Chap 1: Đại thần cũng đi WC sao???

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Này này! ChanYeol, cậu đang ở đâu?.Cái gì, dẫn Beakhyun đi xem phim á? Anh đây không có giấy vệ sinh! Suho, Xiumin bận rồi. Kẹt chết tôi!" Luhan ngồi trong buồng nhà vệ sinh, chân nhẹ chuyển động qua lại. Khốn nạn thật! Ngồi chồm hổm lâu như vậy chân đã tê rần hết cả lên, cư nhiên quên không mang giấy? Rất con mẹ nó thất bại.

Hắn đang ở tầng sáu, tầng này có tận 4cái WC. Hắn vốn đang đau bụng dữ dội, chạy tới WC mới phát hiện WC bị người ta giành hết, đành phải chạy xuống tầng ba cướp một cái. Kết quả, kết quả...cư nhiên quên mang giấy vệ sinh a a a a a a a!!!!!

Vốn tính chờ ai đó đi vào sau đó xin giấy, nhưng qua mười phút rồi vẫn không thấy ai vào, thật là không hợp lí!!!

Qua bốn mươi lăm phút, thật may mắn hắn có đem theo di động. Di động luôn mang theo bên người liền phát huy công dụng của nó. Ha ha, gọi cho đám bạn bè đem giấy lại chẳng phải êm xuôi mọi chuyện.

Luhan suy nghĩ rất đơn giản. Nghĩ lễ hai ngày đồng bọn không ra quán đánh quái thì chính là dẫn bạn gái đi chơi. Một đám không ai ở nhà. Đồng bọn của hắn chơi game hay chạy ra quán nét, ai kêu mạng trường nổi tiếng chậm như rùa bò làm chi? Nói hơi nhiều rồi, tổng kết một câu thôi, hắn, Luhan, hotboy của khoa, đang bị nhốt trong một cái WC nho nhỏ.

Lòng rít gào, tâm cay đắng.

Luhan khóc không ra nước mắt, chân của hắn đã không còn cảm giác! Vì sao lại không ai đi vào? Làm thế nào mới tốt đây?

Đúng lúc tâm Luhan sắp hóa thành tri bay theo gió, hắn nghe thấy cách vách có tiếng mở cửa. Ha ha, ông trời không quên hắn.

"Bạn học, bạn học, xin giúp đỡ a! Mình quên mang giấy có thể cho mình xin ít được không?" Luhan hét lên.

"...Tôi vừa dùng hét, bạn cậu đâu?" Thanh âm này rất êm tai, chỉ là không có chút cảm xúc, vừa nghe đã biết không dễ tiếp cận.

"Bọn họ đi chơi với gái hết rồi!" Luhan ai thán.

"Cậu chờ chút!" Anh ta nói xong, một lúc sau hắn nghe thấy tiếng cửa đóng lại.

Đi mua thật sao? Quả là người tốt a! Luhan cảm động chết đi được, nếu anh ta là mấy em gái hắn chắc chắn lấy thân báo đáp. Đáng tiếc, anh ta là con trai, cho dù anh ta có đẹp hơn con gái đi chăng nữa cũng vô dụng.

"Cho cậu." Một bao giấy từ khe cửa được nhét vào.

"Cám ơn anh bạn!" Luhan tiếp nhận giấy, nhanh chóng lau mông, chuẩn bị xả nước sau đó đi ra cám ơn vị ân nhân này.

Chính là ngồi chồm hổm rất lâu nên chân đã vô lực.

"Cậu cẩn thận." Người kia chính xác đỡ được Luhan, trong lời nói chứa đầy ý cười, "Cậu ở WC ngây người bao lâu rồi?"

"Cũng lâu." Luhan buồn bực đáp. Mất mặt muốn chết.

"Cám ơn anh!" Luhan.nói xong ngẩng đầu lên. Sau đó rốt cuộc nói không nên lời.

Nam tào, sao lại là anh ta!

Người này có khuôn mặt thật đẹp, dáng người cao gầy. Ừm, ôm hắn rất có lực.

Mấu chốt là thân phận của anh ta a, là Đại Thần của trường bọn hắn a, cho dù anh ta không phải chân đá chuyên nghiệp, nhưng đừng chỉ dùng kĩ thuật thắng bọn họ có được không? Đây chính là truyền thuyết cao thủ siêu cấp đẹp trai a!

Cũng may anh ta không tranh gái với bọn hắn, nghe nói là vì thấy mấy em gái trường này không hợp mắt. Uy uy, anh ta không thể cho mỹ nữ trường này cái công đạo nào hả?

"Làm sao vậy?" Sehun buồn cười hỏi, anh biết Luhan, trường học ngầm phong hắn là hoa hậu giảng đường. Chỉ là ngầm thôi, ha hả, nói như thế nào nhỉ, Luhan cũng là con trai mà. Mọi người chỉ vui đùa chút thôi.

"Không có việc gì, không có việc gì, cám ơn!" Luhan nhanh đứng dậy, hiện tại chân đã tốt hơn nhiều. Bị người cùng giới ôm, rõ là...Đều là đàn ông trai tráng lưng hùm vai gấu, hắn không thèm.

"Đâu có gì, tôi đi đây." Sehun nói nhanh.

"Ừ, cám ơn." Luhan gật đầu.

Ở trong nhà vệ sinh nói chuyện quả thật có điểm là lạ.Thời điểm Luhan trở lại ký túc xá, hắn vẫn còn mơ mơ màng màng. Hắn ôm Đại Thần a, Đại Thần mua giấy cho hắn a! Thật tốt quá! Đúng vậy, Luhan gặp được Sehun chân chân thực thực rồi. Fan não tàn!

Nhưng mà, hóa ra Đại Thần cũng đi WC sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hunhan