Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Ma Kết, anh không biết cô gái này thật sự đáng giận, đôi tất này là tháng trước mẹ em đi Paris mua về làm quà tặng cho em, chất vải cao cấp, số lượng có hạn, có tiền cũng chưa chắc mua được đâu, nhưng bây giờ lại bị cái người không có mắt này phá hư, mẹ nhất định sẽ mắng em..."

" Tần gia các người khi nào lại trở nên nghèo túng như vậy, ngay cả một đôi tất cũng tính toán chi li ? Nếu mẹ ngươi thật sự vì một đôi tất mà tức giận, ta thật hoài nghi ngươi rốt cục có phải là Tần gia đại tiểu thư hay không ?"

Sắc mặt Qúy Ma Kết có chút âm lãnh, cô gái này trước mặt mọi người đã làm ra vẻ thất lễ, bây giờ lại có ý đem mọi chuyện xé ra to.

Tần Bội Bội bị hắn giáo huấn không dám nói thêm nửa tiếng, Nguyễn Kim Ngưu một bên im lặng không khỏi giật mình, không nghĩ người đàn ông này lúc răn dạy người khác cũng ác độc như vậy.

Qúy Ma Kết nhíu mày, ánh mắt có chút không kiên nhẫn liếc về phía người gây ra họa, nhưng đầu của nàng cúi thấp, làm hắn nhìn cũng không rõ lắm " Tiểu thư kia, nói chuyện với người khác mà cúi đầu thì thật không lễ phép."

Nói giỡn sao, nàng lúc này như chuột gặp phải mèo, con gián gặp được khắc chương, cho dù thất lễ hay không thất lễ chính là chỉ nên cúi đầu, cơ bản cũng không biết lấy gì để phòng hộ.

Không được, lỡ đâu để hắn phát hiện chính mình... nếu không muốn lát nữa lại bị mắng đến thương tổn xương cốt, nàng vẫn là mau tránh.

Nàng giữ nguyên tư thế cúi đầu, hai tay đem tiền dâng lên trước mặt Qúy Ma Kết " Tôi thật có lỗi, bởi vì đã phá hư tất chân quý giá của bạn gái anh, đây là một chút bồi thường của tôi, xin anh đừng cựu tuyệt. Quấy rầy hai vị, tôi còn có việc xin đi trước, hẹn gặp lại."

Nói xong một hơi, nàng nhanh chóng nhét tiền vào tay hắn, xoay người như chạy nhanh chóng chạy thoát, động tác chạy mau phảng phất như đang có quỷ đuổi đằng sau.

Qúy Ma Kết kinh ngạc nhìn số tiền trong tay, trên mặt tiền có nhiều nếp nhăn - tất cả đều là tờ 100 đồng, nhìn phía trước một người lảo đảo chạy trốn, không phải đụng người khác cũng là đúng tới ngăn tủ...

Thật sự kỳ quái, cô gái kia vì sao lại sợ hắn như vậy ?

Nguyễn Kim Ngưu, lần sau trước khi ra cửa nhất định phải xem lịch, tránh gặp phải cái lọai xui xẻo kia, nhất định buổi tối nàng sẽ gặp ác mộng.

Trời hội trưởng triễn lãm rời đi, nàng liền trốn vào toilet tránh nạn, nghĩ đối phương chắc là sẽ không tìm nàng ( thật ra từ đầu đến cuối người ta cũng đâu có tìm nàng), vừa lén lút ra khỏi toilet, một mình đi thang máy xuống mấy tầng lầu.

Cửa thang máy đóng lại, nàng nhẹ nhàng thở ra tự mình trấn an trái tim đã muốn ngưng đập vì đả kích. Ai da, chưa xem hết các mẫu trang sức đã phải rời khỏi, thật sự đáng tiếc nha...

Thật không nghĩ cô gái kia lại là bạn gái của Qúy Ma Kết, tiêu chuẩn chọn bạn gái của hắn đúng là... cũng quá tệ nha !

Nhưng cũng là nồi nào úp vung nấy, nếu là một thiên kim cử chỉ dịu dàng hào phóng, nói năng tao nhã chiết soát thì nàng sẽ nghĩ là hắn đạp hư con gái nhà người ta.

Ây da, nàng rốt cục suy nghĩ gì ? hắn muốn tìm bạn gái như thế nào thì cũng không quan hệ với nàng.

[ Đinh ] thang máy ngừng ở lầu hai mươi ba, cửa mở, một thân ảnh cao lớn đi vào.

Nguyễn Kim Ngưu giật mình... đây không phải Qúy Ma Kết sao ? Vì sao hắn không ở hội trường lầu hai mươi tám, hay cùng bạn gái lên tầng thượng ăn cơm ? Vì sao lại đột nhiên xuất hiện ở tầng lầu này ?

Nàng kích động nhìn quanh, không một ai, làm sao bây giờ ? Không có vật gì che chắn, muốn ra thang máy cũng không kịp nữa rồi, nàng tại sao lại xui xẻo như vậy a !

Qúy Ma Kết bước vào thang máy, đối mặt với Nguyễn Kim Ngưu. Di, cô gái này sao nhìn có chút quen mắt...

" Tiểu thư, cô..."

Thấy hắn muốn cùng mình bắt chuyện, nàng vội vàng cầm lấy di động nhấn loạn, " Là Tiểu Nhã à ? Hôm qua chúng ta hẹn buổi chiều đi Starbucks uống cà phê, mình chút nữa sẽ đến, bạn đang ở chỗ nào đó ? Sao...vẫn còn ở nhà a ? không sao, bạn cứ từ từ mà trang điểm đi, mình đến đó trước chờ bạn..."

Nàng tự nói một đống chuyện nhưng thật tế bên kia điện thoại không có người, trên thế giới cũng không có người nào tên gọi là Tiểu Nhã.

Nàng xoay người đem mặt quay vào vách tường thang máy . Thầm nghĩ khi thang máy đến lầu một nàng sẽ nhanh chóng thoát ra, không để mình cùng tên kia có cơ hội nói chuyện.

Qúy Ma Kết cảm thấy tiếng nói kia thật quen tai...hắn đánh giá đối phương, vóc dáng gầy nhỏ, dáng người khô cằn, một mái tóc dài búi cao, khiến hắn liên tưởng đến Lý lão sư. Tư thế của nàng vừa buông xuống, ...A ha, chính là người kỳ quái vừa mới ở hội trường phá hư tất chân của Bội Bội. Bộ dạng lúc này của cô ta nhìn thật ám muội, đầu cũng đã muốn cúi đến bộ ngực rồi.

" Bạn không biết hôm qua ở quán là ai hát sao? Thật sự không thấy à ? Mình đây hát cũng được lắm mà..." Nguyễn Kim Ngưu thật sự muốn khóc, nàng đã hết đề tài để nói rồi, thang máy vì sao lại chưa tới vậy ? " Khụ khụ, bài hắt kia là do mình hát, bài đó...A."

Đột nhiên thang máy chuyển động dữ dội, ánh đèn trên trần cũng chớp nháy không ngừng, tiếng ca tuyệt với của nàng còn chưa hát ra, mà tiếng hét thét tai đã ra khỏi miệng.

Bởi vì bị mất trong tâm mà tay quơ loạn bên trọng, thật khó mới có thể đứng vững, thang máy cũng trở nên bình thường... được rồi, đã bình an, cơ bản đã không còn động nữa.

" Tiểu thư, cô đối với ta yêu thương nhung nhớ như vậy thật cũng không tốt lắm đâu."

Nguyễn Kim Ngưu phục hồi lại tinh thần, phát hiện cả người mình đang dựa vào Qúy Ma Kết, muốn ngẩng đầu nhận được ánh mắt cười nhạo của hắn, bỗng dưng hoảng hốt, lưng dựa sát tường.

Cùng hắn đối mắt nhìn nhau ba giây, đột nhiên nàng phát hiện có gì không đúng, nhanh chóng xoay người sang chỗ khác, nhắm mắt làm ngơ nha.

Xảy ra chuyện gì với cô gái này ? hành động của nàng cũng thật kỳ lạ. Ánh mắt nhìn thấy di động của nàng rơi trên mặt đất, hắn nhặt lên đi đến đưa cho nàng.

Đến gần mới nghe được nàng đang không ngừng thì thào tự nói " Đừng nhận ra tôi, đừng nhận ra tôi..."

Ân, cho nên hắn nên nhận ra nàng sao ? Có ý tứ, nhìn chằm chằm vào cái ót của nàng, đầu hắn chợt lóe lên một tia sáng, hắn nhớ tới nàng là ai, bóng dáng trong mưa kia làm cho hắn thật sự ấn tượng.

" Tiểu thư, di động của cô."

Nguyễn Kim Ngưu hiển nhiên lại bị hắn làm hoảng sợ, ngoài ý muốn hắn lại đến gần mình nên cảm thấy kinh ngạc đến nỗi mở lớn miệng. ngây ngốc tiếp nhận " Cám ơn..."

" Tiểu thư, tôi nghĩ chúng ta đã bị kẹt trong thang máy."

" Cái gì ?" nàng kích động, chạy nhanh đến cửa thang máy dùng sức gõ, " Bên ngoài có người không ? thang máy bị hư, nè bên ngoài có ai không ? mau giúp tôi ra ngoài."

" Tôi nghĩ chỉ là một sự cố nhỏ, nhân viên sửa chữa sẽ nhanh đến thôi." Qúy Ma Kết nhìn thấy vẻ thất thố cùng vẻ mặt kinh hoàng của nàng, không giấu được nụ cười chế nhạo, " Không cần lo lắng, cô sẽ không chết được đâu, nơi này đã là lầu hai."

Hắn vốn muốn cùng Bội Bội lên tầng thượng ăn cơm trưa, nhưng cô ta lại vì tất chân bị hỏng mà chạy vào toilet, đến nửa ngày cũng chưa chịu ra.

Hắn vì vậy tự bỏ đi, trước khi vào thang máy hắn có một cuộc gọi của khách hàng, nhưng sóng điện thoại trong thang máy không tốt nên hắn tùy ý bấm một tầng lầu sau đó rời khỏi , đến bên hành lang nói điện thoại xong mới tiếp tục dùng thang máy đi xuống.

Nhưng không nghĩ lại gặp sự cố này, lại gặp một cô gái thú vị. Thật không hiểu nàng dùng điện thoại của nhà mạng nào mà sóng lại tốt như vậy, nàng có thể nói chuyện một hơi rất lâu ?

Nguyễn Kim Ngưu liếc một cái tỏ vẻ xem thường, nàng không sợ chết mà là sợ cùng với hắn ở chung một chỗ.

" Vị tiểu thư này, có phải chúng ta đã từng gặp qua ở đâu ?" Qúy Ma Kết đánh giá nàng, một khuôn mặt nhỏ nhắn, thanh tú, da dẻ trắng mịn, cái mũi cao xinh xắn, cái miệng nho nhỏ, một đôi mắt xếch, nhìn thế nào cũng giống một nữ sinh mới ra trường.

Nàng run trong lòng, nhanh chóng lộ ra một nụ cười xấu hổ, " chuyện đó...vừa mới ở lầu hai mươi tám, tôi không cẩn thận làm hỏng tất chân của bạn gái anh."

Trời ạ, giết nàng đi, vào lúc 16 tuổi nhìn thấy người này lần đầu tiên, nàng đã rất sợ hãi khi phải cùng hắn nói chuyện.

Qúy Ma Kết vẻ mặt bừng tỉnh như đã hiểu , " Khó trách thoạt nhìn có chút quen quen, nhưng mà..." hắn tà mị hướng vào sát nàng thêm một chút, " Trước đó chúng ta chắc cũng có gặp qua."

Đôi mắt khôn khéo gắt gao nhìn nàng, khóe miệng mỉm cười như ôm lấy và hòa tan nữ nhân.

Nguyễn Kim Ngưu lập tức chối cãi " Tiên sinh, anh nhận sai rồi, tôi có thể xác định trước đó chúng ta chưa hề gặp qua, có lẽ bộ dáng của tôi rất phổ biến , mọi người đều nói vậy."

" Phải không ?" Hắn trực tiếp xuất chiêu " Không có lý nào, trí nhớ của tôi luôn rất tốt, cô có phải làm việc tại tập đoàn Hoàng Triều ?"

" Không có." Nguyễn Kim Ngưu nhanh chóng cắt ngang, " Tôi khẳng định là anh đã nhận sai người."

Đánh chết cũng không nhận là dược rồi, dù sao nàng vẫn không muốn trong cuộc sống cùng hắn xuất hiện tại một chỗ.

Qúy Ma Kết còn muốn nói, lúc này thang máy lại chấn động, bắt đầu đi xuống, đến lầu một, lúc cửa mở ra, bên ngoài đã có vài nhân viên sửa chữa.

" Hai vị không có việc gì chứ ? vừa rồi thang máy có chút vấn đề..."

" Ma Kết, em thật lo lắng cho anh, sau khi em chuẩn bị lại tất chân gọi điện thoại cho anh đều bị chuyển sang hộp thư thoại, vừa đến đại sảnh lại nghe nói thang máy bi kẹt, em thật lo anh sẽ xảy ra chuyện gì..."Tần Bội Bội nhào vào bên trong lòng soái ca, sờ sờ mặt hắn, không biết biểu hiện của nàng lúc này là " quan tâm." Hay là sỗ sàng.

Thừa lúc đông người, Nguyễn Kim Ngưu nhanh chóng ra khỏi thang máy, chạy như điên thoát khỏi tầm mắt của nam nhân kia.

Lúc Qúy Ma Kết thật vất vả mới đem được cái vòi bạch tuộc kia đẩy ra. Muốn tìm kiếm cô gái mắt xếch kia thì nàng đã biến mất không thấy tăm hơi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro