20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Sàn sạt” âm thanh đột nhiên ngừng, trong rừng cây thổi tới một trận gió, lá cây vang lên rào rạt, Anna đánh cái rùng mình.

Cô thật cẩn thận mà nghiêng đầu xem xét, hướng chỗ vừa có âm thanh thoát ra nhìn thoáng qua.

Bóng cây bao trùm một mảnh đen sì lùm cây, đột nhiên lùm cây động lên, động tĩnh rất lớn, Anna bưng kín miệng.

Một con nai sừng tấm đột nhiên phóng qua lùm cây, lập tức xông vào tầm nhìn của Anna.

Nó có một đôi sừng hươu thật xinh đẹp, đôi mắt màu nâu ngập nước, có vẻ đã dịu ngoan lại đáng yêu, lông nó màu nâu ở dưới ánh trăng cũng lóe lên những vằn trắng.

Nó có bốn chân dài khỏe mạnh, hướng Anna thong thả đến gần một bước.

Anna lập tức lui sau một bước.

“Nai nai nai đực?” Anna vươn tay, làm ra kháng cự tư thế.

Lớn như vậy một con, thật đáng sợ.

Một người một nai an tĩnh giằng co trong chốc lát, Anna cảm thấy này nai đực không có ý muốn công kích cô.

Anna thật cẩn thận mà tới gần con nai, vươn một bàn tay, tính tới sờ đầu nó.

Con nai chủ động lại gần Anna lòng bàn tay, ôn thuần mà cọ cọ Anna.

Da động vật mềm nhẵn xúc cảm làm Anna tâm một chút mềm xuống dưới, cô thuận thế sờ soạng vài cái, một cái tay khác theo cổ nai vuốt xuống.

Con nai đực chỉ là an tĩnh tùy ý Anna vuốt ve, ngẫu nhiên nghịch ngợm dùng ướt át cái mũi cọ cọ lòng bàn tay Anna.

“Thật ngoan.” Anna gãi gãi lông sau cổ của nai đực, chọc đến nó biên độ rất lớn xoay chuyển cổ.

Anna chạy đến lùm cây bên cạnh, ngắt một cành lá, vươn đi, đút cho nai đực ăn.

Nó rất là ghét bỏ lui về phía sau một bước.

“Ai, không thích ăn cái này sao?” Anna vừa định thu hồi tay, con nai đột nhiên tiến lên một bước, để sát vào Anna tay, liếm liếm tay nàng.

Có hơi ngứa, Anna cười khanh khách, đem trong tay nhánh cây ném sang một bên, lại giơ tay sờ sờ vuốt lông nó.

Dưới sừng hươu có một đôi tai nho nhỏ cùng với ít lông tơ màu trắng.

“Ngươi từ chỗ nào tới a.” Anna sờ sờ nó cứng rắn sừng hươu, cơ hồ với tự nhủ nói, “Cũng không biết James chạy chỗ nào rồi.”

Con nai đột nhiên xoay thân thể, củng củng Anna, tựa hồ ý bảo Anna ngồi lên lưng nó.

“Không được, ta đang đợi người khác.” Anna ôm ôm nó cổ, ôn nhu mà nói.

Nai đực mềm nhẹ mà cọ cọ Anna, an tĩnh mà nằm xuống dưới.

Nó độ ấm tựa hồ đều có thể xuyên thấu qua lớp da lông thật dày truyền lại cấp Anna, Anna khoác áo tàng hình của James  —— bên hồ gió thổi đến cô cảm thấy có hơi lạnh, kề sát nai đực ngồi xuống, cô nhẹ nhàng dựa đầu vào cổ nai, lẳng lặng nhìn mặt hồ phản xạ lấp lấnh ánh sao.

Từ xa nhìn lại, một con nai đực đang nằm, trên cổ cắm đầu người.

“James không phải là đã đã quên ta, tự mình quay về lều đi?” Anna nhìn chằm chằm trăng tròn nói.

Mũi nai đực phát ra tiếng phì phì. Anna vỗ vỗ đầu nó.

Dưới loại tình huống này, nên hai người dựa xem ánh trăng a, quá lãng mạn!

Anna tiếc nuối nghĩ.

Mình muốn để cậu cưỡi cùng đi trong rừng cây chạy nước rút mạo hiểm a, thật kích thích!-Biến thành nai đực James không cam lòng.

Đang lúc James muốn đứng dậy tìm một chỗ biến trở về chính mình thời điểm, làm động vật càng thêm nhanh nhạy thính giác làm anh cảnh giác lên.

Có người?

Anna kinh ngạc mà nhìn nai đực đột nhiên ngẩng cao cổ, cảnh giác nhìn bốn phía, lỗ tai cũng run run với biên độ nhỏ.

Làm sao vậy? Anna cũng hướng bốn phía nhìn nhìn, cô cái gì cũng không thấy được, cái gì cũng không nghe được.

Nai đực bất an mà cọ cọ Anna, đem cô hướng chính mình trên lưng đẩy.

Động vật tựa hồ trời sinh có thể biết trước nguy hiểm? Động đất?

Anna luống cuống tay chân bò lên trên lưng nai đực, đôi tay vòng lấy cổ nó, dính sát vào sống lưng nó.

Nai đực đứng lên, bốn chân khỏe khoắn bay nhanh xẹt qua hồ ngạn cát đá, uyển chuyển nhẹ nhàng lướt qua lùm cây, vọt vào trong rừng cây.

“Chỉ là một con nai.” Một giọng nam cơ hồ là đồng thời vang lên tới.

Ánh sáng mờ ảo làm hắn không có thấy rõ đầu Anna trên lưng nai.

“Chết đều đã chết, còn muốn xử lý thi thể?” Một kẻ khác nói, “Tao trước kia đều không làm vậy.”

“Chúng ta muốn hắn mất tích, mà không phải bị mưu sát.” Tên đồng bọn nói, giọng điệu lạnh băng khinh thường.

Bọn họ trong tay nâng một khối thi thể, dùng sức ném vào trong hồ, phát ra “Rầm” thanh âm.

Trong đó một tên đàn ông triển khai bùa chú, thi thể liền nhanh chóng trầm đi xuống, hơn nữa sẽ không bao giờ có thể nổi lên.

Một người khác từ trong túi rút ra một cây đũa phép, dùng sức vứt vào trong hồ.

Mặt hồ lập tức liền khôi phục yên lặng, tựa hồ vừa mới cái gì cũng không có phát sinh.

Sau khi hai người đàn ông đã đi hẳn, James mới từ sau một cây đại thụ dò đầu ra, anh một bàn tay che miệng Anna không cho cô phát ra tiếng, một cái tay khác ôm eo và hai tay của nàng.

Ngay từ đầu Anna suýt bị hù chết.

Cô vừa mới bò xuống từ lưng nai, đột nhiên liền bị người khác che miệng, ôm eo túm sang một bên.

James lập tức ở bên tai cô nói một câu: “Đừng nhúc nhích, là mình.”

Bất động liền thấy quỷ, Anna càng thêm kịch liệt phản kháng lên, thật đáng buồn cả người cô đều bị áo tàng hình quấn chặt, căn bản làm không ra động tác lớn gì.

“Bên kia có vấn đề.” James lập tức bồi thêm một câu.

Anna lôi trở lại lý trí, không hề giãy giụa làm ra động tĩnh, cũng phối hợp James động tác đi nghe lén, nhưng trong lòng âm thầm ghi thù James một bút lại một bút.

Hỗn đản.

Cho đến khi nghe rõ kia hai người nói chuyện.

Chờ James buông ra tay, Anna quay đầu đối diện tầm mắt anh.

Bọn họ đều từ đối phương trong ánh mắt thấy được nỗi kinh hãi.

Vì cái gì đi chơi đêm một lần cũng có thể gặp được hiện trường mưu sát nghĩ mà sợ, nếu không phải lúc ấy James phản ứng mau, hai người bọn họ phỏng chừng cũng ở trong hồ nước làm thức ăn cho cá.

Anna lúc sau còn có chút mềm chân, cảm giác vừa sượt qua tử thần khiến người ta dựng tóc gáy .


Đại não cô có chút khó có thể tiếp thu những việc này, cho nên liền James rốt cuộc là như thế nào đột nhiên xuất hiện đều không có truy cứu.

Mơ hồ, bị James một đường lôi trở lại lều trại.

Buổi tiệc mừng chiến thắng do ông Wildsmith tổ chức đã kết thúc, bọn họ đã không có phát hiện có hai đứa nhỏ chuồn êm đi ra ngoài chơi, cũng không có phát hiện có người bị yên lặng không một tiếng động mưu sát.

Anna lo lắng sốt ruột quay về giường nằm, cũng không biết khi nào ngủ mất.

Trước khi ngủ cô vẫn còn do dự có nên đem sự việc tối nay nói cho ba nghe, hay vẫn là cùng James thương lượng qua?

Nhưng ngày hôm sau Anna liền bị sốt cao bị ba mang về nhà, rốt cuộc không phải ai cũng có thân thể cường tráng để chống lại khí lạnh ban đêm của khu rừng.

“Con trai của nhà Potter? À, hình như nó có hỏi ba về sức khỏe của con, đừng lo lắng.” Wildsmith tiên sinh nhìn con gái, nghĩ nghĩ nói.

Anna lúc này mới yên tâm lại.

Bất quá cũng là, nói ra chả ai tin đâu. Bọn họ còn không biết người chết là ai, Quidditch World Cup lượng người tham gia lớn như vậy, làm sao có thể tra ra một người không có manh mối gì?

Trừ khi bọn họ đem nước trong hồ rút cạn, lấy được chứng cứ tới.

Nhưng hai người bản thân là người tố cáo, một mặt phải cung cấp chứng cứ, bọn họ đều không có.

Anna không có hứng thú trải qua những ngày nghỉ còn lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro