Đêm chia trăng (2 - End)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là một tác phẩm NSFW dựa trên trí tưởng tượng, có tình tiết 18+, không mang tính giáo dục giới tính hay bất cứ thứ gì khác. Truyện có độ OOC, hãy click back ngay nếu bạn thấy không hợp gu bạn hoặc nhắc nhở writer nếu phát hiện lỗi chính tả/diễn đạt.

Fic chỉ được đăng tải duy nhất trên wattpad @RignuSuji, mọi nơi repost khác đều là ăn cắp.

Mọi bình luận ác ý/cố tình đục thuyền đều sẽ nhận được gạch để xây nhà.

Luocha top! Luocha top! Luocha top!

_______________________________

Như chỉ có xúc cảm dịu êm mới có thể xoa dịu đi cơn nóng rát nơi hạ thân. Để hai ngón tay vờn đùa với chiếc lưỡi đỏ tươi mềm mại kia, Luocha chăm chú quan sát đôi mắt nhắm tịt vào vì ngại ngùng kia. Rõ ràng lúc trước vẫn gạ gẫm anh như vậy, thế mà giờ gã chẳng khác nào một thiếu nữ còn trinh trắng e thẹn trước người tình của em...

"Joachim... nhìn tôi đây này. Đừng dời mắt đi đâu cả."

"Ưm-... ư..."

Anh đè đầu lưỡi xuống như muốn nèn chặt những tiếng rên rỉ ngọt ngào ấy sâu trong cuống họng gã, không muốn để chúng lọt mất chút nào. Khoang miệng mềm mại ướt át bị đùa bỡn đến mức nước miếng đã trào cả ra ngoài, anh mới luyến tiếc rời khỏi.

Sợi chỉ bạc lưu lại trên bờ môi khô khốc ức đỏ. Welt gắng gượng mở to đôi mắt màu cà phê kia nhìn chằm chằm anh. Hai ngón tay nọ chẳng ngơi nghỉ, đã vội vã tìm đến nơi cửa huyệt bí hiểm dưới thân gã.

"Lần đầu sẽ hơi đau một chút... chú ráng chịu chút nhé?"

Nói rồi chẳng để chú kịp đáp lời, hai ngón tay mềm mại, đã chậm dãi tiến vào hành trình thám hiểm hang động chật hẹp. Xúc cảm khi lần đầu bị dị vật xâm phạm cũng khiến đầu óc chú lâng lâng kì lạ. Chỉ có chút nước bọt lành lạnh thay chất bôi trơn cho cuộc vui đêm nay...

Welt cố nén lại những tiếng rên rỉ kì lạ kia, nhưng hai ngón tay tách mở bắt chước động tác giao hợp, từ từ nới lỏng thành thịt chặt chẽ. Chốc chốc, anh nhấn lên một điểm gồ lên nơi vách động.

"A- ư... chỗ đó.." - choáng váng, khoái cảm xa lạ như tia điện đánh thẳng lên não bộ khiến cả người chú tê liệt hẳn. - "... cảm giác lạ... lắm."

"Vậy là đây nhỉ? Nơi tôi có thể thỏa mãn mong ước của chú..."

Hai ngón tay không lưu tình chà sát lên điểm bí hiểm chúng mới khai quật được kia. Mặc cho gã từ từ chìm vào bể dục theo những tiếng rên trầm thấp mị hoặc. Ngón thứ ba chen vào nhẹ nhàng, miệng nhỏ dễ dàng nuốt trọn nó song vẫn khao khát thứ gì ấy có thể khiến tâm trí Welt mờ mịt...

"... không đủ.."

"Hm...? Chú thật đúng là.. chẳng có một chút kiên nhẫn nào cả."

Ba ngón tay rời khỏi khiến nơi miệng huyệt khô khốc mấp máy cảm giác trống vắng. Chỉ mong sớm được kẻ kia lấp đầy bằng hạ thân đã sớm cứng ngắc sưng đỏ kia.

"Chắc là chú cũng khát lắm rồi chứ?"

"Hm... cậu vẫn còn muốn uống sao?"

"Không hẳn... nhưng miệng dưới của chú đang khát lắm rồi đây này..."

"Cái.. quái- ư..."

Gã lờ mờ nghe thấy tiếng bật mở rượu vang, cái cảm giác lành lạnh của rượu và thuỷ tinh vờn vờn bên miệng huyệt càng lúc càng rõ rệt. Cửa huyệt dễ dàng tiếp nhận dị vật dạng trụ được Luocha đưa đẩy vào trong kia. Rượu vang cay nồng rót đầy vào trong thành thịt mềm mại khô khốc, giống như vùng đất khô cằn được nước mưa tưới gội..

"Ngoan nào, đừng cựa quậy khi tôi đang mớm nước cho chú chứ?"

"Bỏ ra đi... ư-... sẽ trào ra mất..."

"Chú đừng lãng phí rượu ngon vậy chứ... loại rượu này không dễ tìm đâu..."

Hai tay gã bấu chặt vào ga đệm, cố gắng trốn thoát khỏi nanh vuốt của Luocha, nhưng chỉ nhận lấy kết cục là bị anh đè nghiến lên thành giường ngay tức thì. Cơ thể bị hơi ấm của đối phương nướng chín, để gương mặt cùng da dẻ thêm phần ửng đỏ. Dáng vẻ rụt rè của gã lúc này như một mồi lửa thiêu rụi hết thảy lý trí còn sót lại trong anh. Anh bắt lấy đôi chân nọ gác lên vai mình, vừa đủ để hai cánh mông săn chắc nhưng đầy đặn kia bị tách rộng để lộ ra rãnh mông bí hiểm hút mắt. Miệng huyệt vẫn cứ thế nút mở miệng chai thon dài thay lời mời gọi ngọt ngào.

"Ưm... ư-"

Hơi nóng hầm hầm ngâm đỏ huyệt động chặt chẽ. Xúc cảm lạnh lẽo nhanh chóng bị cơn say thay thế, chút rượu vang đỏ len lỏi vào thành ruột du ngoạn  mời gọi chung vui.

"Đêm nay thật đẹp... nếu như ở quê nhà tôi thì thật tuyệt..."

"Nóng quá... cậu.. chậc, thật là một đứa trẻ nghịch ngợm."

"Vâng... vậy nên chú hãy giữ sức nhé. Đứa trẻ này sẽ còn nghịch ngợm hơn nhiều..."

Welt cắn nhẹ lên bả vai anh thách thức, đôi tay buông thõng đó giờ cũng vùng lên ôm ghì anh xuống. Hai bàn tay chạy loạn trên cơ thể mỹ miều kia, vụng về đáp trả sự đùa bỡn của Luocha. Cửa huyệt nhấp nhả trào ra chút rượu cay nồng. Cảm giác trống vắng từ từ khiến đầu óc gã thêm phần choáng váng. Chai rượu vang nhớp nháp đã nằm lăn lóc trên nền đất lạnh tựa lúc nào.

"Xem ra bản lĩnh của cậu cũng chỉ đến vậy thôi nhỉ? Chậc."

"Joachim... tiếc thật đấy, trò khích tướng này không có tác dụng với tôi đâu... chỉ có đôi mắt xinh đẹp sắp mất đi sự sắc bén này thôi..."

Trụ thể rỉ chút dịch trắng đục đã đặt sẵn trước cửa huyệt huyền diệu, vờn vởn quanh để gã dần nhận ra chênh lệch kích thước rõ rệt ấy. Mười ngón tay mềm mại siết lấy bờ eo săn chắc, đưa đẩy nhẹ để đỉnh quy đầu chậm rãi tách mở miệng dưới chặt chẽ. Rượu vang trào khỏi đôi chút đã nhanh chóng bị kích thước kia chặn kín lại bên trong. Những tiếng rên rỉ cùng gầm gừ rất khẽ mà Welt chẳng thể nuốt xuống hết, in khớp với nhịp điệu khai phá nơi khe đá bí hiểm của anh.

"Luocha, ha... cậu đã nín nhịn đến mức này rồi ư..?"

"Đương nhiên.. y đức của tôi không cho phép tôi bạo hành người lớn tuổi mà.."

"Nhưng nếu như ấy là yêu cầu của chính tôi thì sao? Hửm?"

"Vậy... tôi xin tuân mệnh~.."

Luocha khẽ vuốt ve bụng nhỏ đã nóng ran vì hơi men và khát thèm được lấp đầy. Tay siết eo gã rồi nhấn Welt vào cuộc chơi cuồng si đêm nay. Thành thịt nóng ẩm mút chặt lấy trụ thể đã đi vào gần quá nửa, anh nhấp hông mạnh để gã nuốt trọn lấy mình. Dị vật nóng hầm hập cạ khẽ lên một điểm lạ kỳ. Khoái cảm như sóng đánh khiến đầu gã chẳng sao tỉnh táo nổi.

"Welt... Joachim..."

"Aa... ưm... Luocha.."

Anh dừng lại để cho gã chút thời gian làm quen với kích thước của mình. Ấy cũng là khi những tiếng thút thít rất khẽ mà Luocha chẳng giấu hết lọt vào tai gã.

"Biểu cảm này.. đây thật sự là giấc mơ xinh đẹp nhất mà kẻ hèn mọn như tôi dám cả gan mơ về.."

"Luocha.. Luocha?.. này này..."

Nói rồi, chàng thương nhân nọ lại gục đầu lên vai gã, tham lam chiếm lấy hơi thở thân thuộc. Gã cứ ngỡ mình sẽ chẳng hiểu được, cái ánh mắt sầu muộn mà đối phương dành cho mình.. anh ta kiếm tìm gì? Một tình yêu vô thực hay chỉ là khao khát được ở bên Welt thêm đôi chút? Nhưng mà điều ấy bây giờ cũng chẳng quan trọng đến thế... cơ thể gã run mạnh dần theo từng nhịp nhấp hông vụn vỡ, càng lúc càng rõ rệt. Đôi mắt xanh lá luôn trong veo giờ lại long lanh lệ nhoà. Tiếng yêu rầu rĩ anh khẽ thầm thì như lời nguyện cầu gửi đến biển sao xa xăm..

"Luocha? Đành vậy.."

"Khoan– khoan đã- Joachim.."

"Tôi phải cho cậu một khoá học vào đời chứ nhỉ? Đừng xem thường người lớn đấy nhé."

Welt dứt khoát đạp ngã tên mít ướt này xuống, gã thầm hạ quyết tâm phải "dạy dỗ" cậu chàng cho ra trò. Gã nửa quỳ trên người Luocha, vừa đủ để chỉ cần ngẩng đầu lên chút thôi, anh ta sẽ thấy được thân thể đôi bên quyện lấy nhanh chẳng chịu rời. Thành thịt nghiến chặt lấy trụ thể, chẳng chịu nhả ra nếu nó chưa lấp đầy dục vọng không đáy của mình.

"Joachim... thế này có hơi... ưm-"

Nào để cậu chàng kịp nói thêm câu nào, gã đã dìm anh chìm sâu hơn trong khoái lạc bởi những nhịp nhún nhẩy lên xuống đều đều. Trong cơn đê mê khó cưỡng, cặp mắt xanh rờn cứ thế dán chặt vào phần hạ thân áp sát. Cơ thể Luocha mềm nhũn chịu trói, để mặc Welt giành lấy những gì gã khao khát.

"Luocha. Đừng rời mắt đi đâu cả.. đêm nay, cậu chỉ là của tôi mà thôi..."

Tư thế này khiến anh tiến sâu hơn vào trong gã, khoái cảm kèm lẫn cơn đau để sắc nâu nhạt ghi dấu gương mặt người thương trước mắt. Trụ thể vừa rời đi quá nửa đã lại được miệng nhỏ mút lấy chặt chẽ. Tiếng thở gắp gáp theo những lần gã nhún xuống càng lúc càng thô bạo. Welt lờ mờ thấy bụng mình phập phồng mỗi lần gã nhún xuống, đầu óc tê dại để mặc cơ thể mình làm theo bản năng nguyên thuỷ nhất.

"Phải.. đêm nay tôi chỉ là của chú thôi..."

Mồ hôi túa xuống thân thể rắn chắc, dịch thể trắng đục bắn lên cả người gã lẫn bụng dưới của anh. Mặc cho Welt đã mệt lả ngồi không vững trên người mình, anh đã ngồi dậy ngay lắp lự. Để môi mềm áp lên vùng đôi môi khô có chỗ đã bị cắn ửng đỏ khi gã cố kiềm lại tiếng nỉ non ngọt ngào. Tay anh siết lấy eo gã, tiếp tục kéo gã vào nhịp điệu văng vẳng trong boong thuyền.

"Khoan đã- Luocha.. tôi mới- ưm..."

"Nhưng mà tôi vẫn chưa ra mà phải không... thật đáng buồn khi chỉ có một mình chú tận hưởng điều này mà.."

Nói rồi, tay anh siết chặt eo gã hơn nữa, đòi hỏi đối phương phải tiếp tục những gì còn dang dở. Thành thịt mới chịu kích thích càng lúc càng giữ lấy trụ thể chặt chẽ hơn. Chốc, thấy người gã run lên vì mệt lả, Luocha nhẹ nhàng đặt gã xuống giường. Đặt chiếc gối mỏng xuống kê eo cho người thương, anh khẽ thầm thì..

"Joachim... Joachim..."

Đôi chân rắn của gã kẹp chặt lấy eo anh chàng, cam chịu khuất phục thoáng chốc trước chàng thương nhân nọ. Luocha vẫn giữ chặt lấy eo gã, từ từ khuấy đảo động tiên kì bí chặt chẽ. Những cú thúc hông chầm chậm nhanh dần, vừa đủ để trụ thể cọ sát lên điểm G, ép Welt thốt ra những tiếng rên rỉ đứt quãng. Đầu óc cả hai mụ mị theo những lần đẩy đưa không sao dứt. Sắc xanh lục trong trẻo lẫn với màu cam đất thành thứ thuốc phiện trong đêm.

"Luo.. uo- cha..."

"Hãy ghi nhớ cái tên này nhé.. Joachim... Joachim của tôi..."

Welt chẳng còn có thể nghĩ ngợi gì hơn tình triều tuôn theo những cú thúc mạnh mẽ của anh. Mồ hôi khiến mái tóc vàng dài của anh phủ xuống người cả hai thêm bết bát lên da thịt trần trụi. Gã khẽ lầm bầm gọi tên anh không ngừng, chỉ muốn cùng đối phương say giấc mãi trong đêm chia trăng ngắn ngủi này mà thôi. Chốc chốc, gã nghe thấy tiếng thở dốc rất nhẹ của Luocha. Khi anh ngả người nằm xuống đè lên gã, đầu dựa vào hõm cổ Welt chẳng chịu rời. Dịch thể trắng đục ấm áp lấp đầy huyệt động chặt chẽ, thành thịt siết chặt muốn giữ lấy từng chút tinh dịch cho thoả cơn khát bấy lâu. Gương mặt thất thần của đối phương chợt khiến cậu chàng phát ngốc mà hoảng hốt không thôi.

"Joachim..? Joachim...? Chú- chú ổn chứ?"

".. à-.. ừm.. hự... Luocha.."

"Phải.. là tôi đây..."

Anh khẽ vuốt ve tấm lưng trần trụi ướt đẫm mồ hôi, từ từ rút trụ thể ra khỏi người gã. Miệng huyệt chặt chẽ thêm phần ửng đỏ, cảm giác trống trải khiến người trong lòng anh tỉnh táo lại đôi phần. Để khi Welt ngước mắt dậy, đôi mắt xanh lục vấy bẩn dục niệm mà gã mong ước bấy lâu đã hiện hữu ngay trước mắt.

(Thứ sẽ luôn chứa đụng tình yêu và ham muốn độc nhất mà Luocha dành cho gã.)

Bầu trời sao ba la là thế, hai bóng hình kề vai thôi lẻ loi.

_______________________________

Ú oà.
Đăng giờ hơi thiêng:)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro