Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Không, tôi nghĩ lại rồi. Lúc này anh phải gọi tôi là một thằng điếm, vì người tôi ngủ cùng là một đại gia. Còn khi tôi ngủ với anh, anh có thể gọi tôi là một thằng trai bao. Giá trị của một trai bao nằm ở thằng đàn ông mà nó phục vụ, thế nên chỉ có bọn đàn ông thấp kém như anh mới mở miệng gọi tôi là một trai bao ti tiện

- Bốp!

- Sehun vung tay tát vào mặt Luhan một cái nảy lửa, rồi run rẩy nhìn tay mình. Hắn không hiểu vì sao mình lại tát Luhan, sĩ diện một thằng đàn ông bị một tên trai bao thấp kém đay nghiến.

Hay sĩ diện của một thằng giám đốc bị một thằng điếm dạy đời. Luhan đưa tay chỉnh lại vết son môi bị lem vì cái tát của hắn. Cười lạnh lùng, rồi móc điện thoại ra trả lời

- Em xin lỗi, chỉ vài việc cá nhân thôi, bây giờ em quay lại phòng ngay

- Luhan nhìn Sehun, im lặng, rồi đưa cho hắn một cái name card. Nếu còn muốn gặp tôi thì hãy gọi vào số điện thoại này. Và Luhan bỏ đi mất, để lại hắn đứng nhìn cái name card rồi cười chua chát. Một trai bao mà cũng có name card...

.......

- Quán cafe chiều chạng vạng, Luhan và Sehun ngồi nhìn mưa rơi ngoài cửa sổ. Seoul lạ ghê, mới nắng gay gắt rồi có thể chút mưa ầm ầm. Những con người sống ờ Seoul cũng lạ, mới thù hận rồi có thể quay qua yêu thương nhau

- Anh muốn tôi chỉ ngủ với một mình anh??!!

- Ừ, và tôi sẽ đảm bảo cung cấp đủ tiền để cậu sống

- Anh muốn chứng minh rằng, mình có thể biến tôi thành điếm

- Sehun im lặng....

- Đừng ép buộc bản thân anh, phải có trách nhiệm với sự trong trắng của tôi - Luhan nói, lại nhếch mép cười mỉa mai

- Có lẽ Luhan nói đúng, Sehun đang tự ép mình vào cái ý nghĩ bản thân. Phải có trách nhiệm lấy đi sự trong trắng của Luhan. Nhưng hắn biết, chỉ có làm vậy thì tâm trí hắn mới thanh thản. Mới có thể thoát ra khỏi vũng lầy nhớp nhúa màu đỏ sậm của máu. Mà đêm nào hắn cũng vẫy vùng tìm đường sống, nó ám ảnh hắn đến mức mê dại

- Cậu đồng ý chứ

- Luhan thoáng nghĩ, rồi gật đầu. Bao nhiêu thằng điếm đủ khả năng từ chối một thằng đàn ông, muốn làm khách hàng độc quyền của mình.

Làm trai bao nói cho cùng, cũng là một cuộc kinh doanh thân xác. Khi thỏa thuận được các điều khoản, mà hai bên cùng chấp thuận. Thì người sản xuất sẽ chỉ cung cấp, cho một người mua nhất định mà thôi

End chap 5

~~~~~~~~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hunhan