Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Giản Chiến Nam nhìn người kia, gằn từng tiếng nói “Cô ấy làm thủ thuật tránh thai, bỏ thứ đó đi ngay cho tôi!”

” Vâng ạ!” Bác sĩ nhìn thấy Giản Chiến Nam tức giận liền vội vội vàng vàng tuân mệnh “Mạc tiểu thư, mời đi theo tôi”

Tất cả những người quen biết Giản Chiến Nam đều hiểu rõ, có mặt Tiêu Hữu thì phải gọi là Mạc tiểu thư, còn lúc không có cô thì phải gọi là Giản phu nhân, vì nguyên nhân gì thì không ai rõ, cũng không kẻ nào có gan đi hỏi, có điều việc này đã thành thông lệ.

Tiêu Hữu bị đưa vào phòng bệnh, thuộc hạ của Giản Chiến Nam đi theo cô rồi đứng canh bên ngoài trong khi cô phải ở bên trong để bác sĩ bỏ dụng cụ tránh thai ra theo lời của Giản Chiến Nam.

Anh đứng im trước cửa sổ, vẻ mặt tái mét, lần trước cô lén bỏ trốn là để làm thủ thuật tránh thai sao? Là bởi vì không muốn mang thai con của anh, mấy ngày nay cô không ngại ân ái với anh, hóa ra là đã có chuẩn bị, cô bé hư hỏng dám đùa cợt anh. Anh đặc biệt không thích Tiêu Hữu lừa dối chuyện gì sau lưng anh, anh không biết nên làm thế nào với cô, đánh không được, mắng cũng không xong, quát cô một trận thì cõi lòng lại thấy tội lỗi, nhưng cô bé này quả thật làm cho người ta phi thường tức giận.

Một lúc lâu sau Tiêu Hữu đã làm xong thủ thuật tháo vòng, còn Giản Chiến Nam cũng bình tĩnh trở lại, có điều sắc mặt lạnh lẽo vẫn khiến người khác thấy run sợ, Tiêu Hữu lúc bị đưa về phòng dành cho khách quý cũng rất tức giận, cúi đầu không nói cũng chẳng thèm nhìn Giản Chiến Nam một lần.

Người bác sĩ làm thủ thuật tháo vòng cho Tiêu Hữu nói với Giản Chiến Nam “Giản tiên sinh xin cứ an tâm, Mạc tiểu thư chỉ làm thủ thuật đơn giản thôi, miệng vết thương rất nhỏ cũng không cần khâu lại, không có tác dụng phụ, hơn nữa lúc nào cũng có thể mang thai, có điều phải trãi qua 24 tiếng sau mới có thể sinh hoạt vợ chồng được. Mạc tiểu thư có thể do bị áp lực quá lớn nên kinh nguyệt có chút không đều đặn, cần chăm sóc tốt hơn”

Tiêu Hữu cắn chặt môi, ngẩng đầu lên đối diện với Giản Chiến Nam, anh cũng chỉ lạnh lùng nhìn cô. Lúc này đây, anh giận không phải nhỏ, bực bội phất tay nói “Đưa cô ấy về, đừng để tôi phiền lòng”

“Chúng ta như nhau cả thôi, Giản tổng tài!” Tiêu Hữu nói xong xoay người rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro