hư vô của hư vô

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày thứ Ba.Li chỉ quanh quẩn mỗi trong 1 xó nhà. Cô cảm nhận dường như thời gian, thậm chỉ cả không gian nữa đang thử thách lòng kiên nhẫn của cô. Cô nhớ ánh mắt của John, nhìn cô không chút suy nghĩ, trong tích tắc tận sâu thẳm, nó như là 1 sự bí ẩn mà cô cần đi tìm lời giải đáp. Ánh mắt ấy từng nhìn cô hờn dỗi rất đáng yêu, có khi lại như sự bồng bột nóng nảy của một đứa trẻ mới lớn. Dù là gì đj chăng nữa, thì cô vẫn nhớ. Lina nhớ tất cả, cô nghĩ vậy. Cái đích cuối cùng còn nằm ở xa quá, làm sao cô có thể tới được đó mà không có JOhn bên cạnh. Sự hụt hẫng cứ chen đua nhau mà trào dâng trong lòng cô..cô hụt hẫng vì điều j' chứ. Lina rất ghét nhìn mọi vật một cách mơ hồ và tẻ nhạt vậy mà cuộc sống của cô bây giờ không hề nằm ngoài hai từ ấy. Tưởng chừng mình sẽ không khóc, nhưng Lina đã nhầm. Cô khóc không đơn thuần chỉ vì John, cô khóc cho cái mơ hồ và tẻ nhạt trong cuộc đời của mình. Mỗi bữa cơm trong gia đình đã trở thành sự tra tần và thử thách sự chịu đựng của Lina. Bố cô chưa bao giờ hết trách móc và chê bai, thậm chí còn sỉ vã một ai đó đã chung sống với bố hơn 18 năm qua. Có lẽ người uất ức nhất chính là những đứa con chứng kiến cảnh như vậy. Cô không nói được j' với Bố, bởi 1 lẽ, nhỡ mà cô có nói ra thì liệu mẹ cô có hạnh phúchơn, thứ mà người ta sẵn sàng bỏ ra hàng trăm năm và hàng nghìn đôla để có được.

Nghĩ đến bao nhiêu thứ xoay quanh mjnh' mà cô thấy bắt đầu ngán ngẫm. Ngày thứ Ba, mưa tan. Nắng nhạt nhoà. chẳng đủ sức làm khô 1 con chó bông vừa mới giặt xong. Chỉ còn 2 phút nữa cô sẽ sống trong ngày thứ tư không có anh. Cô sực nhớ đến câu chuỵện về 100 lần vỗ lên đầu con thú bông mà 1 cô gái đã cố công làm tặng cho người yêu như một món quà trước lúc cô rời xa anh. Nhưng anh chỉ vỗ nó đúng 99lần, và thế, anh đã bỏ lỡ cơ hội được gặp lại người yêu dâu' của mình. Câu chuyện này khiến cô lại nhớ đến câu chuyện một con cáo muốn trở tiên(?!!?!?!?!?), đã gắng luyện tinh công ( ??) nhưng đến ngày cuối cùng, nó lại không chờ được nữa. Và rốt cuộc chỉ trở thành 1 con cáo tinh.. Con người đã bỏ lỡ rất nhjều cơ hội chỉ vì thiếu đj lòng kjên nhẫn và sự chờ đợi. Cô sẽ không từ bỏ cho đến khj cô đạt được tới cái đích của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro