Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Nghe Thấy Giọng Nói Ấy,Tôi Nhận Ra Đấy Là Một Cô Gái Trẻ Và Đẹp Có Mái Tóc Màu Trắng.
‘Anh Ta Là Ai ?’,Tôi Đã Nghĩ.
Bên Cạnh Cô Gái Đang Bế Tôi Là 1 Chàng Trai Trạc Tuổi Cô Ấy,Anh Ấy Cũng Có 1 Mái Tóc Màu Trắng,Đang Cười Trông Rất Hạnh Phúc Khi Hướng Về Tôi.Anh Ấy Trông Rất Mạnh,Tự Tin Và Có Cơ Bắp Săn Chắc.
Cô Gái Nhìn Tôi Với Nụ Cười Ấm Áp Và Nói,Tuy Vậy,Lời Nói Của Cô Ấy Tôi Không Thể Hiểu,Nó Mơ Hồ Và Khó Hiểu Một Cách Kì Lạ.
Người Đàn Ông Đáp Lại Điều Gì Đó.Tôi Cũng Chẳng Biết Anh Ấy Nói Gì.
Bỗng Có Một Giọng Nói Khó Hiểu Thứ Ba Cùng Tham Gia Vào Cuộc Trò Chuyện Ấy,Nhưng Tôi Lại Chả Biết Ai Đang Nói.Tôi Cố Gắng Gượng Người Dậy Để Tìm Hiểu Xem Mình Đang Ở Đâu Và Hỏi Những Người Này Là Ai.Khi Tôi Cố Gắng Mở Miệng Để Nói Chuyện,Nhưng Bằng Cách Nào Đó,Tất Cả Những Gì Tôi Có Thể Nói Được Lại Như Thế Này.
“Ah!Waaaaah!”
Chẳng Có Gì Ngoài Tiếng Rên Rỉ Và Khóc Của Tôi,Và Tôi Không Thể Cử Động Cơ Thể Theo Ý Mình,Tôi Không Thể Bật Dậy Được.
Bỗng Người Đàn Ông Tóc Trắng Không Nói Gì Đột Nhiên Cúi Xuống Bồng Tôi Lên.Khi Đang Bị Bế Và Bị Đùa Giỡn,Lúc Ấy,Tôi Chỉ Có Một Suy Nghĩ:
‘Cuộc Sống Của Mình Sẽ Trở Thành Địa Ngục Trần Gian’.
***
Nửa Năm Sau
Có Một Sự Thật Rằng Tôi Đã Tái Sinh.Thực Chất,Ai Ở Hoàn Cảnh Giống Tôi Sẽ Ngờ Ngợ Ra Mà Thôi,Hoàn Cảnh Của Tôi Đã Chỉ Ra Hết.
Tôi Là Một Đứa Bé.
Mất Vài Tháng Tôi Cũng Có Thể Xác Nhận Nhờ Việc Được Bế Và Kê Đầu Để Nhìn Thấy Toàn Bộ Cơ Thể Mình.Nhưng Tôi Vẫn Luôn Có Thắc Mắc.Tại Sao Tôi Khi Tái Sinh Thì Tôi Vẫn Có Thể Giữ Được Toàn Bộ Ký Ức Kiếp Trước Của Mình?,Tôi Không Phải Phàn Nàn,Mà Ai Có Thể Tưởng Tượng Đến Việc Ai Đó Tái Sinh Mà Vẫn Còn Giữ Tất Cả Ký Ức Của Mình,Khoan Hả Nói Đến Việc Ký Ức,Bản Thân Việc Tái Sinh Đã Không Thể Tưởng Tượng Ra Rồi,Ai Có Thể Nghĩ Việc Hoang Đường Như Thế Thực Sự Xảy Ra?.Hai Người Mà Tôi Nhìn Thấy Đầu Tiên Chính Là Ba Mẹ Tôi.
Tôi Đã Mất Vài Tháng Để Có Thể Hiểu Ngôn Ngữ Ở Đây,Sau Vài Tháng, Tôi Đã Biết Tên Bố Mẹ Tôi.
Mẹ Tôi Tên Mia Basker,Và Bố Tôi Tên Là Grey Basker,Họ Là Những Người Tốt,Thậm Chí Là Tốt Nhất.Tôi Đã Nghi Ngờ Mẹ Tôi Là Một Thiên Thần Vì Tôi Chưa Bao Giờ Gặp Một Người Tốt Bụng,Ấm Áp Đến Vậy.Trong Khi Được Bế Trên Tay,Tôi Đã Đi Cùng Với Mẹ Tôi Đến Nơi Gọi Là Thị Trấn.Chúng Tôi Đi Trên Con Đường Chính,Nơi Có Những Căn Liều Ở Hai Bên Đường Với Nhiều Thương Nhân Và Những Người Bán Hàng,Từ Những Thứ Thông Thường Hàng Ngày Đến Những Thứ Không Khỏi Làm Tôi Bất Ngờ,Như Vũ Khí,Áo Giáp…..Và Những Tảng Đá Phát Sáng!
Điều Kỳ Lạ Nhất Khiến Tôi Không Thể Quen Được Là Những Người Mang Theo Vũ Khí Như Là Những Món Đồ Thông Thường.Tôi Đã Chứng Kiến Một Người Đàn Ông Mang Theo Một Thanh Đại KIếm Khổng Lồ To Hơn Cả Anh Ta!Dù Sao ĐI Nữa,Mẹ Tôi Vẫn Tiếp Tục Nói Chuyện Với Tôi,Có Lẽ Là Để Tôi Học Ngôn Ngữ Nhanh Hơn,Trong Khi Mua Đồ Ở Các Hàng Quán Tạp Hóa Trong Một Ngày,Trò Chuyện Vui Vẻ Với Nhiều Người Đi Qua Hoặc Làm Việc Ở Các Gian Hàng.Trong Khi Đó,Cái Cơ Thể Con Nít Lại Chống Tôi,Và Tôi Ngủ Thiếp ĐI…Cái Cơ Thể Vô Dụng Này!
Khi Đang Ngồi Trong Lòng Mẹ Tôi,Người Đang Vuốt Ve Tôi,Và Tôi Đang Chăm CHú Vào Bố Tôi,Người Hiện Đang Cầm Một Thanh Kiếm Và Đang Niệm Thứ Gì Đó,Nghe Như Lời Cầu Nguyện,Trong Gần 3 Giây,Như Có Một TRận Động Đất Như Xé Toạc Mặt Đất,Bố Tôi Cầm Thanh Kiếm Và Vung Một Đường Cực Mạnh Vào Một Con Quái Vật Khổng Lồ Đang Đi Đến Ở Gần Đó.Sau Một Khoảng Thời Gian Tưởng Chừng Vô Tận.Con Quái Vật Có Kích Thước To Hơn Ngôi Nhà Đã Bị Vết Chém Đó Làm Nát Bét.
Dư Chấn Sau Cú Chém Đó Cực Mạnh Khiến Luồng Gió Thổi Tôi Và Mẹ Tôi Đang Ngồi Bị Bật Ngửa Ra Sau.Khi Bật Dậy Tôi Khua Tay Giận Dữ,Nhưng NGười Bố Của Tôi Đã Nở Một Nụ CƯời Lớn Và Nói:
“Bố Của Con Rất Tuyệt Vời Đúng Không!”
Bố Tôi Là Một Người Cực Mạnh Và Có Danh Hiệu Kiếm Vương.Bình Thường Bố Tôi Rất Vui Vẻ Và Hài Hước,Nhưng Khi Cầm Thanh Kiếm Của Mình Lên,Bố Tôi Liền Phát Ra Một Luồng Áp Lực Mạnh Mẽ,Tôi Còn Bật Ngửa Mấy Lần Với Luồng Áp Lực Đó,Với Những Chuyện Động Nhanh Nhẹn Và Chắc Chắn ,Thanh Kiếm Của Bố Tôi Luôn Có Sức Mạnh Và Tốc Độ Phá Vỡ Rào Cản Âm Thanh,Không Để Lại Một Kẽ Hở Nào.Trong Thế Giới Này Những Kiếm Sĩ Có Những Bảng Phân Biệt Sức Mạnh Đi Liền Với Danh Hiệu Như:
Sơ Cấp
Trung Cấp
Cao Cấp
Vương Cấp
Đế Cấp
Thánh Cấp
Thần Cấp
Và Bố Tôi Đứng Ở Danh Hiệu Kiếm Vương.Đối Với Mọi Người Bố Tôi Là Một Kiếm Sĩ Mạnh Mẽ Và Đáng Tôn Trọng,Nhưng Đối Với Tôi Ông Ấy Là Người Cha NGốc Nghếch Của Tôi.
Với Những Gì Tôi Tìm Hiểu Được,Thế Giới Này Là Một Thế Giới Với Đầy Đủ Phép Thuật Và Các Kiếm Sĩ,Nơi Quyền Lực Và Giàu Có Quyết Định.Nó Khác Hoàn Toàn Với TRái Đất Ở Kiếp Trước Của Tôi.
Tiền Tệ Ở Thế Giới Mới Này Khá Đơn Giản,Nhờ Việc Mẹ Tôi Trao Đổi Với Thương Gia Và Những NGười Bán Hàng.
Đồng Là Tiền Tệ Có Giá Trị Thấp Nhất,Sau Kế Là Bạc,Cao Nhất Là Vàng,Mặc Dù Tôi CHưa Thấy Có Thứ Gì Đắt Bằng Một Đồng Vàng,NHưng Những Gia ĐÌnh Thường Có THể Sống Với Vài Đồng Đồng Mỗi Ngày.
100 Đồng = 1 Bạc
100 Bạc=1 Vàng
Sau Khi Thấy Sức Mạnh Của Ba Tôi,Mỗi Ngày Tôi Đều Mài Dũa Cơ Thể Của Mình Để Phát Triển Ngày Càng Nhanh,Tôi Luôn Háo Hức Để Quay Trở Lại Thứ Kiếp Trước Tôi Say Mê.
Đó Là Kiếm Thuật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro