[Công Nghi Tiêu cá nhân hướng] Không có kết cục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

https://qingjiulansina.lofter.com/post/30b84a6f_2b43067bc

[Công Nghi Tiêu cá nhân hướng] Không có kết cục

Công Nghi Tiêu chưa bao giờ trải qua đau đớn như vậy.

Đầu tiên là Kim đan vỡ tan tành, tu vi tu luyện nửa đời cứ như thế mà biến mất, nghĩ cũng thật xót xa; hơn nữa sau khi trúng cự độc cảm giác toàn thân như bị cắn xé, chân Công Nghi Tiêu như nhũn ra, ngã ở trên thạch đài, xung quanh vũng máu loang lổ. Tay chẳng còn khí lực mà cầm kiếm, tiên kiếm đang run rẩy, rơi trên thạch đài, phát ra tiếng vang leng keng.

Thật đau thật là đau, toàn thân từ trên xuống dưới như bị thiên đao vạn quả, đau quá.

.

.

"Tiểu hài tử, ngươi dựa vào Huyễn Hoa Cung chúng ta sao?"

"Vâng! Ta tin tưởng ta có tư chất! Ta nhất định có thể trảm yêu trừ ma! Bảo vệ chính nghĩa!"

Nuốt lời, Ta không có làm được như vậy, ta không nhìn thấy được, chính nghĩa thật là xa xôi, người và ma rốt cuộc cái gì mới là chính nghĩa.

"Sư đệ, chuyến này đi có thể ta sẽ không thể trở về được, ta khá là tín nhiệm ngươi, hy vọng ngươi có thể sắp xếp hậu sự cho ta thật tốt."

"... Vâng, sư tỷ."

Ta nuốt lời, ngay cả thi thể của sư tỷ ta cũng không tìm được, thi thể chôn ở đâu ta cũng không biết, ngay cả sư tỷ chết như thế, chết ở đâu ta cũng không hay, ta chỉ nghe được đồng môn nói một câu: "Đã chết."

"Sư huynh, ngươi nhìn nơi này toàn là binh tôm tướng cá, sao có thể so được với huynh, xếp hạng nhất của tiên minh đại hội năm nay chính là thuộc về Huyễn Hoa Cung của chúng ta rồi."

"Ừ..."

Ta nuốt lời, ta không lấy được hạng nhất, ta thấy rất nhiều người đáng giá được tán dương, ta là yếu nhất, quá bình thường.

"Ngày sau tới Thanh Tĩnh Phong chơi một chút đi."

"Vậy thì cảm ơn lời mời của Thẩm tiên sư, tiểu bối từ lâu đã rất muốn thấy Thanh Tĩnh Phong."

Xem ra, ta lại phải nuốt lời rồi.

.

.

Tim đau quá, người cũng đau, nhưng hắn không có khí lực để kêu lên. Bây giờ hắn nhất định phải đem khí lực còn sót lại tập trung tu tập linh khí sắp tan biến, phải dùng linh khí thông báo cho Huyễn Hoa Cung, hắn không biết người xâm lăng sẽ làm gì tiếp theo.

Không có Kim đan, chính là người bình thường, mà người bình thường khi sử dụng linh khí là sẽ không có kết quả tốt.

Cảm giác đau đớn biến mất, toàn thân cũng không còn đau nữa.

Huyên Hoa Cung biết thủy lao bị xâm nhập, Huyên Hoa Cung có thể phòng bị.

Thật là, đến lúc chết cũng không nhìn thấy người nọ là ai, quả nhiên mình vẫn còn quá yếu.

Cũng không biết các sư đệ sư muội trông chừng ở thủy lao đã chạy đi chưa.

Xung quanh toàn là máu, còn phải làm phiền các sư đệ sự muội vào thủy lao quét dọn rồi.

Cũng không biết bây giờ Thẩm tiên sư như thế nào.

Với tình trạng giờ, là không thể đi tim Thẩm tiên sư rồi.

Hóa ra trước khi chết người sẽ suy nghĩ nhiều như vậy sao, mệt quá.

---- đó là rắn sao?

---- thật kì lạ, thật xinh đẹp.

Chết cũng không toàn thây, kịch độc ăn mòn nội tạng, linh lực cắn trả khiến tứ chi của hắn nổ tung. Đại đệ tử của Huyễn Hoa Cung triệt để bỏ mình.

Mà đại cung chủ lại không chút nào để ý, thậm chí còn nói với Lạc Băng Hà: "Đây là tin tức tốt, vị trí Đại đệ tử ngươi cũng đừng từ chối nha, nhân tiện này thuận thế tiếp nhận đi."

.

.

Suy cho cùng Công Nghi Tiêu chẳng qua không có chí khí, hắn cũng chẳng phải là nhân vật chính, ở thế giới Cuồng ngạo không vì hắn sống mà tồn tại, càng không vì hắn chết mà sụp đổ, hắn có cái gì để thảo luận?

Chết thì chết, liền đi đến biên giới liền kế với thế giới bên kia thôi, lại chẳng có ảnh hưởng tới nhân vật chính, các ngươi đạo đức giả cái gì?

Tại sao loại văn ngựa đực còn phải để ý tới kết cục của vai phụ chứ?

Các ngươi đang nói cái gì vậy, vai phụ thì làm gì có kết cục gì, huống chi Công Nghi Tiêu chỉ là một con tốt thí, ngay cả cái kết cũng không xứng mà có có hiểu không?

...

Bình luận 《 Cuồng ngạo tiên ma đồ 》 nói như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro