Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn lập tức giải thích, " Thực xin lỗi, tôi không phải cố ý, tôi chỉ là từ nhỏ có thói quen ngủ một mình, mỗi khi trên giường có chướng ngại vật, tôi đều theo bản năng đá chúng rớt hết xuống giường."

Nàng càng phát điên, " tôi làm sao lại so sánh như một chướng ngại dư thừa ?"

" Thực xin lỗi, bằng không, tôi nằm ra mép giường một chút cũng tốt."

" Lời hứa của anh không thể tin, ba lần trước anh đều nói như vậy, tôi sẽ không lại bị anh lừa."

Nguyễn Kim Ngưu thật sự không thể nhịn được nữa, ôm chăn gối quyết định ngủ tại phòng khách.

" Chẳng lẽ em lại không giữ lời, tính mặc kệ bệnh nhân ở lại nơi này ?" Hắn đáng thương hề hề lên án.

" Tôi thấy thân thể anh thật khỏe mạnh, đã đá tôi rớt xuống bốn lần, tôi cũng không muốn làm bao cát cả đêm cho anh luyện cước, dù s nhà anh lớn như vậy, sô pha bên ngoài nhìn cũng thật thoải mái, tôi không ngại ngủ ở nơi đó."

" Nhưng vạn nhát tôi phát sốt, lúc muốn gọi người thì tính sao đây ?"

" Cửa phòng anh không cần khóa, nếu anh cảm thấy không thoái mái liền lên tiếng gọi tôi." Nàng đưa ra biện pháp giải quyết.

" Em có biết bệnh nhân nào có thể la to sao?"

" Ai, chẳng lẽ anh có thể suy yếu đến mức không thể có sức kêu sao ?"

" Đúng thật là không tốt lắm nha." Hắn tỏ ra dáng vẻ vô lực, " Tôi có thể chất đặc biệt, ngay cả ăn hạt tiêu cũng phát sốt, còn có gì không có khả năng ?"

Nguyễn Kim Ngưu hết biện pháp, " Kia...vậy rốt cục anh muốn gì ? tôi đã bị anh xem như vật dư thừa đá xuống bốn lần, cứ như vậy đem nay chúng ta ai cũng không ngủ được."

" Bằng không cứ làm như vậy đi." Hắn lấy ở ngăn kéo một cái sợi dây, ngón tay ngoắc ngoắc nàng.

Nàng khó hiểu, vẫn là không tình nguyện đi tới, " làm gì ?"

Hắn đem dây thừng buộn lưng nàng, đầu khác cột vào hông mình sau đó đem nàng kéo đến bên gối, một cánh tay chặt chẽ kéo nàng nằm xuống cố định bên mình.( Trời, gian xảo quá, dây cũng chuẩn bị luôn, huhu, anh này ghê quá đi.)

" Ngủ như vậy, em sẽ không bị tôi đá xuống dưới."

Chủ ý này của hắn thực lạn, thắng lưng của nàng bị buộc chặt, chỉ có thể xoay trái xoay phải không thể cách xa hắn năm mươi cm, chỉ thấy hắn tư thế như chữ đại nằm ở giữa, lộ ra bộ dáng mỹ mãn.

"Chỉ cần tôi cột em, đêm nay em sẽ an toàn."

Hắn vươn tay phải vỗ nhẹ lên mặt nàng một chút, " tốt rồi, tiểu bảo mẫu của tôi, ngủ đi."

Khư! Nàng không phải tiểu bảo mẫu của hắn nha.

Nằm bên người hắn, ngửi được mùi nam tính của hắn, nàng căn bản không thể ngủ được. Người nàng quả thật muốn tra tấn ý chí của nàng, hai người nằm gần như vậy, nàng thậm chí nghe được tiếng hít thở của hắn, giống như...còn giống như nghe được tiếng tim đập của hắn,... "Ngủ không được sao ?". phát giác nàng có chút bất an, hắn ra tiếng nói, " Không cần lo lắng tôi đối với em không có ý tốt đâu ?"

Là có khả năng, nàng nhịn không được hướng bên cạnh nói nhỏ một chút.

" Yên tâm, em dáng người tệ như vậy, cũng không phải là một đại mỹ nữ, tôi sẽ không xuống tay với một tiểu bạch thỏ như em." Chậc, không hạ thủ mới có quỷ ! dưới đáy lòng hắn cười nhạo chính mình, nếu không phải sợ làm nàng sợ, hắn đã sớm đem nàng ăn sạch sẽ.

Ai!, thật không ngờ Qúy Ma Kết hắn như thế này lại phải liên tục mang những chiêu thức lừa đuổi theo một nữ nhân.

Bất quá, lời này của hắn theo vào tai Nguyễn Kim Ngưu lại trở thành lời châm chọc. Nàng hầm hừ xoay người,, mông đối với hắn, " cho nên, dâm trùng anh tốt nhất cả đêm nên an phận một chút."

Hắn không lên tiếng trả lời, không bao lâu truyền đến tiếng hít thở đều đều của hắn, nàng nghe hắn đã ngủ chắc hẳn đã an toàn, nhưng đáy lòng có chút mất mát, nhắm chặt hai mắt cơn buồn ngủ ùa đến.

Trong lúc mơ màng, nàng không biết có một đôi tay bế nàng qua, đầu của nàng gần bên gáy của Qúy Ma Kết, bộ đồ ngủ tơ tằm trên người hắn cảm giác thật tốt, làm cho nàng ngay cả cánh tay cũng không kìm được, ôm choàng qua.

Một đem mộng đẹp.

Nguyễn Kim Ngưu nghĩ tới nghĩ lui đều có cảm giác chính mình bị mắc mưu.

Mỗi đêm đến lúc đi ngủ, Qúy Ma Kết đều đem thắt lưng của nàng trói chặt, sau đó khi tỉnh lại nàng đều phát hiện mình đang an ổn ngủ trong lòng hắn, tư thái của hai người thật thân mật.

Sau nàng lại cùng hắn thương lượng, nếu hắn đã có thói quen ngủ cùng giường với người khác, như vậy không cần phải dùng dây thừng, nhưng khi không cột nàng ở bên người, bệnh cũ của hắn lại tái phát, đem nàng đá xuống giường, cuối cùng nàng chỉ có thể thỏa hiệp

Tuy rằng hắn thật ôn nhu ôm nàng, ngủ trong lòng hắn nàng cũng cảm giác thật thoải mái, cực an tâm, nhưng khi nàng tỉnh dậy lại cảm thấy có chỗ không đúng.

Những nốt đỏ trên người hắn dần dần tốt hơn, bất quá phía sau lưng còn có chút nghiem trọng, mỗi khi ngứa sẽ không ngừng gãi, mỗi lần nhìn đến dáng vẻ thống khổ của hắn, nàng thật sự là tự trách mình, bản thân lại càng thêm tận tâm hầu hạ vị đại thiếu gia này, hắn đưa ra yêu cầu gì nàng cũng nhất định thỏa mãn.

Trừ bỏ hắn muốn uống rượu, bác sĩ muốn hắn ăn kiêng, hắn không nghe. Lão thừa dịp nàng không chú ý liền uống trộm, trách gì những vết mẫn trên người hắn vẫn rất lâu lành.

Vừa mở cửa ban công, liền nhìn thấy Qúy Ma Kết đang đứng ở tủ rượu tựa như phân vân không biết hôm nay nên uống loại nào, Nguyễn Kim Ngưu đi đến trước mặt hắn, không ngại ngăn trở tầm mắt của hắn, "Lại tham ăn có phải hay không?"

Nàng đẩy hăn ra, khóa lại tủ rượu, " trừ khi bệnh trên người anh tốt rồi, nếu không từ đây về sau anh đừng nghĩ đến chủ ý muốn uống rượu."

Ở công ty tuy hắn là lão đại, nhưng sức khỏe của hắn hiện tại là do nàng phụ trách.

Qúy Ma Kết liền lộ ra một vẻ bi thương, "Em làm sao có thể tàn nhẫn như vậy ? Tôi đang do dự muốn uống chai rượu ngon XO tuần trước mang về, hay là uống chai Brandy mà cha gửi từ Anh ?"

Nàng không để ý đến hắn nói lời vô nghĩa, tự mình ấn hắn ngồi lên ghế, " Anh lúc này nên bôi thuốc."

Nói xong, nàng lấy thuốc mỡ bôi lên cánh tay hắn.

Qúy Ma Kết thấy khuôn mặt cùng dáng vẻ quan tâm của nàng, ánh mắt nhìn nàng không khỏi si mê.

Nàng khẳng định không biết, mỗi đêm hắn ôm nàng ngủ nhưng không thể đụng đến nàng, hắn nhẫn nhịn thật sự vất vả.

Bôi tốt cánh tay, Nguyễn Kim Ngưu lại giúp hắn cởi áo sơ mi thay hắn bôi thuốc vào lưng, nàng vui vẻ phát hiện các dấu mẫn đỏ trên lưng đã tốt lên không ít, xem ra những cố gắng lâu nay không uổng phí.

Nàng một bên bôi thuốc, một bên thưởng thức thân hình làm cho người tưởng muốn không chảy nước miếng cũng khó.

" Kim Ngưu."

"Ách ?" Nàng sợ run một chút, vội vã lấy lại tinh thần.

" Tôi đoán trước kia khi đi học, em nhất định có vụng trộm thầm mến tôi." Hắn da mặt dày nói.

Nàng đỏ mặt, may mà nàng ở phía sau lưng nên hắn không phát giác, " buồn cười, tôi không có, trốn anh còn không kịp, làm sao lại thầm mến một người cuồng tự đại ?"

Qúy Ma Kết nở nụ cười, dáng vẻ thực tự phụ, " căn cứ theo tâm lý học, càng muốn tránh một người trên thực tế lại càng chú ý đến người đó, trước kia em để ý nhất cử nhất động của tôi như vậy, còn hỏi tôi tan học sẽ đi đường nào, sẽ tham gia hoạt động nào, rõ ràng chính là mến...Ai nha~"

Hắn đột nhiên kêu ai, nhăn lại đôi mi đẹp, "Em sao lại nhéo tôi ?"

" Ngón tay tôi không cẩn thận chà mạnh một chút trên lưng anh, tuỵt đối không có ý nhéo anh a."

" Không dám thừa nhận thôi, ngày đó nữ sinh các em đều thực thích những nam sinh phong vân, nếu không lúc đó làm sao lại có nhiều nữ sinh nhàm chán đi theo sau mông tôi chứ ?"

" Cho dù tôi có thầm mến, thì người kia cũng không phải anh a."

" Nha ?" hắn bất mãn xoay người nhìn chàm chằm mắt nàng, " vậy đối tượng thầm mến của em là ai ?"

Nàng bĩu môi, " Soái ca trong hội học sinh không chỉ có một người, những người khác cũng thật vĩ đại a." Nàng không ngừng hồi tưởng, thời điểm đó nàng luôn để ý mọi hành động của người kia, chẳng lẽ là yêu thầm hắn ?

Qúy Ma Kết không nói, có chút đăm chiêu. Tâm tư của nữ nhân này khi đó chẳng lẽ thật sự đặt trên người nam nhân khác ? cảm giác như vậy thật sự được cho là thầm mến sao ?

Nguyễn Kim Ngưu nâng cằm, trong miệng cắn bút, lâm vào trầm tư. Trong đầu óc không ngừng vang lên lời cảnh báo của Qúy Ma Kết, làm cho nàng thật hoang mang.

Một thân ảnh cao lớn che khuất tầm mắt của nàng, thì ra là Niếp Nhĩ Hạo, hắn giống như không bao giờ phiễn não, luôn cười ha ha.

" Tiểu học muội, lại tương tư a, kếu em mấy tiếng cũng không có nghe thấy."

Nàng vội vàng đứng lên, có chút bối rối, " Thực xin lỗi,...tôi đang suy nghĩ một chút chuyện."

" Nha ?" Hắn ái muội đem mặt đến gần nàng, " Suy nghĩ cái gì mà xuất thần như vậy? Có muốn cùng anh chia sẻ một chút không ?"

Nàng liều mạng lắc đầu, ấp úng nói, " Không có gì, chỉ là một chút việc công..."

Hắn cười ha ha, vươn ngón tay niết khuôn mặt nàng một cái, "Nha đầu ngốc, thực sự một chút cũng không biết che dấu, nhìn sắc mặt hồng hồng của em, nhất định đang suy nghĩ về bạn trai đúng không ?"

" Tôi...tôi mới không có."

" phải không ?" hắn biểu tình không tin, ' chẳng lẽ tên tiểu tử Qúy Ma Kết còn chưa thu phục em ?"

" Tôi cùng Qúy Ma Kết không có gì." Nàng có chút kích động, thanh âm cao vút lên.

Qúy Ma Kết cùng thư ký từ thang máy đi ra, vừa văn nghe được câu đó, ngực hắn như bị vật gì đó đè nặng có chút khó chịu, sắc mặt thoạt nhìn cũng khó coi.

Nhìn thấy bộ dáng đỏ mặt của Nguyễn Kim Ngưu nhìn Niếp Nhĩ Hạo. Hay là...khi còn đi học đối tượng thầm mến của nàng là Niếp Nhĩ Hạo ?

Ý tưởng này làm hắn khó chịu đến cực điểm, hắn đương nhiên biết mị lực của Nhĩ Hạo không nhỏ, cha mẹ hắn là luật sư nổi tiếng, bối cảnh gia thế cực tốt, điều kiện này làm cho rất nhiều nữ tử chạy theo hắn, trong đó cũng bao gồm Nguyễn Kim Ngưu sao ?

" Ma Kết , mày đã trở lại ?"

Qúy Ma Kết mặt không thay đổi, gật gật đầu, dùng cằm hướng Nguyễn Kim Ngưu ý bảo, " vào văn phòng họp."

Hắn đem tâm tư trở lại với công việc, đến dự họp ngoại trừ Niếp Nhĩ Hạo còn có hai chủ quản tạm thời của bộ phận thiết kế.

Chủ đề hội nghị lần này là phong cách cao quý, Qúy Ma Kết hy vọng có thể đi theo con đường hoa lệ, nhưng Nguyễn Kim Ngưu lại bất đồng cho rằng phong cách đơn giản sẽ tốt hơn.

Kim cương phí tổn rất cao, một món trang sức không một trăm vạn cũng phải mấy chục vạn, trang sức của tập đoàn Hoàng Triều luôn chiếm giữ vị tí thứ nhất, khách hàng chủ yếu là những nhân vật nổi tiếng, cao quý, Nguyễn Kim Ngưu nghĩ, nếu có thể làm cho những người bình thường có thể mua được hàng online thì rất tốt, nhất định sẽ thu hút không ít khách hàng mới.

Qúy Ma Kết không đồng ý quan điểm của nàng, "Tôi không nghĩ lấy chiêu bài đó tạp chân mình, hiện tại đa số khách hàng đều ấn tượng với phong cách hoa lệ mà tôn quý của trang sức chúng ta, nếu hạ thấp giá thành, sẽ khiến cho mọi người nghĩ tình trang kinh doanh của chúng ta có vấn đề. Thời gian này Sở thị tập đoàn đối với chúng ta như hổ rình mồi, tôi không muốn tạo cơ hội cho người khác gây hại đến công ty, lại càng không muốn bị đánh bại bởi Sở Chính Nam."

Nghe được tên Sở Chính Nam, Nguyễn Kim Ngưu sửng sốt, nhưng vẫn không buông tay ý nghĩ của mình, " Chỉ cần làm tốt công tác quảng cáo tiêu thụ, đẩy đi chiêu bài hình thức, tôi nghĩ đối với ưu thế ban đầu hẳn là không ảnh hưởng lớn lắm."

Niếp Nhĩ Họa cũng gật đầu đồng ý, " Tôi thấy chủ ý của Kim Ngưu không sai, đối với người bình thường trang sức của Hoàng Triều chúng ta là cảm nhận quá cao, nghe nói lần này Sở thị cùng Hoa Hạ muốn cùng chúng ta đấu trận cuối cùng, khai thác thị trường đại trà vẫn là một chiến lược hiếu chiến."

Qúy Ma Kết nhìn bộ dạng một người nói một người ủng hộ của hai người, trong ngực xuất hiện một cỗ ghen tuông, trong đầu lại hiện lên dáng vẻ Nguyễn Kim Ngưu thẹn thùng nhìn Niếp Nhĩ Hạo sùng bái.

Hắn rõ ràng cũng nhận thức được hai quan điểm kia, nhưng vẫn mạnh miệng nói, 'Tôi đói với chiến lược kia vẫn là có ý kiến, đừng nghĩ rằng có người làm hậu thuẫn thì mình đã có đủ tư cách trở thành nhà thiết kế."

Hắn nhìn về phía mọi người tuyên bố, " Hôm nay dừng tại đây, phải nghĩ ra phương án hoàn mỹ khác cho tôi, ngày mai tiếp tục."

Nguyễn Kim Ngưu đột nhiên bị hắn nói lời lạnh nhạt có chút không biết làm sao, hai mắt bản năng liếc nhìn Niếp Nhĩ Hạo, đối phướng đáp lại nàng ánh mắt hoang mang.

Nàng miễn cưỡng cười, thu thập văn kiện trên bàn bước ra khỏi phòng họp.

Nhìn bóng dáng của nàng biến mất ngoài cửa, Niếp Nhĩ Hạo khoanh tay, trừng mắt nhìn Qúy Ma Kết, " Mày phát điên gì à ?"

Qúy Ma Kết mặt thối trả lời, " Tao thực bình thường."

Bình thường mới có quỷ ! Hắn cảm thấy chính mình muốn phát điên,loại cảm giác ghen tị này thực không phải ai cũng chịu được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro