chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hỏa trận đồ này cũng chính là dùng để đối phó với Phạm Hương,thể chất của nàng vốn là hàn âm,lạnh giá tựa như băng tuyết nếu như gặp phải hỏa khí nóng rực thì ma pháp sẽ bị suy yếu,đám người còn lại nhìn thấy Âu Dương đạo trưởng đang ở bên trong vòng hỏa khí kia đánh nhau cùng Phạm Hương,bọn họ muốn xông vào giúp một tay nhưng bị Thuật Lâm ngăn cản.

"Các vị xin hãy chờ đợi ở bên ngoài,sư phụ của ta vốn dĩ muốn đấu một trận sinh tử với Thiên Ma,Hỏa trận đồ này có uy lực rất lớn,các ngươi tùy tiện xông vào thì sẽ hóa thành tro bụi"

Thuật Lâm biết sư phụ muốn đánh đổi sinh mệnh để làm cho ma pháp của Phạm Hương suy yếu,lúc đó Thuật Lâm cùng những người ở bên ngoài sẽ nắm bắt cơ hội mà giết chết Phạm Hương,ma pháp của Phạm Hương đã mất đi năm phần truyền cho Lan Khuê nay vẫn chưa khôi phục,bây giờ lại bị Hỏa trận đồ làm cho suy yếu đi,nàng chỉ còn lại ba phần ma pháp nhưng cũng đủ lấy mạng Âu Dương Thiện rồi.

"Thiên Ma,bần đạo khuyên ngươi nên dừng lại đi,đừng tiếp tục lạm sát vô tội tạo thêm nghiệp chướng nữa"

"Là do các ngươi đường sống không đi lại muốn đi tìm đường chết,vậy thì đừng trách ta"

Phạm Hương chém xuống một kiếm mang theo hồng quang lao thẳng về phía Âu Dương Thiện,hắn dùng thanh kiếm điêu khắc hình bát quái ngăn cản ma pháp cường đại này,nhưng uy lực của nó quá lớn làm cho hắn văng vào hỏa trận đồ,nếu không có tu vi cao thì có lẽ hắn đã bị ngọn lửa này làm cho cháy tan xác,hắn niệm thầm mấy câu tâm pháp làm cho Phạm Hương đầu đau như muốn nổ tung,ánh mắt nàng càng thêm đỏ rực hơn, Phạm Hương phất tay một cái thân ảnh biến thành sáu đạo ảnh tử giống như nàng tấn công về phía hắn,Âu Dương Thiện đánh cho đạo ảnh tử này tan biến thì đạo ảnh tử khác lại công kích hắn,làm cho hắn bị nội thương,Âu Dương Thiện nhắm mắt lại tập trung cảm nhận xem ảnh tử nào mới thật sự là Phạm Hương,nghe được ngữ điệu cuồng tiếu của Phạm Hương vang vọng bên tai làm cho hắn càng thêm rối loạn tâm tình.

"Người của Ma giới vốn không thể tồn tại ở nhân gian,ngươi từ đâu đến thì hãy trở về nơi đó đi"

Âu Dương Thiện nói xong liền đánh ra một trưởng pháp về phía ảnh tử của Phạm Hương,đây cũng chính là trưởng pháp mang theo toàn bộ tu vi mà hơn năm ngàn năm qua hắn có được,ảnh tử bị đánh văng vào Hỏa trận đồ,những ảnh tử khác cũng liền biến mất,Âu Dương Thiên biết được hắn không có đánh lầm,đây thật sự là Phạm Hương chứ không phải ảnh tử của nàng,Phạm Hương phun ra ngụm máu tươi,nàng không nghĩ đến hắn thật sự dùng tánh mạng để làm cho mình bị suy yếu ma pháp,thân ảnh của Âu Dương Thiện hóa thành những hạt bụi tan biến trước mắt Phạm Hương,Hỏa trận đồ cũng từ đây mà biến mất,Phạm Hương lạnh lùng bay về phía trước,mọi người vây xem cũng liền giữ khoản cách an toàn với nàng, Phạm Hương khóe miệng gợi lên tia tà ác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro