Chap 45: Cậu... Tin tưởng vào Oh Sehun

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ôm Luhan ngồi lên thành ngọn tháp chuông, vòng tay hắn siết lấy eo cậu thật chặt như sợ cậu tuột mất. Ghé môi hôn lên chiếc cổ trắng ngần của Luhan hắn kìm lòng không được cắn nhẹ một cái.

- Giáo sư Alex Johnson chắc sẽ rất giận. Thầy ghét nhất ai trốn tiết._ Luhan dựa vào lồng ngực hắn lo lắng nói.

- Em lo lắng sao?_ Hắn cười khẽ.

- Hmm! Có một chút

Hôn nhẹ lên đỉnh đầu cậu một cái, những ngón tay hắn đan vào bàn tay cậu cầm chặt, tựa cằm vào vai cậu thủ thỉ.

- Có anh ở đây em không cần lo những chuyện đó.

Nở một nụ cười xinh đẹp Luhan ngượng ngùng khi hơi thở ấm nóng của hẳn phả vào cổ. Nhưng sực nhớ ra điều gì đó cậu quay mặt lại nhìn thẳng vào hắn.

- Cô gái tên Kyouka đó...

- Đó là người có ơn với anh._ hắn nhanh chóng nói ra.

- Đã từng cứu mạng anh?_ Luhan vịn vào cánh tay hắn tò mò hỏi.

Vẻ mặt của hắn thâm trầm, khuôn mặt tuy dịu dàng nhưng vẫn có chút lạnh lùng. Hắn chỉ xoay người Luhan lại, vòng tay nhanh chóng ôm cậu thật chặt. Sau đó mới từ tốn nói ra.

- Khi còn bé anh từng suýt bị những người trong bầy giết chết. Kyouka đã cứu anh từ tay thần chết. Trong nhiều năm trôi qua...chỉ có cô ấy hết lòng quan tâm. Anh đã hứa sẽ bảo vệ chăm sóc cô ấy suốt đời.

Câu sau cùng của hắn làm lồng ngực Luhan hơi thắt lại. Cậu cảm thấy bản thân mình thật ích kỷ. Thế nhưng nếu để cậu chứng kiến cảnh hắn quan tâm tới Kyouka...có lẽ cậu sẽ chịu không nổi.

Cảm nhận thân hình của Luhan có chút cứng nhắc Oh Sehun xoay người cậu lại, để khuôn mặt cậu đối diện với hắn sau đó dõng dạc nhấn mạnh từng từ.

- Anh đối với Kyouka chỉ coi cô ấy như em gái. Em nghe cho rõ, đời này Oh Sehun anh chỉ yêu duy nhất một mình em.

Đôi môi Luhan mím lại, ánh mắt kiên định.

- Nếu như anh phản bội em... Sehun, trái tim này em sẽ đóng băng nó lại._ Nói rồi rướn môi hôn lên bờ môi quyến rũ của hắn.

- Không bao giờ!_ Vòng tay hắn ôm cậu chặt hơn như muốn khảm cậu vào trong lồng ngực.

Hắn sẽ không bao giờ phản bội cậu.

Oh Sehun sẽ không bao giờ phản bội người con trai mà hắn yêu nhất.

------

Ngày mới,

Luhan đang bận rộn làm bài luận cho môn của mụ Minerva. Sách vở chất đầy trong bàn thư viện. Thỉng thoảng những ngón tay búp măng lật từng trang sách kêu "lạo xạo". Cậu đang cực kì đau đầu cho bài luận mà ngày mai phải nộp.

Bàn tay vươn đến lon Cafe để trên bàn nhưng sực nhớ ra là bản thân mình đã uống hết từ đời nào.

- Cho cậu._ giọng nói hiền lành vang lên và một ly Cafe nóng hổi được để trước mặt bàn.

Luhan ngỡ ngàng, có chút giật mình khi người trước mặt mình là Kyouka nhưng chỉ vài giây sau lại khuôi phục vẻ mặt bình thường.

- Cảm ơn!_ Cậu khách sáo nói.

Quan sát Luhan từ đầu tới chân Kyouka có chút gen tị. Người con trai này hôm nay cô ta mới nhìn kỹ. Thật sự rất xinh đẹp! Đôi mắt thạch anh hút hồn, mái tóc bạch kim xuôn mềm. Nghe nói người con trai này là hoàng tử của giới Ma-cà-rồng.

Quả nhiên luận về sắc đẹp hay gia thế thì Kyouka cảm thấy bản thân mình thật kém xa.

Thế nhưng cô ta sẽ không dễ dàng từ bỏ Sehun.

- Tôi có chuyện muốn với cậu. Chúng ta ra ngoài một chút được không?_ Kyouka nở một nụ cười hiền lành.

Trong đầu có chút ngạc nhiên nhưng Luhan khẽ gật đầu đồng ý.

- Được!

...

Cả hai ra sau thư viện, đứng dưới tán cây sồi già mà vài ngày trước Luhan và Oh Sehun ngồi trò chuyện. Kyouka có chút thâm trầm như đang suy nghĩ gì đấy, một lúc sau mới lên tiếng.

- Hôm qua tôi thấy cậu và Sehun ở cùng nhau. Tôi còn thấy hai người hôn môi.

Câu nói thẳng thừng của Kyouka nhất thời làm Luhan ngỡ ngàng xen chút bối rối. Ánh mắt Luhan nhìn Kyouka khẽ lay động.

- Tôi nghĩ cậu nên nói vào chủ đề chính._ Giọng điệu bình tĩnh Luhan ngắn gọn nói ra. Cậu cảm thấy cô nàng Kyouka này sẽ làm một cái gì đấy khiến cậu bất an.

Mím môi lại với nhau, bởi vì câu nói có chút lạnh lùng của Luhan mà Kyouka nắm chặt tay lại, mạnh dạn nói ra.

- Chúng ta hãy cạnh tranh công bằng. Cuộc thi tìm kiếm Hội Trưởng Học Viên. Nếu tôi thua tôi sẽ rút lui. Nhưng nếu tôi thắng cậu phải rời xa Sehun. Như nào? Cậu sẽ đồng ý chứ?

Luhan đã đoán ra phần nào ý nghĩ của Kyouka, chỉ là...chuyện này Sehun đã lựa chọn. Cần phải cạnh tranh nữa sao?

- Rất tiếc tôi không có hứng thú._ Luhan thản nhiên cự tuyệt.

- Xiao Luhan Park....tôi đã nói là cạnh tranh công bằng cậu không hiểu sao? Chỉ vì một nụ hôn mà cậu kiêu ngạo nghĩ rằng có được Sehun? Mơ tưởng! Tôi nói cho cậu biết... Sehun, anh ấy rất rất QUAN TÂM tôi._ Kyouka kích động hét lên.

Đôi mắt luật toát lên vẻ lạnh lùng, đôi môi nhỏ nhắn không nhanh không chậm từ tốn nói ra. Nhưng mọi lời nói lại như đòn knock-out hạ bệ đối thủ.

- Tôi không tham gia vì tôi không có hứng. Cậu nói cạnh tranh công bằng? Xin lỗi! Có lẽ người đang thực sự mơ tưởng là cậu. Sehun quan tâm cậu vì anh ấy hứa sẽ chăm sóc và bảo vệ cậu. Nhưng mà...NGƯỜI ANH ẤY YÊU LÀ TÔI, KHÔNG, PHẢI, LÀ, CẬU.

Kyouka ớ người, cánh môi mấp máy muốn nói gì đó nhưng không thể, chỉ có thể nói rời rạc..

- Cậu.. Cậ..u

- Tôi đã nói xong! Tạm biệt._ Luhan xoay người lạnh lùng bước đi. Đi tầm 2m từ phía sau giọng nói phẫn uất của Kyouka hét lên.

- Sehun...anh ấy không đời nào yêu cậu. Anh ấy chỉ là nhất thời chơi đùa với cậu mà thôi. Đừng quên tôi là người bên cạnh anh ấy rất lâu. Con người anh ấy tôi rất hiểu. Anh ấy sẽ yêu tôi.

Bước chân của Luhan dừng lại, bằng một ánh mắt có thể đóng băng mọi thứ Luhan nở một nụ cười nhạt.

- Nhưng là Sehun hiện tại yêu tôi. Dù quá khứ cậu có ở bên cạnh hay tương lai vẫn ở bên cạnh anh ấy thì anh ấy vẫn sẽ yêu tôi. Tôi tin tưởng vào Sehun....tin vào câu nói anh ấy yêu tôi. Mãi là thế.

Sau đó cao ngạo quay lưng lạnh lùng bước đi. Cậu biết khi nói ra những điều này là đã làm tổn thương Kyouka, nhưng cậu không có lựa chọn. Cậu chỉ nói ra những gì đang nghĩ mà thôi. Cũng là đồng nghĩa với việc....

Cậu đặt cược trái tim mình vào lời nói của hắn.

Cậu...tin tưởng vào Oh Sehun!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro