3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



James vừa đạp chân xuống mặt đất liền bay lên. Cậu hy vọng năm 2 có thể gia nhập đội Quidditch, cuộc tuyển chọn cạnh tranh kịch liệt, cần thiết kĩ năng bay phải đủ tốt.
Cậu cần luyện tập nhiều, cho nên mới mượn chổi bay của trường để luyện tập tốc độ, kỹ xảo cùng năng lực phản ứng.Chỉ tiếc là không thể bay quá cao, cho dù đây là một nơi hẻo lánh, nhưng cũng không thể bảo đảm không đụng mặt giáo sư.Nếu có "Bùa xua đuổi giáo sư" thì tốt rồi.

Anna ngẩng cổ nhìn trong chốc lát, nhìn James trong chốc lát lao xuống trong chốc lát cực nhanh  vọt lên rồi lại phanh gấp. Cậu ấy ở không trung so trên mặt đất muốn tự tại sung sướng nhiều, khi Potter cưỡi chổi bay cả người tựa hồ tỏa sáng, làm người khác không dời mắt được nhìn chằm chằm. Giống như cưỡi chổi bay lượn là điều hạnh phúc nhất trên đời này vậy.

Anna tâm ngứa ngáy, hận không thể cũng bay lên đó, bị gió thổi thổi tóc, sảng khoái ở không trung xoay tròn.
Ngay trong nháy mắt này, cô bé hạ một cái quyết tâm —— muốn học cưỡi chổi bay, còn muốn bay thật tốt.
"Này—— Potter, cậu trước xuống dưới." Anna ngẩng đầu hướng về phía James hô, "Mình có lời muốn nói."
James bên tai đều là tiếng gió ù ù, câu nói củ Anna trong tai cậu phá thành mảnh nhỏ, nhưng này cũng không gây trở ngại cậu ý thức được thanh âm của cô bé quá cao.
Dùng sức ấn đầu chổi, cúi người xuống, trong nháy mắt liền vọt tới trước mặt Anna, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu nói nhỏ một chút, cậu nghĩ muốn đem ai tới đây?"
Nơi này đang có đồ vật cùng với hành vi trái với nội quy trường học.
"Thực xin lỗi." Anna ôn nhu nói, lúc có việc nhờ người khác cô bé luôn luôn dễ nói chuyện.
James cưỡi chổi hạ xuống đất, túm túm chính mình méo mó cà vạt: "Cậu muốn làm gì?"
"Cậu có thể dạy mình cưỡi chổi sao?" Anna nóng bỏng mà nói.
James chau mày, đánh giá Anna liếc mắt một cái —— dáng người gầy gầy, mái tóc ngắn màu nâu nhạt cùng với đôi mắt tím rất đặc biệt. Một cô bé nũng nịu, yếu ớt như vậy, trên trán hiện mấy chữ  "Đại phiền toái".
"Bọn mình không phải có khóa học bay sao." James không muốn chọc phiền toái.

Anna ngữ khí càng thêm nhu hòa, còn mang theo chút sùng bái: "Chính là cậu bay quá tuyệt vời, mình cảm thấy theo cậu học sẽ bay vô cùng tốt."
Những lời này còn có thái độ của Anna đã lấy lòng James tột độ, chân mày cậu bé giãn ra, khóe miệng còn run rẩy một chút, nắm chổi bay búng ngón tay cái vuốt ve bóng loáng mặt ngoài.
Nhưng là như vậy vuốt mông ngựa còn lâu mới đủ, James có tự trọng cự tuyệt: "Mình không dạy cậu được, mình cũng không phải giáo sư."
"Người tinh thông một môn tài nghệ hoàn toàn có thể làm giáo sư." Anna nghiêm túc mà nói.
Tinh thông.
James bị chọc trúng.
"Cậu bay tốt như vậy, nhất định có thể vào đội Quidditch ." Anna tiếp tục cố gắng.
Có thể vào đội Quidditch.
Lòng James tựa như muốn nở ra một đóa hoa.
"Mình phải  làm gì cậu mới nguyện ý dạy ?" Anna làm bộ muốn ôm lấy cánh tay James.
"Cậu  giúp mình huấn luyện một lát đi." James nói, rồi cưỡi chổi bay gần mặt đất
*
Anna cầm một trái cây nhỏ lấy từ lùm cây ngửa đầu nói với James: "Hướng tới cậu tùy tiện ném?"
James gật gật đầu: "Dùng sức."
"Cậu ở  chỗ nào? Mình nhắm chuẩn một chút." Anna híp một con mắt, nhìn cái trán của James khoa tay múa chân một chút.
"...... Cậu tùy tiện đi."
Anna liền dùng sức mà ném ra.
James ở lúc trái cây sắp đập vào mũi mình thì bắt được.
V**, ném chuẩn thật.
Kế tiếp huấn luyện liền càng thêm thuận lợi.
Anna rất có hứng thú. Cô nhóc cố ý hướng tới bên phải nhưng lại đem trái cây ném về phía bên trái; dùng sức giang cánh tay lại nhẹ nhàng ném trái cây; kêu ném lại không hành động, rồi đột nhiên ném văng ra.
Cô đa dạng cách ném nhưng lại đổi lấy một kết quả giống nhau, James một trái cũng không để rơi, đều bắt được.
Cho dù đằng sau sắc trời trở tối, cũng không ảnh hưởng tới độ chuẩn xác của cậu ta.
Anna thi cảm thấy mình đã tìm được một giáo sư tốt, còn James thì cho rằng mình phản ứng rất tuyệt

Cậu thở phì phò hạ chổi bay, đối Anna nói: "Kỳ thật cậu nên kiếm một cây chổi bay ( cậu ta chắc hẳn không có  ), như vậy mình mới dạy cậu tốt được(  mình liền không cần dạy cậu ta)."

"Mình dùng cái này chổi là được rồi." Anna chỉ vào cái chổi trong tay James.
"Đây là của mình." James cự tuyệt.
"Không, đây là của trường học, cùng sở hữu, nên mỗi người đều có thể dùng." Anna phản bác nói, nàng đắc ý mà cười.
Đây là uy hiếp?
James không thể không thỏa hiệp: "Vậy cậu hôm nay trước tiên luyện tập gọi cái chổi lên."
Cậu ta đem chổi bay trong tay đưa cho Anna, không quá tình nguyện.
Anna vui sướng tiếp nhận, để nó trên mặt đất.
Dựa theo tư thế mà giáo sư Scott dạy, sau đó cúi đầu hô: "Lên."
Không hề động tĩnh.
"Lên!"
Như cũ không hề động tĩnh.
"Đứng —— lên!"
Phi thiên cái chổi chỉ cảm nhận được nôn nóng, cũng không nguyện ý lên.
"Cậu giống như không có gì thiên phú, không bằng......" Anna trừng mắt nhìn cậu ta liếc mắt một cái, "Xem mình làm mẫu một chút." Cậu tùy ý duỗi ra tay, ngữ khí cũng không chút để ý: "Lên." Cái chổi ngoan ngoãn bay lên lòng bàn tay cậu.

Anna chưa kịp đối với hành vi phân biệt đối xử nghiêm trọng của cái chổi bay mà trách móc thì một giọng nữ nghiêm khắc đột nhiên truyền tới đem hai người kinh ngạc nhảy dựng: "Các trò đang làm gì."
James lập tức đem chổi bay giấu sau lưng, nói "McGonagall giáo sư."
"McGonagall giáo sư." Anna cũng thấp giọng nói, nàng đứng bên trái James , ở chào hỏi đồng thời cũng rút ra đũa phép, đối với chổi bay niệm chú thu nhỏ.
Căn bản không có tác dụng .
Cô quá khẩn trương, pháp thuật không thể khai triển.
Giáo sư McGonagall môi căng chặt: "Potter , trò không cần ẩn giấu, ta đã từ  đỉnh đầu trò thấy được cái chổi bay."
Anna cũng đem tầm mắt ngước lên nhìn thấy cái chổi đen thon dài, nó so James cao hơn ít nhất hai cái đầu, trừ khi giáo sư  McGonagall bị mù, nếu không sẽ không thể bỏ qua tang vật rõ ràng như vậy.
James ủ rũ cụp đuôi đem chổi bay ra phía trước
"Ta nhớ rõ năm nhất là không cho phép mang chổi bay đến trường học." McGonagall giáo sư bộ dáng, giống như cũng không có bởi vì phạm sai lầm là học sinh nhà Gryffindor mà nương nhẹ .
James ngữ khí vô lực nói: "Đúng vậy, giáo sư."
"Ngày mai buổi chiều đến văn phong của ta." Ánh mắt sắc bén của giáo sư  McGonagall từ James chuyển qua Anna, "Còn có trò Wildsmith, ta nghĩ rằng các trò sẽ bị phạt vài lần lao động phục vụ."
Nói xong, bà hướng đũa phép tới chổi bay vẫy vẫy, chổi trong tay James liền vững vàng rơi vào tay bà: "Cái này trước mắt ta sẽ mang đi, kết thúc học kì sẽ trả lại cho trò , Potter ."
vung áo choàng, bà cầm cái chổi bay hoàn toàn không hợp với khí chất của mình đi mất.
James nhìn giáo sư McGonagall rời đi, mới oán giận mà nói: "Như thế nào vừa lúc gặp phải giáo sư McGonagall đâu, thật xui xẻo."
Anna ngậm miệng không biết nên nói cái gì, một bên may mắn không bị trừ điểm nhà, một bên lại cảm thấy nếu không phải bản thân một hai phải lập tức luyện tập, thì sẽ không gặp phải giáo sư McGonagall.
Cô còn đang do dự có nên hay không nói lời xin lỗi.
James đột nhiên như vậy quay người lại, có chút lo lắng sốt ruột mà nói: "Cậu nói giáo sư McGonagall có thể hay không phát hiện đây là chổi bay của trường, như vậy thì lần tới sẽ không dễ dàng mượn được."
"Cậu suy nghĩ nhiều rồi." Anna cuối cùng nghẹn một câu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro