Q2 Chương 1: Ngưu Vương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đoàn người Baro cưỡi hai con Liệt Sơn Hổ chạy ra bìa rừng.

"Nhìn kìa." - Dalas chỉ vào phía trước.

- Phía trước đúng là Rừng Sương Muối rồi.

"Rừng Sương Muối."

Baro nhìn về hướng xa xa kia.

Chỉ thấy mênh mông vô tận trước mắt là đầm lầy. Dưới ánh nắng xuân chiếu xuống cả khu vực hiện lên những màu sắc vô cùng rực rỡ. Thậm chí ở nơi đó còn có từng đàn chim đang chao liệng xuống nước bắt cá, trên mặt đất mênh mông bát ngát đồng cỏ dưới nước ẩn hiện những cái đuôi đang đong đưa của một số loài Thủy tộc, chốc chốc lại có một vài cái đầu ngoi lên trên mặt nước. Nơi đây đúng là thiên hạ của ma thú!

"Rừng Sương Muối." Baro lẩm bẩm. "Ta cuối cùng cũng đã tới đây!"

Rừng Sương Muối rộng gần ngàn dặm, diện tích ngang tầm với một tỉnh ở kiếp trước. Một đầm lầy rộng lớn như thế...đương nhiên sẽ tụ tập không ít ma thú. Thời gian phiêu lưu này, từ Aquila hắn cũng cập nhật đầy đủ các kiến thức về các chủng tộc ma thú đang hiện hữu ở thế giới này, tuy nhiều loài biến dị khó nhận ra nhưng chung quy nếu gặp qua các loài cơ bản như trong sách thì hắn đều biết.

Một trong số những yêu cầu mà Aquila đưa ra đó là muốn hắn chạm trán và chiến đấu nhiều với những con ma thú mạnh, có như vậy mới kích thích được khả năng của bản thân, rèn luyện kĩ năng thực chiến. Mà cũng theo Aquila đã nói, ma thú, quái thú nói chung cũng giống con người, bọn chúng cũng có tập luyện và có cấp độ, cấp độ càng cao ma thú càng mạnh, trong đó với việc giết một con ma thú cấp cao còn có thể may mắn lấy được nhiều báu vật từ chính bọn chúng. Về vấn đề báu vật này Aquila chưa giải thích và bảo rằng đợi khi nào hắn tìm được một con ma thú như vậy ông ta sẽ nói kĩ hơn.

Đáng tiếc là mấy năm trời lăn lội tìm khắp nơi vẫn không thấy được con nào đạt đủ yêu cầu.

"Ma thú ở Rừng Sương Muối rất nhiều, nghe đâu đa số đều đã ở cấp 20 trở lên."- Baro là dạng nghé con mới đẻ không sợ cọp (giống câu ngựa non háu đá). Bất quá hắn cũng không dám khinh thường.

...

"Dalas." - Baro nhìn về phía gã cao lớn da ngăm đen.

- Ngươi đi cùng ta vào đầm lầy một chuyến, chỉ cho ta một vài nơi quan trọng rồi ta cùng ngươi quay lại chỗ này nghỉ ngơi.

"Vâng thưa Ân nhân." Dalas cung kính đáp.

- Nhân tiện ngươi cũng đừng có gọi ta là ân nhân này ân nhân nọ nữa, nghe thật không quen, ta tên Baro, sau này cứ gọi vậy đi.

- Nhưng mà...

- Không cần nhiều lời.

Đối với đề nghị của Baro, Dalas có nói gì cũng vô dụng, đành chấp nhận theo y lời của hắn, có điều ông không nói trống không mà thêm vào đằng sau hai chữ Baro là đại nhân. Như vậy vừa thể hiện sự tôn kính vừa không làm Baro quá khó chịu.

Baro đi thẳng lên phía trước, Dalas khiêng búa đi theo.

Đầm lầy rộng lớn thật đẹp quá mức.

Dalas cười nói:

- Vùng đầm lầy này khắp nơi đều mọc cây cối, đa phần là cây mọc trên nước . Thậm chí có những nơi cây mọc như ngọn núi nhỏ nhưng giẫm vào một cái là rơi xuống đầm lầy ngay ...còn có những vùng hồ sâu không thấy đáy. Đi lại ở đầm lầy này rất khó khăn, bước từng bước mà không biết lúc nào sẽ rơi xuống đầm.

Baro đi theo hắn.

- Bộ lạc Rockie chúng ta đã sinh sống quanh vùng đầm lầy này tới mấy trăm năm, thường xuyên vào đây đánh cá nên trong đầm lầy này chỗ nào có thể, chỗ nào không thể đi chúng ta đều nắm rõ.

Dalas rất tự tin.

Bõm! Bõm!

Từng bước giẫm trên đám bùn lầy, Baro cùng gã tiến vào trong Rừng Sương Muối.

- Ngươi nhìn xem. - Trên tay Baro xuất hiện một bản vẽ bằng da thú. Đây là bản đồ Rừng Sương Muối mà Baro mua được ở một thị trấn cách đây không xa.

"A." Dalas nhìn thấy mấy chỗ chấm đỏ trên bản đồ đó thì sợ nhảy dựng lên.

- Chỗ này, chỗ này đều là chỗ mà lũ ma thú và quái vật ẩn náu. Đó là chỗ nguy hiểm nhất mà chúng ta không bao giờ dám tới gần.

- Quái vật và ma thú thì khác gì nhau?

Baro cười trừ mấy tiếng hỏi.

Dalas thở dài:

- Bề ngoài là chính, nhưng chung quy đều là một lũ khát máu. Bọn chúng xem con người như thức ăn bổ dưỡng vậy, rất đáng sợ.

- Thôi được, nếu vậy ngươi cứ yên tâm, chỉ cần dẫn ta đến gần đó thôi, ngươi không cần vào.

Dalas vuốt cái trán đầy mồ hôi, gật gật đầu.

- Được, ta liền dẫn Baro đại nhân đi.

Rừng Sương Muối thật sự quá lớn, vì nơi này khắp nơi đều là đầm lầy cho nên Baro không dám cưỡi lên đám Liệt Sơn Hổ mà phải đi bộ, chính vì thế nên tốc độ khám phá quả thực rất chi là chậm. Lại thêm việc Baro đi ở chỗ này là bước nào hay bước đó, đi tới đi lui mãi cũng qua được quãng đường tầm vài ngàn dặm. May là có Dalas quen thuộc đường mòn chỉ dẫn mới có thể nhẹ nhàng tiến vào trong đầm lầy.

Chớp mắt đã qua hơn một tháng.

Đồ ăn thức uống đều được Baro cho vào không gian lưu trữ mang theo đồng thời cũng có thể kiếm ít ma thú lấy thịt nướng ăn. Phải nói rằng cái không gian lưu trữ này rất tiện lợi, nó có thể chứa đựng cả vật sống giống như hai con Liệt Sơn Hổ kia, lí giải việc này Aquila có nói không gian lưu trữ cấp độ càng cao thì có thể làm được việc này có điều vẫn có giới hạn bởi không khí bên trong không có nhiều như bên ngoài.

Một tháng này hắn phát hiện ra không ít ma thú mạnh mẽ nhưng Baro không vội đi khiêu khích với bọn chúng, một phần vì đây là địa bàn kẻ địch một phần là vì hắn muốn tìm hiểu hết mấy điểm chấm đỏ trên bản đồ xong rồi mới tính đến chuyện kia.

- Đó là chỗ cuối cùng.

Dalas chỉ về hướng đám cỏ nơi tươi tốt cao tầm hơn trượng đang đung đưa theo gió ở nơi xa xa.

- Ở chỗ cỏ mọc um tùm nhất là chỗ ẩn náu của một con ma thú, nghe nói là một con Trâu nước cực lớn giống như một ngọn núi nhỏ.

- Tốt, chúng ta trở về đi. Sau khi về đến bộ lạc Rockie ta sẽ có hậu tạ.

Baro đứng bên cạnh nói.

- Đại nhân thưởng cho ta quá nhiều rồi. - Dalas liền nói.

Thiếu niên nhìn như hiền lành này lại rất đáng sợ. Hơn một tháng ở trong Rừng Sương Muối, bọn họ cũng gặp không ít lần bị ma thú tập kích nhưng đều bị thiếu niên kia một nhát kiếm chém chết sạch! Đối với thi thể của ma thú kia thì Baro lại không quan tâm nhưng Dalas lại cực kỳ thích thú. Đó đều là thịt ma thú đấy, đem thịt đi bán cũng giúp bộ lạc sống sung túc hơn! Nhưng khổ nỗi hắn chỉ có một mình mà ma thú chết thì nhiều nên chỉ đành đem theo những phần đáng giá nhất của ma thú.

"Hả?" Bỗng nhiên Baro và Dalas đều nhìn về phía xa xa.

Ở trên mô đất chỗ xa xa có không ít bóng người đứng trên đó.

Ở chỗ sâu trong đầm lầy còn có một vùng đất bằng, thậm chí là cả dải núi.

Xa xa nơi giáp ranh giữa đầm lầy và đất bằng có tới hơn trăm người. Bỗng có mười người chạy vội tới chỗ Baro, Dalas.

"Chuyện gì xảy ra vậy?" Baro nhìu mày nhìn phía trước.

"Đi mau." Dalas lại sợ hãi tới mức muốn quay đầu chạy trốn.

Xoạt!

Trong mười người chạy tới có một kẻ mặc áo giáp xanh hét lên chạy tới trước với tốc độ kinh người, trực tiếp chặn đường lui của Dalas.

- Hai người các ngươi.

Nam tử mặc giáp xanh lạnh lùng liếc nhìn, thấy trên người Baro mặc quần áo chế tác tinh xảo từ da thú thì hơi ngập ngừng chút nhưng rồi cũng lập tức không thèm để ý nói:

- Đi theo chúng ta.

Dalas thấy đối phương mình đầy áo giáp thì vội khom người cung kính hỏi.

- Không biết mấy vị muốn chúng ta làm gì?

Chín người khác cũng đã tới, từng người trên mình cũng đều khoác áo giáp.

- Nhanh lên, bảo các ngươi đi theo thì cứ đi theo đi. Nếu không sẽ phải chết ở đây!

Những tên mặc áo giáp này đều có vẻ mặt lạnh lùng tay cầm chắc binh khí, hiển nhiên là đã qua huấn luyện nghiêm chỉnh.

Dalas nhìn về phía Baro.

- Đi thì đi, xem thế nào.

Baro mở miệng nói với giọng rất bình tĩnh. Những tên trước mặt này đều rất không bình thường, có điều bản thân mình đối với họ cũng chỉ như gà đất chó kiểng mà thôi...thế thì tại sao mấy tên giáp vệ này lại muốn dẫn mình đi? Nếu như chưa đến đường cùng thì Baro cũng sẽ không đại khai sát giới đâu.

"Đi."

"Nhanh lên."

Dưới ánh mắt soi mói của mười tên giáp vệ, Baro cùng Dalas đi thẳng về chỗ mô đất.

Trên mô đất có ít cỏ dại mọc lên, giờ phút này có mấy trăm người đang tụ tập trên đó, rất nhiều người trong đám này tay chân đều bị trói chặt nằm ở đất. Còn có tầm trăm tên giáp vệ đứng sừng sững ở xung quanh, chính giữa là một cái ghế đá vuông, ngồi trên ghế đá là một nam tử cao lớn khôi ngô. Hắn cao chừng hơn hai mét, mặc áo giáp vừa dày vừa nặng, ánh mắt đầy vẻ bá đạo.

Baro kinh ngạc nhìn người ngồi ở giữa, dựa vào năng lực của mình hắn cảm giác được người này không tầm thường. Chính lúc này Master Yi truyền âm nói: " Baro, cẩn thận. Kẻ kia không phải con người?"

"Ý ông là sao? Không lẽ yêu quái biến hình?"

" Cậu quên rồi sao? Aquila từng nói một số loại ma thú sau khi đạt đến cấp độ nhất định có thể hóa thành hình người, tuy chỉ là ảo thuật nhưng vẫn rất giống thật

Baro cuối cùng cũng nhớ ra, đúng thực Aquila có từng cảnh báo hắn về vấn đề này, ma thú là chủng loại rất đặc biệt, bọn chúng hấp thụ năng lượng trong trời đất và chém giết mà thăng cấp, mỗi loài có một cột mốc cấp độ khác nhau sau khi vượt qua mốc này chúng liền có thể hóa thành hình người. Ban đầu khi nghe xong chuyện này Baro còn liên tưởng đến mấy câu chuyện Yêu Quái trong Tây Du Kí trước đây được biết. Nhưng xem ra hôm nay được chứng kiến tận mắt khiến hắn tin tưởng đây là thật.

"Baro, chúc mừng ngươi cuối cùng cũng tìm ra được một con Ma thú thực sự mạnh mẽ" – Giọng Aquila vang lên.

"Bà ***, suốt một năm trời ông biến đâu vậy?"

" Xin lỗi nhé, ta cần chuẩn bị giáo trình huấn luyện cậu nên mất kha khá thời gian. Được rồi, nghe ta nói đây. Mỗi ma thú sau khi đạt đến cấp độ hóa thành hình người thì trong cơ thể của bọn chúng sẽ sản sinh ra một viên ngọc châu gọi là Ma Châu. Ma Châu có nhiều loại cũng nhiều kiểu nhưng chung quy đều là nguyên liệu cực kì cần thiết để luyện dược, luyện khí v...v..."

"Vậy báu vật gì đó mà ông nói với tôi trước kia ý bảo là Ma châu này?"

"Phải, cố gắng lấy được nó nhé, rất có lợi sau này, giờ ta tiếp tục nghiên cứu đây"

"Dalas!"

"Dalas!"

Bỗng nhiêu có vài tiếng kêu vang lên.

Dalas đang đứng cạnh Baro liền quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong đám người bị trói có hơn mười người đang gọi, thấy thế Dalas hiện lên vẻ lo lắng:

- Peri, các ngươi làm sao mà bị trói ở đây?

Mười người này đều là người cùng bộ lạc với hắn.

- Dalas, làm sao ngươi cũng tới chỗ này? Gã to lớn kia chính là Ma thú đấy! Nó đang định ăn tươi nuốt sống chúng ta đấy.

Một gã trong đám bị trói thất thanh kêu lên.

"Ma thú?" Dalas kinh hãi.

Baro thì lại nhìn về phía xa xa, nơi gã cự hán mặc trọng giáp đang ngồi vây quanh bởi một đám giáp vệ. Nhìn kỹ trên miệng gã này còn có thể thấy được cả vết máu, trên mặt hắn hiện lên vẻ thỏa mãn ngồi nhấm nháp. Điều này làm sát ý trong lòng Baro lên cao,

"Câm miệng." - Một gã giáp vệ chạy qua chỗ đám người đang bị trói, điên cuồng đá vào họ.

"Tất cả im miệng cho ta."

"Ma thú ngươi hại chết người cùng tộc ta lại còn bắt ta câm miệng?"

"Lại còn đường đường là Ngân Giáp Vệ Binh của Tộc Phemost, các ngươi thật làm mất mặt Tộc Phemost!"

"Đá đi, đá chết chúng ta đi."

Đám người vừa bị đá điên cuồng kêu lên.

"Dừng tay." - Nam tử ngồi ở ghế đá quát với thanh âm ầm ầm nặng nề, giống như tiếng trâu kêu lên.

- Tên nào bị đá chết là ta liền ăn hết các ngươi.

Đám giáp vệ nhìn tên cự hán mặc trong giáp với vẻ không cam lòng nhưng cũng đành lui ra.

"Ngưu Vương!" - Cầm đầu đám Ngân Giáp Vệ nói:

- Chúng ta đã bắt cho ngươi được năm trăm người. Anh em chúng ta đều phải đi khắp nơi lùng bắt, được thế này là hết khả năng rồi. Ngươi trả lại thiếu gia cho chúng ta thì chúng ta - Tộc Phemost sẽ coi việc này chưa từng xảy ra. Không mà làm ầm ĩ lên, Ngưu Vương... Ngươi phải biết, ngươi sẽ không chịu nổi lửa giận của Tộc Phemost đâu.

Xa xa Baro sáng cả mắt lên.

Tên: Ngưu Vương. Chủng tộc: Ma thú. Thuộc tính: Nước.

Cấp độ: 25

Sinh Lực: ?

Năng Lượng: ?

Chiến lực: 25.000

Trong Rừng Sương Muối có mười hai con Ma thú, Thủy Ngưu Vương hay Ngưu Vương ( trâu nước) chính là một trong số đó.

"Cấp 25?" Baro ẩn hiện trong mắt đầy sát ý.

"Loại Ma thú có thực lực cỡ này ta đã tìm rất lâu rồi, thật đúng là tìm mòn gót vẫn không thấy, tìm được nó ở đây thật không uổng công!"

Ngưu Vương liếc mắt nhìn tên giáp vệ đầu hói, đưa bàn tay to như cái quạt nhấc một thanh niên bị trói đặt lên đùi hắn. Thanh niên kia trên đùi hắn lúc này như một đứa trẻ không có sức phản kháng chỉ có thể kêu lên đau đớn:

- Ngưu Vương vĩ đại. Ta đã phái thuộc hạ đi bắt người rồi, rất nhanh sẽ đủ một ngàn người thôi. Tính cả mười chín người lúc trước ngươi đã ăn lại thêm hai tên này vậy là tổng cộng đã bắt được năm trăm tám mươi ba người.

"Yên tâm." Thanh âm Ngưu Vương trầm thấp hùng hậu.

- Ngưu Vương ta nói được làm được, chờ sau khi bắt đủ một ngàn người sẽ thả ngươi đi.

"Tên hói đầu!" - Ngưu Vương trừng mắt lên nhìn tên giáp vệ hói đầu nói:

- Đừng đem Tộc Phemost ra dọa ta, ở Rừng Sương Muối này mỗi năm chết không biết bao nhiêu người Tộc Phemost. Các ngươi một khi đến Rừng Sương Muối mạo hiểm thì xem như sống chết do số. Cho dù tên nhóc này địa vị tại Tộc Phemost cực kỳ cao nhưng chỉ cần ta giết sạch các ngươi thì không biết đến khi nào Tộc Phemost mới biết các ngươi đã chết, lại càng không thể tra ra ai là người ra tay.

Đám Ngân Giáp Vệ chỉ có thể nhịn lấy mà thôi.

Ngưu Vương cười ha ha rồi vung tay hất tên thiếu gia của Tộc Phemost xuống mặt đất.

- Các ngươi mau đi bắt người đi còn chờ gì nữa! - Thiếu gia Tộc Phemost đang nằm dưới đất tức giận quát to.

"Thưa thiếu gia, nhưng mà..." Gã giáp vệ hói đầu lo lắng nói:

- Chúng ta gần như đã bắt hết những kẻ đánh cá ở Rừng Sương Muối rồi, chỉ có thể bắt được một ít, tiếp tục bắt hơn bốn trăm người nữa thì rất khó.

Thiếu gia Tộc Phemost đang nằm trên mặt đất tức giận quát.

- Thì tìm một bộ lạc nào đó giết sạch những người phản kháng, còn lại toàn bộ đưa về đây, một bộ lạc chẳng lẽ không kiếm đủ trăm người sao?

"Tàn sát bộ lạc?" - Gã hói đầu ngẩn ra.

"Ha ha..." - Ngưu Vương cười to như sấm.

- Tốt, tốt lắm, chỉ cần đủ một ngàn người ta lập tức thả ngươi.

"Chà..."

Ngưu Vương khẽ liếm môi, đưa ánh mắt thèm thuồng nhìn về đám người bị trói phía trước mà nói:

- Vừa rồi mới ăn một người bây giờ lại tiếp tục đói rồi, nên ăn tiếp ai đây?

Ngưu Vương vừa nói xong liền đưa mắt nhìn bốn phía, lúc này ánh mắt đám người đang bị bắt trói trở nên vô cùng sợ hãi.

Lúc trước bọn họ đã thấy cảnh Ngưu Vương xé xác ăn thịt người. Chết bọn hắn không sợ nhưng nghĩ đến bản thân mình bị xé ra từng mạnh làm thịt... quả thật đúng như đang ở địa ngục.

"Hả?" Ánh mắt Ngưu Vương bỗng dừng lại trên người Baro sau đó hai mắt sáng lên.

- Ồ tên thiếu niên nhân loại này làn da trắng mịn sạch sẽ, tuổi lại còn nhỏ nhất định rất thơm ngon.Nhanh! Người đâu đưa hắn đến đây.

Vừa nói xong khóe miệng hắn đã chảy đầy nước miếng.

"Đại nhân..." - Dalas lo lắng nhìn Baro, lúc này mười tên Ngân Giáp Vệ đã trông thấy Baro.

"Nhanh!" Một tên Ngân Giáp Vệ nắm thẳng áo Baro.

Baro quay đầu nhìn tên Ngân Giáp Vệ rồi vung tay một cái, bàn tay đập vào ngực tên Ngân Giáp Vệ. Ầm một tiếng, tên Ngân Giáp Vệ kia bị hất văng lên cao năm mét, hai mắt trừng to mồm há hốc còn khuôn mặt thì đỏ bừng. Sau đó máu tươi xen lẫn nội tạng từ miệng xộc ra ngoài, thân thể văng xa hơn mười mét rồi đập xuống đất tắt thở.

- Cam chịu làm đầy tớ cho lũ Ma thú đi giết loài người, đáng chết! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro