hung ca

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc sống của tôi. Trong mỗi chúng ta đều tồn tại hai tiếng gia đình, gia đình là một nơi thiêng liêng nhất, một nơi cho chúng ta có thể tìm về an ủi và sưởi ấm khi con tim ta bị tổn thương. Nhưng đối với tôi gia đình là gì đây, tôi cảm thấy tôi chẳng thuộc về gia đình này, cũng chẳng thuộc về bất cứ gia đình nào khác , khi tôi buồn nhất thì không có bất cứ ai ở bên cạnh tôi cả, không một người để tôi nói chuyện, đối với mọi người việc ai người nấy lo, suốt ngày cũng chỉ biết la mắng và trách móc, thật sự tôi không biết mình có phải là một thành viên trong gia đình này hok nữa. Có lẽ tạo hóa đã cho tôi rất nhiều, tôi có ba, có mẹ, có chị, có em và có cả những người bạn mà tôi từng nghĩ là rất thân, thân hơn cả người thân trong gia đình tôi nữa, nhưng giờ đây Người lại lấy hết tất cả của tôi, tôi cảm thấy mình mất hết hok còn dzi cả, hay đơn giản là tôi chẳng có dzi, tại tôi suy nghĩ nhiều quá chăng, quanh tôi giờ đây chỉ là sự tĩnh lặng đến đáng sợ, tôi sợ buồn lắm và tôi càng sợ cô đơn hơn, tôi luôn là người lẻ loi, một gia đình có 5 người và người thứ năm luôn bị bỏ đi đúng không, tôi là dzay đó cứ những dzi là con số lẻ thì hình như đó là tôi, tôi luôn cảm thấy mình bị vức qua một bên hok ai thèm ngó ngàng đến. Tôi mất hết tất cả là vì sao chứ, chắc có lẽ là vì tôi, vì những suy nghĩ tối tăm của tôi, nhưng vì sao tôi nghĩ dzay chứ, có phải vì mọi người đã tạo cho tôi cảm giác này hok. Có người nói sẽ làm anh trai của tôi mãi mãi, sẽ là người luôn quan tâm và ở bên tôi những lúc tôi cần, thế nhưng bây giờ sao tôi thấy anh xa tôi quá, anh và tôi như đang chơi một trò cút bắt, anh là người chạy trốn và tôi là người tìm kiếm, cứ thế trên con đường này mà tìm kiếm anh, cứ chạy, cứ đuổi hoài mà sao tôi cũng hok thể bắt kịp anh dc. Tôi thật sự mong anh đừng cho tôi cảm giác này vì tôi cũng chẳng muốn mình mất thêm bất cứ người thân nào nữa, mong anh có thể cho tôi dc cảm giác ấm áp lúc xưa khi mà tôi gọi anh bằng tiếng anh, tôi sợ lắm, sợ rằng nếu không còn dzi nữa, không người thân, không bạn bè, và không còn anh thì chắc tôi cũng không còn muốn tồn tại trong thế giới khắc nghiệt này, một nơi chỉ toàn sự lừa dối, lợi dụng, và giẫm đạp lên nhau để mà sống. Trong cuộc sống này, tôi đã quá mỏi mệt gòi, tôi hok cần bất cứ thứ dzi nữa, tôi chỉ muốn có người luôn ở bên tôi, luôn động viên và quan tâm đến tôi, chỉ mình tôi mà thui, một người có thể làm ấm dc trái tim tôi, tôi chỉ xin có một người và chỉ một người mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#fdafas