Chàng trai trên sân thượng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thời tiết tháng sáu chẳng hề dễ chịu, ánh nắng oi bức trực tiếp chiếu thẳng vào mọi ngóc ngách thành phố. Trong con hẻm nhỏ gần trung tâm, dãy nhà trọ với cấu trúc bốn tầng mang màu sắc nổi bật hơn hẳn.

Trên ban công tầng hai của một căn phòng được bao phủ bởi một loại dây leo, từng chùm hoa nhỏ li ti mang sắc hồng ngọt ngào pha chút đỏ bí ẩn, nhìn vào tạo cảm giác sinh động ấm áp. Lá của cây được phủ một màu xanh rất mượt, trong thời tiết nóng bức thế này vừa tươi mát vừa thêm sinh khí.

Trong căn phòng nổi bật ấy là một cô gái thanh tú, đôi mắt to tròn liên tục đảo mắt trước màn hình vi tính, mái tóc màu nâu được buộc thành đuôi ngựa, dưới ánh sáng từ ban công tràn vào khuôn mặt cô gái càng thêm phần rõ nét. Ngón tay cô không ngừng lướt qua những tin tức tuyển dụng mới cập nhật, cảm giác hăng hái dần mất đi sau hai tháng tốt nghiệp.

Đỗ Thanh Lam khẽ thở dài, lớn lên trong một gia đình tri thức có bố làm giáo viên còn mẹ là y tá ở một tỉnh nhỏ, cô được giáo dục tốt và mang nhiều kì vọng của bố mẹ.

Khi còn là sinh viên, Thanh Lam với bản tính năng động và hướng ngoại cô hăng hái tham gia vào các hoạt động ngoài giờ, gia nhập câu lạc bộ, tham gia tình nguyện, nhưng vẫn giữ được thành tích học tập ổn định.

Đối với bạn bè, cô kết giao rất nhiều nhưng chỉ dừng lại ở mức xã giao, bạn thân nhất của cô chỉ vỏn vẹn hai người là Tuệ Di và Trịnh Mẫn, trong mắt hai người họ cô là một người ưu tú, tương lai sau này rất nhanh sẽ thăng tiến. Nghĩ tới Thanh Lam càng cảm thấy chán nản.

" Này báo cho cậu một tin vui đây Tiểu Lam"

Đó là tiếng của Tuệ Di, qua giọng nói vui vẻ ấy Thanh Lam có thể cảm nhận được tin vui cô ấy sắp thông báo.

" Tớ đang nghe đây "

" Cậu còn nhớ khách sạn Vương Đình không, bên đấy đang tuyển dụng rất nhiều vị trí, tớ nghĩ cơ hội cho chúng ta sắp tới rồi "

Tập đoàn Vương Đình bao gồm chuỗi khách sạn, nhà hàng và khu mua sắm thu hút rất nhiều khách du lịch bởi chất lượng được đánh giá cao. Trong kí ức của Đỗ Thanh Lam, lúc còn thực tập bọn cô đã được thầy hướng dẫn đưa đến nơi này để quan sát và trau dồi kiến thức cho bài báo cáo cuối năm.


Ấn tượng sâu sắc nhất với cô khi nhắc tới nơi này chính là trên sân thượng của nhà hàng, trên đó trồng rất nhiều loại hoa và có cả hoa cô yêu thích. Hướng mắt ra ban công, Thanh Lam ngửi được mùi hương nhẹ nhàng thoải mái, những cánh hoa li ti trước gió làm cô rơi vào ki ức mơ hồ.

Ánh nắng chiều ngả màu vàng nhạt chiếu lên bóng lưng một chàng trai cao ráo, mang lại cảm giác rất ưa nhìn, nếu để ý kĩ những ngón tay trên giá vẽ sẽ thấy chúng rất trắng, trắng đến nỗi mang chút lạnh lẽo.

Đỗ Thanh Lam nhẹ nhàng cất bước tiến lại gần, cô sợ sẽ gây nên tiếng động khiến cảm giác tò mò này biến mất, khi khoảng cách được rút dần cô không khỏi sững sờ trước những gì khám phá được.

Từ xa nhìn vào cô đã có cảm giác gì đó không thoải mái, thì ra người thanh niên này ngồi trên một chiếc xe lăn, bất ngờ hơn khi cô nhìn vào giá vẽ, hình ảnh trong tranh và bên ngoài chân thực đến từng chi tiết, cô có thể cảm nhận được sắc hồng pha đỏ của những chùm hoa nở rộ dưới nét vẽ của người trước mặt mang một màu sắc u buồn.


Thì ra phát hiện người có chung sở thích với mình lại vui đến vậy, cô âm thầm mỉm cười. Không muốn bị phát hiện những hành động lén lút của mình vừa rồi Thanh Lam nhanh chóng xoay người biến mất sau cánh cửa.

Lúc bóng dáng cô vừa khuất cũng là lúc người thanh niên ấy quay người lại, đằng sau bóng lưng cô đơn là một gương mặt tuấn tú và đặc biệt là đôi mắt đen chứa đầy sự lạnh lẽo, bên môi mỏng nhếch lên ý cười. Cô gái nhỏ vừa rồi không biết rằng tất cả hành động của cô đã được anh thu vào mắt qua tấm kính chắn đối diện. Anh gập lại giá vẽ, lấy chiếc điện thoại bên cạnh

" Đến đón tôi "

" Tiểu Lam, cậu có nghe mình nói không đấy"

Bên kia giọng Tuệ Di vang lên làm cô bỗng giật mình. Cô vội đáp nhanh

" Tớ nghe rồi, cậu gửi thông tin chi tiết qua cho tớ nhé, cảm ơn cậu cô gái đáng yêu "

Nhanh chóng thông tin được Tuệ Di gửi qua, sau khi hoàn tất các yêu cầu bên dưới, Thanh Lam nhấn nút nộp hồ sơ. Hoàn thành xong, việc bây giờ của cô là ngủ một giấc nạp năng lượng cho vòng sơ tuyển sắp tới, trước khi về phòng cô chậm bước về phía ban công khép lại cánh cửa đem hương thơm giữ kín trong phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro