Chương 8: Valentine

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhà xí: Hey giấy vệ sinh thối bốc mùi!!! - Chợt tên điên đó onl , nhảy vào chào cậu bằng một câu thốn không thể tả. Cậu cười, rep lại

Giấy vệ sinh:  Nhà xí công cộng đến rồi sao!  Người là nam, nữ hay đồng tính.

Nhà xí:  Ta cho ngươi gợi ý,  ngươi đoán nhé!

Giấy vệ sinh:  Ừ

Nhà xí: Ta hỏi ngươi, ngươi muốn giải quyết nỗi buồn thì vào nhà vệ sinh nam hay nữ?

Giấy vệ sinh: Đương nhiên là nam. Ta là chuẩn boyor  đấy 

Nhà vệ sinh:  Vậy hả, ta cũng thế.

Giấy vệ sinh:  Hóa ra ngươi là nữ sao?

Nhà xí: Không ta là nam. Ngu như bò. Ta đã gợi ý rồi mà còn không biết.

....

....

Trời đất, thánh thần ơi! Rốt cuộc vì sao tên này lại biến thái như vậy chứ. Giải quyết nỗi buồn thì vào nhà vệ sinh nữ lại bảo mình là nam thì ai mà tin được chứ. Đầu cậu hoàn toàn bình thường, hoàn toàn bình thường nhé, không có ngu nhá. Bao nhiêu bức xúc cậu xả hết cho cái bàn phím,  rep lại như điên

Giấy vệ sinh: Phi logic, phi thực tế. Thế éo nào đàn ông con giai muốn giải quyết nỗi buồn lại chui vào nhà vệ sinh nữ? Đếch đỡ nỗi.

Nhà xí: Nỗi buồn của ta khác với nỗi buồn của ngươi. Vào nhà vệ sinh nữ để bổ sung kiến thức về giáo dục giới tính, đồng thời tìm hiểu thông tin về người khác giới. Hiểu chưa con bò.

Giấy vệ sinh: Ờ bò đấy! Ngươi mới là con bò, cả nhà ngươi mới là bò.

Cậu tắt khung trò chuyện, lượn lờ facebook,  để tên nhà xí ở lại, tự kỷ một mình.

Nhà xí: Ngươi đi đâu rồi?

Nhà xí: Giận ta sao?

Nhà xí: Giận thật rồi sao?...

....

....

Nhà xí: Ta xin lỗi mà. Ta đền cho ngươi.

Cậu nghĩ nghĩ một hồi, rep lại

Giấy vệ sinh: Đền gì?

Nhà xí: Quà valentine. Ngươi đưa ta địa chỉ đi.

Giấy vệ sinh:  Ta có thể cho là ngươi thích ta không.

....

....

Nhà xí:  Vớ vẩn. Nếu không tặng cho ngươi thì ngươi giận ta, mà nếu ngươi giận ta thật thì ta tìm đâu ra một người như zợ chém gió chứ?

Giấy vệ sinh:  Ờ. Địa chỉ của ta là.....

Hắn tắt máy, thở dài. Không lẽ là hắn thích cậu trai quái quỷ này thật ư. Hắn công nhận mỗi lần onl face hắn đều cố tình nhìn xem Giấy vệ sinh có onl hay không. Lúc cậu nhóc kia hỏi hắn, có phải hắn thích cậu không. Hắn ít nhiều cũng chột dạ. Nhưng hắn có chết cũng không tin vào tình yêu ảo. Hắn chỉ cảm thấy cậu thú vị, thấy cách nói chuyện của cậu, theo 1 cách riêng nào đó rất cuốn hút hắn thôi. Chỉ đơn giản như vậy thôi. Hắn ghi lại địa chỉ của cậu, lại thấy rất quen. Thôi, mặt kệ đi. Chắc hắn tưởng tượng lung tung. Hắn xuống bếp, nhờ người làm 1 cái bánh socola tặng cho cậu nhóc kia, rồi dặn quản gia mua một bó hoa hồng. Hắn ghét hoa hồng. Không hiểu nổi tại sao bọn con gái lại thích hoa hồng tới zậy. Hắn thích lưu ly, thích cái màu xanh tím là lạ ấy. Dẫu có đứng giữa một rừng hoa màu mè sặc sỡ, lưu ly vẫn nổi bật, khiến người ta phải nhớ như cái tên của nó. Forget me not- Xin đừng quên tôi.

--------------------------------------------------------------------

7h tối, cậu xuống nhà ăn cơm. 3anh em nhà cậu, Bạch Hiền và Khánh Thù kể chuyện trên lớp cho cả nhà nghe. Hiện tại, 5anh em siêu nhân Diệc Phàm, Lộc Hàm, Bạch Hiền, Khánh Thù và Lộc Hưng đang bàn về chuyến dã ngoại nhân ngày valentine mà nhà trường tổ chức. Nhà trường xếp 3lớp vào một nhóm đi chung. Và thật bất ngờ, lớp 10a1, 11a1 và 12a1 được đi chung. Nghĩa là lớp anh cậu, lớp em cậu và lớp cậu. Có hiểu không, hiểu không hả.

-Ồ.

Bất ngờ quá, sửng sốt quá, 3lớp đi chung cơ đấy. Vừa nghe, đã biết không ai có ý đồ theo dõi em trai, em gái mà dứt lót cho thầy cô rồi- Cậu nhàn nhạt nói, khinh bỉ nhìn anh họ

-Trùng hợp, trùng hợp thôi- Diệc Phàm cười trừ. Anh có nhiệm vụ cao cả là bảo vệ 2 thằng em của mình tránh xa tệ nạn xã hội, yêu đương nhăng nhít. Thằng Hưng nó là con trai, còn được. Chứ cậu, tất nhiên không được, dứt khoát là không được. Lộc Hàm là bảo bối của anh đâu phải ai cũng có quyền tán tỉnh, trêu chọc đâu. Anh cấm, dứt khoát cấm. Muốn lấy được Tiểu Lộc về dâu thì phải bước qua xác Ngô Diệc Phàm này.

-Ờ trùng hợp quá, trùng hợp thật, trùng hợp bomera ý- Hưng gằn từng chữ

"Tinh tình... "- Tiếng chuông cửa vang lên cắt đứt bầu không khí kì dị này. Lâm chạy ra mở cửa:

-Xin chào. Đây có phải là nhà của giấy vệ sinh không? - Quản gia nhà hắn đến, trên tay cầm một hộp quà.

Giấy vệ sinh không phải là nick face của Lộc Hàm sao? Mai là valentine, lẽ nào có đứa cả gan dám tặng quà cho Tiểu Lộc. Được,  mày được lắm, mày chết với ông.(@.@ a đi chửi thằg bạn a sao???)

-Đúng rồi.

-Hộp quà này có người nhờ tôi đưa cho cậu ấy. Thế thôi, tôi về trước- Bác quản gia trao quà, cất bước đi về. Để lại anh đứng trước cửa, khuôn mặt đen thui, hai bàn tay nắm chặt, cả người run lên. RỐT CUỘC LÀ THẰNG QUÁI NÀO DÁM TỎ TÌNH VỚI EM ÔNG HẢ?( VyVy: Thôi xong. Đời này coi như toi rồi Huân a)

---------------------------------*****

Bh đk nghỉ ms có tg rảnh để viết -.-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro