Chương 7: Đào Đào, tôi vào đây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Hào cười khẽ. Tiếng cười vừa gợi cảm vừa quyến rũ làm hại Vân Đào lại tuôn ra một vũng mật dịch.

Vân Đào thích giọng nói của Diệp Hào chết đi được. Giọng nói cố tình hạ thấp của hắn giống như đuôi mèo lơ đãng lướt qua tai cô, làm cô nhột nhột cả người.

"Tôi vào đây, Đào Đào."

Không đợi Vân Đào đáp lại, Diệp Hào dùng sức đẩy một cái đâm thủng màng trinh, xuyên thẳng vào chỗ sâu trong hoa huyệt.

Vân Đào kêu lên đau đớn. Chỉ là tiếng kêu đến cuối cùng biến thành tiếng rên rỉ nhộn nhạo sảng khoái.

"A... anh lớn quá..."

Dương vật Diệp Hào quá lớn, hoa huyệt của cô bị nhét tràn đầy, vách thịt bị căng hết cỡ trở nên càng mẫn cảm. Cô thoáng có thể cảm nhận được nhịp đập nhẹ của mạch máu nhô lên trên dương vật hắn. Mà dương vật quá khổ của Diệp Hào vẫn còn đang sưng lớn.

Chắc chết mất!

Là sướng chết ấy.

Rõ ràng Vân Đào đang ngồi trên bồn nước lạnh băng, áp sát vào lồng ngực nóng rực của Diệp Hào. Nhưng cô lại có cảm giác như đang ở trên mây. Thân thể mềm nhũn như không có điểm tựa, ngoại trừ nơi riêng tư được kết hợp chặt chẽ với Diệp Hào. Như thể dương vật của hắn trở thành chỗ chống đỡ duy nhất của cô.

Vân Đào nhấc chân lên quấn quanh eo Diệp Hào, không chỉ để giảm bớt cơn đau trong hoa huyệt mà còn để tiếp nhận Diệp Hào dễ dàng hơn. Nhưng đây càng giống như một lời mời gọi.

Diệp Hào thuận thế đẩy vào sâu hơn vài phần, quy đầu đâm thẳng vào cửa tử cung của Vân Đào.

"Uhh... a a a!"

Vân Đào rùng mình, lên đỉnh lần nữa.

Mật dịch nóng rực tưới lên dương vật của Diệp Hào, nóng đến mức hắn suýt chút nữa đầu hàng.

Hắn gần như nghiến răng nghiến lợi, "Đào Đào!"

Trước mắt Vân Đào có vô số ánh sao lấp lánh. Cơn cực khoái còn chưa qua, cô ngửa ra sau, hai tay lên chống bồn rửa tay, lộ ra chiếc cổ thiên nga trắng mịn thon dài.

Hai vú trắng nõn đứng thẳng hoàn mỹ hiện ra trước mặt Diệp Hào. Hắn chỉ cần cúi đầu là có thể ngậm lấy chúng.

Vân Đào không hề biết thân thể mình đang run rẩy, trong miệng phát ra tiếng rầm rì nhỏ vụn. Cô vẫn đắm chìm trong khoái cảm do cực khoái mang lại.

"Hmm ~ ưm ~ hừ ~!"

Trước khi phát hiện Vân Đào là xử nữ, Diệp Hào không muốn thương hương tiếc ngọc. Nhưng bây giờ hắn lại kiềm chế dục vọng đi thương tiếc Vân Đào.

Bởi vì dáng vẻ Vân Đào lệ rơi đầy mặt, nức nở muốn hắn gọi cô là Đào Đào có thể không phải là diễn. Mà Vân Đào yếu ớt bất lực, tiêu điều và tan nát như vậy, chỉ cần nhớ lại đã làm cho người ta đau lòng.

Hắn siết chặt mười ngón tay nắm eo nhỏ của Vân Đào, bụng ngón tay khảm vào trong làn da cô. Cùng với đó hắn kìm nén ý muốn điên cuồng thọc vào rút ra của mình. Sau đó hắn mới bắt đầu chậm rãi đưa đẩy.

Dương vật cọ xát qua lại trong hoa huyệt. Hắn cảm nhận được sự bao dung cực độ của huyệt thịt.

Dương vật đến, huyệt thịt bám vào mút chặt nó, cho nó sự dịu dàng cực hạn. Dương vật đi, huyệt thịt dây dưa lôi kéo nó, không cho nó trốn.

Một lần đối đầu là một cơn khoái cảm bùng nổ. Thịt non trong huyệt bao quanh dương vật dường như có hàng triệu cái miệng nhỏ. Bởi vậy mỗi một lần đưa đẩy là hàng triệu lần đối đầu.

Khoái cảm như pháo hoa ầm ầm nổ tung trên bầu trời đêm, ánh lửa sáng rực, che trời lấp đất đè tới Diệp Hào.

Quá sảng khoái!

"A... hừ ~ Đào Đào... ưm ~ "

Cho dù là Diệp Hào cũng không chịu nổi khoái cảm tột độ, vô thức phát ra những tiếng rên rỉ dục vọng.

Vân Đào thì sao, Vân Đào sướng muốn chết rồi.

Hoa huyệt sau cao trào đặc biệt mẫn cảm, gân xanh mạch máu trên dương vật mỗi một lần cọ xát đều làm cho cô dục tiên dục tử. Nhất là lúc Diệp Hào cắm vào chỗ sâu, trong nháy mắt khi quy đầu đâm vào cửa tử cung, cô sướng muốn mất hồn.

"A ~ ha ~ Diệp Hào... ưm ~ đừng ~"

Đừng kêu nữa!

Vân Đào hoàn toàn không chống cự nổi giọng nói của Diệp Hào. Mà đối với tiếng rên rỉ dâm đãng vong tình này của hắn thì càng tệ hơn, đến nỗi nghe thêm hai tiếng cô cũng sẽ cao trào.

"Đừng cái gì? Hửm?"

Con mẹ nó, lại là âm cuối hơi cao lên mê người chết tiệt này.

Mật nước nơi riêng tư của Vân Đào ào ạt chảy ra. Chỗ hai người kết hợp ướt dầm dề. Khi Diệp Hào cắm vào phát ra tiếng phụt phụt dâm loạn.

Vân Đào không chịu nổi nữa.

Cô thẳng lưng lên muốn che miệng Diệp Hào lại. Nhưng bởi vì Diệp Hào đưa đẩy mà mái tóc đen mượt như tơ lụa của hắn lướt qua đầu vai. Ngọn tóc vừa vặn quét lên ngực Vân Đào.

Núm vú sưng cứng bị sợi tóc mềm mại lạnh lẽo cọ qua, một cảm giác như điện giật lập tức lan khắp toàn thân.

"A!" Sức lực mà Vân Đào vất vả lắm mới rút ra được lập tức tiêu tan. Cô lại ngã xuống.

Vân Đào: "..."

Con mẹ nó!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro