau khi nhận ra điều đó. Họ chìm đắm trong những suy nghĩ của riêng mình về Harry, và những gì họ lên án cậu ấy.

----------------------------------

Cụ Dumbledore kéo áo choàng của mình chặt hơn khi đi theo người lính gác đến những phòng giam tồi tệ nhất Azkaban. Ông ngạc nhiên khi nhìn thấy vẻ nhẹ nhõm trên khuôn mặt người lính gác khi cậu ta cầm lấy tờ giấy trả tự do của Harry.

" Tôi chưa bao giờ nghĩ cậu ấy có tội. " Vị lính gác đột nhiên lẩm bẩm. " Chưa từng gây khó khăn cho chúng tôi, cậu ấy có sao? Cậu ấy chưa từng nói chuyện, thậm chí chưa từng cầu xin Diggory dừng lại. Đồ khốn nạn đó. Hắn ta thuộc về cái phòng giam đó, chứ không phải cậu bé. "

" Hắn ta đã làm gì với Potter? " Severus hỏi, anh cảm thấy một đợt khí lạnh chạy qua huyết quản.

" Không thể nói, giờ tôi có thể không? Tôi bị bắt lập lời thề, đúng không nhỉ? Khiến cho Kẻ - mà - ai - cũng - biết - là - ai đấy, trông như một con mèo con. Ít nhất hắn ta chỉ đưa tay lên và giết ngươi thôi, hắn sẽ không khiến mình bẩn tay. Nhưng Diggory thì không, hắn thích việc lắng nghe tiếng kêu gào của cậu bé, hắn thích việc đắm mình trong những giọt máu của cậy ấy. Cậu ta đã có một sức mạnh mạnh mẽ giúp cậu tiếp tục sống sót trong suốt khoảng thời gian này. Nhân đạo hơn hẳn kẻ đã hôn cậu. " 

Người lính dừng lại bên ngoài một cái cửa đá dày với những song sắt chạy dọc xuống. " Sợ rằng cậu không còn nhiều thời gian còn lại. Bọn Giám ngục yêu thích việc lợi dụng cậu bé, bắt họ tiếp tục. "

Ba người đàn ông sợ hãi khi cánh cửa phòng giam được mở. Những gì người lính canh nói, làm họ ớn lạnh đến tận xương tủy. Nín thở, họ chăm chú nhìn người lính mở cánh cửa nặng trịch.

Mùi rất tệ, đến nỗi họ cảm thấy như dạ dày của mình đã biến mất. Trong phòng giam nồng nặc mùi nước t**u, phân, mồ hôi, máu, và họ không muốn thấy thêm bất cứ thứ gì khác.

" Diggory đã cưỡng h**p cậu ta sao? " Severus hỏi người lính gác. Anh không thích cái mùi rắm ma cà rồng.

Người lính nhìn chằm chằm vào bậc thầy độc dược, không nháy mắt. " Tôi có thể nói sao? Thật tốt khi anh đến đây hôm nay vì tên khốn kia sẽ đến vào ngày mai, theo kỳ hạn. "

Severus cẩn thận đi vào tâm trí của người lính gác, nhưng phải thoát ra gần như lập tức. Hình ảnh anh vừa thấy còn tồi tệ hơn những điều mà Bellatrix và Macnair đã làm.

" Severus? " Dumbledore hỏi.

Severus không thể nói ra, lo sợ rằng mình sẽ không ăn được bữa tối. Anh chỉ nhìn Dumbledore và cúi đầu.

" Đã đến lúc các phù thủy đón chú chó con này quay về. " Một giọng trầm, khàn khàn phát ra từ căn phòng giam bên cạnh.

Ba người đàn ông nhìn về phía Fenrir Greyback đang đứng khoanh tay qua song sắt phòng giam của hắn. " Đối xử với một chú chó con vô tội như thế, và các người luôn miệng gọi người sói chúng tôi là các quái vật. "

Người đàn ông quay lưng lại với phong giam của Harry. Nếu Greyback, người sói khét tiếng lên tiếng bênh vực Harry, thì chuyện này hẳn đã phải rất tệ.

" Ta còn phải học  vài trò từ tên Diggory đó đấy. " Bellatrix lải nhải từ phía đối diện hành lang. " Chúa tể Hắc ám còn chán ghét hắn ta. "

Severus nhìn người đàn bà điên khùng, và giật mình khi thấy ánh mắt lo lắng của cô ta... dành cho Potter.

Bước vào phòng giam, Severus lướt mắt quanh căn phòng. Ban đầu anh không nhìn thấy gì cả, cho đến khi ánh mắt anh đáp xuống một thân hình nhỏ bé đang thu mình trong góc. Anh đã nghĩ đó là một cái bóng.

Bóng người dựa vào bức tường đá lạnh lẽo bẩn thỉu, cuộn tròn như một quả bóng. Cậu mặc một cái áo choàng của nhà tù lớn màu đen, với cái mũ trùm che kín khuôn mặt. Cái áo choàng to gấp năm lần cậu, và anh giật mình nhận ra họ chưa từng làm áo choàng cho ai nhỏ như Potter.

Anh từ từ lại gần con người nhỏ bé đang co ro. "Potter?" Anh hỏi với một giọng mạnh mẽ, nhưng cảm xúc của anh hiện tại lại không được mạnh mẽ như vậy. Không ngạc nhiên vì Potter không phản ứng.

Anh cầm lấy cái mũ và kéo nó ra phía sau bằng cả hai tay. Severus ngay lập tức cảm thấy ngẹt thở và nhanh chóng buông chiếc mũ ra, khiến nó rơi xuống lại khuôn mặt của Potter. Anh che miệng, cố gắng nuốt lại dịch mật đang tuôn ra.

"Severus?" Dumbledore tiến lại gần vị bậc thầy độc dược bình thường vô cảm của mình. Ông chưa từng thấy biểu cảm nào như thế từ anh. Hẳn là đã có thứ gì đó rất khủng khiếp. 

Severus lắc đầu, nhưng không rời mắt khỏi cậu nhóc. Anh cảm thấy may mắn vì cái mũ đã che phủ khuôn mặt biến dạng và đôi mắt chết chóc đầy ám ảnh của cậu.

"Chúng ta chỉ cần đưa thằng nhóc đi thôi." Anh nói bằng một giọng yếu ớt. Severus đứng dậy, và bế thân hình nhỏ bé ấy lên. Anh phải cắn chặt môi của mình để không phải bật khóc khi thấy thằng nhóc này nhẹ như thế nào.

Severus rời đi với đứa trẻ bất động được ôm an toàn trong vòng tay của anh. Anh bị chặn lại bởi cánh tay chìa ra của Greyback. " Chăm sóc cho chó con, ma cà rồng. Chúa tể Hắc ám cũng phải thương hại nó đấy." Severus nhìn vào đôi mắt mãnh liệt của tên người sói, và gật đầu.

--------------------------------------------

Severus ôm sát thân thể nhỏ bé khi ở trong thuyền. Cậu vẫn chưa cử động hay phát ra bất cứ âm thanh nào. Nếu không phải lồng ngực cậu vẫn nhẹ nhàng nâng lên và hạ xuống thì anh sẽ nghĩ cậu đã chết rồi.

" Severus, anh đã nhìn thấy cái gì?" Dumbledore lại hỏi.

Severus chỉ nhắm mắt lại thở sâu, cố gắng làm dịu cơn nóng nảy đang dân cao của mình. "Nếu ông vẫn còn minh mẫn, thì ông sẽ cử Kingsley đi trước chúng ta để chắc chắn rằng Amos đang không ở nhà. Tôi không thể chịu trách nhiệm cho hành động của mình."

Dumbledore nhìn vào đôi mắt đen đầy ám ảnh của vị bậc thầy độc dược của mình và gật đầu. "Ngay khi vào bờ tôi sẽ cử anh ấy đi. Ta sẽ cho anh ấy mười phút trước khi độn thổ đến đó." Dumbledore nhìn về phía vị Thần Sáng để xem ông ấy có nghe thấy không. Cụ thở phào khi thấy ông gật đầu.

============================

Hôm ni sinh nhật t nên tặng mọi người quà :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro