Chap 84: V.c??

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Luhan cũng không thể ngờ rằng Oh Sehun lại sống một cuộc cuộc sống uất ức đến như vậy. Càng không thể ngờ Zeref Dragneel lại là một con người độc đoán như thế. Và... cũng thương thay cho người đàn ông Jame Carney đó. Ông lương thiện nhưng lại có một người bạn tồi tệ. Nghĩ đến đây Luhan bất giác thở dài..

Sehun để cậu ngồi trên đùi mình, bàn tay dịu dàng vuốt mái tóc ánh bạc, đôi môi hắn hé lên.

- Cảm thông sao?

Luhan nhìn hắn, dương đôi mắt tím xinh đẹp lên.

- Em không ngờ Zeref lại có dã tâm đến vậy. Nếu như anh không cứu em ra khỏi cuộc thi đó, có phải hay không em sẽ bị anh ta giam giữ và buộc anh dùng khả năng của mình lên anh trai em?

Hắn không có trả lời, chỉ lẳng lẳng vuốt ve mái tóc của cậu. Kỳ thực, hiện tại không để tâm việc cậu đang hỏi hắn, hắn chỉ đang chờ cậu nhớ ra.

Đến khi nào cậu mới nhớ ra cậu đã từng cứu mạng hắn? Hắn đã mong chờ...rất nhiều.

- Sehun..._ Luhan nhíu mày thúc giục hắn.

- Đi thôi, chúng ta đi tìm anh trai em._ Hắn đứng dậy không có trả lời câu hỏi của cậu, chỉ kéo tay cậu đứng dậy nhẹ nhàng nói. Hắn chỉ không muốn cậu suy nghĩ quá nhiều.

...

Chanhyun đang ở trong phòng máy vi tính, anh đang chăm chú theo dõi màn hình máy tính, Adam đang tập trung lướt trên bàn phím, lông mày cậu ta nhíu chặt lại.

"Lạch cạch..lạch cạch" những ngón tay gầy trơ xương của Adam lướt nhanh trên bàn phím như điện xẹt, màn hình máy tính hiện lên các con số cùng các ký hiệu khác nhau. Bàn tay mỏi rã rời, nhưng cậu ta không ngừng lại 1s, mồ hôi túa ra như tắm.

- Cố lên...cố lên.._ Chanhyun đứng bên cạnh khẩn trương không thôi. Anh nhìn chằm chằm vào màn hình mong đợi.

Lúc này, trên mình hình xuất hiện 30s điếm ngược. Adam càng khẩn trương, tốc độ trên bàn phím càng nhanh hơn nữa.

10s...5s

3s..

1s..

Bất chợt các con số cùng kí hiệu biến mất, màn hình tối đen lại, một dòng chữ đỏ nhấp nháy xuất hiện giữa màn hình. Âm thanh kêu lên rè rè...

<Xâm nhập không thành công!>


- Oh Shit! Lại thất bại..._ Adam bực dọc chửi thề, bàn tay đập mạnh vào phím khiến cốc cafe đổ xuống sàn. Cả tháng nay cậu ta tìm đủ mọi cách xâm nhập vào hệ thống của Trụ Sở Cảnh Sát L nhưng đều thất bại. Việc này khiến Adam ăn không ngon, ngủ không yên, tinh thần sa sút. Mỗi một lần thất bại đều khiến cậu ta muốn bốc hoả.

Lần đầu tiên Adam gặp phải hệ thống khó xâm nhập như vậy. Luôn tự hào là một hacker giỏi, trước giờ không nơi nào mà cậu ta không xâm nhập được. Nay vì cái trụ sở chết tiệt kia khiến cậu ta không thể cam lòng.

Mà Chanhyun cũng muốn bốc hoả, anh đã đi tìm tất cả các hacker có tiếng lại nhưng không một ai phá hệ thống kia được. Nếu không xâm nhập vào hệ thống đó, thì không thể có sơ đồ tìm ra nơi Jame Carney bị nhốt. Anh đá mạnh vào chiếc ghế phát tiết.

Lúc Sehun và Luhan bước vào đã chứng kiến tất cả.

- Lại thất bại?_ Hắn nhàn nhạt hỏi.

- Ta sẽ nghĩ ra cách._ Chanhyun chẳng buồn nhìn hắn, đáp lại một câu chán nản, tay cầm lấy ly nước tu ừng ực.

Nhìn vào màn hình máy tính đang có dòng chữ đỏ nhấp nháy, lại nhìn bộ dáng mệt mỏi, bực dọc của anh trai và Adam thì Luhan không nhịn được bước lên, bàn tay vỗ nhẹ lên vai Chanhyun

- Anh, chắc chắn sẽ có cách giải quyết thôi. Adam không phải là Hacker giỏi nhất sao? Cậu ấy sẽ làm được.

Chanhyun nở một nụ cười nhẹ, cánh tay quàng qua cổ Adam.

- Cố lên người anh em!

Nhưng Adam như người mất hết sức sống, cậu ta nằm bệp ra bàn, hoàn toàn coi những người còn lại như không khí. Nhưng trong đầu đang vang lên cụm từ "Hacker giỏi nhất" mà Luhan vừa nói.

Hacker giỏi nhất...

Hacker giỏi nhất...

Hacker giỏi nhất?

V.C... Trong đầu bỗng hiện lên cái tên này. Đôi mắt lờ đờ của Adam sau cặp mắt kính dày cộp loé lên, cậu ta đập mạnh tay xuống bàn kêu lên.

- CÓ RỒI!

Chanhyun giật mình, Sehun đưa mắt qua nhìn vào khuôn mặt hừng hực chiến đấu của Adam.

- Có rồi cái gì? Adam...biểu cảm này của cậu trông rất nguy hiểm._ Chanhyun vuốt vuốt ngực nói.

Chỉ thấy Adam chống hai tay vào hông, phá lên cười hả hê vui sướng. Bộ dạng này khác xa soi với con người mệt mỏi lúc nãy. Những người đang đi ngang qua nghe thấy cậu ta cười cũng phải giật mình.

- Hahaha..sao tôi lại không nghĩ ra ngày từ đầu cơ chứ..có cách rồi

Sehun lẳng lặng đứng nhìn, nhìn Adam như đang pha trò.

- Mau nói!

- Adam chết tiệt, có mau nói ra không thì bảo?_ Chanhyun khẩn trương, bàn tay túm lấy vai Adam lắc lắc

Adam ngừng cười, nụ cười trên môi dãn ra, đưa tay đẩy gọng kính trên sống mũi, đứng lùi ra phía sau khoanh tay lại nhìn ngạo nghễ nói.

- Các cậu đã bao giờ nghe qua cái tên Vin Felton Percell hoặc mật danh V.C?

Sehun nhướn mày.

- Đó là...

- Haha..tôi dám cá các cậu không biết._ Adam thích chí nói. Vậy hãy dỏng tai lên mà nghe tôi nói đây.

- Trong giới Hacker có một người nổi tiếng ăn cắp dữ liệu, phá hay xâm nhập các hệ thống. Chính phủ có vài lần nhờ anh ta làm việc cho họ. Một khi V.C ra tay, không có hệ thống nào có thể làm khó anh ta.

Chanhyun vỗ tay cái bốp, vẻ mặt anh cực kỳ hớn hở.

- Nói như vậy, nếu như chúng ta có được V.C thì hệ thống chết tiệt kia không còn là điều đáng lo ngại nữa. Adam...cậu thật tuyệt vời!

- Tuy nhiên...._ Adam bỗng nhiên trầm ngâm, câu sau nói ra nửa vời khiến Chanhyun đang trong cơn hứng khởi phải nhíu mày.

- Tuy nhiên sao?

- Không dễ gì V.C làm việc cho người khác. Anh ta hành tung bất định. Hơn nữa...V.C còn là một thợ săn._ Nói đến đây Adam liếc nhìn qua Chanhyun và Luhan

Cả phòng vì câu nói này mà im lặng như tờ...

Sau cùng Sehun là người lên tiếng trước, hắn nhếch miệng hướng Adam nhàn nhạt.

- Gửi toàn bộ thông tin của V.C, bao gồm nơi ở, bạn bè, những nơi hắn thường đến vào laptop của tôi.

- Sehun..

- Tôi sẽ đi tìm hắn._ Hắn nở một nụ cười nhạt, sau đó nắm tay Luhan dắt ra khỏi phòng.

Dù cơ hội để V.C làm việc cho hắn là 1% hắn cũng sẽ thử!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro