Về nước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chuyến bay từ Pháp hạ cánh xuống thành phố lúc năm giờ chiều, bên ngoài sân bay, tài xế sau khi xác định được người cần chờ, liền vội vàng mở cửa xe, đưa tay đón hành lý từ người nọ
 

" Chào cậu chủ, cậu muốn về nhà hay đến công ty trước ạ"

Người đàn ông ngồi vào xe, dưới gọng kính vàng là một đôi mắt vừa dài vừa hẹp, thoáng chút suy nghĩ rồi cất giọng lạnh lùng

" Về nhà "

Bên trong xe, Lâm Chí Phong ngắm nhìn cảnh vật quen thuộc qua cửa sổ, rời đi đã sáu năm, đến lúc cũng nên trở về

Điện thoại trong túi rung lên, nhìn cái tên xuất hiện trên màn hình, anh ta liền trở nên bực bội, trực tiếp đem điện thoại tắt nguồn

Chiếc xe dừng lại trước cổng một ngôi biệt thự sang trọng, Chí Phong xách hành lý tiến vào

Lệ Mai đang chuẩn bị đồ ăn trong bếp, ngẩng đầu vừa thấy con trai đã về, bà nở nụ cười dịu chào đón cái ôm của anh

" Có mệt không, lên thay quần áo rồi xuống ăn cơm, bố con cũng sắp về rồi đấy"

Chí Phong thấy được sự vui mừng trong mắt bà, cuối cùng anh ta cũng có giá trị trong căn nhà này

"Con không mệt, lần này trở về có mua cho bố mẹ rất nhiều quà, đợi lát nữa chúng ta cùng mở "

Chí Phong đem hành lý trở lên lầu, lúc đi ngang qua căn phòng nhỏ bên trái hành lang, bỗng dừng lại mở cửa tiến vào. Bên trong mọi thứ vẫn nguyên vẹn như lúc rời đi, có thể thấy căn phòng luôn được quét dọn sạch sẽ

Trên bàn là tấm ảnh một cô bé đáng yêu, hai mắt to tròn đang nở nụ cười vô cùng ngọt ngào, tay cầm tấm ảnh của Chí Phong nhanh chóng đặt xuống, trước khi ra khỏi phòng anh ta đặt trên bàn một con búp bê gỗ

Ông Lâm về nhà đã thấy hai mẹ con chuẩn bị xong bữa tối, lâu rồi không khí đoàn tụ mới xuất hiện trong căn nhà này. Trong bữa cơm, mọi người trò chuyện rất vui vẻ, chủ yếu bàn về cuộc sống của con trai khi du học, ông buông đũa cất giọng nhẹ nhàng

" Chí Phong à, ta với mẹ con đã tính cả rồi, lần này con về sẽ giao sản nghiệp nhà họ Lâm cho con tiếp quản, bố mẹ muốn an nhàn hưởng thụ cuộc sống về già "

Không ngờ ngày này đến sớm như vậy, Chí Phong không khỏi vui mừng

" Bố mẹ yên tâm tận hưởng cuộc sống sau này, con sẽ thay hai người quản lý công ty thật tốt, không khiến mọi người thất vọng "

Vợ chồng ông Lâm mỉm cười gật đầu, bao năm qua lăn lộn trong chốn thương trường, giờ là lúc cũng nên lui về

Trong phòng làm việc, Trình Hải đang xem hợp đồng mới được đem vào, tiếng chuông di động vang lên, đưa tay cầm hơi chần chừ rồi nhấn xuống

" Tôi về nước rồi, tối nay hẹn cậu tại Vô Sắc, chúng ta có chuyện cần bàn"

" Được rồi, chúc mừng cậu"

Chí Phong nở nụ cười bên môi, kế hoạch của anh ta đã dần đạt được, không thể thiếu công lao của người bạn này

Trình Hải nhắm mắt ngả người ra ghế, anh lấy  chiếc điện thoại khác trong túi ra, bên trong chỉ lưu vài số, âm thanh kết nối vang lên.

" Điều tra cho tôi công ty Phương Mỹ"

Thanh Lam nhận thấy hôm nay tâm trạng của giám đốc hơi kì lạ, cô gõ cửa phòng rất lâu mới thấy anh trả lời. Anh hơi ngẩn người, không biết đang suy nghĩ điều gì

" Giám đốc, chiều nay năm giờ có tiệc mời từ Thiện Vỹ, anh có muốn tham gia không ạ"

Trình Hải nhìn cô gái trước mặt, tâm tình anh hơi thả lỏng, anh từ chối và nhờ Lý Doanh thay mặt đến dự.

Anh bỗng nhiên đứng lên đi về phía trước, đưa tay kéo tấm rèm, ánh sáng bên ngoài nhanh chóng chiếu vào phòng. Thanh Lam thấy anh ra hiệu cho cô đến gần

Dưới chân bọn họ là toàn bộ kiến trúc của Vương Đình, qua lớp kính có thể thấy được sân thượng nhà hàng được bao phủ bởi một dải thực vật xanh mướt. Trình Hải nhìn theo hướng cô

" Cô thích hoa sử quân tử à"

Thanh Lam giật mình, không ngờ anh có thể nhận ra điều này, cô vui vẻ đáp lại

" Đúng vậy, tôi rất khâm phục sức sống mãnh liệt của chúng, đặc biệt đằng sau những cánh hoa li ti ấy là một câu chuyện tình yêu cảm động "

Trình Hải nhìn gương mặt hăng say kể chuyện của cô bằng ánh mắt dịu dàng, vài sợi tóc lộn xộn trước mặt cô, anh định đưa tay ra vén. Thanh Lam bỗng xoay người , cô thấy tay anh lơ lửng giữa không trung

" Tôi kể chuyện làm anh không vui, định ra tay đánh người đấy à"

Anh cũng hơi bất ngờ trước suy nghĩ của cô, ý cười trên môi càng kéo dài. Lần này anh vươn tay về phía cô, nhanh chóng đem tóc vén gọn sau tai

Trình Hải thấy cô bối rối, khi ra khỏi cửa khuôn mặt còn đỏ ửng. Trên tay anh vẫn còn lưu lại cảm giác mát lạnh khi chạm vào tai cô, trong lòng bàn tay có chút luyến tiếc

Vô Sắc về đêm là nơi giao lưu tụ tập của những người giàu có, âm nhạc xập xình vang lên. Trong phòng bao, Chí Phong đang vui đùa uống rượu cùng hai cô gái trẻ. Tay anh ta không ngừng an phận, vuốt ve khiến cô gái bên cạnh cười thích thú

Nhìn người đàn ông vừa xuất hiện trước cửa, anh ta vội thu lại vẻ mặt vừa rồi, đuổi hết các cô gái ra khỏi phòng. Trình Hải vừa ngồi xuống đã nghe đối phương lên tiếng

" Chân cậu vẫn chưa bình phục à, bao năm rồi vẫn không xuất hiện kì tích nhỉ"

Một câu nói vừa hay khơi dậy những sóng gió sau này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro