huyen than 57

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 53: Trung tâm giao dịch.

Dịch: tranbaolong

Biên dịch & biên tập: blackcat132

Nguồn: http://tangthuvien.com

Đau đầu quá!

Bước chân vào đại đô thị này, Lý Dật cũng thật là bình tĩnh, không có quá khích động, dù sao hắn cũng là dân "đô thị" một kiếp người rồi, cảnh sắc chung quanh có chút bất đồng so với địa cầu, nhưng bất quá cũng như là người ngoạn cảnh khi bước vào một công vịên mà thôi, không có gì quá kinh ngạc!

Đô thị phồn hoa to lớn, đúng là thuộc vào loại đại đô thị, những gì mà A Lan Khắc Tư đã nói hoàn toàn chính xác, đừng nói hạt tử của hắn, ngay cả mãng xà hình cái thùng nước, hay con nhện giống cái chậu rửa mặt cũng thấy qua, dù cho Tiểu Cường có hơi khoa trương một ít, nhưng bất quá cũng chỉ làm người đi đường nhìn nhiều một chút mà thôi, cũng không có gây sự chú ý to lớn gì!

Khi hai người vừa vào trong thành, A Lan Khắc Tư liền rời đi, nói là có chút việc phải làm, hẹn gặp lại vào buổi tối tại Mộng Huyễn tửu lâu, còn Mộng Huyễn tửu lâu ở cái địa phương nào, cũng không có biết qua, chỉ là nghe mọi người nhắc tới cái tên, dù sao loại thành thị này hắn cũng mới bước chân tới lần thứ tư mà thôi, tất nhiên là không quen thuộc cho lắm.

Nhìn A Lan Khắc Tư nhanh chóng đi xa, Lý Dật cảm thấy nhàn nhã, không việc gì làm, nhìn sắc trời vẫn còn sớm, hắn khẽ kéo ghế ngã lưng, dễ chịu mà ngồi trên ghế, ngắm nhìn kiến trúc hai bên đường, người qua kẻ lại trên phố, một mặt thì lại nghĩ tới túi ma tinh trên người, cái mà hiện giờ hắn muốn làm là tìm ra nơi mua bán ma tinh hạch, nhanh chóng bán đi khối lượng ma tinh mà hắn có.

Dọc theo đường đi, sau mấy lần liên tục hỏi thăm, rốt cụôc cũng tìm ra được trung tâm mua bán ma tinh, đó là một kiến trúc bằng đá trắng thật lớn, khí thế bên ngoài có thể nói là khoáng đạt lộng lẫy, cửa trước của kiến trúc này, là một chiêu bài cực lớn, cho mọi người biết được là đã tới nơi họ cần tìm.

Bởi vì có quy định không cho phép ma thú tiến vào bên trong, nên Lý Dật phải an bài cho Tiểu Cường ở bên ngoài, sau đó hắn với túi ma tinh trong tay tiến vào trung tâm mua bán, vừa đi hắn vừa nghĩ xem, túi ma tinh trong tay mình đến cùng là trị giá bao nhiêu?

Rất nhanh, hắn đã tiến vào bên trong trung tâm giao dịch mua bán này, tận mắt chứng kiến, thấy được cảnh bày trí bên trong, từng quầy từng quầy giao dịch nối tiếp nhau, rất nhiều người đang đứng cạnh đó bàn bạc việc mua bán, có mua có bán, cả trung tâm ồn ào không chịu nổi, nháo loạn cả lên.

Cảnh tượng này làm hắn hưng phấn tiến bước, thẳng tiến mà hỏi thăm, ma tinh ở nơi này được giá hơn rất nhiều so với Huy Hoàng chi thành, ít thông dụng nhất địa hệ ma tinh cũng được thu mua với giá mười kim tệ một viên, về phần ma tinh thuộc hỏa, phong và thuỷ, tốt một chút có thể được mua với giá cao là hai mươi kim tệ một viên!

Sau khi hỏi thăm một vòng, vẻ mặt hắn lộ vẻ hớn hở thấy rõ, trên cơ bản tính toán giá cả trung bình mà hắn hỏi thăm được thì túi ma tinh của hắn, nói cách khác, một viên mười lăm kim tệ là không có vấn đề gì!

Bất quá hắn cũng biết, mặc dù đã hỏi hơn mười cửa hàng, mọi người ra giá đều là giống nhau nhưng trên thực tế bọn họ đều đã có khế ước trước, chính thức giá cả tuyệt đối không phải là như vậy, một viên hoả, phong, thuỷ tinh thạch mà nói rẻ nhất cũng phải hai mươi kim tệ, cho nên giá tuyệt không chỉ như bề ngoài.

Nghĩ tới đây, Lý Dật không khỏi động não suy nghĩ, nếu muốn bán cho được giá, thì nên làm sao... Phải nên tìm tới ai để đàm phán? Hắn chậm rãi đi dạo một vòng bên trong, yên lặng quan sát từng quầy hàng một, muốn từ đó mà tìm ra một nhà nào đó để hắn bán ma tinh của mình được giá nhất!

Rất nhanh, nhãn tình của hắn sáng lên, ở một nhà có hai cửa hàng, bốn người trông hàng đang thu mua rất nhiều ma tinh, bán ra cũng rất nhiều a!

Nhanh chóng đi tới, hắn cẩn thận quan sát tất cả, mặc dù họ báo giá so với chung quanh không có gì sai khác nhưng là trên thực tế, trong miệng vừa nói mười bốn kim tệ nhưng là đưa nhiều hơn vậy!

Nghĩ tới đây, nhãn tình hắn không khỏi sáng lên, chẳng phải nơi đây chính là chỗ tốt nhất sao? Sợ rằng không nơi nào tốt hơn nữa? Nếu tất cả mọi người đều ở đây, hắn không phải là đi tìm một nơi khác trả giá cao hơn chứ? Như vậy mà nói với hắn chẳng tốt chút nào a!

Nghĩ tới đây, hắn một lần nữa đi xung quanh, mặc dù quầy hàng đó lão bản thu mua bảo thạch tương đối trân quý nhưng là về điểm này kì thật cũng chỉ là rất nhỏ, bọ họ không dám mua vào nhiều, nói cách khác, nếu mua nhiều không phải là làm loạn thị trường sao?

Đi vài vòng xung quanh trung tâm, rốt cuộc... Tại một góc khá hẻo lánh, hắn tìm thấy một tay lão bản có vẻ mặt trông rất sa sút tinh thần, ma tinh trưng bày trên quầy hàng cũng ít nhất so với chung quanh, đa số là địa hệ ma tinh, hệ khác cũng có nhưng rất ít, cửa hàng này cũng không lớn, nói chung là không có gì hay ho. Mọi người đi ngang qua nơi này đều nhìn vào không chớp mắt, những đồ vật lão trưng bày để bán, rõ ràng là mọi người không có hứng thú!

"Này! Này! Tinh thạch ở đây của ta rất đáng xem, các ngươi vào xem chút đi..." như một tay bán hàng rong đáng thương đang kêu gọi khách hàng, đáng tiếc chính là, không có bất luận kẻ nào để ý tới lão, mọi cố gắng trở thành vô ích.

Ung dung nhẹ nhàng hắn đến đứng cạnh gian hàng, đem cái túi da đặt mạnh trên mặt quầy, Lý Dật mở trừng hai mắt nói: "Xem ra, sinh ý của ngươi không tốt lắm a, không ai bán, cũng chẳng có người mua!"

Ai...

Cười khổ một tiếng, Lão bản mày chau mặt ủ rũ nói: "Ta mới vừa tiếp nhận nơi này không lâu, vẫn chưa có nguồn hàng cung cấp, vẫn chưa thu hút được khách hàng quen thuộc, một tháng nay, sinh ý mỗi một ngày càng thêm tệ a!"

Trong đôi mắt Lý Dật tinh quang chợt lóe, hắn vỗ nhẹ nhẹ cái túi, thấp giọng nói: "Chỗ này của ta có một nhóm đồ tốt, thế nào? Có thể hay không tìm chỗ mà nói chuyện, người ở đây nhiều lắm!"

Nghe được âm thanh vang lên trong túi, lão bản con mắt trở nên sáng ngời, không có chút do dự, dọn dẹp đống ma tinh đang trưng bày trên quầy hàng, đồng thời thấp giọng nói: "Ngươi đi tới nơi dùng cơm của trung tâm chờ ta, ta lập tức đến!"

Mỉm cười gật đầu, cầm cái túi lên, chậm rãi tiến tới khu ăn uống phía tây của trung tâm giao dịch, trực tiếp tiến vào một gian phòng nhỏ, gọi một số thức ăn đặc sắc, mới vừa ăn được một ít, thì tay lão bản vẻ mặt đầy hưng phấn đã thấy chạy tới!

Vừa mới ngồi xuống, lão bản liền hưng phấn mà hỏi ngay Lý Dật: "Nhanh! Nhanh cho ta xem một chút, là những mặt hàng lọai gì?"

Bất động thanh sắc lắc lắc đầu, mồm nhẹ nhàng nhai thức ăn, Lý Dật mỉm cười nói: "Ngươi trước đừng hỏi ta có mặt hàng gì, ta nghĩ ngươi nên nói ta biết ngươi muốn mua mặt hàng gì?"

Có chút sửng sốt, lão bản kia có chút sửng sốt khó hiểu hỏi: "Điều này có cần nói ra sao? Đương nhiên là thứ hàng càng cao cấp càng tốt! Ngươi yên tâm... Giá cả ta đưa ra nhất định làm ngươi hài lòng, ngươi cũng biết, nếu chuyện làm ăn của ta mà không có khởi sắc, ta chắc có thể mệt mỏi mà chết!"

Nga!

Nhìn nhìn lão bản, thần sắc hắn vẫn không lộ ra vẻ gì, bình tĩnh hỏi: "Ngươi cho rằng, ngươi chỉ cần cao cấp ma thú tinh hạch là đủ cho ngươi làm ăn sao? Ngươi cho rằng, chỉ với loại cao cấp tinh thạch này, sẽ giúp cho sinh ý cửa hàng ngươi phát đạt lên chăng?"

Ân? Điều này có cần ngươi nói ra sao, đương nhiên là như thế, ngươi không có nhìn thấy mặt hàng phô bày ra nơi đây sao? Toàn là loại cao cấp mà thôi!

Nghe lão bản nói, Lý Dật không khỏi cười khổ, tinh thạch trong túi da của hắn, chỉ là tinh thạch của tam giai ma thú mà thôi, cái đầu hắn cũng biết phân biệt, đã không đạt được yêu cầu của tay lão bản này, hắn rất rõ ràng, nếu như không thể làm cho tay lão bản này động tâm, vậy đống bảo thạch của hắn sẽ không bán được giá nổi!

Đại não nhanh chóng vận chuyển suy nghĩ, rất nhanh... Hắn liền nghĩ tới lý do để nói, nhẹ nhàng phe phẩy đầu, hắn bình tĩnh nói: "Không, ngươi sai rồi... Trách không được cửa hàng của ngươi sao ế ẩm như vậy, nguyên do là, ngay từ đầu ngươi đã sai lầm!"

Ân?

Nghe những lời này, tay lão bản nghiêm túc hẳn lên, thành khẩn hỏi: "Ta sai lầm rồi sao? Ngươi nói nhanh lên, tới cùng là ta đã sai ở điểm nào?"

Gật gật đầu với vẻ đầy tự tin, Lý Dật trầm giọng nói: "Cái sai của ngươi là từ cái cách kinh doanh mà ngươi đề ra, ngươi cho rằng kinh doanh bảo thạch càng cao cấp, sẽ làm cho cửa hàng ngươi thêm náo nhiệt phát đạt, suy nghĩ này thật là hoàn toàn sai lầm!"

Nói tới đây, nhìn vẻ mặt khó hiểu của Lão Bản, Lý Dật tiếp tục nói: "Hiện tại ta muốn hỏi ngươi một chút, sinh ý của một cửa hàng tốt hay không tốt, căn cứ vào đâu mà phán đoán?"

Có chút sửng sốt, Lão bản không chút do dự nói: "Lợi nhuận a! Đương nhiên là lợi nhuận, chẳng lẽ là cái gì khác sao?"

Kiên định lắc lắc đầu, Lý Dật kết luận: "Đối với một cửa hàng đã thành danh mà nói, lý thuyết của ngươi là không sai, nhưng với hiện tại của ngươi mà nói, thật là một sai lầm lớn, việc mà ngươi muốn làm bây giờ, không phải là làm ra tiền, mà chính xác là phải giành được thị trường, mượn sức của khách hàng, cùng với việc lấy được nguồn cung cấp, không có những cái này, ngươi bán cái gì? Làm sao ngươi có thể thu được lợi nhuận?"

A...

Nghe xong lời của Lý Dật, Lão bản kia đầu tiên biểu lộ ra mặt vẻ kinh ngạc, liền sau đó nét mặt như hiểu ra được việc gì, đúng vậy... Hắn hiện tại là đang rất cần khách hàng, cùng với nguồn cung cấp. Vừa mở cửa mua bán đã nghĩ tới thu được tiền, cũng như sự thật của hắn bây giờ nói không quá chính là sự ngu xuẩn! Một điểm nhỏ như vậy cũng không nghĩ ra, vậy bán cái gì để có tiền đây? Kiếm được tiền từ ai đây?

Chương 54: Siêu cấp mãi mại.

Dịch: tranbaolong

Biên dịch & biên tập: blackcat132

Nguồn: http://tangthuvien.com

Post sớm!

Nhìn lão bản vẻ mặt đầy kinh hỉ như ngộ ra được điều gì, Lý Dật tiếp lời: "Điều đầu tiên mà ngươi nên làm vào thời điểm hiện tại, là làm sao để mọi người chú ý tới cửa hàng của ngươi, mặt hàng mà ngươi nên kinh doanh chủ yếu chính là loại ma tinh cấp bậc bình thường, còn loại cao cấp thì hiện tại ngươi không thích hợp làm!"

Dừng một chút, hắn tiếp lời: "Cao cấp ma tinh quá đắt, tiền đổ vào đầu tư quá nhiều, nên số tiền vốn trung chuyển không cao... Cao cấp ma tinh mặc dù thu nhiều lợi nhuận, nhưng số lựơng tiêu thụ cũng rất thấp, cho nên về lâu về dài, ngươi có thể lấy cao cấp ma tinh này để trưng bày nơi cửa hàng, không cần bán nhưng khi bán thì bán với giá cao chút, sau đó dựa vào tính phổ biến, loại tinh thạch có nhu cầu mua bán cao mà khai triển thị trường, ổn định nguồn cung cấp, đây là con đường ra duy nhất của ngươi!"

Cười hắc hắc, hắn tiếp tục nói: "Ngươi thử suy nghĩ một chút, vào mỗi thời mỗi khắc, đều có một số lượng lớn khách hàng vây lấy cửa hàng của ngươi mà mua và bán, khi mà càng có nhiều khách hàng có nhu cầu về loại trung và hạ cấp ma tinh thường xuyên viếng thăm cửa hàng của ngươi, cho dù lợi nhuận thu được từ loại ma tinh này có ít, nhưng là... Tổng thể mà nói, số tiền thu được cũng sẽ không ít hơn cái loại cao cấp mà ngươi đang kinh doanh này a!"

Kích động nhìn Lý Dật, lão bản gắt gao chụp lấy tay hắn, cảm kích nói: "Cám ơn ngươi! Ta rốt cuộc hiểu ra là mình đã sai ở chỗ nào, ai... Cũng không thể trách ta, vừa mới bắt đầu làm ăn mua bán, không có kinh nghiệm a!"

Mỉm cười, Lý Dật tiếp tục nói: "Đúng vậy, khó ai có thể thành công ngay từ bước đầu được. Những người khác đều là đối thủ của ngươi, không thể dạy ngươi, nếu ta là họ thì ta cũng làm như vậy."

Nói tới đây, hắn mang túi da chứa đầy ma tinh đẩy ra, nhẹ giọng nói: "Đây là một túi ma tinh tam cấp ma thú, ta cũng không có nhiều lời, xem như dựa vào tình bằng hữu với ngươi, cứ dựa vào giá thị trường mà bán cho ngươi đi!"

Kích động kéo túi da đựng ma tinh qua, Lão bản mở ra nhìn xem vài lần, theo sau đó cảm động nói: "Cám ơn, cám ơn ngươi, sau này nếu như ta phát đạt, nhất định sẽ không quên ngươi!"

Nhẹ nhàng gật gật đầu, Lý Dật miễn cưỡng nói: "Tốt lắm, ngươi cứ xem kĩ đi, tổng cộng là một ngàn và bảy khối, đều là tam cấp ma tinh!"

Ân ân...

Nghe lời Lý Dật, lão bản nhanh chóng đổ ngay ma tinh ra khỏi túi, đếm từng viên một, rất nhanh... Kết quả cuối cùng, quả nhiên là một ngàn và bảy khối!

Lão bản hưng phấn ngửng đầu nói: "Ân! Thật là tốt quá, thật khó cho ngươi, chỉ một túi này mà nhiều ma tinh như vậy, mỗi khối mười tám kim tệ mà nói, vậy tổng cộng là..."

Chờ đã nào!

Không chờ Lão Bản nói hết lời, Lý Dật ngắt ngang, nhíu mày vẻ không vui hỏi: "Lão bản, ngươi không có nhầm lẫn chứ hả? Giá cả thị trường là mười tám kim tệ một viên sao?"

Nghi hoặc nhìn Lý Dật, lão bản nói với vẻ khó hiểu: "Chính là mười tám kim tệ a, không tin ngươi có thể tùy tiện hỏi thăm một chút a! Đây tuyệt đối là sự thật, giá này là do tất cả lão bản tại trung tâm giao dịch này cùng nhau định ra, bất luận ai cũng không cho giá cao hơn mức này!"

Không nói gì lắc lắc đầu, Lý Dật nhẹ nhàng ghé sát bên tai lão bản, dùng thứ âm thanh chỉ có hai người mới nghe nói: "Bây giờ ngươi khoác trường bào vào, dấu khuôn mặt đi, sau đó đi một vòng quan sát một trăm linh bảy quầy hàng nơi này mà xem thử, xem ra cuối cùng là họ cho cái giá cả gì!"

Khó hiểu nhìn nhìn hắn, rất nhanh lão bản như hiểu ra điều gì, trên mặt dần dần hiện ra sự tức giận, vội vã rời khỏi bữa cơm còn đang dang dở...

Nhàn nhã ngồi dùng chút thức ăn, nhâm nhi vài ly rượu, kiên nhẫn đợi lão bản kia, Lý Dật tin tưởng... Hắn rất nhanh sẽ quay trở lại mà thôi.

Quả nhiên, chỉ khoảng năm phút sau, lão bản nhanh chóng trở về với vẻ mặt xanh mét thất thần, sau khi đặt mông ngồi xuống, cũng chưa có hỏi Lý Dật có đồng ý hay không, cầm lấy rượu trên bàn của hắn mà uống.

Nhìn lão bản với sắc mặt xanh mét kia, Lý Dật không khỏi lắc đầu nói: "Ngươi cũng không cần phải để tâm mà phiền lòng, ngươi cho rằng ai cũng thành thật như ngươi sao, vô thương bất gian a, đây là hiện tượng bình thường, nhưng thật ra ngươi... Nếu không có lòng tham lợi lộc quá đáng, thì tốt nhất là không nên phạm vào!"

Hừ!

Lạnh lùng hừ một tiếng, lão bản lần nữa uống cạn thêm một chén rượu, tức giận nói: "Nếu bọn họ bất nhân, vậy đừng trách ta bất nghĩa, bọn họ không tuân thủ lời hứa, không giữ chữ tín, thì ta giữ có ích lợi gì? Coi ta là đứa ngốc sao?"

Phanh!

Đặt mạnh chén rượu lên trên mặt bàn, Lão bản dũng cảm nói: "Nếu như vậy, ta cũng mua của ngươi một khối là hai mươi kim tệ, bọn họ làm sao ta làm vậy!"

Không không không...

Liên tiếp phe phẩy đầu, Lý Dật cười hắc hắc đầy âm hiểm nói: "Ngươi vẫn chưa hiểu rõ ràng hay sao, giá này ít nhiều sẽ khác đi, người ta nói đúng là hai mươi kim tệ, nhưng là trên một ngàn cái mà nói, bọn họ sẽ mua với giá là hai mươi lăm kim tệ một khối a, nếu không ta làm sao gom đủ một ngàn ma tinh mới đến bán? Chẳng lẽ ta không sợ nặng nhọc sao?"

A!

Nghe xong những lời của Lý Dật, tay lão bản này nhảy dựng lên, không thể tin nhìn nhìn hắn, đại khái mà nói, ma tinh của ma thú tam cấp này, bán ra cũng được ba mươi kim tệ, sau khi trừ đi chi phí, thì cũng kiếm lời được ba bốn kim tệ. Điều này còn phụ thuộc vào số lượng tiêu thụ, nếu như số lượng bán ra ít, trong thời gian dài, chi phí sẽ càng cao, vậy thì cũng khó nói.

Kì thật, thật lòng mà nói, cái giá hai mươi lăm kim tệ mà Lý Dật vừa nói, chỉ là do hắn thuận miệng mà nói bừa mà thôi, tất cả các quầy hàng giao dịch nơi này, tuyệt đối khó có khả năng cho một cái giá cao ngất ngưỡng như vậy, xuất ra đến hai mươi mốt hay hai mươi hai đã là quá cao rồi, bất quá chuyện này cũng không có cách nào để kiểm chứng xem đúng hay say, ngươi đi hỏi người cũng không có nói cho ngươi biết!

Nhẹ nhàng cấm lấy chén rượu, Lý Dật nhàn nhã nhấp một ngụm, bình tĩnh nói: "Mặt khác, ngươi có thể bán đơn lẻ từng ma tinh một, tiền lời thu được còn có thể cao hơn, chỉ có như vậy, việc làm ăn của ngươi mới lâu dài! Bất quá..."

Mắt hắn chợt lóe sáng, âm hiểm cười nói tiếp: "Làm một chút so sánh, cùng với một trăm linh bảy nhà mua bán kia mà nói, đối với người khác, ngươi cũng không nhất thiết xuất ra cái giá hai mươi lăm kim tệ này, chỉ cần là hai mươi ba, liền có thể thu hút được một mạng lưới nguồn cung cấp, ý tứ ta nói ngươi có hiểu không? Cũng không phải ai cũng rõ một trăm linh bảy nhà kia xuất ra giá tiền nào để mua!"

Vẻ mặt lão bản khẽ trầm xuống đầy suy tư, sau đó hắn dựa vào mấy đầu ngón tay mà tính toán một hồi lâu, hắn đột ngột ngẩng đầu lên, nói một cách kiên định: "Theo ta tính toán được, chỉ cần có được sinh ý tốt, như vậy số tiền kiếm được phi thường tốt a!"

Mĩm cười gật gật đầu, Lý Dật vẫn vẻ mặt bình tĩnh nói: "Đúng vậy, cái này gọi là ít lãi tiêu thụ mạnh, mặc dù mỗi một mặt hàng ngươi thu ít lợi nhuận hơn, nhưng là số lượng bán ra lại vô cùng lớn, thì tiền kiếm được sẽ lớn lắm a!"

Ít lãi tiêu thụ mạnh!

Nghe những lời Lý Dật vừa nói, lão bản kia thân thể như chấn động một cái, luôn miệng mừng rỡ nhắc đi nhắc lại câu nói kinh điển trong việc mua bán này, rất lâu sau, hắn vỗ mạnh lên bàn, ha ha cười nói: "Hay cho một câu ít lãi tiêu thụ mạnh, hôm nay tất cả hàng của ngươi, ta thu hai mươi sáu kim tệ, để tỏ lòng biết ơn sự chỉ điểm của ngươi, ta đại khái như là bỏ thêm chút vốn vào đây nữa đi!"

Vui mừng gật đầu, Lý Dật cũng ha ha cười trả lời: "Tốt! Lão bản ngươi rất có khí độ, ngươi đã đồng ý xuất ra giá hai mươi sáu kim tệ, ta đây cũng không cần cái số lẽ kia, trực tiếp tính là một ngàn khối đi!"

Lão bản cũng không có nói thêm lời nào, xoay người rời khỏi phòng cơm, chỉ chốc lát... Hắn với vẻ mặt hưng phấn đã quay ngược trở lại, thống khoái đem một cái túi tiền giao cho Lý Dật nói: "Nơi đây có hai cái tử tinh tệ, cùng với sáu mươi cái thủy tinh tệ, ngươi xem qua một chút đi!"

Mở cái miệng túi ra nhìn sơ qua, đếm đếm sơ sài một tí, Lý Dật tiện tay cất túi vào trong ngực. Thật không nghĩ tới, túi ma tinh kia, đã được hắn bán ra với giá gấp hai lần so với tính toán ban đầu, mà hắn chỉ bất quá nói có vài câu mà thôi.

Hiện tai, cộng với số tiền bán da thú là hai mươi vạn, hắn đã thật sự là một phú ông với gia tài là hai trăm tám mươi vạn, chỉ trong một năm qua, Tiểu Cường đã mang về cho hắn nhiều tiền đến thế, quả thật không dám tưởng tựơng ra a!

Nhìn vẻ mặt đang hưng phấn kia của lão bản, hắn đột nhiên nghĩ rằng cầm số tiền lớn như vậy của người, có chút không an lòng, suy tư một chút, hắn không khỏi vắt óc suy nghĩ, muốn nghĩ coi có cái biện pháp nào, làm cho sinh ý cửa hàng nọ trở nên khấm khá lên?

Suy nghĩ một hồi, rất nhanh... Hắn nghĩ ra một cái nghệ thuật mua bán mà các thương điếm trên địa cầu vẫn thường áp dụng, nhẹ nhàng động thân, hắn chăm chú nhình Lão bản nọ nói: "Tốt lắm, ta phải đi trước, ta muốn nói cho ngươi một biện pháp tốt, làm cho sinh ý cửa hàng ngươi thêm phát đạt, ngươi có thể lặng lẽ mua một ít lễ vật, giá cả không cần cao, nhưng nhất định phải tinh xảo, vô luận là ai, chỉ cần là mua hoặc bán cho ngươi hàng hóa, ngươi cứ dựa trên khối lượng giao dịch và giá cả, tặng họ một lễ vật thích hợp, đây là một thủ đoạn lấy lòng người rất tốt a!"

Nói xong lời, cũng không có để ý tới vẻ mặt đang mừng như điên của lão bản, đắc chí vừa lòng với những gì mới thu hoạch, tiêu sái rời khỏi phòng ăn, kế tiếp... Nên đi tới cái gì Mộng Huyễn tửu lâu cùng A Lan Khắc Tư hội hợp thôi!

Chương 55: Tổng thống đãi ngộ.

Dịch: tranbaolong

Biên dịch & biên tập: blackcat132

Nguồn: http://tangthuvien.com

:032:

Sau khi hỏi thăm rõ ràng vị trí của Mộng Huyễn tửu lâu, ngồi trên lưng Tiểu Cường, nhanh chóng chạy tới, mặc dù thời gian còn sớm, nhưng là trước hết nên tìm ra địa phương rồi mới an tâm được.

Mộng Huyễn đô thị thật sự rất lớn, dọc theo con đường lát đá chạy gần ba giờ, cho đến lúc trời tranh tối tranh sáng, rốt cuộc cũng tới được nơi, nhìn cái tửu lâu cao tới tám tầng kia, trong lòng Lý Dật không khỏi cảm khái một trận, đứng xem từ bên ngoài, xem ra tửu lâu này quả không kém, rất xa hoa!

Vừa chạy tới cửa ra vào, hắn liền phát hiện ra A Lan Khắc Tư đang đứng sẵn nơi đó chờ hắn, và tương tự... A Lan Khắc Tư cũng đã thấy hắn, gật gật đầu chào, hướng về phía hắn bước tới.

Vừa tới trước mặt hắn, A Lan Khắc Tư nhẹ giọng nói: "Ngươi tới rồi a, mọi chuyện đều xong xuôi chứ hả?"

Nhảy xuống đất từ trên lưng Tiểu Cường, Lý Dật cười nói: "À, ma tinh đều đã bán, hơn nữa giá cả cũng không tệ lắm, bất quá... Kế tiếp chúng ta làm gì a?"

Ân...

Có hơi chút trầm ngâm, A Lan Khắc Tư gật đầu nói: "Vốn cũng đã nghĩ tới việc rời khỏi đây, bất quá trông sắc trời đã không còn sớm, chúng ta nên nhanh chân đi tìm một nơi nào đó để ngủ qua đêm nay, sáng mai sẽ khởi hành rời khỏi nơi này!"

Khó hiểu nhìn A Lan Khắc Tư, hắn đưa tay chỉ chỉ Mộng Huyễn tửu lâu phía sau nói: "Còn tìm cái gì a? Nơi này không phải là tửu lâu sao? Chẳng lẽ... Nơi này không cho mướn phòng trọ qua đêm sao?"

Cười khổ lắc đầu, A Lan Khắc Tư xấu hổ nói: "Vậy thì không phải, Mộng Huyễn tửu lâu dĩ nhiên cũng là chỗ ngừng chân nghỉ ngơi, chỉ là... giá cả của nơi này, thật sự quá mắc, gần như là..."

Gật gật đầu khi biết được chuyện này, nếu như là hoàn cảnh trước kia mà nói, Lý Dật chắc chắn đã xoay người bỏ đi, nhưng hiện tại không giống xưa nữa, người mang một khoản tiền lên tới hai trăm tám mươi vạn, cái loại tửu điếm nào hắn không thể trả tiền nổi chứ? Dù sao chỉ là qua đêm, cho dù là phòng dành cho tổng thống cũng có thể kham nổi a!

Truớc kia khi còn ở trên địa cầu, đã từng nghe người ta nói phòng dành cho tổng thống xa hoa đến mức độ nào, ngay cả các van khóa mở nước cũng được làm từ vàng ròng a. Hiện tại trong tay đã có tiền, Lý Dật nghĩ, tuy hắn không phải là một người lãng phí tiền bạc, nhưng đã sống một kiếp người rồi thì có cái gì mà không muốn thử, không muốn nếm qua cho biết chứ! Tiền là để phục vụ cho những yêu cầu của con người, con người không nên lệ thuộc đồng tiền quá, khi đã làm người thì phải học cách dùng tiền, đồng tiền kiếm được không tiêu xài thì có ích lợi gì? Bị tiền dẫm nát dưới chân, vậy thì thật quá bi thảm rồi!

Nghĩ tới đây, hắn không khỏi thấy sảng khoái vung tay lên, cười hắc hắc quái dị nói: "Đi nào! Chúng ta hôm nay sẽ nghỉ tại nơi này, ta cũng muốn hưởng thụ một chút, xem coi cái sa hoa ở tửu lâu này rốt cuộc là tốt đẹp tới mức độ nào!"

Vừa nói chuyện, chân hắn cũng nhanh chóng hướng cửa tửu lâu mà bước vào, A Lan Khắc Tư có chút sửng sốt, bất quá khi nhớ tới túi ma tinh to lớn mà hắn vừa nói đã bán được kia, hắn cũng bình thường trở lại, lắc lắc đầu, cũng nhanh chân mà theo gót Lý Dật, tiến vào tửu lâu!

Đệ nhất đại tửu lâu của Mộng Huyễn đô thị quả là bất phàm, khi vừa mới tiến tới cửa vào, đập ngay vào mắt là cảnh bốn người thiếu nữ cao gầy đang đứng chào khách, nhìn thấy hắn và A Lan Khắc Tư tiến đến gần, cả bốn cô gái liền khom người thi lễ, nhu nhu mì mì thanh âm vang lên hoan nghênh hai người, hơn nữa còn tự tay mở cửa cho hai người tiến vào.

Lần đầu tiên trong đời được hưởng thụ cảm giác có người hậu đãi ân cần như vậy, hắn thấy người cực kì thỏa mãn với cái loại hư vinh này, ngẩng cao đầu, bước vào bên trong tửu lâu...

Trực tiếp đi tới quầy lễ tân, lập tức đã nhận được sự đón tiếp nồng hậu, nhìn tiểu cô nương ngồi phía bên trong đầy vẻ cung kính, Lý Dật không khỏi âm thầm khen ngợi, cái loại đãi ngộ dành cho người có tiền này, thật là không như bình thường a!

Bất quá khi hắn nhận lấy bảng giá biểu từ tay tiểu cô nương kia, sau khi nhìn kỹ, làm hắn bị dọa cho một trận muốn kêu lên thành tiếng, cũng may là khi xem, cái bảng giá hắn cầm trước mặt, đã ngăn cản đi mọi càm xúc hiện ra nơi mặt hắn, nói cách khác, không phải bị xấu hổ với người a!

Thật ra cũng phải nói tới, giá cả cũng không phải là đắt đỏ cho lắm, loại cao cấp nhất là loại phòng cấp bậc chữ Thiên, một đêm trú ngụ bất quá chỉ là mười vạn mà thôi, cũng bằng với mười vạn tiền của địa cầu, chỉ là ở tạm một đêm mà phải xuất ra nhiều kim tệ đến vậy, hơi có ngoài dự liệu của hắn.

Tâm trạng có chút so đo, hắn nhẹ nhàng buông bảng giá biểu xuống, nhàn nhã nói: "Được rồi, vậy cho ta một gian phòng chữ Thiên đi, chúng ta ở một đêm, ngày mai rời khỏi Mộng Huyễn đô thị!"

Nghe lời của hắn, nữ hài kia liền nở ngay nụ cười ngọt ngào gật đầu, theo sau xuất ra một cái chìa khóa màu hoàng kim, đồng thời nhẹ giọng nói: "Xin ngài theo ta, giờ ta sẽ đưa ngài tới tầng cao nhất nơi đó chính là Thiên phòng!"

Vừa nói xong, nữ hài quay về phía sau dặn dò mấy nữ nhân vài câu, liền nhẹ nhàng thanh thoát rời khỏi quầy, mang theo hai người bọn họ hướng trên lầu đi lên...

Rất nhanh, họ đã tới tầng trên cùng của tửu lâu, nữ hài kia dùng chìa khóa vàng mở cửa ra, cung cung kính kính giao lại cái chìa khóa cho Lý Dật, theo sau thi lễ cáo từ, xoay người rời đi.

Cùng A Lan Khắc Tư tiến vào, bên trong căn phòng sự hoa lệ không cần phải nói, cùng với hoàng cung Âu châu cũng không hề kém cạnh, xanh vàng rực rỡ, cung vàng điện ngoc thật là nguy nga lộng lẫy.

Bất quá, hấp dẫn sự chú ý của hai người, làm hai người ngạc nhiên chính là, trong phòng không biết tự lúc nào lại hiện diện bốn người con gái tóc vàng, xinh đẹp đáng yêu, nhìn thấy hai người tiến vào, cung kính mà thi lễ với bọn họ...

Những điều xảy ra kế tiếp, hết thảy giống như là trong mộng, Lý Dật cuối cùng cũng biết được cái loại đãi ngộ dành cho khách nhân trú tại "Thiên giai sáo phòng" là như thế nào, những chuyện này thật sự có thể so sánh với phòng dành cho tổng thống như trong truyền thuyết. Trú ngụ tại nơi này, ngươi chính là thượng đế, ngươi chính là quốc vương, ngươi chính là tổng thống...

Ngay vào cái lúc mà cô gái đứng đầu nhóm bốn nàng xinh đẹp kia, ngượng ngùng nói cho Lý Dật biết, là hắn có thể ra lệnh cho các nàng làm bất cứ chuyện gì, hắn lập tức ngây người ra. Hắn không ngốc đến nỗi không hiểu ý nghĩa trong lời nàng nói, hiểu được cái gì gọi là "bất cứ chuyện gì", chỉ bất quá... mặc dù trong lòng rất muốn cái loại "chuyện tình ấy", nhưng là hắn thật sự... Không dám mở miệng yêu cầu a! :113:

Cái gì gọi là phòng cho Tổng thống?

Tổng thống phòng, không phải chỉ có sự hoa lệ không thôi, hết thảy sự phục vụ dành cho loại phòng này đều thuộc vào hang nhất lưu, hắn và A Lan Khắc Tư chỉ là yêu cầu một phần thức ăn bình thường dành cho hai người, ngay lập tức người ta tính một cái giá tiền là 10 vạn đồng, mà trên thực tế, hai người cũng ăn chưa được no bụng!

Kì thật, thức ăn nơi này, ngoại trừ một ít tinh xảo được bày trí cho công phu một ít, cũng không khá hơn với mỹ vị bày bán bên ngoài là bao, nhưng cái loại giá cả này, thật là vạn lần nhiều hơn bên ngoài, đây là sự hưởng thụ nơi phòng dành cho tổng thống a!

Nhìn bốn người con gái vây quanh hai nguời, Lý Dật không khỏi kinh hãi một trận, sau khi tìm cách lấy cớ cho bốn nàng rời khỏi hắn một lúc, hắn liền như tia chớp đi một vòng quan sát xem xét bày trí bên trong phòng.

Vừa nhìn tới, hắm thấy ngay được sự xa xỉ ở nơi này là tới cỡ nào, ngay tại quầy để rượu bên trong phòng, có để đầy nhiều loại rượu ngon, nhưng để tùy tiện mà uống một chén, khách phải bỏ ra không phải tám ngìn thì cũng là một vạn tiền. Nơi này cũng có cả thức ăn nhẹ, nhưng là loại nào cũng phải trả trên một ngàn, cá biệt có loại cả vài ngàn đồng, đây là chi tiêu của tổng thống a!

Trên thực tế, mười vạn đồng bỏ ra trả nơi quầy tiếp khách bên dưới lầu kia, chỉ là đánh đổi lấy cái tư cách để được ở lại trong phòng này mà thôi, muốn làm những chuyện khác nơi này, vậy thì khách nhân phải vung tiền ra a!

Vậy thì nói tới bốn nàng con gái tóc vàng xinh đẹp quyến rũ kia, nếu như muốn các nàng "hiến thân" phục vụ, cũng không phải không thể, bất quá vẫn là câu nói kia, vung tiền ra! Một cô gái thiếp thân phục vụ khách là một tử tinh tệ, bốn người nếu muốn cũng được, bốn người vậy chi là bốn tử tinh tệ, cũng là phải đối phó với bốn trăm vạn vậy!

Nơi này thật không là nơi dành cho người thường ở, một hớp rượu cũng tính là một vạn, đây là phòng của tổng thống, trong lúc ngẩn ngơ, ngòai cửa truyền tới tiếng bước chân của các nàng, Lý Dật vội vàng trả bảng giới thiệu về chổ cũ, trong óc không khỏi liên tục suy nghĩ.

Nhẹ nhàng thả người trên ghế đệm bằng da thú, ngắm nhìn thân hình mơn mởn tràn đầy phong tình của bốn cô gái, trái tim của Lý Dật không khỏi nhảy lên từng hồi, hắn đã mười tám tuổi, đã là cái tuổi mà người trai luôn mơ tưởng về nữ nhân, cái hormone của nam tính kia, như một thứ dung dịch không ngừng tiết ra trong cơ thể hắn, làm cho hắn cảm thấy ngập tràn khát vọng đối với nữ nhân.

Nhìn bốn thân hình tuyệt đẹp chết người kia, hắn biết... Chỉ cần hắn muốn, chỉ cần hắn chọn bất cứ ai trong các nàng, chỉ cần mang các nàng tới trên giường, muốn làm gì thì làm thôi! :04(1):

Xúc động! Thật sự lửa dục trong lòng đã làm hắn nhiều lần muốn mở lời, rất nhiều lần... Lời đã tới mép, nhưng vào giây phút sau cùng lại mất đi dũng khí, nửa giờ đi qua, một giờ cũng trôi qua trong lưỡng lự, hắn cuối cùng cũng không thể mở miệng yêu cầu.

Thật ra mà nói... Cũng không cần phải cùng các nàng làm cái chuyện tiêu hồn lạc phách, loan phượng đảo điên kia, chỉ là xuất phát từ lòng hiếu kì đối với cơ thể nữ nhân của một "trai tân" như hắn, chỉ là một chút ngắm nhìn, chỉ là coi xem cho biết một chút, cùng với cái chuyện "tiêu hồn lạc phách" kia, cũng không khác nhau là mấy, cũng là khó khăn như nhau!

Này!

Rốt cuộc trãi qua vô số lần thất bại, hắn cũng gom đủ dũng khí, vẫy vẫy tay gọi cái cô gái hắn cho là xinh đẹp nhất, mỹ miều nhất, vóc người đẹp nhất trong bốn người.

Nghe tiếng gọi của Lý Dật, cô gái khuôn mặt có chút ửng hồng, bước nhanh đi tới bên cạnh hắn, mở to đôi mắt long lanh nước nhìn hắn, dùng đôi câu nói thật là ngọt ngào nói với hắn: "Xin hỏi ngài có cái gì cần tới ta cống hiến sức lực không? Xin ngài cứ việc phân phó, vô luận là chuyện gì, ta nhất định sẽ mang hết toàn lực mà làm cho ngài hài lòng thỏa mãn!" (đến rồi :dead

Chương 56: Địa hạ hắc thị.

Dịch: tranbaolong

Biên dịch & biên tập: blackcat132

Nguồn: http://tangthuvien.com

:032:

Tô Phỉ Nhã từ lúc ban đầu đã chú ý tới người nam nhân có vóc người tráng kiện, tràn ngập sung mãn thanh xuân cùng hơi thở tuổi trẻ kia, ánh mắt nóng bỏng tràn ngập lửa tình của hắn, làm cho Tô Phỉ Nhã cảm thụ được loại kích thích mãnh liệt, nàng biết rằng... Nàng đã động tình với hắn mất rồi!

Nói đại khái, một khi đã đặt chân vào loại phòng cho tổng thống này, toàn là các lão gia hỏa trong túi đầy tiền, bọn họ mặc dù có lắm tiền nhiều của, về mặt kim tiền mà nói, có thể mang đến cho các cô nàng như Tô Phỉ Nhã sự thỏa mãn cực độ, nhưng khi xét trên vấn đề sinh lý mà nói, khi trông thấy thân hình già nua của bọn họ, tâm tình của Tô Phỉ Nhã thật sự là nguội lạnh, thậm chí còn có cảm giác ác tâm.

Nhưng chuyện đời là như vậy, hết lần này tới lần khác chính là như vậy, làm một người thiếp thân phục vụ trong phòng tổng thống này, chỉ cần là khách nhân tiến vào phòng, các nàng không có cách nào cự tuyệt họ, vô luận là dơ bẩn tới cỡ nào, vô luận là hạ tiện tới cỡ nào, vô luận là những loại mệnh lệnh làm khó người tới cỡ nào, một khi bọn họ ra lệnh, các nàng đều phải đi làm!

Mỗi lần sau khi dùng hết khả năng của bản thân hầu hạ thật tốt cái loại người bụng to già nua này, mỗi lần nhìn thấy cái loại người da thịt bũn rũn này thân thể hì hục, các nàng chỉ có cách ủy khuất mà gắng phục vụ cho xong, sau đó thì gần như là gặp phải ác mộng, cứ liên tục nhiều đêm chìm trong ác mộng! Nhưng các nàng không có lựa chọn nào khác, đây là số mạng mà các nàng phải chịu!

Nhưng người nam hài tử trước mặt thì lại bất đồng, mặc dù trên người mang đầy dấu vết phong trần từng trải, nhưng cái loại hơi thở thuần khiết, ánh mắt hồn nhiên, cùng với vẻ mặt trông cũng khá được kia, đối với nàng mà nói, đều là một loại độc dược trí mạng, nàng tình nguyện dính vào cùng hắn, hy vọng có thể phụng dưỡng hắn bằng tất cả khả năng tận tụy của mình, rất hiển nhiên... Cái tên gia hỏa kia đối với đàn bà không biết một chút gì cả, hơn nữa như là một hài tử đang tò mò nhìn ngắm mà thôi.

Đáng tiếc, Tô Phỉ Nhã rất nhanh liền bị thất vọng, người thanh niên này khi đối mắt cùng nàng, lại hiện ra vẻ khó xử, đang lúc chuẩn bị nói lời cùng nàng thì vẻ mặt lại ửng hồng, trong thời khắc sau cùng đó...Lại như một quả bóng bị xì hơi, miệng lại xuất ra những lời không như những gì mà lòng hắn muốn nói: "Xin hỏi... xin hỏi nơi này có cái gì... cái nơi nào có thể du ngoạn không?"

Ai...

Sâu kín thở dài một tiếng, Tô Phỉ Nhã thất vọng đứng thẳng người dậy, bình tĩnh mà trả lời Lý Dật một cách máy móc rằng: "Mộng Huyễn tửu lâu có rất nhiều điểm dành cho vui chơi giải trí, cũng có phòng đấu giá ngầm, có..."

Tô Phỉ Nhã cứng ngắc mà giới thiệu hết mọi thứ, đối với việc mất đi cơ hội này, nàng thật sự rất thất vọng, đáng tiếc chính là, nhưng vĩnh viễn cũng không biết được một điều, nếu như vừa rồi nàng thẳng thắn thành khẩn đề cập tới chuyện trăng hoa trên giường với người nam hài tử này, thì hắn chắc chắn sẽ không thoát khỏi bàn tay của nàng.

Người còn trẻ luôn luôn là như vậy, có sắc tâm nhưng không có sắc đảm, loại người này nếu so với các lão già bụng phệ mà nàng phải tiếp đãi mỗi ngày kia thật sự là bất đồng! Bọn họ thường là có sắc đảm nhưng không có sắc tâm, tâm của bọn họ đã già nua đến nỗi thật khó mà có thể gợn sóng lại!

Nửa đêm mười hai giờ, Lý Dật mang theo cái chìa khóa vàng của phòng mình, một đường đi tới phòng đấu giá ngầm mà Tô Phĩ Nhã đã giới thiệu hắn, vốn hắn cũng tính gọi A Lan Khắc Tư đi cùng, nhưng A Lan Khắc Tư bảo hắn muốn nghỉ ngơi cho sớm, như thế nào cũng không chịu đi cùng Lý Dật.

Sở dĩ Lý Dật muốn tham gia vào cái đấu giá hội này, trên thực tế là do hắn nghĩ, hắn cần thiết phải hiễu rõ mọi chuyện tại cái thế giới này. Đấu giá hội tất nhiên là nơi luôn có những thứ quý giá nào đó mà, những thứ này...Rất có thể là mục tiêu cho hắn truy tìm trong tương lai, sau khi biết được sức mạnh của kim tiền, việc đạt được nhiều kim tiền đối với hắn bây giờ, đã trở thành việc khẩn cấp trước mắt!

Quay trở về nhà, không phải là chuyện có thể giải quyết được trong tức khắc, muốn sinh tồn lâu dài tại cái thế giới này, hắn phải tự mình nâng cao thực lực của bản thân đồng thời với việc, đạt được càng nhiều kim tiền càng tốt, chỉ có kim tiền mới có thể làm cho cuộc sống của hắn càng thêm thoải mái, càng tự tại!

Người có tiền có thể phải hay không là cao hơn người khác một bậc? Trước kia Lý Dật tuyệt đối phủ nhận cái loại suy nghĩ này, nhưng hiện tại bây giờ cho hắn biết, cái lối suy nghĩ này không phải là tuyệt đối đúng ở mọi nơi, nhưng sự thật thì gần như là như vậy, ngươi có tiền, sẽ chiếm được sự tôn trọng của người khác, ít nhất thì bề ngoài nó là như vậy!

Cũng giống như câu chuyện ngày hôm nay, nếu như Lý Dật hắn không có tiền, thì sẽ không tiến vào cái căn phòng tổng thống kia, mà nếu như không có đặt chân vào, thì cũng không có những người đẹp thân hoa ngọc này cung cung kính kính chào đón hắn, đồng tiền thật sự là vạn năng sao? Khẳng định là không phải, nhưng sự thật là nếu không có lắm tiền nhiều bạc, thì sao có thể ra lệnh cho bốn nàng kia đi làm bất cứ chuyện gì, bao gồm cả chuyện được hầu hạ ân cần chu đáo trên giường! Đây chính là sự thật!

Sau khi đi qua một cái thông đạo, Lý Dật tiến vào đại sảnh dành cho đấu giá, đó là một phòng thật lớn ở bên dưới mặt đất của Mộng Huyễn tửu lâu, ngay lúc hắn vừa tới, nơi đó đã tụ tập gần ba bốn trăm người, buổi đấu giá xem ra lập tức phải bắt đầu!

Dựa theo lời chỉ dẫn của Tô Phỉ Nhã, hắn nhẹ nhàng dùng cái chìa khóa phòng mở ra một căn phòng nhỏ chuyên dùng cấp cho khách nhân ngụ nơi phòng chữ Thiên, hắn không khỏi lắc đầu cười, xem ra... chỉ cần là tiến vào tổng thống phòng, thì cho dù ngươi đi tới bất cứ nơi đâu bên trong tửu lâu, đều được cấp cho đãi ngộ siêu cấp a!

Nhẹ nhàng ngồi trên cái ghế bành to làm bằng da thật, nhìn xuyên qua khung cửa sổ, trông thấy tràng cảnh bên dưới cuộc đấu giá, lúc này... bên dưới người đã ngồi chật kín mọi chỗ, một người đấu giá viên trung niên trong bố giáp màu xanh đang bước nhanh tới trước khu vực kêu giá, rất hiển nhiên... Phiên đấu giá sẽ nhanh chóng bắt đầu!

Ba!

Trong tiếng chùy vang lên, trung niên đấu giá kia rốt cục cũng đã giảng giải tất cả quy củ của buổi đấu giá, lúc này đây Lý Dật mới biết được rằng, buổi tối đấu giá ngày hôm nay, là kết quả tất nhiên của việc tuyên truyền từ một tháng trước đây, tất cả mọi vật phẩm mang ra đấu giá lần này, đều cũng có một lai lịch nhất định!

Tiếp liền sau đó, buổi đấu giá chính thức bắt đầu, Lý Dật ngồi đó nhìn từng kiện vật phẩm một được bán ra mà cảm thấy nhàm chán, vì đơn giản chỉ là Đại kiếm, Pháp trượng, Áo giáp, Cung tên... Toàn là các loại vũ khí, cũng có một lúc hắn bị giật thót người, khi họ xuất ra bán ma tinh của lục giai ma thú, giá cả tức thì bị nâng lên thành giá trên trời.

Trông mà thèm rõ dãi, mặc dù ma tinh của lục giai ma thú rất đáng giá, nhưng Lý Dật cũng biết rõ, hắn không có khả năng đối phó. Dựa theo thực lực của Lý Dật tại thời điểm bây giờ, có thể nói rằng, tám mươi hay trăm người như hắn cùng tiến lên cũng khó lòng mà chạm đến một sợi lông mao của ma thú, phải biết rằng... Lục giai ma thú, đã có thể ngang đồng cấp với mạo hiểm giả S cấp. Thực lực hắn bây giờ cũng không thể đối phó cùng pháp sư cấp 3a, lại càng không cần phải nói tới S cấp làm gì!

Khẽ lau miệng, Lý Dật âm thầm tính toán một chút, nếu như hắn cũng có thể tranh thủ một vài cái ma tinh như thế mà nói, hắn có thể ở trong cái tổng thống phòng kia cả tháng trời, muốn uống gì thì uống, muốn ăn gì thì cứ tự nhiên ăn, muốn mấy nữ nhân hầu hạ cũng không thành vấn đề.

Ai...

Lắc đầu khẽ thở dài, không tính toán những chuyện không đâu nữa, hắn biết rằng... Cho dù không ăn không uống, một ngày tu luyện hai mươi bốn giờ, cũng không biết là tới bao giờ mới có thể đạt tới cảnh giới đó, đối với hắn mà nói, chuyện đó chỉ là nằm mộng giữa ban ngày mà thôi.

Đông đông đông!

Người trung niên đấu giá dùng sức gõ gõ vào bàn nhằm thu hút sự chú ý của mọi người, theo sau... Bằng thanh âm vang dội nói: "Tốt lắm, hiện tại phiên đấu giá trang bị vũ khí đã kết thúc, kế tiếp... Bắt đầu đấu giá bất động sản tại Mộng Huyễn đô thị!"

Theo sau đó, người trung niên kia rất thành thuc phơi bày ra từng khế ước nhà đất một, một bên là giải thích rõ ràng vị trí của từng bất động sản cùng với diện tích và đặc điểm, một lúc lại tuyên truyền giới thiệu sơ về những cái bất động sản có sức hút, có giá trị!

Đang ngồi tại nơi đây đại khái toàn là những người có tiền, cho nên... Cạnh tranh là vô cùng kịch liệt, gần như mỗi một căn nhà, một miếng đất đưa ra đấu, đều phải trãi qua hàng chục lần kêu và nâng giá mới có thể thành công mà mua được!

Bất động sản được mang ra đấu giá lần này, phần lớn là các cửa hàng kinh doanh bán lẻ, giá cả rất cao, thậm chí có thể nói là cao đến bất thường, tính bình quân cho một mét được rao bán bình thường đã là hai ba mươi vạn đồng, quả thật là giết người a!

Trố mắt kinh ngạc nhìn quang cảnh nô nức tấp nập tranh nhau mặc cả mua mua bán bán dưới kia, lòng Lý Dật không khỏi một phen tự ti tự ái, cái này mới thật sự gọi là có tiền a, mấy ngàn vạn đồng tệ chỉ là tùy tiện mà quăng ra không chút nhăn mày nhíu mặt, có nhiều lúc, một lần tăng giá dưới kia, còn có phần nhiều hơn cả gia tài của hắn bây giờ!

"Hiện tại có một căn nhà ở được mang ra đấu giá, vị trí là ở số mười sáu đại lộ Lộ Cát, diện tích cư ngụ là hai trăm bình, giá khởi điểm là hai trăm vạn, giờ xin mời mọi người ra giá!" Đấu giá trung niên nói năng và thao tác rất thành thạo.

Ta xuất ra hai trăm hai mươi vạn!

Thanh âm của người trung niên đấu giá viên vừa dứt, một âm thanh oán độc liền vang lên trong đại sảnh, nghe thấy giọng nói này, tất cả mọi người không khỏi vô ý theo bản năng mà nhìn về hướng gian phòng vừa có người lên tiếng!

Khi tầm mắt mọi người chạm tới nơi âm thanh phát ra đó, thì tức thời... Mọi người như bị điện giật lập tức quay ngược đầu lại, không có bất kì ai lên tiếng, cũng không có bất kì ai tăng giá!

Thế giới này chính là như vậy, ăn ở hiền lành thì dễ bị người bắt nạt, ngựa hiền thì bị người cưỡi, chỉ cần một âm thanh âm trầm oán độc xuất ra, người âm thanh vừa xuất ra dĩ nhiên là đang trong tổng thống phòng, trừ khi có người chán sống, nói cách khác, chưa từng có ai khiêu khích hắn. Nhìn thì đơn giản nhưng sự thật lại dính dáng tới nhiều chuyện làm sao. Từ âm thanh kia, không ai có cảm giác hắn là một cao thủ nên không có bị áp lực, nhưng ai có thể nói cao thủ mới có thể sợ? Cho dù thực lực hắn không cao, nhưng chỉ cần hắn vung tiền, thì có thể khiến người khác mất mạng như chơi! Có thể ngụ tại tổng thống phòng thì có thể là người bình thường sao!

Chương 57: Nhất thời xúc động.

Dịch: tranbaolong

Biên dịch & biên tập: blackcat132

Nguồn: http://tangthuvien.com

Bấm vào đây để xem nội dung.

Tất cả mọi người đều có thể nghe được từ trong loại âm thanh đó, rõ ràng là chủ nhân của nó không cao hứng, hiện tại ai sẽ là người đắc tội hắn đây? Dù sao thì cũng chỉ là một căn nhà để ở bình thường mà thôi, căn bản không có giá trị gì, vì điều này mà đi đắc tội với một người rất có thể là một tử thần, không ai ngu đến mức dính vào, quan trọng nhất chính là, căn nhà kia căn bản là không có giá trị. (Thiếu một đoạn )

Khi người con gái xinh đẹp phục vụ tay mang cái khay nhỏ tiến tới thu tiền đấu giá, Lý Dật mới tỉnh táo trở lại từ trong oán hận, hắn chỉ với một lần kêu giá, đã mua được căn nhà mang ra đấu giá kia.

Nghi hoặc giao tiền, tiếp nhận lấy một văn bản do tài liệu đặc thù chế ra, mặt trên dùng một loại bột phấn đặc biệt viết rất nhiều chữ nhỏ ghi rõ là khế ước mua bán nhà, Lý Dật người không khỏi ngây người đi.

Kì thật lần này đến đây, Lý Dật không có nghĩ tới là sẽ mua cái gì, mới vừa rồi sở dĩ mở miệng đấu giá là bởi vì do hắn tức giận mà thôi. Cái gọi là người khinh người làm hắn tức muốn chết, thật sự đúng là như vậy, nhìn thiên hạ vung tiền như rác mà chính tài sản của hắn so với người ta cũng không bằng số tiền một lần mà thiên hạ nâng giá, cái này làm cho lòng kêu ngạo của hắn khi ngụ tại phòng dành cho tổng thống bị đánh tan đi, lúc này hắn nhận ra rằng mình vẫn chỉ là một tiểu tử nghèo mà thôi, còn thua sút người lắm, làm cho bản thân hắn không tự chủ được mà nổi lên lòng oán hận, oán hận gì đây? Không sai... Chính là oán hận bọn họ có quá nhiều tiền!

Ngơ ngác cầm trong tay khế ước mua bán nhà, hắn quay trở về phòng mình, A Lan Khắc Tư đã sớm ngủ rồi, bốn nàng con gái mỹ miểu kia cũng biến mất, chỉ còn một nàng ngồi ở trong phòng khách, nhìn thấy hắn tiến vào, vội vàng chồm người lên, hỏi xem hắn có cần nàng giúp gì không.

Lắc đầu từ chối, bởi vì mới vừa rồi trong khoảnh khắc mà đã chi ra nhiều tiền như vậy, ngay cả việc đã mua được cái gì có cái hình dạng gì hắn cũng không rõ, cho nên Lý Dật thấy tâm tình bản thân không tốt lắm, chỉ là ứng phó qua loa vài câu với nàng ta, sau đó hắn trực tiếp bước vào phòng ngủ.

Lẳng lặng nằm ở trên giường nhớ lại hành động của bản thân khi tự tung tự tác tại buổi đấu giá vừa rồi, Lý Dật không khỏi nở nụ cười khổ. Mặc dù đã mười tám mười chín tuổi rồi, nhưng hắn nghĩ hắn cũng thật trẻ con làm sao, cái loại dỗi hờn như vậy cùng với những chuyện suy nghĩ không tế nhị trong đầu khi nãy, hắn còn có thể nói gì đây? Chỉ trách bản thân mình mà thôi!

Hắn tiêu xài như vậy thật sự là nhiều lắm, đừng tưởng đơn giản rằng số tiền như vậy chỉ là kiếm trong một năm mà được, trên thực tế đây chính là do Tiểu Cường trong trọn một năm trời, chiến đấu không phân biệt ngày hay đêm mới kiếm được cho hắn, nếu như thay đổi là hắn, làm sao hắn có thể tìm ra bao nhiêu đó số ma thú trong rừng rậm kia? Sợ rằng mười Lý Dật cũng không bằng một Tiểu Cường nữa.

Sự thật đúng là như vậy, Tiểu Cường là thuộc về rừng già, tại sâu trong rừng rậm, với khứu giác siêu phàm của nó luôn có thể nhanh chóng tìm ra ma thú, sau đó phát động công kích. Quan trọng hơn là, Tiểu Cường không cần phải nghỉ ngơi, hay càng không cần phải ngủ để hồi phục sức, lý do là, chỉ cần hấp thu được đại não của động vật, tinh thần và sức lực nó rất nhanh chóng hồi phục trở lại.

Nhưng là hiện tại, do một phút xúc động nông nổi của Lý Dật, tất cả tiền bạc đều mang ra chi tiêu cả, sự cực khổ trong một năm của Tiểu Cường, hắn còn chưa nhắc tới một câu, hắn thật sự quá hỗn đãn!

Ai...

Thở ra một hơi thật dài, hiện tại cho dù có hối hận cũng đã muộn rồi, ngày mai hắn nghĩ rằng sẽ đi xem coi cái căn nhà mà hắn bỏ ra hai trăm hai mươi vạn kia để mua ra sao, coi xem có gì tốt để mà còn an ủi chút, nghĩ tới đây Lý Dật buông lỏng thần kinh, dần dần chìm vào trong mộng đẹp.

Sáng hôm sau Lý Dật cùng A Lan Khắc Tư đã sớm chuẩn bị rời đi, sau khi thu xếp mọi chuyện, hai người rời khỏi Mộng Huyễn tửu lầu. Khi bước khỏi cửa của tửu lâu, hắn không khỏi quay đầu nhìn lại cái chỗ xa hoa và quý phái kia một lần, sau lần này... Chắc hắn cũng không dám tùy tiện mà ngụ tại nơi này nữa, chi phí cho một đêm qua là rất lớn, sau khi thanh toán tất cả, giờ trong túi hắn chỉ còn lại có hai mươi vạn đồng, thiếu chút là trở lại kiếp không tiền như cách đây một năm, thật sự là khủng khiếp.

Lắc đầu không biết tại sao, trong đầu của hắn chợt xuất hiện một đôi mắt u oán, đó là do trước khi rời khỏi căn phòng kia, nữ tử xinh đẹp nhất trong nhóm chợt quét mắt nhìn hắn, hắn cũng không rõ tại sao nàng ấy nhìn hắn với ánh mắt như vậy, chẳng lẽ... Là hắn nhìn nhầm rồi chăng?

Trong lúc đang trầm tư nhớ lại, chợt nghe thanh âm của A Lan Khắc Tư vang lên bên tai: "Tiểu Dật, ta biết mình rất mạo muội, nhưng là... ngươi có thể hay không..."

Nghi hoặc quay đầu lại, khó hiểu nhìn A Lan Khắc Tư, hắn nhíu mày hỏi: "Chuyện gì a! Không cần khách khí như vậy, có chuyện gì trong khả năng ta sẽ giúp, ngươi cứ nói!"

Nghe xong những lời của hắn, A Lan Khắc Tư lộ ra vẻ mặt rất bất ngờ, quanh co úp mở gần nửa ngày mới can đảm cắn răng mà hỏi Lý Dật: "Ta nghĩ... Ta nghĩ muốn mượn của ngươi ít tiền đi mua vũ khí, ngươi cũng biết đó, một mạo hiểm giả mà tay không vũ khí thì thật không thích hợp mấy!"

Ba!

Mạnh mẽ dùng tay vỗ vào trán mình một cái, hắn tự trách bản thân sao nhiều ngày trôi qua như vậy lại không nghĩ đến tình trạng của A Lan Khắc Tư? Một người thân đào vong, trên người khó có khả năng có tiền có bạc, ngày hôm qua lại để cho A Lan Khắc Tư rời đi thật không phải với hắn. Tâm tình của A Lan Khắc Tư hiện giờ ra sao? Không phải là sự bất đắc dĩ, với tính cách của mình, thật không dễ khi mà A Lan Khắc Tư mở miệng hỏi vay tiền hắn.

Tự trách nhìn A Lan Khắc Tư, tay thì cầm lấy tiền đưa ra, còn miệng thì chân thành nói: "Xin lỗi, thật sự xin lỗi, ta thật quá sơ ý, đây là mười thủy tinh tệ, ngươi hãy cầm tiêu tạm, ngươi cũng biết đó... ta hiện tại tổng cộng cũng còn có hai mươi thủy tinh tệ mà thôi!"

Cảm kích nhìn Lý Dật đứng đối diện mình, A Lan Khắc Tư đưa tay nhận lấy mười miếng thủy tinh tỏa ra ánh sáng lạn kia, chuyện tối hôm qua Lý Dật mua cái nhà hắn đã sớm nghe nói vào buổi sáng nay, hắn cũng biết Tiểu Dật hiện giờ không còn nhiều tiền, lại cho hắn mượn số tiền này, và thêm nữa một khi có chuyện gì hắn cũng không giúp Lý Dật được, hắn thật sự rất cảm kích!

Nhìn chầm chầm Tiểu Dật, A Lan Khắc Tư nội tâm đang diễn ra một trận phức tạp, mặc dù nói rằng cái mạng này trên cơ bản là thuộc về Lý Dật, nhưng điều kiện tiên quyết là sau khi hắn đi hoàn thành xong tâm nguyện của chính mình, cho nên truớc lúc trở về bên Lý Dật, tiền này Lý Dật cũng có thể không cho A Lan Khắc Tư mượn!

Cám ơn ngươi!

Thật lâu sau, A Lan Khắc Tư rốt cuộc nghẹn ngào nói ra hai chữ "cám ơn", hắn phải thật sự cám ơn Lý Dật, vì truớc khi hoàn thành tâm nguyện mình, cái mạng hắn vẫn thuộc về hắn, nên hắn cảm thấy phải cảm tạ người đã trợ giúp hắn.

Nghĩ tới đây, A Lan Khắc Tư nói tiếp: "Ngươi ở nơi này chờ ta một chút, ta tiến tới cái quán bán vũ khí bên kia đường để sắm một cung tên, sau đó chúng ta có thể lên đường, ngươi yên tâm... Sẽ không mất nhiều thời gian!"

Nghe xong A Lan Khắc Tư nói, con mắt Lý Dật không khỏi sáng lên, là cung tên sao? Hắn nhớ lại cái bao để trên lưng Tiểu Cường kia dường như có một cây, chính là hoàng kim cung!

Nghĩ tới đây, hắn nhanh chóng mở miệng gọi to A Lan Khắc Tư lại, hưng phấn nói: "Ngươi chờ ta một chút, nói cung tên ta chợt nhớ, ta nhớ không lầm chỗ ta có một cây, ngươi chờ ta chút!"

Vừa nói chuyện, hắn nhanh chân phóng xuống bậc thang, chạy tới bên người Tiểu Cường, mở ra cái túi treo trên lưng nó, túm ra cái túi hình chữ nhật dài và lôi vật bên trong ra, không sai... đó chính là một thanh hoàng kim cung!

Xoay người lại, nhẹ nhàng cầm cái túi da đang bọc lấy cây hoàng kim cung kia, giao cho A Lan Khắc Tư, hắn bình thản nói: "Chính là thanh trường cung này đây, ngươi xem nó có thể dùng được không?"

Nghi hoặc liếc mắt nhìn Lý Dật một cái, A Lan Khắc Tư đưa tay tiếp lấy túi da thú kia, sau một khắc... cả người A Lan Khắc Tư đột nhiên chấn động mạnh một cái, mắt như không thể tin nhìn vào cái túi da thú đang bao lấy thanh hoàng kim cung bên trong, mặc dù hắn chưa có mở túi ra, nhưng là hắn đã có thể cảm giác được một nguồn năng luợng phong hệ đang nhộn nhạo bên trong!

Hít sâu một hơi, A Lan Khắc Tư nhẹ nhàng nhấc tấm da thú lên, lập tức... Một thanh trường cung tinh xảo toàn thân vàng óng ánh, dưới ánh mặt trời tỏa ra kim quang lấp lánh, xuất hiện ngay trước mặt A Lan Khắc Tư!

Nhìn thanh trường cung đang trong tay mình, A Lan Khắc Tư không khỏi xúc động run rẩy một trận, nếu như hắn không có nhìn lầm thì có thể nói rằng, đây là một thanh ma pháp vũ khí đươc lưu truyền lại từ thời kì viễn cổ, nhất định là như vậy! Cách thức rèn luyện và thủ pháp tương khảm trên thân cung sớm đã thất truyền, thanh cung này tuyệt đối khó có khả năng là tác phẩm thuộc về thời đại hiện nay!

Sở dĩ hắn bị kích động như thế, cũng không đơn giản là do thanh cung có lai lịch xa xưa, quan trọng nhất chính là, đây là một thanh vũ khí thời viễn cổ do Tinh Linh tộc lưu lại, hơn nữa đây là một thanh cung biểu hiện cho sự cao quý, là vũ khí do Tinh Linh hoàng tộc sử dụng, là thanh vũ khí có thể phát huy Tinh Linh đặc điểm vô song!

Tinh Linh thời viễn cổ này, chính là tổ tiên của hai cộng đồng Ám Dạ Tinh Linh và Sâm Lâm Tinh Linh thời nay. Vào thời viễn cổ, chủng tộc Tinh Linh là vô cùng cường đại, không một ai nghĩ tới chuyện so tài bắn cung cùng người của Tinh Linh tộc, tuyệt đối không có, xạ thủ của Tinh Linh tộc là "thiên sinh xạ thủ", không có sinh vật nào có thể thắng họ ở tài năng xạ tiễn này, tuyệt đối không!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro