Hiểu lầm nối tiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 
Hôm nay là cuối tuần nên Thanh Lam không cần đến công ty. Tối qua ông trời đã giúp cô thoát lưới tiểu nhân, nhưng lần sau chắc chắn không may mắn như vậy. Đối với tên bỉ ổi này, cô tuyệt nhiên không phải là đối thủ của hắn

Đem điện thoại màn hình đã tối đen đi sạc, vừa bật nguồn bên trong cả chục cuộc gọi nhỡ, đều cùng một dãy số. Ngón tay thon dài nhấn phím gọi, bên kia rất nhanh đã bắt máy

" Đêm qua cô đã đi đâu? "
 

Giọng anh mang theo vẻ tức giận

 
" Xin lỗi giám đốc, tôi không khỏe nên về trước, đã quên báo cho anh"
 

Không khí trở nên im lặng, cô nghe được tiếng thở dài từ bên kia

" Được rồi, cô nghỉ ngơi đi "

Trình Hải ném điện thoại lên ghế, mặt đầy mệt mỏi. Anh đã tìm cô cả đêm, camera an ninh chỉ quay được bóng cô khuất sau lối rẽ ra vườn.

Người cuối cùng cô tiếp xúc là Lâm Chí Phong, lồng ngực anh như muốn nổ tung. Chưa bao giờ anh lo lắng cho một người như vậy

 
Thanh Lam vừa cúp điện thoại, chuông báo tin nhắn rung lên, là Tuệ Di gửi đến. Hôm nay cô ấy muốn đến nhà cô ăn tối, Thanh Lam vui vẻ đồng ý.

Bên trong biệt thự nhà họ Lâm, một người đàn ông vẻ mặt đầy nguy hiểm, tay anh ta cầm tấm ảnh xé vụn từng mảnh. Chưa kịp thu lưới con mồi đã biến mất, lần này xem như cô thoát được.

Môi mỏng nhếch lên, anh ta nhìn những con búp bê gỗ trên bàn, ánh mắt ác quỷ hiện lên tia đen tối

"  Dù là Lâm Phương Mỹ hay Đỗ Thanh Lam, tôi đều phá hủy cô "
 

Tuệ Di đặt một túi nguyên liệu lên bàn, Thanh Lam nhanh tay đem chúng đi sơ chế

 
" Cậu mua gì nhiều thế, hai chúng ăn không hết đâu"

Tuệ Di đem tôm bóc vỏ, những con tôm còn rất tươi, chúng giãy tanh tách trong bịch. Cô dứt khoát đem chúng tách ra, đáy mắt thích thú

" Hay là gọi bạn trai cậu đến, sẵn tiện giới thiệu tớ làm quen đi "
 

Nhắc đến anh, Thanh Lam liền đỏ mặt

" Hôm nay anh ấy bận việc "

 
Tuệ Di lơ đãng lướt qua Thanh Lam, tầm mắt rơi vào cổ cô, trong lòng liền chết lặng. Những dấu vết ấy, nhìn qua đã biết xảy ra chuyện gì. Thấy ánh nhìn chằm chằm của bạn thân, Thanh Lam hơi ngượng ngùng

Từng móng tay dài cắm sâu vào lòng bàn tay, Tuệ Di lấy lại bình tĩnh

"  Hai người đã phát triển đến mức đó rồi à"

" Chúng tớ đều là người trưởng thành, hơn nữa tớ thực sự yêu anh ấy"

Thanh Lam chắc nịch khẳng định. Trong đầu hai cô gái hiện lên hình ảnh hai người đàn ông khác nhau. Nhưng vô tình  trong suy nghĩ của một người đã đem nhập thành một. Hiểu lầm nối tiếp hiểu lầm

" Tiểu Lam, nếu chúng ta cùng thích một người sẽ thế nào nhỉ? "

Thanh Lam chưa từng nghĩ đến chuyện này, cô đem rổ rau đã rửa sạch đặt lên bàn. Vẻ mặt nghiêm túc của Tuệ Di làm cô buồn cười

" Nếu người ta đã không yêu,mình sẽ không níu kéo. Trường hợp anh ta cùng thích hai người, chúng ta nên suy nghĩ lại"

Tuệ Di vẫn chưa thoải mãn với câu trả lời này

" Trường hợp thứ ba thì sao, anh ta thích cậu nhưng tớ lại yêu người đó say đắm*"

Chống tay lên bàn, Thanh Lam nhoài người về phía Tuệ Di, đôi mắt to tròn chăm chú nhìn bạn thân. Cô thấy được sự mong chờ câu trả lời từ cô ấy

" *Mình sẽ không để đánh mất tình bạn của chúng ta"

Thanh Lam đưa tay véo mũi Tuệ Di, vẻ mặt đầy sự chân thành. Cô đeo tạp dề vào, quay lại bếp tiếp tục nấu nướng

Bóng đêm bao trùm một nhà xưởng bỏ hoang, không khí ẩm thấp, xen lẫn mùi thuốc lá và máu tanh. Kích thích giác quan những người bên trong, một tên lên tiếng

" Đại ca, hai đứa này nên xử lý thế nào? "

Trần Thế Hùng ngồi trên chiếc ghế đặt chính giữa, trên tay khẩu súng đen ngòm không ngừng lắc lư. Ánh đèn leo lét bên trong chiếu lên hai tên quỳ trước mặt.

Thời thế thay đổi, quyền lực của ông ta đã bị suy yếu. Hôm nay trong lúc vận chuyển hàng lại bị đàn em của Lưu Báo phá đám.

Năm xưa, Lưu Báo chỉ là một tên vô danh. Dưới sự dẫn dắt của ông ta, hắn dần có chỗ đứng trong giới giang hồ. Hai người còn kết nghĩa anh em, nhưng chỉ một năm sau khi vào tù. Đám đàn em của Trần Thế Hùng đã bị Lưu Báo lôi kéo theo hắn

Bây giờ hắn là một tay buôn hàng cấm có tiếng, địa bàn rất quy mô. Trần Thế Hùng đã từng tuyên bố sẽ không bao giờ đụng vào những thứ ấy, nhưng nay lại phá bỏ nguyên tắc.

Muốn gây dựng lại sự nghiệp năm xưa, đó là con đường nhanh nhất cho ông ta. Tiền tài và địa vị luôn cám dỗ con người ta bất chấp tội lỗi. Hai phát súng vang lên, trúng ngay mi tâm của người đối diện

" Đem bọn chúng xử lý sạch sẽ"

Xác hai tên đàn em Lưu Báo bị kéo đi để lại một vũng máu đỏ thẫm.

" Lô hàng lần này tìm chỗ cất giấu, đợi vài ngày nữa rồi tính"
 

" Vâng đại ca, bên phía Lưu Báo .."

Chưa kịp nói hết câu, vết sẹo trên mặt Trần Thế Hùng hằn lên dữ tợn, tên đàn em liền im bặt

" Sẽ có ngày hắn phải trả giá cho sự phản bội "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro