[Huy ơi dừng lại] (phần II: Lời xin lỗi của tác giả)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                                                             Cảm giác giằng xét

Tâm sức viết lên mấy dòng này thật khó khăn, vì ngày mai à quên ngày hôm nay chứ, nó là một ngày đặc biệt. 21/03/2014 thực sự là ngày đặc biệt, nó là 1 cái mốc quan trọng, nó là một sự kiện mà tôi-nhà văn không chuyên- cảm thấy hụt hẫng. Cả cảm xúc và nỗi ám ảnh hiện lên rõ ràng, mãnh liệt nhất nhưng cũng không thế kéo tôi vào bàn phím máy tính và viết một cái gì đó cả.

Vì có thể là cảm xúc và ám ảnh quá mãnh liệt. Nó làm tê liệt cả tinh thần và sức lực của tôi. Tôi chẳng  thể đánh bại được nó để hoàn thành lời hứa và tâm huyết của tôi vào đứa con tinh thần. Phần II như là tác phẩm tuyệt vời của tôi để tôi nhớ về cái cảm xúc của mình, nhưng mà tôi ko làm được. Mỗi lần cẩm bút hay ngồi bàn phím thì tôi chỉ nhìn cái cốt truyện mà tôi đã mất mấy hôm phát thảo ra. Nó cũng khá hoàn chỉnh, chỉ cần thêm chút gia vị và xúc tác nữa thôi là thành một món ăn ngon.

Lý trí của tôi bị gạt đi bởi cái cảm xúc của quá khứ hiện về. Cái thứ mà tôi chỉ được gọi là kỷ niệm. Nó kết thúc theo đúng kiểu là “kỷ niệm”.

Lời hứa mà C K0j không thực hiện được, rất xin lỗi các bạn, vì nó quá thân thuộc, quá gần gũi và hơn hết là quá khứ  ngày đó. Tôi ko thể viết lên tâm huyết của mình được. Nếu có một lần mà cái ám ảnh và cảm xúc quay trở lại thì tôi sẽ lại gặp lại các bạn và kể cho các bạn câu chuyện.

Cảm ơn tất cả đã dành thời gian quan tâm đến câu chuyện

huyoidunglai.wordpress.com

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro