Chương 7: tài năng tuyệt vời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Septimus vui vẻ mỉm cười, quay lại an ủi Elsa với thái độ tự nhiên: "Đừng lo, đó chỉ là một câu thần chú gây choáng, không phải bùa chú xấu, càng không phải là một câu bùa chú chơi khăm xấu xa."

Elsa trở nên tức giận trước giọng điệu quá tự nhiên của Septimus, đôi mắt nâu đen của cô ấy gần như bùng cháy, và giọng nói của cô ấy bất giác tăng lên: "Anh Weasley, anh nói điều đó dễ dàng kiểu như là chuyện này không thành vấn đề gì, con bé đột nhiên ngất xỉu liệu có sảng khoái không? Theo anh thì không có gì đáng quan tâm cả, nhưng anh có bao giờ nghĩ rằng nếu không có ai quan tâm đến Joanna thì ... Vậy thì lúc này, sẽ có người bắt cóc con bé và làm tổn thương con bé thì sao ?"

Elsa rơm rớm nước mắt với suy nghĩ kinh hoàng của mình, điều đó khiến Septimus hoảng hốt: 

"Thực sự xin lỗi! Tôi đã không nói rõ rằng thứ quý giá nhất trong thế giới phù thủy là những đứa trẻ phù thủy. Miễn là chúng ở địa phận phù thủy thì sẽ không có ai làm tổn thương chúng. "

Nhìn đôi mắt nhướng lên còn đẫm nước mắt của Elsa, Septimus càng thêm căng thẳng, mặt đỏ như tơ, bất giác xua tay cố giải thích rõ ràng hơn vấn đề: "Joanna thân thể rất có thể xảy ra bạo động ma pháp, ôi, trẻ nhỏ luôn không kiểm soát được ma lực của chính mình, và có khi sẽ làm hại những đứa trẻ khác ".

"Không ai sẽ cố ý làm tổn thương một đứa trẻ sao? Bất cứ đứa trẻ nào!" Elsa vẫn còn nghi ngờ trong mắt cô, điều này khiến Septimus, người đã cẩn thận từ trước đến nay, tức giận.

"Thưa bà, chỉ có hơn 30.000 pháp sư ở Vương quốc Anh! Trẻ em thậm chí còn hiếm hơn. Ngay cả những người thuần chủng quý tộc cực đoan với muggle và những phù thủy xuất thân Muggle cũng sẽ không cố gắng làm tổn thương chúng khi chúng còn nhỏ!", Septimus tiếp tục. Joanna - người đã tỉnh táo và không biết chuyện gì đã xảy ra, đang bị Elsa xoay mòng mòng kiểm tra xe có sứt mẻ gì không, Septimus gãi đầu nghĩ có lẽ phản ứng của mẹ anh sẽ kinh hoàng hơn khi thấy anh bất tỉnh.

Joanna chấp nhận lời giải thích của Elsa từ Septimus mà không cần suy nghĩ, trong khi Voldemort vẫn đang nhìn xuống, cố giả vờ lo lắng và tội lỗi - sau cùng, nếu một người anh trai yêu thương em gái mình phát hiện ra rằng nếu em gái mình ngất xỉu bên cạnh cậu ấy, cậu ấy chắc chắn sẽ tự trách mình, đúng chứ?

Joanna kéo mạnh tay áo Voldemort và thì thầm - "Em không sao cả."

Điều này cuối cùng đã khiến Voldemort được giải cứu, hắn lại nắm lấy tay Joanna, giữ chặt cô bé và tiếp tục đi theo Septimus xuống Hẻm Xéo. Voldemort cười với Joanna, nhẹ nhàng gật đầu nói: "Anh biết em sẽ ổn."

Rốt cuộc, câu thần chú kèm theo lời cảnh báo đó là thứ mà ta đã sử dụng cho ngươi. Đừng làm bất cứ điều gì với Chúa tể bóng tối mà ta ghét, nếu không ngươi có thể sẽ không sống sót để chờ ngày trở thành một người lớn!

Một tia sáng đỏ lóe lên trong mắt Voldemort và Joanna đang tập trung vào các cửa hàng, không hề nhận ra điều đó, Elsa và Septimus, những người đang đứng cùng hàng với hai người họ cũng vậy.

Khi Voldemort lấy lại tâm trạng, hiệu sách Phú quý và cơ hàn xuất hiện trước mặt hắn, sau khi mua sách ma thuật ở đây, hắn có thể sử dụng phép thuật ở nhà Rogier một cách quang minh chính đại! Ý niệm này gắt gao nắm lấy Voldemort, ánh mắt đen của hắn lúc này lóe lên, trong mắt hiện lên vẻ chờ mong, cũng không có cố gắng che giấu chút nào, Elsa cùng Joanna nhìn nhau nở nụ cười, ở trong ánh mắt mâu thuẫn của Septimus, anh bước vào hiệu sách.

Là một Gryffindor lương thiện và công lý trong thế giới phù thủy, sự kiên nhẫn nhăn nheo của Septimus đã cạn kiệt khi Voldemort đọc thuộc lòng câu chú Impedimenta với một cuốn sách thần chú cao cấp. Anh ta đi đến và rút cuốn sách ra khỏi tay Voldemort, và sau đó anh ta ngã xuống đất với một tiếng "bùm"

Elsa lại hoảng sợ vì sự việc bất ngờ xảy ra, cô lao tới để giúp Septimus, nhưng Septimus không cần Elsa giúp, và anh tự mình đứng dậy. Trước sự không tin của Elsa, Septimus nở một nụ cười ngạc nhiên trên khuôn mặt và vén mái tóc đen mượt của Voldemort, xoa xoa mái tóc đen mượt của cậu bé một cách bất lực, và nói trong sự ngạc nhiên và tự hào, "Được rồi, cậu bé! bùa chú không lời, ôi Merlin! Thật không thể tin được sao cậu bé này có thể thực hiện bùa chú không cần đũa phép! Tôi không thể tin rằng cậu đây là một phù thủy xuất thân Muggle! "

Septimus vỗ nhẹ vào lưng Voldemort bằng một bàn tay quen thuộc. Cử chỉ không ý tứ của Gryffindor khiến Voldemort cau mày khó chịu. Elsa đi ngang qua con trai mình và xoa nhẹ Voldemort. Quay lại, nhìn Septimus với một nụ cười tự hào và nói: "Tất nhiên con trai tôi là giỏi nhất!"

Những người trong hiệu sách đã tập trung sự chú ý của họ vào Voldemort trong tiếng kêu kinh ngạc không che giấu được của Septimus. Rõ ràng là bộ quần áo Muggle trên người Voldemort đã khiến một số người trong số họ cau mày. Cả Elsa và Voldemort đều không biết liệu hắn ta có phải là Muggle sinh ra. Voldemort nhìn thấy mái tóc vàng bạch kim trên tầng hai của hiệu sách, và hắn cần phải gây ấn tượng mạnh với Malfoys trước khi đến trường. Vì thủ tục nhận con nuôi đã hoàn tất và họ của Voldemort được đổi thành Roger, sau đó là con trai của Elsa, cha mẹ ruột của Voldemort sẽ hoàn toàn không liên can gì đến hắn nữa.

Có lẽ chính sự thể hiện xuất sắc của Voldemort đã khiến Septimus quên mất liệu Joanna có cùng tài năng đáng ngạc nhiên đó hay không. Cách ăn nói khéo léo của Voldemort đã khiến hắn xa lánh rất nhiều người không thích hợp để kết giao trong lứa tuổi này. Đối với Voldemort, vai trò lớn nhất của những cuốn sách này là làm cho việc sử dụng phép thuật của hắn trở nên ổn định.

Vì Voldemort đã tiêu tiền vào việc chính đáng nên việc để lại ấn tượng tốt cho Old Tom là điều đương nhiên khi hắn quay về nhà. Những cuốn sách hắn ta chọn là tất cả những gì hắn ta có thể sử dụng trong tương lai — nếu hắn nhớ chính xác những cuốn sách thời đi học của mình — tất nhiên, hắn cũng sẽ tự nhiên nhớ chọn những cuốn sách phù thủy cơ bản cho trẻ nhỏ cho Joanna. Tuy nhiên, Joanna không đánh giá cao điều đó.

Khi bước ra khỏi Hiệu sách Lichen, Voldemort đang cầm trên tay những cuốn sách giáo khoa đã bị thu nhỏ và sẽ không bao giờ đọc lại trong đời một lần nào nữa, tất nhiên là sau khi hắn đã tốt nghiệp. Một trăm cách làm kem "Girls Get Up!", "Câu thần chú về tóc cuộn cổ điển" và các cuốn bách khoa toàn thư về cuộc sống khác đã theo Elsa ra khỏi Hẻm Xéo một cách mãn nguyện. Rốt cuộc, họ vẫn phải đi mua sắm trên đường phố Muggle, phải không?

Elsa đã bị cám dỗ để may một bộ áo choàng phù thủy cho Voldemort và Joanna. Thật không may, Voldemort, với tư cách là một người con ngoan, cư xử tốt, hợp lý, chu đáo, v.v. một số từ phù hợp để lịch sự từ chối đề nghị của Elsa rằng họ không có cơ hội công khai mặc áo choàng của phù thủy, không lẽ mua áo choàng của thuật sĩ về để nhắc cho hắn nhớ về sự thật rằng hắn vẫn còn là một máu bùn?

Mua sắm ở thế giới phù thủy và hai lần gặp tai nạn khiến Elsa rất thích thú, cuộc mua sắm mà cô viết ra cũng nhanh chóng được hai mẹ con kết thúc, khi trở về nhà, Elsa đã ném đồ vào tay ông Tom. Hào hứng thuật lại những gì đã xảy ra ngày hôm nay. Trên mặt Già Tom cũng không có quá mức vui mừng, ngược lại là vài phần trang nghiêm sắc mặt hiện lên, Joanna cùng Voldemort đứng ở bên cạnh Tom, trong khi Tom nhìn hai đứa trẻ không nói lời nào đang chọn sách.

Sau một lúc lâu, ông già Tom thở dài thườn thượt, ông đưa cho Joanna cuốn "Phép thuật Chuẩn" trong tay, chỉ vào câu thần chú đầu tiên và nói: "Hãy dùng và thử nó."

Joanna nhìn Câu thần chú nổi, được viết rõ ràng trong các cử chỉ, cách đọc và tạm dừng, và tự tin đọc nó vào chiếc cốc trước mặt, nhưng không có gì xảy ra! Ông già Tom quay đầu lại thì thấy Voldemort đang nâng cằm ra hiệu cho con trai mình cũng dùng nó, Voldemort lặng lẽ vẫy tay và cốc nước nổi lên đều đặn, cuối cùng đáp xuống tay của Ông già Tom một cách chậm rãi nhưng chắc chắn.

Sự thật này khiến vẻ mặt lão Tom càng thêm ngưng trọng, lão thở dài, xoa xoa mái tóc đen của Voldemort rồi nghiêm túc nói: "Tom, có tài năng xuất chúng cũng không phải chuyện tốt, nhất là với xung quanh con không ai là xuất sắc"

Voldemort không ngờ rằng Old Tom không nói về việc hắn phải chăm sóc bảo vệ em gái hoặc thậm chí là cấp độ ma thuật thấp của Joanna mà là thuyết phục hắn ta giữ một lý lịch khiêm tốn. Voldemort khiêm tốn cúi đầu, ngoan ngoãn đáp: "Vâng, thưa cha, con sẽ chú ý."

Lão Tom xua tay, lão để hai đứa nhỏ đang căng thẳng ngồi bên cạnh, chậm rãi nói: "Cha không phải nói là tài giỏi không tốt, từ lời của cậu trai trẻ đã nói là sinh ra trong một gia đình phù thủy, cha có thể nghe nói rằng mặc dù thế giới phù thủy tương đối an toàn, nhưng rõ ràng là có sự phân biệt đối xử ở đó - Muggle và thuần chủng được trình bày công khai như một bằng chứng. Tom, xuất thân của con có lẽ phi thường, và chúng ta đang sống giữa những người bình thường ở London sẽ không giúp ích gì cho con và tương lai của Joanna trong thế giới phù thủy cũng vậy, và thậm chí xuất thân của con sẽ là một trở ngại đối với con. "

"Một đứa trẻ quá chói lóa mà không có ô ... Này ... Tom, Chúa đã nói rằng ghen tị là tội cơ bản. Thật không may, đó là tội lỗi mà tất cả con người sinh ra đều mắc phải. So với Joanna bình thường, cha lo lắng hơn cho con. " - Tom lại thở dài sau khi nói, và Voldement cảm thấy rằng người đàn ông không còn trẻ nhưng tràn đầy sức sống lúc này trông già đi.

Joanna không phải là Voldemort thiếu hiểu biết về cảm xúc của con người. Cô ngay lập tức phát hiện ra sự bất lực của Tom - các bậc cha mẹ luôn cảm thấy rằng việc không bảo vệ con mình là một điều rất đáng buồn, và đó là một bi kịch kéo tương lai của con họ xuống. Joanna ôm lấy cánh tay của Tom và nói với một giọng nhẹ nhàng như sáp: "Cha, sao cha có thể nói vậy? Con sẽ quay lại khi con tốt nghiệp, và con vẫn sẽ học đại học mà! Sau đó con sẽ mở một cửa hàng kem hoặc kẹo thần kỳ, hum! Con sẽ làm phá sản các cửa hàng khác và giúp cha kiếm được nhiều tiền!"

Nụ cười trở lại trên khuôn mặt của Tom, ông ấy nhéo mũi bé Joanna lên và nói đùa: "Thiên thần nhỏ của cha, con không cần phải tiêu hết số tiền mà cha cung cấp cho nguyên liệu chỉ vì thí nghiệm bùa chú làm kem. Ah!"

"Ba, người thật là lo xa, con làm sao có thể ngốc như vậy!" Joanna vẫn rất thành công giả làm trẻ con, hành vi của nàng lập tức chuyển hướng sự chú ý của Tom, căn nhà lần nữa trở lại ấm áp tiếng cười.

Voldemort mang theo một nụ cười giống như mặt nạ, nhìn Tom Già và Joanna khẽ nhắm mắt lại, đôi mắt được che bởi lông mi dài dần dần biến thành đôi con ngươi thẳng đứng màu đỏ, xung quanh Voldement có một luồng huyết quang.

Nếu Gaunts hoặc Riddles là như thế này, ta sẽ làm gì ngay từ đầu? Một lần kết thúc của Avada hay để nó bị lãng quên?

To be continued...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro