1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hai châu Ô, Lý một Huyền Trân

Nước non nỡ lụy đến nhan hồng...." 

.......

- Bẫm công nương! thuyền hoa đã sẵn sàng chờ đưa người sang Chiêm Quốc. 

Vậy là thời khắc thiếp tiên liệu đã đến nhưng hơn ai hết thâm tâm thiếp mong ngày này đừng bao giờ đến. 

Thiếp trong mắt thần dân như một vì sao sáng, đem thân mình bồi đắp giang sơn, chỉ cần một thân nhi nữ làm vợ Chế Mân thì Đại Việt sẽ tránh cảnh binh đao, mở rộng bờ cỏi hai châu Ô, Lý.

Với đất nước, thần dân thiếp đã làm tròn trách nhiệm một công nương, nhưng với chàng thiếp là người phản bội đã hẹn thề rồi vội quên lời.... 

Nhưng chỉ có chàng mới hiểu con tim thiếp đau khổ vạn lần, khi người con gái vừa bước vào yêu đã dang dỡ mối tình đầu. Đối với thiếp làm hoàn hậu của Chế Mân cao cao tại thượng trên đỉnh không người sao bằng trở thành thê tử một Khắc Chung. 

Từ thơ ấu đến nay thiếp cho rằng mình là viên ngọc quý trong tay phụ hoàng nhưng không ngờ chỉ vì một lời hứa lúc trà dư tửu hậu của phụ hoàng, giờ đây thiếp phải đem thân về Chiêm Quốc xa xôi.

Nỗi chua xót này mấy ai hiểu được, dù có là phụng hoàn chi hậu có trong tay quyền sinh sát lục cung, dù có trăm ngàn vinh hoa phú quý cũng không đổi được một đời hạnh phúc 

 "Khắc Chung! chàng có hiểu cho lòng thiếp?"

Đó là lời thiếp tự hỏi mình nhưng chẳng dám thốt ra bờ môi bởi thiếp sợ một cái cuối đầu. Thiếp biết chàng đang tự trách mình vì thân là võ tướng lại không giữ được người yêu đành trơ mắt nhìn nàng gả đi. 

Chàng nói: Cùng ta rời đi! 

- Có thể sao? 

- Chỉ cần nàng đồng ý. Ta chỉ cần có nàng, mình nàng là đủ. 

- Chàng có thể bỏ mặc tất cả, có thể quên đi vận nước mà cùng thiếp an lòng ra đi. Không, không thể, tất cả giờ đây điều không thể. Thiếp hiểu lòng chàng cũng đau xót nhưng chúng ta không có quyền lựa chọn, chúng ta không thể ích kỉ chỉ sống cho riêng mình. Chàng có biết lời tạm biệt hôm nay thực ra không phải là từ biệt mà là một lời hứa... 

- Thật xin lỗi! Đã bỏ lở nàng. 

Nghe lời chàng nói, thiếp chỉ có thể quay lưng không dám nhìn chàng , thiếp sợ nước mắt giai nhân sẽ làm mềm lòng viên tướng trẻ, bịnh rịn khóc than sẽ làm chàng lỗi đạo quân thần.

Khắc Chung, chàng không hề có lỗi, chỉ có thể trách Huyền Trân này không có phúc phận được làm vợ chàng. 

Còn nhớ nguyên tiêu năm ấy chúng ta thề ước dưới trăng, thiếp đã nói: 

- Kiếp này chỉ gả cho một mình Khắc Chung, nguyện cùng chàng sống đến bạc đầu. 

Chàng đã ôm thiếp vào lòng, rồi ước hẹn: 

- Ta, Khắc Chung. Nguyện bảo hộ nàng suốt đời, thề không đổi thay. Huyền Trân, gả cho ta.

Nhưng cuối cùng chúng ta vẫn là ly biệt, chính vì vậy lời thề không phải là thứ có thể đánh giá lòng kiên trinh, cũng không thể phán đoán đúng sai, nó chỉ có thể chứng minh được rằng, trong khoảnh khắc cất tiếng thề, cả hai ta đều đã từng chân thành với nhau. Ngoài Chúc Lương, nào ai được hóa thành hồ điệp? Còn kết thúc câu chuyện, lời thề xưa... thôi thôi đã thành lời gió bay... Cái ôm hôm nay của chàng vẫn ôn nhu như ngày nào nhưng tiếc thay thiếp giờ đây đã khác, đã không còn là cô gái ngây thơ ngày nào cùng chàng khải đàn múa kiếm dưới trăng. -Giờ lành đã tới thỉnh công chúa xuống thuyền. Lời của thị vệ như lưỡi gươm chặc đứt duyên tình chúng ta, nghe từng hồi trống truyền đến mà lòng thiếp như vỡ vụng. Xoay người, phía trước là màng đen vô tận sau lưng là người thương nhưng tại sao ánh mắt chàng lại đau đớn tuyệt vọng đến thế? Thiếp chẳng biết phải làm gì hơn chỉ biết đứng ở mạng thuyền nhắm nghiền đôi mắt để dòng chất lỏng kia đều đều chảy xuống. Khắc Chung xin lỗi đã không đủ dũng khí đối mặt với chàng, chỉ có thể dùng bóng lưng đáp lại chàng. Thiếp sợ, rất sợ! Sợ mình sẽ không kìm lòng được mà mất đi lý trí, chút lý trí cuối cùng còn xót lại. "Lạnh, tại sao lại lạnh đến vậy?" lạnh đến mức lòng ngực thắt lại, sắp không thở nổi nữa rồi. Vĩnh biệt chàng, Khắc Chung. Chỉ mong kiếp lai sinh tao ngộ ta kết lại dây tơ hồng đã đứt, đời đời kiếp kiếp bên nhau làm một đôi uyên ương hồ điệp..... 

'Hai châu Ô, Lý vuông ngàn dặm 

Một gái Huyền Trân sắc vẹn toàn 

Nuốt lệ ra đi cuối đỉnh đèo 

Ải quan đứng lại mắt nhìn theo 

Thiên hương quốc sắc vì non nước 

Xếp lại tình riêng, giá ngọc treo...'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nori