16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cậu chuẩn bị đi chỗ nào?" James dùng tay trai ôm chặt đồ trong ngực, tay phải đẩy mắt kính rồi vòng ra sau đảo đảo cái ót.

Anna suy nghĩ một chút, chỉ một nhà cửa hàng ven đường phía xa: "Cửa hàng văn phòng phẩm, mình cần một chiếc bút lông chim mới"

James ôm túi đồ, quay sang nhìn: "Ừ, vậy đi thôi."

Hiện tại người có hơi đông, đường chính của làng Hogsmeade cũng không lớn, mọi người chen chúc nhau, xung quanh đều là những phù thủy đang hào hứng mua sắm đồ.

Anna thiếu chút nữa bị đám người xô đi, cô ngập ngừng một chút rồi duỗi tay nắm lấy ống tay áo phải của James , nhẹ nhàng kéo.

James quay đầu nhìn cô, dưới tiếng thúc giục của Anna "Đi thôi đi thôi", lại quay đầu lại.

Anh đang ôm một đống đồ vật, cánh tay trái liền đỡ  dưới cánh tay phải, tay trái vừa lúc cùng tay Anna thật sự gần.

Chỉ cần Anna tay nhoáng lên, tay của hai người liền sẽ nhẹ nhàng tiếp xúc.

Xúc cảm làn da cùng làn da nhẹ nhàng cọ xát, tựa hồ có thể từ ngón tay nhảy đến đầu quả tim.

James không tự chủ được mà nâng nâng ngón tay, ngón tay anh cực nhanh cọ qua lòng bàn tay Anna.

Anh liếc nhìn Anna, Anna vẻ mặt bình tĩnh, tựa hồ không phát hiện.

Thật ra tim cô đang  "Thùng thùng"nhảy dựng lên, rất muốn nắm tay lại bắt lấy ngón tay James.

Dùng lại cửa hàng văn phòng phẩm, James dùng khuỷu tay giữ ván cửa, nhẹ nhàng va chạm, cửa liền mở, chiếc chuông gió treo trên cửa phát âm thanh "Leng keng" dễ chịu, dây chuông quơ quơ trước mắt James.

Anh lách nửa người vào, đổi chân, đá nhẹ một cái, lại phản ứng cực nhanh ngăn lại cánh cửa đang muốn đóng lại.

Anh dùng chân giữ cửa, Anna theo sát anh vào trong tiệm, sau đó anh dứt khoát lưu loát mà rút chân ra.

"Bang!" Cửa đóng sập lại, cửa tiệm vốn đang yên tĩnh bị này âm thanh đột ngột này dọa tới mức chấn động.

James hoàn toàn không ý thức được bản thân vừa làm gì, vẻ mặt bình tĩnh đuổi theo Anna.

Anna đang cúi đầu nhìn những chiếc bút lông chim với đủ loại kiểu dáng màu sắc,  trên quầy  cũng có một chiếc bút lông chim thuần trắng đang viết trên tấm da dê đã được mở sẵn, phát ra "Sàn sạt" cọ xát thanh.

Nhân viên cửa hàng đi tới, tựa hồ cùng Anna rất quen thuộc, cười chào hỏi: " Cô Wildsmith, bút lông chim của cô lại hỏng rồi sao?"

Anna ra vẻ tiếc nuối mà nói: "Đúng vậy, cũng không biết vấn đề là ở đâu."

"Bút lông chim ở tiệm này chắc chắn là chất lượng tốt nhất." Nhân viên cửa hàng ngữ khí kiên định.

"Nhưng nó luôn hỏng." Anna tiếc nuối mà nói, " Trung bình một tuần em lại phải đổi một chiếc."

"Ngươi ăn bút hay sao?"- Nhân viên cửa hàng trong lòng thầm trợn trắng mắt, nhưng ngoài mặt vẫn mỉm cười lấy ra chiếc bút mới đưa cho Anna xem.

James nhìn Anna chọn bút  nghiêm túc, liền tự mình đi xem những chỗ khác.

Cũng giống những bạn nữ khác khi mua đồ, Anna cũng không thể lập tức quyết định mua cái nào, cô chọn một chiếc bút lông thiên nga trắng, lại phân vân với những chiếc bút khác nhuộm màu sắc bắt mắt.

James đánh giá trên quầy bút, đột nhiên dừng mắt, anh tự hỏi một chút, vẫy tay kêu lên nhân viên cửa hàng, thấp giọng nói: "Em muốn lấy cái này, anh bí mật gói giúp em."

Nhân viên cửa hàng nhìn ánh mắt James, một chút liền đã hiểu, anh ta lưỡng lự một chút rồi mới cầm chiếc bút mà James chọn gói vào hộp.

Anna cuối cùng đã chọn xong, đều bút lông chim trắng —— cô thật sự chịu không nổi những chiếc bút bị trang trí quá mức, cũng không biết người mua những chiếc bút đo dùng để viết hay là cắm trên đầu.

James đem chiếc bút được bọc cẩn thận cất vào túi, Anna vừa lúc trả tiền xong đi tới: " Cậu không mua gì sao?"

James lắc đầu,anh không thích đùa nghịch mấy thứ này, tùy tiện cầm lấy một chiếc có thể sử dụng là được, không có còn có thể lấy của Mộng Mơ.
-------‐---------
Ở tiệm Công Tước Mật.

James lấy rất nhiều đồ ngọt, anh bảo nhân viên cửa hàng lấy một cái túi lớn hơn, đem bánh kẹo trong lòng nhét vào túi, một tay ôm lên.

Anna mừng rỡ nhẹ nhàng, cô lấy ra cái su kem vị chocolate từ túi của tiệm, thật cẩn thận mà cắn một miếng, chocolate mềm mịn lập tức lan ra cả khoang miệng.

"Cậu ăn không?" Anna ngẩng đầu, hỏi James, cô ăn quá nghiêm túc, khóe miệng đều dính chocolate.

James nhỏ giọng nói: "Miệng của cậu......"

"A?" Anna không phản ứng lại đây.

"Mình lau cho cậu." James đột nhiên đứng sát vào Anna, hơi hơi cúi người, tay trái túm túm tay áo, lôi kéo tay áo lau khóe miệng Anna.

"......" Cảm giác vải dệt cọ qua khóe miệng quá rõ ràng, đầu óc của Anna trống rỗng.

James có thói quen tùy tiện nhặt lên cái gì liền lau , ví dụ như dùng áo sơmi lau mắt kính, khi luyện tập Quidditch  ra mồ hôi sẽ tùy ý xách lên góc áo tới lau một phen, hơi xấu hổ mà nói anh còn sẽ trộm dùng tay áo lau miệng.

Nhưng Anna không nghĩ tới cô lại có loại này đãi ngộ.

Có lẽ vẻ mặt cô quá mức khiếp sợ, James cũng đã nhận ra không đúng, anh có chút xấu hổ mà nói: "Ách, cái này là  thói quen."

"Mình biết." Anna nói yếu ớt.

" Mình ..quần áo là......" James muốn giải thích một chút.

"Đừng nói nữa!" Anna đánh gãy lời nói củaJames, cô muốn yên lặng, thật tốt phân tích một chút loại này hành vi đại biểu cái gì —— không thấy ngại? Không, James hành vi không thể dùng  ý nghĩ bình thường để phân tích.

Anna cảm thấy chính mình không tiền đồ, lúc nhìn thấy James không tim không phổi từ chiếc túi trong lòng cô lấy ra một cái su kem ăn, càng thêm tâm mệt.

Nhưng  khi trở lại Hogwart, thời điểm sắp tách ra, James đột nhiên đưa cô một hộp quà tặng.

Anna hạ xuống tâm tình đáng xấu hổ sung sướng lên: "Mình có thể?"

James gật đầu ý bảo cậu có thể mở hộp.

Anna vui vẻ mở hộp, từ bên trong lấy ra một chiếc bút lông chim với tạo hình diễm lệ một cách kì dị.

"Cái này...." Anna nhíu mày, cố gắng tìm ra từ thích hợp tới ứng phó James.

"Thế nào?" James cao hứng mà nói, "Nó phần đuôi không có lông, cậu có thể yên tâm cắn."

Anh cảm thấy chính mình thật sự đã chọn được một món quà hữu dụng, anh luôn thấy Anna cắn đuôi bút, mỗi lần đều lo lắng miệng cô sẽ toàn là lông chim.

Ai cho cậu quản người khác có cắn hay không làm gì! Một miệng đầy lông chim thì sao chứ! Cô chỉ là thích cắm bẹp sống bút thôi, cũng không phải gặm lông.

"Nó rất sáng tạo." Anna từ kẽ răng nói, "Cảm ơn cậu."

James cười cười, sung sướng từ ánh mắt màu nâu đó biểu hiện ra ngoài, tựa hồ thực thỏa mãn, ánh mắt ôn nhu có thể làm nhân tâm nhũn ra.

Anna nhìn vào mắt anh, đột nhiên cảm thấy chỉ cần nhìn như vậy cười liền cũng đủ làm cô vui sướng, cô cảm thấy chính mình vĩnh viễn xem không đủ James cười.

"Mình rất thích." Anna đột nhiên nói, cô duỗi tay đè đè khóe miệng James, đem nụ cười của anh cố định ở khóe miệng.

"Hử?"

Anna tốc độ cực nhanh dùng lòng bàn tay lau một cái, "khóe miệng cậu dính cái gì đó kìa."

James cũng duỗi tay muốn chạm vào, nhưng Anna đã lướt ngón tay qua môi anh, cô rút tay lại, bắt hai tay lại xoay người nói: "Đã lau khô."

Nhìn James xoay người rời đi, Anna mặt mày mỉm cười.

Thật ra khóe miệng James cái gì cũng không có.

Anna nhấp miệng cười cười, đem ngón tay kia đưa lên môi nhẹ nhàng ấn một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro