Tiết Tử ~2~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hàng năm trên đồng ruộng hết trồng trọt rồi thu hoạch cây cối, ngày ngày trong gác tía mặt trời hết mọc rồi lại lặn. Mây trôi nước chảy, chỉ chớp mắt một cái, bốn ngàn năm đã qua.

Biển cả biến nương dâu, nương dâu thành biển cả, đổi tới đổi lui, cũng chẳng có gì mới mẻ. Các vị thần tiên hàng ngày lên thiên đình đúng giờ Mão, xử lý mấy công việc vụn vặt thường nhật, nhàn hạ rảnh rỗi đấu thơ phẩm rượu gọi bạn rủ bè, ngày ngày trôi qua bình thường phẳng lặng, chẳng chút gợn sóng, thực sự nhàm chán.

Người người đều ngóng trông có một cơn sóng dữ kinh thiên địa khấp quỷ thần kéo tới.

Ngóng ngóng trông trông, quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người không đâu xui khiến ái tử của thượng đế thất tung mất tích.

Thiên Nguyên năm hai mươi mốt vạn hai ngàn sáu trăm mười hai, con trai thượng đế là Phượng Hoàng tắm lửa niết bàn (*), nhánh cây ngô đồng lửa cháy bảy bảy bốn mươi chín ngày dừng lại, sau khi ánh lửa tắt lịm, Hỏa Thần Phượng Hoàng chẳng biết tung tích, thượng đế phẫn nộ.

(*) sự tích Phượng Hoàng tắm lửa hồi sinh chắc bạn nào cũng biết rồi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro